Vũ Vương

Chương 1020: Hóa Hư




Chỉ có có được "Hỗn độn thần lực" như Mộ Hàn mới có thể hấp thu và biết được bản chất của "Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên Khí"!

Hô!

Một bước tiếp một bước, Mộ Hàn yên tĩnh như nước, trong "Hư Thiên thần kiều" càng đi xa thì lực lượng thân thể tăng lên càng khủng khiếp.

Trong bất tri bất giác một tỷ anh lôi bắt đầu hòa tan, hỗn độn tiên lực bắt đầu hòa tan, ngũ hành cực hạn lực lượng bắt đầu hòa tan... Thậm chí Ngũ Hành Chân Linh pháp thể cũng bắt đầu hòa tan...

Thân hình Mộ Hàn là đỉnh lô cũng bị hòa tan.

Phút chốc một tia khí tức sương mù hiện ra, giống như đã bị "Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên Khí" hấp dẫn, hội tụ vào "Bão Nhất Thạch" bên hông.

Đây là tia "Hỗn độn thần lực" biến thành!

Trong người Mộ Hàn tất cả lực lượng hòa tan ngưng tụ thành "Hỗn độn thần lực".

Nhưng mà không qua một hồi hỗn độn tiên lực cũng hòa tan toàn bộ, sau đó liền ngũ hành cực hạn lực lượng..."Bão Nhất Thạch" hội tụ càng nhiều khí trắng.

Thân hình Mộ Hàn giống như một cái động không đáy, mặc kệ bao nhiêu lực lượng rót vào cũng thừa nhận được.

Thời gian dần qua thân thể Mộ Hàn càng lúc càng mờ nhạt. Nhìn qua như quả bóng bị nhét quá nhiều không khí và bành trướng càng lớn.

Khí cầu này khi bành trướng tới cực hạn sẽ nổ tung ầm ầm.

Mộ Hàn không biết thân hình của mình có cực hạn hay không, phải chăng cuối cùng có nổ tung hay không. Sau khi bước vào "Hư Thiên thần kiều" thì hắn chưa từng nghĩ qua vấn đề này, chỉ di chuyển từng bước, nỗi lòng không có chút chấn động nào.

"Hư Thiên thần kiều" không ngừng kéo dài, giống như vĩnh viễn không có điểm cuối.

Qua mấy ngày, có lẽ là qua mấy tháng. Không gian trong tâm cung Mộ Hàn một tia anh lôi cuối cùng hóa thành sương mù rót vào trong "Bão Nhất Thạch".

Đến tận đây tất cả lực lượng trong người Mộ Hàn, kể cả năm đại chân linh pháp thân đã toàn bộ hòa tan.

- Không sai biệt lắm!

Mộ Hàn giống như ngủ say vô số năm tỉnh lại, ý niệm hơi động một chút. Bão Nhất Thạch" và "Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên Khí" hóa thành vòng xoáy hấp phệ toàn bộ hỗn độn thần lực.

Hiện tại Mộ Hàn chỉ cần mang Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên Khí và toàn bộ sương mù dung hợp thành vô tận hỗn độn thần lực.

Đến lúc đó Mộ Hàn có thể một lần hành động đánh nát "Hư Thiên thần kiều" !

Hô!

Thời điểm này Mộ Hàn "Thôn Phệ Tiên Vực" cũng bắt đầu lột xác, tử ý càng mờ nhạt.

Sau khi dung hợp "Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên Khí" hoàn toàn thì "Thôn Phệ Tiên Vực" triệt để hóa thành hư vô, giống như biến mất khỏi tâm cung.

- Thành bại ở bước cuối cùng.

Trong tâm niệm, không gian tâm cung của Mộ Hàn dùng "Bão Nhất Thạch" tăng tốc độ lên cực nhanh, khí thế không gì sánh được bao phủ thân hình gần như trong suốt của Mộ Hàn tỏa ra chung quan.

Chợt Mộ Hàn nhấc chân bước về phía trước.

Vào lúc bàn chân rơi vào trên"Hư Thiên thần kiều" thì lực lượng khủng bố từ trong Bão Nhất Thạch bắn ra ngoài, tiếp theo một bước của Mộ Hàn bước xuống và tiếng nổ mạnh vang lên, "Hư Thiên thần kiều" đứt từng khúc, lập tức biến mất.

Giờ khắc này tất cả lực lượng áp chế hắn tan thành mây khói.

- Thành công!

Mộ Hàn đại hỉ, nhưng mà trong nháy mắt thân thể của hắn vang lên tiếng "Răng rắc ", "Răng rắc", thân hình hắn vỡ ra.

- Không tốt!

Mộ Hàn lập tức biến sắc.

Hắn đã ý thức được "Tử Hư Thần Cung" cùng thân thể của mình không cách nào tiếp nhận được "Hư Thiên thần kiều" chi lực trùng kích, sau khi bước vào võ đạo Thần Cảnh sẽ lập tức sụp đổ.

Oanh!

Còn không có chờ Mộ Hàn nghĩ ra kế sách ứng phó, rung động không ngừng vang lên, thân hình Mộ Hàn vỡ tan giống như một thân thể chứa hàng tỷ cân thuốc nổ, khí kình bàng bạc tỏa ra các nơi, vụ nổ lan tới đâu không gian nơi đó bị hòa tan thành hư vô.

Hiện tại vị trí của Mộ Hàn còn lại một tảng đá.

Đó chính là "Bão Nhất Thạch" !

Nhưng mà nó giờ phút này không có chút động tĩnh gì, bốn phía vang lên tiến đứt gãy, phiến hư vô này như biến thành tử địa.s

...

Thời gian trôi qua như con thoi...

U Ảnh tộc vẫn không công được Thiên U Thánh Thiên vực. Mặc dù có Chúc Sơn, Chân Dương cùng Hồng Liên ba đại Võ Thần chèo chống, chống cự U Ảnh tộc Nhung Châu, Đan Phong, Hùng Lực cùng Kinh Trúc bốn Võ Thần, Thần U Thiên Vực thiên mạch chi lực vẫn không ngừng xói mòn, Thần U Thiên Vực hoàn cảnh từ từ sa sút.

Các Thiên Vực thế giới còn lại trên cơ bản đã thành địa bàn của U Ảnh tộc, thậm chí các Trung Thiên Vực, Hạ Thiên Vực cũng không ngoại lệ, mỗi ngày đều có đủ tu sĩ tử vong.

Trong ngàn vạn Thiên Vực chỉ có Bảo Tiên Thiên Vực là biên giới tây nam còn bình tĩnh.

- Mộ Hàn, đã hơn một năm, vì sao ngươi chưa quay về...

Vô Cực thành, sâu trong Bắc Sơn cốc, Tiêu Tố Ảnh đứng trong sân, giương mắt nhìn qua không trung, sâu kín thở nhẹ một hơi. Mấy tháng trước nàng có cảm giác cổ quái, Mộ Hàn dường như còn sống lại như đã chết, loại cảm giác này cực kỳ mờ ảo làm cho nàng không thể nắm lấy.

Cho tới nay Tiêu Tố Ảnh cực kỳ tin tưởng Mộ Hàn, nhưng lúc này nàng tâm thần không yên, dù sao Mộ Hàn phải vượt qua "Hư Thiên thần kiều" . Đối với tuyệt đại đa số bán thần mà nói, "Hư Thiên thần kiều" chính là thông đạo tử vong, bao nhiêu năm qua người vượt qua được đếm được trên đầu ngón tay.

Qua thật lâu Tiêu Tố Ảnh mới thu thập tâm tình, chuyển mắt nhìn qua tiểu gia hỏa đang ngáy o o...

Đã hơn một năm rồi, tiểu gia hỏa trừ lúc sinh ra khóc oa oa ra, từ đó về sau không khóc không náo, tỉnh ăn, ăn ngủ, yên tĩnh đến quá phận. Tiêu Tố Ảnh vẫn lo lắng tiểu gia hỏa có bị quái bệnh hay không, đáng tiếc nàng dùng đủ biện pháp không biết nó bị cái gì.

- Phụ thân!

Đúng lúc này tiểu gia hỏa đột nhiên mở to mắt ra, âm thanh hơi thở vang vọng. Mà gần như lúc hai chữ này vang lên, trong không giơ mờ mịt, "Bão Nhất Thạch" yên tĩnh thật lâu đột nhiên có chút rung rung.