Vũ Trụ Cấp Sủng Ái

Chương 19-2: Dị thú triều




Editor: Yue.

Theo quan điểm của y, loại thương tích này nhẹ đến mức không cần nằm khoang thuyền trị liệu, một hai ngày là lành. Nhưng Kỷ Nhiễm là nhân loại thuần chủng, nhân loại thuần chủng nổi tiếng là yếu đuối trong Tinh Tế, khả năng tự chữa lành không mạnh, nếu cứ mặc kệ vết thương, thì nó sẽ rất lâu lành, phải chịu rất nhiều đau đớn.

Chờ bác sĩ Lăng hỏi rõ quá trình chấn thương, cuối cùng y cũng hiểu rõ được nhân loại thuần chủng yếu đuối như thế nào. Một cú sốc nhỏ cũng có thể khiến họ bị thương. Trong mắt bác sĩ Lăng, tác động của một vụ nổ bom hạt thực sự không là gì cả.

Biết Kỷ Nhiễm không bị thương nặng, bác sĩ Lăng cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm, nhìn đến tiểu shota đang bảo vệ khoang thuyên trị liệu.

Thấy hắn lặng lẽ ngồi đó, chăm chú nhìn người trong khoang thuyền trị liệu, bác sĩ Lăng chợt thấy là lạ.

Tiểu shota này năm nay mới sáu tuổi nhỉ? Mặc dù thú con của chủng tộc cao đẳng có trí tuệ và sức mạnh thể chất vượt trội, không thể dùng lẽ thường mà đối xử, nhưng đôi mắt của nó..

"Đối với người, nàng là gì?" Bác sĩ Lăng đột nhiên mở miệng.

Solan không để ý tới y, vẫn lặng lẽ quan sát người bên trong khoang thuyền trị liệu.

"Chắc ngươi hiểu rõ ý định của ta khi muốn giữ ngươi bên cạnh nàng." Bác sĩ Lăng bình tĩnh nói, ánh mắt sắc bén nhìn hắn.

Solan cuối cùng cũng quay đầu lại.

Khi bắt gặp ánh mắt của hắn, bác sĩ Lăng cảm thấy tim mình như bị tê liệt tạm thời, đó là phản ứng khi gặp phải thiên địch hoặc đối thủ mạnh, khiến y nhất thời mất tiếng.

"Lần đầu tiên gặp mặt, ta đã biết nàng là người ta đang tìm." Solan nói, "Ta sẽ bảo vệ nàng, bất kể thân phận của nàng là gì."

Bác sĩ Lăng nhìn hắn một lúc rồi bình tĩnh quay đi.

Nửa giờ sau, Kỷ Nhiễm cuối cùng cũng ra khỏi khoang thuyền trị liệu.

Đây là lần thứ hai cô nằm trong đó, mỗi một lần trải nghiệm đều cảm thấy khó tin, mỗi lần cô bước ra khỏi khoang thuyền trị liệu, đều có một loại cảm giác như được làm mới mọi giác quan, cả người thư giãn.

Cô cười nói với tiểu shota bên cạnh: "Ta không sao, bây giờ ta rất thoải mái."

Solan cũng cười đáp lại.

Hai người đi thanh toán tiền chữa trị, liền rời bệnh viện.

Hôm nay bệnh viện có rất nhiều bệnh nhân, khi họ bước ra khỏi bệnh viện liền thấy không ít người bị thương được hộ lý người máy đưa tới.

Khi nhìn thấy một người bị nổ tung nửa người, trong hôn mê vẫn vô ý thức rên rỉ, Kỷ Nhiễm bị cái thảm trạng này dọa đến mức tái mặt, ẩn ẩn có chút buồn nôn.

Solan vội vàng kéo cô đi, tránh khỏi những người bị thương được đưa đến bệnh viện.

Mãi cho đến khi cách bệnh viện một đoạn đường, Kỷ Nhiễm mới kìm nén được cảm giác kinh hãi và khó chịu, lẩm bẩm: "Người đàn ông bị thương như vậy, liệu có sống sót được không?"

"Tại sao không?", Solan ngạc nhiên nhìn cô. "Người đàn ông đó chỉ bị nổ tung một nửa thân thể. Chỉ cần nằm trong khoang thuyền trị liệu một tháng, chờ các tế bào phát triển trở lại, chữa trị tốt nửa người bị tổn thương liền có thể rời khỏi khoang thuyền trị liệu. Đây là một chấn thương tương đối nhẹ, miễn là không gặp phải những căn bệnh như bệnh di truyền đều có thể trị.."

Kỷ Nhiễm câm lặng, phát hiện mình đã quên mất rằng đây không phải là thời đại Trái Đất, mà là Tinh Tế – Nơi khoa học kỹ thuật tiên tiến, chỉ cần chưa tắt thở, chân tay bị gãy có thể chữa trị bằng cách đưa người vào khoang thuyền trị liệu.

Đây là ưu điểm mạnh của khoang thuyền trị liệu.

So với chữa trị gãy xương máu thịt be bét, điều khó khăn nhất trong lĩnh vực y học ở Tinh Tế, là những căn bệnh dính vào gene.

Tuy nhiên, người vừa rồi bị thương thành như thế còn chưa chết, điều này cho thấy sức sống của người Tinh Tế có bao nhiêu ngoan cường.

Đang nghĩ ngợi, ánh sáng mặt trời trên đỉnh đầu đột nhiên bị chặn lại bởi một bóng đen.

Kỷ Nhiễm vô thức nhìn lên, thấy một đàn chim không biết tên bay ngang qua, giống như những đám mây mù, che kín cả bầu trời.

Sau đó, đàn chim lao xuống, cuối cùng bị chặn lại ở độ cao một nghìn mét. Một chùm ánh sáng xanh nhạt vụt qua, cho thấy sự tiêu hao năng lượng của vòng phòng hộ.

"Thú triều đến rồi," Solan bình tĩnh nói, bình tĩnh kéo cô tiếp tục bước đi.

Kỷ Nhiễm máy móc đi theo hắn vài bước, sau đó lại ngẩng đầu nhìn, phát hiện đàn chim che trời che nắng vẫn đang xông vào vòng phòng hộ, trong lòng không khỏi lo lắng.

"Vòng phòng hộ có thể không chịu nổi hay không?"

"Sẽ không." Solan khẳng định nói, "Chỉ cần không phải là thú biến dị cấp bảy, vòng phòng hộ có thể chặn được bọn chúng. Không có nhiều thú biến dị cấp bảy, chúng cũng không dễ dàng xuất hiện. Đừng lo lắng, cho dù có thú biến dị cấp bảy xuất hiện thì thị trấn Gal cũng sẽ tổ chức các chiến binh cơ giáp để chống lại."

Thấy hắn nói vô cùng chắc chắn như thế, thậm chí bình tĩnh như đang nói thời tiết rất tốt, Kỷ Nhiễm dần bình tĩnh lại.

Sau đó cô phát hiện, mặc dù những người cô gặp trên đường rất vội vã nhưng không tỏ ra lo lắng là mấy, hầu hết bọn họ chỉ phàn nàn không biết gã nào đã gây ra thú triều, mạnh ai nấy làm chuyện của mình, hồn nhiên làm lơ bầy chim đang điên cuồng công kích vòng phòng hộ trên đỉnh đầu.

Ngoài các đòn tấn công trên bầu trời, trên mặt đất thỉnh thoảng cũng truyền tới chấn động.

Nếu không phải biết thú biến dị đang tấn công vòng phòng hộ của thị trấn, cô sẽ nghĩ đây là một trận động đất, đủ để thấy được sức mạnh của thú triều từ bên ngoài lợi hại biết bao nhiêu.

Nương theo chút dư chấn, cả hai trở về nhà.

Khi cửa được mở ra, quản gia người máy đẹp trai nở nụ cười dịu dàng với bọn họ, "Chủ nhân, tiểu chủ nhân, chào mừng trở lại!"