Quân khởi nghĩa Thiên Minh.
Lúc Công Thâu Thiên nhờ đến Mặc gia có đề cập đến một cái tên: Thiên Minh thập nhị Thiên quân. Sau này Trầm Côn cũng được A La nói cho vài điều về cái tên này. Thiên Minh bắt nguồn từ một tổ chức thần bí tồn tại cách đây hơn hai mươi năm, được coi là thế lực Hoàng Kim khổng lồ nhất Tây Cửu Châu. Bọn hắn cho rằng Hoàng Kim Huyết tộc cũng không phải chân chính là huyết mạch của Viêm Hoàng. Tôn chỉ của tổ chức này là lật đổ Hoàng Kim Huyết tộc, khôi phục Viêm Hoàng chính thống.
Thập nhị Thiên quân, chính là mười hai vị lãnh tụ Thiên Minh.
Theo như Trầm Côn, một tổ chức như vậy căn bản chẳng phải là chính nghĩa gì cả. Bọn hắn đơn giản chỉ là mượn danh nghĩa Viêm Hoàng chính thống để đoạt lợi mà thôi. Nhưng cũng không thể phủ nhận bốn chữ Viêm Hoàng chính thống quả thật rất có hiệu lực. Ít nhất là hai mươi năm gần đây Thiên Minh hành động mạnh mẽ. Ở Tây Cửu Châu cùng Nam Cửu Châu đã thành lập căn cứ địa vững chắc rồi. Nghe nói, bốn chiến tuyến của Thiên Minh liên hợp lại đã có quân đội lên tới ba trăm vạn cùng hơn sáu mươi cường giả câp bậc Hồng Nguyên, đó là còn không tính chiến đội thần bí mà A Phúc mới gia nhập.
- Vì sao ngươi gia nhập Thiên Minh?
Trầm Côn bất đắc dĩ chỉ vào A Phúc. Mặc dù hắn đắc tội với Dạ gia ở Bắc Cửu Châu, ở Đông Cửu Châu giết Công Thâu Thiên, nhưng căn bản không có chạm đến lợi ích của Hoàng Kim Huyết tộc ở Tây Cửu Châu. Tuy chém chém giết giết không ít, nhưng cũng chưa đến nỗi gây ra mâu thuẫn quá lớn. Một khi có quan hệ cùng với Thiên Minh… Đó chính là chính thức trở mặt, cùng Hoàng Kim Huyết tộc không chết không từ. Người của Trầm Côn tại thành Xích Tiêu cũng sẽ bị giết sạch.
- Đại thiếu gia, ta cũng không muốn, nhưng tình huống ngày đó…
A Phúc khóc to nói:
- Đại thiếu gia, tóm lại ngài phải cứu ta. Cái mạng nhỏ của tiểu nhân chỉ còn năm ngày, à không bốn ngày nữa thôi.
Chỉ còn sống được bốn ngày thôi sao? Huyền Si vẫn còn chưa tỉnh lại. Trong vòng bốn ngày, khẳng định chính mình không đủ sức địch lại dược tề sư của Thiên Minh. Trầm Côn suy nghĩ một chút:
- Biện pháp duy nhất lúc này, chính là phải gom đủ hài cốt của Thủy Nhi, để nàng làm cho Huyền Si tỉnh lại.
Sau khi quyết định, hắn hung hăng phân phó:
- A Phúc, nếu ngươi muốn tự cứu mình, nhất định phải giúp ta mau chóng tìm đủ hài cốt của Thủy Nhi. Ngay từ bây giờ, ngươi phải hành hạ Công Thâu Lâm không phân biệt ngày đêm, một ngày hai mươi bốn tiếng. Nhớ kỹ, ngươi hành hạ Công Thâu Lâm càng thảm thì cơ hội sống càng cao.
- Đại thiếu gia, ngươi cứ yên tâm. Ta sẽ chỉnh chết nha đầu kia.
Sự tình liên quan đến cái mạng nhỏ của mình, A Phúc đỏ mắt, gào khóc rống lên xông ra ngoài.
Chỉ lát sau, trước cửa nhà Công Thâu Lâm lại vang lên tiếng hát của hắn và Dương Ngũ. Liếc mắt nhìn A Phúc rời đi, Trầm Côn mang ra một chiếc rương lớn mà lần trước hắn lấy được từ Thối Hỏa Trì. Có thể nói sau khi Hàn gia cùng Trầm gia suy vong, nó chính là tồn tại của toàn bộ tinh hoa chế tạo thuật ở Cửu Châu. Trầm Côn cảm thấy trông cậy vào Thủy Nhi còn chưa đủ, hắn lật lật bảo vật trong rương. Nếu như có thể tìm thấy một chút thuốc giải độc là tốt nhất.
- Cái gì đây? Đây là…
Tìm đến tầng cuối cùng của rương, Trầm Côn cũng không thấy thuốc men gì hết, nhưng lại phát hiện một thùng dụng cụ tinh xảo. Vừa mở ra, hắn liền thấy, nào là chùy, cờ le, đinh ốc, thước, búa… tất cả đều là những công cụ chế tạo tinh xảo. Mà ở phía dưới còn đè ép một quyển sách cổ thật dày, bên ngoài có ghi "Âu Dã Phổ".
- Mỹ nữ, sang đây coi cái này!
Trầm Côn gọi A La đang ở bên kia vách tường.
- Đây là… Ai nha, trong rương vẫn còn có vật này, thật là vận khí tốt.
A La cầm "Âu Dã Phổ" quơ quơ.
- Đây chính là bí tịch chế tạo của Âu Trì Tử lưu lại. Dù là tinh hoa của chế tạo thuật Cửu Châu hay bản vẽ cao cấp cơ quan thuật, cần cái gì có cái đó.
- Cái này có quan hệ với cơ quan thuật?
Trầm Côn sửng sốt.
- Dĩ nhiên, chế tạo cùng cơ quân vốn là đi đôi với nhau. Không có cơ quan thuật, linh kiện tốt nhất khi đúc tạo cũng chỉ là phế thiết. Thiếu chế tạo thuật, các đại sư cơ quan thuật cũng là không bột đố gột lên hồ.
A La cười cười:
- Lấy thực lực của ngươi bây giờ, học thứ này, đối với kĩ xảo dùng binh khí của ngươi có trợ giúp không ít.
Trầm Côn hiểu rõ ý tứ của A La. Âu Dã Phổ đối với con đường võ đạo của mình, sẽ không đem lại tiến bộ. Nhưng mà nắm giữ một chút nguyên lý chế tạo binh khí, vẫn còn có chút chỗ tốt.
Suy nghĩ lại, mình đem linh khí đạt Hồng Nguyên đỉnh, đang muốn tiến thêm một bước hấp thu linh khí của Công Thâu Thiên, tiến tới Lam Nguyên hạ đoạn. Vậy dùng kỹ xảo của Âu Dã Phổ này thực quá tốt.
Để A La lưu lại chiếu cố A Phúc, Trầm Côn kiếm cớ rời khỏi đoàn biểu diễn, đi tới huyệt động dưới nước mà tu luyện. Trong thuật phong thủy, đó chính là Long Phúc bảo địa. Lúc đang lặn sâu trong nước, Trầm Côn phát hiện mấy người trẻ tuổi đang tìm kiếm cái gì đó ở bên bờ làng chài, bộ dạng lén lén lút lút như là vẽ bản đồ, hẳn là mấy tên thủ hạ của A Phúc rồi. Trầm Côn đang suy nghĩ để cho A Phúc cùng Thiên Minh phủi sạch quan hệ, cũng chẳng buôn để ý tới bọn hắn, trực tiếp chui vào huyệt động.
- Chế tạo thuật có mười hai bước. Luyện, khuôn đúc, thiết kế…
Âu Dã Phổ bác đại tinh thâm, cơ hồ bao dung toàn bộ tinh hoa chế tạo. Trầm Côn cũng không có hứng làm thợ rèn nên hắn liền chọn hai loại thích hợp nhất cho kỹ thuật của mình.
Một là Luyện pháp. Tên như ý nghĩa, chính là phương pháp xử lý các nguyên liệu. Chỉ cần thay đổi một chút phương thức vận chuyển linh khí trong đó là có thể giúp cho Trầm Côn đề luyện linh khí Tử Nguyên của Công Thâu Thiên một cách hữu hiệu hơn.
Hai là cơ sở cơ quan thuật. Mặc dù không thể nào để cho Trầm Côn đạt đến trình độ của Công Thâu Thiên, nhưng có thể giúp cho hắn giải quyết một chút vấn đề về cơ quan thuật, tránh cho hắn bị cơ quan sư cản trở gây khó. Mặt khác, vạn nhất thấy linh hồn Cơ Quan Hoàng Mặc Ly, hắn cũng có thể có chút tiếng nói, không đến nỗi bị người ta xem như người bình thường.
- Luyện pháp, kỹ xảo trọng yếu nhất là ở "hòa tan", cũng chính là nấu chảy nguyên liệu, để cho chúng biến thành hình thái chế tạo thích hợp nhất. Luyện pháp có tổng cộng mười tám kỹ xảo, đầu tiên là loại bỏ tạp chất …
Theo như phương thức vận chuyển linh khí của Luyện Pháp, Trầm Côn liền đem Tử Nguyên linh khí còn chưa tiêu hóa hết tụ thành một khối khí màu tím ở lòng bàn tay. Trầm Côn vận khởi Đại Nhật Càn Khôn Công, tạo thành ngọn lửa hừng hực ở lòng bàn tay. Chỉ vòng vo mấy vòng, toàn bộ những tạp chất đã bị đốt cháy sạch sẽ, chỉ còn lại linh khí thuần túy nhất.
- Biện pháp tốt! Phối hợp với Đại Nhật Càn Khôn công, tốc độ chiết xuất linh khí liền được nâng lên hơn hai lần.
Con mắt nhỏ của Trầm Côn sáng lên, nhìn vào Âu Dã Phổ, hắn lại tiếp tục luyện:
- Bước thứ hai là đem linh khí chuyển sang trạng thái lỏng để dễ dàng hấp thu hơn… Hắn hắc, Tinh Hà Thiên Huyễn vốn âm nhu vừa vặn thích hợp cho chuyện này.
Trầm Côn phát động Thái Cực Đồ, ánh lửa của Đại Nhật Càn Khôn trong lòng bàn tay lập tức biến thành nguyệt quang nhu hòa của Tinh Hà Thiên Huyễn. Chỉ thấy tia sáng trong lòng bàn tay vòng vo vài vòng, khối khí màu tím liền co rụm lại, mềm nhũn, dần dần chuyển sang trạng thái lỏng có thể tích nhỏ hơn. Đem chất lỏng màu tím uống vào, dường như không cần Trầm Côn làm gì thêm, hệ tiêu hóa của hắn đã đem chất lỏng linh khí hấp thu hoàn toàn. Cùng lúc đó, Hồng Nguyên linh khí trên người Trầm Côn đột nhiên xuất hiện vài điểm màu lam.
- Phương pháp này thế mà có thể nuốt sống linh khí, quả nhiên là đồ tốt!
Tinh thần Trầm Côn lấy lại tinh thần, vừa nói vừa kích động lấy ra tiếp một đoàn linh khí màu tím.
Loại đi tạp chất!
Hóa lỏng!
Nuốt lấy!
Sau đó lặp lại thêm một lần nữa …
Có thể coi linh khí của Công Thâu Thiên là một khối bảo tàng vô cùng vô tận, mà Âu Dã Phổ này chính công cụ tốt nhất để đào lấy khối bảo tàng ấy. Trầm Côn cứ liên tục ăn nuốt từng khối từng khối linh khí. Ánh sáng màu lam trên người hắn càng ngày càng đậm.
Thực lực không ngừng tăng lên làm hắn dần quên mất thời gian trôi qua. Đến ba ngày sau, Hồng Nguyên linh khí đã hơn phân nửa chuyển sang màu lam nhàn nhạt. Nhưng mà khi hai màu hồng lam sắp thăng bằng, màu hồng lại không tình nguyện để cho màu lam tiếp tục lấn át địa bàn của hắn.
Ngươi nghĩ không muốn liền có thể không tiếp tục sao?
Khóe miệng Trầm Côn nhếc lên một chút cười cười. Hai tay xoay tròn lấy ra một đoàn linh khí hình trụ cao hơn thân hình, sau đó hắn giơ cao cột linh khí này lên. Hai cỗ nội lực Đại Nhật Càn Khôn cùng Tinh Hà Thiên Huyễn toàn bộ phát tán trên đỉnh đầu tạo thành một Thái Cực Đồ rất lớn. Thái Cực Đồ giống như lốc xoáy không đấy, cực kỳ nhanh đề luyện cột linh khí, sau đó chuyển sang trạng thái lỏng.
- Thập bát thủ, hợp âm dương, dung hồn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hắn nuốt một ngụm toàn bộ linh khí. Lúc này màu lam trên người dường như chiếm được ưu thế, hoàn thoàn áp đảo màu hồng. Hơn nữa, khi linh khí màu làm chiếm được hơn một nửa địa bàn, tốc độ khuếch trương của nó cũng không phải là thứ mà linh khí màu hồng có thể ngăn cản. Sau một đợt nhộn nhạo trong người, màu lam hoàn toàn ăn nuốt màu đỏ. Trầm Côn cũng cảm giác được thân mình chợt nhẹ, thật giống như vứt bỏ mấy chục cân khối lượng.
Từ từ… Thân thể Trầm Côn nhẹ nhàng bay lên, dẫm trên không khí mà giống như là giẫm phải vùng đất kiên cố, từng bước từng bước đi lên.
Lăng Không Hư Bộ.( Cái này lão Dạ Trung Hành biểu diễn rồi )
Chính là dấu hiệu độc môn của Lam Nguyên Vũ tông.
- #$$@^$.
Trầm Côn hưng phấn hét lớn một tiếng, trực tiếp lăng không bay ra ngoài động. Sau đó hắn dùng ngón tay vẽ một cái trên mặt nước, hồ nước liền cuồn cuộn tách ra một khe hở thật lớn. Ánh sao từ trên trời chiếu xuống đáy hồ.
- Đây chính là cảnh giới Lam Nguyên Vũ tông sao? Lăng Không Hư Bộ, cất tay một cái, linh khí liền tùy tâm mà động.
Tuổi thọ của A Phúc vẫn con dư lại một ngày, hắn có đầy đủ thời gian đi làm những chuyện khác. Ví dụ như " Hồn Kinh".
Trải qua mấy lần lên cấp lần trước, khi thời điểm hắn lên cấp, Hồn Kinh cũng xảy ra biến đổi. Vậy bây giờ, hắn đột phát Lam Nguyên Vũ tông, Hồn Kinh kia cũng có thể…
- Lão đại, mau vào, U Minh hồn phủ đã xảy ra chuyện.
Hắn đăng suy nghĩ thì nghe thấy tiếng hét lớn của Cổ Nguyệt Hà từ trong thế giới linh hồn truyền ra. Trầm Côn cười lớn một tiếng, cực nhanh chui vào trong thế giới linh hồn. Chưa kịp đứng vững, hắn liền cảm thấy một trận dao động địa chấn, U Minh hồn phủ dường như đang xảy ra một trận động đất vậy. Còn không kịp thấy rõ biến hóa trong hồn phủ, Trầm Côn cảm thấy dưới chân mềm nhũn. Cúi đầu nhìn xuống, thì ra là hai chân Minh Vương Pháp Tướng đã vỡ vụn sụp đổ. Hơn nữa nó dần dần lan tràn từ bắp chân đến đùi, ngực bụng, tứ chi, cuối cùng bao gồm cả đỉnh đầu. Toàn bộ vỡ vụn rồi.
Trong khoảnh khắc, Minh Vương Pháp Tướng sụp đổ. Mà sâu trong nội tâm Trầm Côn xuất hiện một dòng nước ấm, là một cỗ quang mang màu vàng. Tia sáng phóng ra, dưới chân Trầm Côn xuất hiện một đài sen. Trầm Côn ngồi lên trên đó, có kim quang hộ thể, tăng bào phất phới, giống như là một phong tượng Kim Thân Đại Phật.