Vũ Trụ Đại Phản Phái

Chương 90: Tìm Về Cái Đồ Chạy Bằng Điện




Nguồn: .

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.

Biên dịch: Tiêu Dao.



Trong vũ trụ đen nhánh.

Đám người Vương Hạo ngồi trên phi thuyền Thương Long, hóa thành một ngôi sao băng nhanh chóng lao về phía trước.

Bên trong phi thuyền, có đủ các loại cơ sở giải trí, làm giảm đi sự mệt mỏi khi du lịch tinh tế.

Bên cạnh một cái hồ bơi to lớn, Vương Hạo quấn khăn tắm nằm trên ghế dài, liếc nhìn bí tịch Thiên Bá Kính.

Bởi vì không có điểm nhân vật phản diện để sử dụng, nên phải nghiên cứu mấy ngày, Vương Hạo mới biết được chỗ lợi hại của Thiên Bá Kính.

Đơn giản mà nói, sau khi tu luyện Thiên Bá Kính, có thể hội tụ chân khí trong cơ thể thành một quả lựu đạn, lúc giao đấu với đối thủ, thì đánh vào trong cơ thể đối phương, sau đó cho nổ quả lựu đạn này, tương đương với việc giết địch nhân từ bên trong.

– Đinh, chúc mừng ký chủ bị nhận định thành đồ đểu thập ác không từ, đạt được 10 điểm nhân vật phản diện.

– Đinh, chúc mừng ký chủ bị nhận định thành tên hèn hạ, đạt được 10 điểm nhân vật phản diện.

– …

Đột nhiên, từng âm thanh thông báo của hệ thống vang lên, Vương Hạo sững người tại chỗ. Hắn đâu có làm cái gì đâu? Tại sao lại lấy được điểm nhân vật phản diện vậy?

– Hệ thống gợi ý, những điểm này đều đến từ phụ huynh của những học sinh tham gia cuộc so tài tuyển chọn.

Phụ huynh?

Vương Hạo chợt hiểu ra. Tính thời gian thì những học sinh đó chắc đã về tới nhà, sau khi trở về thì nói chuyện với người trong nhà về cuộc thi, như thế không khác gì hủy diệt hy vọng của những vị phụ huynh này.

– Danh tiếng lần này coi như thúi hoắc rồi…

Vương Hạo nặng nề thở dài. Học sinh của lần tuyển chọn so tài này đều đến từ tinh cầu cấp một, sau này mà đi tinh cầu cấp một chắc phải che mặt lại quá.

– Đinh, chúc mừng ký chủ nhận được sự phỉ nhổ đến từ nhân dân mấy chục ngàn tinh cầu, tổng cộng đạt được 4 triệu điểm nhân vật phản diện.

– 4 triệu điểm!!!

Vương Hạo kêu lên một tiếng, đây chính là từng cụm mười điểm thêm vào đó!

– Lão đại, uống nước trái cây.

Trần Diệu bưng tới một một chai nước ép trái cây cho Vương Hạo.

– Lão đại, đây là ghế mát– xa mới nhất đó.

Tiền Vạn Dương cầm một cái ghế có chút cẩn thận đứng bên cạnh. Sau khi hắn và Trần Diệu lên phi thuyền Thương Long thì chính thức lạy Vương Hạo làm lão đại.

Nhưng Vương Hạo lại sai bọn họ đi tìm mấy cô em tới đấm bóp cho hắn.

Hắn cũng không suy nghĩ một chút, danh tiếng thối đầy trời của hắn, làm sao có cô em nào chịu tới chứ?

Cuối cùng đã hết cách, chỉ có thể lấy ghế mát– xa tới, không biết có thể vượt qua kiểm tra hay không.

Vương Hạo vô cùng đau lòng thở dài:

– Bảo các ngươi đi tìm mấy cô em, kết quả lại mang về một thứ chạy bằng điện. Chạy bằng điện thì thôi đi, còn là một cái ghế mát– xa? Ngươi xem thái độ của các ngươi như thế này, sao có thể lăn lộn với ta được chứ?

– Nhưng mà lão đại, bây giờ chúng ta đang ở trong tinh không, đừng bảo là người sống, cho dù là người máy chạy bằng điện cũng không có đâu!

Trần Diệu treo vẻ mặt đưa đám.

– Làm ít chuyện cũng không làm xong, vậy mà còn có mặt mũi kiếm cớ.

Vương Hạo hừ một tiếng, ngồi lên ghế mát– xa, ung dung hưởng thụ mát– xa,

– Lần này coi như tính, miễn cưỡng dùng được!

Thấy vậy Trần Diệu và Tiền Vạn Dương rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, vị gia này còn rất dễ nói chuyện đó.

– Lão đại, nghe nói chúng ta được phân tới cơ sở 11 của đại học Thiên Bắc. Theo điều tra của bọn em, trong cơ sở này có không ít nhân vật thiên tài…

Tiền Vạn Dương nhỏ giọng giới thiệu.

– Loại chuyện nhỏ này không cần nói nhiều, ngươi chỉ cần nói cho ta, trong cơ sở này có bao nhiêu người là được.

Vương Hạo lập tức ngắt lời.

– Dạ, dạ…

Tiền Vạn Dương vội vàng nói:

– Căn cứ kết quả điều tra, cơ sở 11 tính cả thầy cùng học sinh có tổng cộng 30 triệu người.

– 30 triệu người!

Vương Hạo ngồi bật dậy, một cuộc so tài tuyển chọn ra có 500 người, như vậy cần bao nhiêu năm mới đạt tới 30 triệu người chứ?

Hơn nữa, nếu hắn nhớ không lầm, đại học Thiên Bắc có tổng cộng một trăm cơ sở, cứ vậy mà tính thì lại có bao nhiêu người nữa chứ?

– Lão đại, những học sinh này đều tới từ tinh cầu cấp hai, cấp ba, những học sinh tới từ tinh cầu cấp một như chúng ta không thể so sánh với họ.

Trần Diệu cười khổ một tiếng nói:

– Toàn bộ tinh cầu cấp một của Liên Bang Tinh Tế chỉ chọn ra có 500 người, nhưng một tinh cầu cấp hai đã chọn ra 1000 người, đến tinh cầu cấp ba thì mỗi tinh cầu chọn 50.000 người. Cho nên, có 30 triệu người thật sự không tính là nhiều.

– Những người trên tinh cầu cao cấp kia lợi hại ra sao?

Vương Hạo nghi ngờ hỏi.

– Một tinh cầu cấp hai lớn gấp mười lần Trái Đất, tinh cầu cấp ba thì lớn hơn Trái Đất một trăm lần, dân số trên đó vô cùng nhiều, tỷ lệ xuất hiện thiên tài cũng trở nên lớn hơn. Thêm vào đó, linh khí thiên địa trên tinh cầu cao cấp thì nồng đậm hơn tinh cầu cấp một rất nhiều, cho nên mới sinh ra nhiều thiên tài như vậy.

Tiền Vạn Dương giải thích, sau đó lại nịnh hót thêm một câu:

– Đương nhiên, những người này mà so với lão đại, cũng chỉ là một đống cặn bã thôi.

– Ừ…

Vương Hạo hài lòng gật đầu, nằm lại lên ghế mát– xa,

– Các ngươi trở thành tiểu đệ của ta, cũng không thể làm mất danh tiếng của ta được. Ở đây có mấy chai dược tề phá mạch, các ngươi cầm đi!

Nói xong, không biết từ chỗ nào lấy ra bốn bình dược tề phá mạch đưa cho hai người.

– Cảm ơn, lão đại!

Trần Diệu, Tiền Vạn Dương kích động vội vàng cảm ơn.

Phải biết, thứ như dược tề phá mạch này, là dược tề chỉ có Dược Tông cấp ba mới có thể phối chế ra, chuyên môn dùng để phá vỡ kinh mạch trong cơ thể.

Bởi vì trên tinh cầu cấp một, Dược Tông cấp ba tuyệt đối là một nhân vật lớn ở đỉnh cấp, hoàn toàn không thấy được, cho dù là có tiền mua, không có mấy tỷ thì không mua được.

Mà mấy tỷ đối với người ở tinh cầu cấp một mà nói, họ sẽ chọn mua trang bị trước, sau đó tự mình phá vỡ kinh mạch, cho tới bây giờ cũng không biết cái biện pháp xa xỉ là dùng dược tề phá vỡ kinh mạch này.

– Thông báo, phi thuyền đã tới cơ sở 11, mời các học sinh chuẩn bị xuống phi thuyền.

– Thông báo…

– …

– Đã tới cơ sở 11 của đại học Thiên Bắc rồi sao!

Vương Hạo đứng dậy vươn vai, hoạt động thân thể một chút, rồi đi về phía phòng của mình.

– Lão đại, chờ bọn em với.

Trần Diệu, Tiền Vạn Dương nhanh chóng đuổi theo.

Chỉ trong chốc lát, phi thuyền Thương Long đã phá vỡ tầng khí quyển, nhanh chóng đáp xuống một tinh cầu màu xanh xanh.



Trong vụ trụ mịt mờ, trên một tinh cầu tầm thường.

Hi Dung Hiên đội mũ đeo khẩu trang, đi trên đường chính nhộn nhịp.

Thời điểm phi thuyền Thương Long của hắn bị bắn nổ, hắn lại không vội ngồi vào phi thuyền mô hình nhỏ của mình, mà cho tiểu đệ của hắn lái một phi thuyền mô hình nhỏ chạy trốn trước.

Đến khi đã thành công hấp dẫn nhân viên đuổi bắt, hắn mới lái phi thuyền mô hình nhỏ, chạy về phía ngược lại.

Cuối cùng, trải qua mấy lần thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, thì sống sót chạy thoát.

Hi Dung Hiên lách mình vào trong một quán trọ nhỏ, ông chủ trong tiệm thấy Hi Dung Hiên thì cười nói:

– Chúc mừng ngươi an toàn trốn thoát.

– Không cần nói nhảm, ta muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, đám người kia đuổi theo ta rất gắt gao.

Hi Dung Hiên không nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề.

Ông chủ ném cho Hi Dung Hiên một cái chìa khóa,

– Đây là chìa khóa của một phi thuyền vũ trụ, đang đỗ ở sau nhà. Mà lão đại cũng nói, thân phận ngươi đã ra ánh sáng, không thích hợp đi tuyển người, bảo ngươi đi tới phòng thí nghiệm với đám quái nhân khoa học kia.

Thân thể Hi Dung Hiên run lên, nhận lấy chìa khóa không nói gì, xoay người rời đi.

Ông chủ kia cười một tiếng, bảo Hi Dung Hiên đi phòng thí nghiệm, coi như là phá hủy…