Một cỗ lực lượng cường đại dũng mãnh nhập vào trong thân thể.
Khi cỗ lực lượng này thẩm thấu qua da tay, cho dù với định lực của Hạ Nhất Minh cũng không nhịn được phải rên rỉ lên vài tiếng.
Loại cảm giác này, so với ở giữa mùa đông phơi nắng còn thoải mái hơn mấy lần.
Mặc dù Hạ Nhất Minh cũng không biết trẻ con ở trong lòng mẫu thân có cảm giác như thế nào, nhưng giờ phút này hắn cảm thụ được một loại cảm giác kỳ dị.
Thân thể của hắn đã vào sâu trong vùng màu hồng, quyển thần đạo chi thư trong tay đã sớm được khép lại, nhưng thần niệm của Hạ Nhất Minh lại vẫn tiếp tục ngao du ở trong quyển thư tịch.
Cùng với kinh nghiệm di vãng có sự khác biệt rất lớn, thần niệm của Hạ Nhất Minh không bao giờ vượt qua một tờ, mà giờ phút này lại xem một lúc cả quyển.
Đương nhiên trạng thái trước mắt này của Hạ Nhất Minh cũng chỉ là thần niệm đảo qua những tờ công pháp nói về vụ khí mà thôi.
Đối với vụ khí công pháp Hạ Nhất Minh cũng không nghiên cứu nhiều lắm, bởi vì trên người hắn có rất nhiều các loại công pháp cường đại. Cho nên sau khi hắn tấn chức Nhân Đạo Đỉnh Phong loại vụ khí công pháp chỉ có tác dụng trong lúc bỏ chạy không còn phát huy nhiều tác dụng nữa.
Bất quá, giờ phút này tâm thần Hạ Nhất Minh đã hoàn toàn chìm đắm trong vụ khí, tâm tình của hắn xảy ra thay đổi một cách vi diệu. Bởi vì hắn phát hiện ra, vụ khí công pháp nếu phối hợp với ngũ hành lực thì tuyệt đối sẽ tạo thành sát thương rất lớn.
Mặc dù uy lực không thể so sánh với thiên địa chi uy, nhưng hắn vô cùng tự tin, một khi đem vụ khí công pháp vận dụng cùng với ngũ hành chi lực khẳng định sẽ phát huy tác dụng khiên kẻ khác khó tin nổi.
Ngay lúc Hạ Nhất Minh đang tìm hiểu hết tác dụng của vụ khí công pháp, thì Thủy hệ thần lực ở trong đan điền tích tụ càng lúc càng nhiều. Bởi vì hoàn cảnh bên ngoài nên Thủy chi thần lực bên trong lúc này tồn tại dưới dạng vụ khí. Mặc dù từ từ dung nhập vào trong ngũ hành, nhưng thủy chi thần lực vẫn không cách nào đạt được cảnh giới đại viên mãn.
Nếu như lúc này Hạ Nhất Minh thanh tỉnh, hắn khẳng định sẽ chủ động đem ngũ hành thần lực dung nhập cùng một chỗ. Chỉ là giờ phút này toàn bộ tinh thần của hắn đang bị Vụ Khí công pháp hấp dẫn cho nên không còn lòng dạ nào để ý tới chuyện khác.
Từ từ, trên người Hạ Nhất Minh tản mát ra một một lực lượng kỳ dị, loại lực lượng này giống như vô số đường nét đang bay múa ở giữa không trung.
Hồng vụ quanh người hắn lúc đầu không không hề động, nhưng khi những đường nét này xoay tròn với tộc độ nhanh thì cũng dần dần chuyển động theo.
Thất Thải Băng Cung được thành lập từ niên đại thần đạo, lúc đó hết thảy các cao thủ thần đạo đều vì hậu duệ đệ tử của mình mà bố trí một nơi tu luyện tốt nhất.
Từ sau khi thần đạo biến mất, lịch sử người tu luyện không ai có thể làm cho những đám mây bao phủ quanh hồ nước có chút thay đổi nào.
Bọn họ có thể ở trên hồ nước cảm ngộ về Thần chi lực lượng, cũng có thể tiến vào trong hồ nước rèn luyện thân thể và chân khí. Lại càng có thể sử dụng thần niệm để trao đổi với đám mây nhiều màu ở trên không.
Nhưng mà, mấy ngàn năm qua dù cho những vị tông chủ Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả cũng không có người nào có khả năng quấy động hồ nước bảy màu này.
Chúng nó giống như tự động phân chia địa bàn hoạt động, tạo thành những quy tắc mà con người không thể giải thích được.
Hồng, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử bảy loại màu sắc đều phân chia rõ ràng không hề có chút hỗn loạn nào.
Nhưng mà, những điều này tới hôm nay đã hoàn toàn bị phá hẳn, khi Hạ Nhất Minh từ vùng lạnh giá nhất của màu tím bước đi tới vùng nước ấm nhất có màu hồng, hỗn độn đan điền của hắn đã đem bảy loại Thủy chi thần lực bất đồng hấp thu vào bên trong.
Nếu như chỉ cần hấp thu thần chi lực thì không tính, nhưng hỗn độn đan điền có năng lực nghịch thiện, nó hấp thu và dung hợp các loại Thủy chi thần lực vào cùng một chỗ.
Nước không có hình dạng, nhưng dù nó biến hóa thế nào thì bổn nguyên vẫn là nước.
Cũng chỉ có hỗn độn đan điền mới có thể đem các loại hình thái bất đồng của nước hòa vào làm một thể.
Lúc này Hạ Nhất Minh đang đứng ở trong hồng sắc vụ thủy, hắn lúc này đang đăm chiêu chính là Vụ Khí công pháp. Cho nên khi hắn theo tiềm thức vận chuyển chân khí, nhất thời đã đánh động những vụ khí ở xung quanh.
Từ từ, hồng sắc vụ khí bắt đầu xâm nhập sang địa bàn của các loại màu sắc khác.
Bảy loại màu nước khác nhau vốn không hề xâm phạm tới khu vực của đối phương, nhưng lúc này do hỗn độn đan điền điều khiển đã chính thức làm cho chúng trở nên hỗn loạn.
Không có bất cứ báo hiệu trước nào, hồng sắc vụ khí xâm nhập sang màu cam, vàng, lục, thậm chí cuối cùng là tím. Cho dù là vùng nước giá rét như băng cũng không thể nào ngăn cản được bị nó xâm nhập.
Tinh thần ý niệm của Hạ Nhất Minh rời khỏi quyển thần đạo chi thư, nhưng trên mặt hắn lại vô ý thức lộ ra nụ cười vui mừng.
Hắn đối với vụ khí đã tương đối thấu triệt, ở trên đỉnh đầu hắn đã bắt đầu ngưng tụ thành Vân Vụ chi hoa có bảy màu sắc.
Vân vụ vốn là một thể, mặc dù nó phân ra trên dưới, nhưng ở trong thần đạo chi thư thì lại đem hai loại lực lượng này liên hệ với nhau.
Lúc này, khi Vân Vụ chi hoa ngưng tụ lại đã đánh vỡ thăng bằng lực lượng ở trong vùng mây bảy màu.
Hạ Nhất Minh đứng thẳng thân hình lên, hắn nhẹ nhàng đưa tay vẽ một đường, đám mây bảy màu nhất thời bị phai nhạt đi, sau đó trong nháy mắt biến thành Thủy hệ lực lượng xâm nhập vào thân thể Hạ Nhất Minh.
Thân thể của hắn bắt đầu run rẩy, biên độ run rẩy cũng không lớn, nhưng mỗi một lần run rẩy thì hắn lại hấp thu được một bộ phận lực lượng của đám mây bảy màu. Kinh mạch trong cơ thể Hạ Nhất Minh phải chịu sự thống khổ do khảo nghiệm của Thủy chi thần lực tạo ra, ngay cả hỗn độn đan điền của hắn cũng thế.
Lực lượng cường đại trước nay chưa từng có dùng một loại phương thức thần kỳ tiến vào trong thân thể hắn. Hắn giống như biến thành một cái động không đáy liên tục hấp thụ lấy Thủy chi thần lực không ngừng nghỉ.
Tinh thần ý niệm của Hạ Nhất Minh lúc này vô cùng thanh tỉnh, dĩ nhiên còn làm cho hắn có cảm giác mình muốn bay lên tận trời vậy.
Linh hồn trong cơ thể ngo ngoe như muốn động, tựa hồ muốn phá thể chui ra để thần lực chú thể. Chỉ là một chút linh trí cuối cùng của Hạ Nhất Minh đã vững vàng bảo vệ lấy mi tâm, làm cho chính mình không phạm vào sai lầm không thể cứu vãn được.
Nguyên lúc hắn đang hưởn thụ Thủy chi thần lực không biết đến cả Băng Cung như gặp phải sóng gió động trời vậy.
Thất Thải Cung là nơi thần bí nhất trong Băng Cung, lúc này nó truyền ra một lượng thần chi lực lượng khổng lồ tới mức khó tin.
Trong lịch sử ghi lại, chỉ có ba ngàn năm trước Băng Cung bị vây trong tình cảnh sinh tử tồn vong, tông chủ đại nhân khi đó đã sử dụng mật pháp mở ra Băng Cung phóng thích ra Thủy chi thần lực mới có thể khiến cho loại lực lượng khổng bố này phát ra.
Vậy mà hôm nay không hề có ngoại địch xâm lấn, cũng không có người sử dụng mật pháp mở ra Thất Thải Cung mà luồng lực lượng khổng lồ như vậy bị tiết ra ngoài.
Thân hình liên tục chớp động, năm vị Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả đã đi tới cửa Thất Thải Cung.
Bạch Mã Lôi Điện và Bảo Trư ở phía xa cũng không lộ ra bất cứ biểu hiện kinh hoảng nào, bởi vì chúng nó tuyệt đối tin tưởng vào Hạ Nhất Minh. Ngược lại, Kỳ Lân thú hướng về phía này kêu lên vài tiếng, chỉ là Kỳ Lân thánh chủ cũng không đáp lại, nó cũng không có hứng thú đi nhúng tay vào chuyện của nhân loại.
- Băng huynh, chuyện này là thế nào? - Tử Lỗ Ly trầm giọng hỏi.
Sắc mặt Băng Tiếu Thiên tái xanh, thanh âm hơi cao lên đáp lại:
- Không biết Hạ Nhất Minh tu luyện công pháp gì mà có thể quấy nhiễu được đám mây bảy sắc.
Mọi người xung quanh nghe thấy vậy thì rùng mình một cái, bọn họ đều biết đây là địa phương lưu giữ Thủy chi thần lực.
Nơi này cũng là nơi ẩn chứa lực lượng cuối cùng của Băng Cung, trừ khi Băng Cung rơi vào tình trạng sinh tử tồn vong ngay trước mắt thì sẽ không kích phát ra cỗ lực lượng này.
Hơn nữa muốn thành công kích phát ra Thủy chi thần lực cũng chỉ có người đứng đầu Băng Cung sử dụng bí pháp mới có thể làm được.
Nhưng giờ phút này, nhìn một màn thần kỳ xảy ra trong sơn cốc, trong lòng mọi người dâng lên một trận cảm khái mãnh liệt, Hạ Nhất Minh này thật sự thần bí, chẳng lẽ ngay cả phương pháp thần bí nhất để khống chế Thủy chi thần lực của Băng Cung hắn cũng từng tu luyện qua sao?
Kỳ Lân thánh chủ chuyển động ánh mắt liên tục, sau nửa ngày hắn trầm giọng nói:
- Băng huynh, bây giờ phải làm sao?
Nơi này dù sao cũng là Băng cung, nếu xảy ra chuyện tình quỷ dị, phải xử lý như thế nào đều do Băng Tiếu Thiên đứng ra quyết định.
Vị cung chủ Băng Cung Băng Tiếu Thiên do dự một chút, cuối cùng nói:
- Các vị, Hạ Nhất Minh đang hấp thụ bảy màu của Thủy chi lực, làm như vận vốn không có chuyện gì nhưng nhân lực thấp kém căn bản không thể hoàn toàn hấp thu cỗ lực lượng này. Một là chúng ta làm như không thấy, để bi kịch ba ngàn năm trước một lần nữa tái diễn....
Sắc mặt vài người khẽ biến, hiển nhiên bọn họ đã nghe qua sự kiện ba ngàn năm trước.
- Chúng ta ở đây có năm người, có thể ngăn cản sao? - Ngao Bác Duệ chần chờ hỏi.
Hắn nói những lời này lòng tin cũng không lớn, dù sao bọn họ đối mặt cũng không phải là chỉ một mình Hạ Nhất Minh, mà chính là Thủy chi thần lực khổng lồ a.
Băng Tiếu Thiên hít sâu một hơi, thần sắc trên mặt của hắn đã khôi phục lại bình thường.
Nếu chuyện đã phát sinh hắn dù có hối hận cũng vô dụng, cho nên phải ngay lập tức lấy lại trấn tĩnh để giải quyết sự việc.
- Các vị yên tâm, không có tâm pháp đặc thù của bổn môn điều khiển hắn cũng chỉ có thể hấp thu Thủy chi thần lực, mà không thể chính thức điều khiển loại lực lượng này. - Dừng lại một chút, vẻ mặt Băng Tiếu Thiên lộ ra sự ngưng trọng nói:
- Chúng ta chỉ cần chặt đứt sự liên lạc của hắn cùng Thủy chi thần lực ở bên ngoài là có thể khiến cho thất cả khôi phục lại như lúc đầu.
Mọi người không khỏi âm thầm thở dài một hơi, nếu như Hạ Nhất Minh có thể điều khiển Thủy chi thần lực cho dù bọn họ có cùng xông lên cũng không làm được gì. Nhưng nếu muốn chặt đứt sự liên lạc của hắn với Thủy chi thần lực ở ngoại giới thì lại là chuyện khác.
- Động thủ. - Lưu Xương Cử gật đầu một cái, hắn vốn tu luyện Hỏa hệ cho nên một khi quyết định là phải lập tức động thủ.
Hắn tiến lên trước một bước, đứng ở trước mặt mọi người, toàn thân chân khí bắt đầu lưu chuyển, ngay cả người hắn cũng mơ hồ bị một màu đỏ bao phủ.
Hỏa hệ lực lượng trong nháy mắt được hắn kích thích tới cực hạn, dĩ nhiên có thể khiến cho không khí ở bốn phía cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Sau đó, song chưởng hắn hơi cọ vào nhau, một cỗ sóng nhiệt màu đỏ nhất thời cuồn cuộn dựng lên hướng về phía Hạ Nhất Minh lao đi.
Hỏa hệ lực lượng cường đại từ tay Lưu Xương Cử phóng ra, giống như một con rồng quẫy đuôi lao tới trước.
Nơi Hỏa Long đi qua sương mù giống như gặp phải khắc tinh trong nháy mắt tan đi. Không những thế, khi hỏa long tới gần đám mây bảy sắc nhất thời quang mang đại phát, uy thế tăng lên mấy lần dĩ nhiên tạo thành xu thế áp chế hoàn toàn đám mây bảy màu.
Sắc mặt những người còn lại sáng ngời lên, bọn họ lo lắng nhất là Hạ Nhất Minh có thể điều khiển đám mây bảy màu này, nếu thật sự như thế cho dù năm vị Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả liên thủ cũng chỉ có nước bỏ chạy. Nhưng lúc này xem qua thì Hạ Nhất Minh quả thực giống như Băng Tiếu Thiên nói, hắn chỉ là đang hấp thu Thủy chi thần lực chứ không phải là có khả năng điều khiển loại lực lượng này.
Thực lực Lưu Xương Cử mặc dù cường đại nhưng dù sao vẫn chưa tiến giai thần đạo, vô luận thế nào cũng không thể chống lại được đám mây bảy màu trước mặt. Sở dĩ có thể áp chế được chúng là bởi vì trật tự của những đám mây này đã bị hỗn loạn, hơn nữa không có người nào nắm giữ. Nếu không đám mây bảy màu còn ổn định như lúc ban đầu, thì Lưu Xương Cử căn bản không có cơ hội này.
Hỏa long to lớn tiến về phía trước khí thế như chẻ tre, mắt thấy sắp chạm vào Hạ Nhất Minh Lưu Xương Cử có chút chần chờ. Hắn cũng không nghĩ tới mình lại có thể dễ dàng đắc thủ như vậy.
Cho nên giờ phút này tâm lý hắn hơi có chút do dự, nếu như thật sự khiến cho Hạ Nhất Minh bị thương nặng như vậy không biết ngày sau phải ăn nói với Đế Thích Thiên thế nào cho tốt. Hơn nữa chỉ cần Hạ Nhất Minh không chết, nhớ tới cừu oán một chưởng này thì chỉ sợ cuộc sống sắp tới của hắn không được tốt cho lắm.
Nhưng mà, hắn chỉ chần chờ một chút thôi, sắc mặt đã chuyển thành khó coi vô cùng, hắn cảm giác Hỏa Long đang tiến về phía trước khí thế như vạn quân tiến lên thì đột ngột phải ngừng lại, cũng không phải có vật gì ngăn cản bước tiến của Hỏa Long, mà là nó bị lạc mất phương hướng.
Loại cảm giác này tương đối quái dị, trong mấy trăm năm qua đây là lần đầu tiên hắn gặp phải cảm giác này.
Hai mắt hắn rõ ràng có thể nhìn thấy thân ảnh của Hạ Nhất Minh, nhưng giờ phút này Hỏa Long cùng thần niệm hắn phóng ra không cách nào khóa trụ được khí tức của đối phương. Giống như Hạ Nhất Minh đã trở thành một làn khói nhẹ hòa vào trong đám mây bảy màu. Hơn nữa càng làm cho hắn kinh ngạc chính là dưới ánh sáng vốn lờ mờ nơi đây đã bị sương khói tràn ngập làm ảnh hưởng tới tầm nhìn của bọn họ.
Băng Tiếu Thiên và đám người xung quanh nhanh chóng phát hiện ra chỗ khó của Lưu Xương Cử, bởi vì thần niệm của bọn học cũng mất đi tung tích của Hạ Nhất Minh. Hạ Nhất Minh vốn đang nhắm mắt tu luyện trước mắt bọn họ giống như biến thành một bóng ma thấy được nhưng không thể sờ được.
- Chuyện gì đã xảy ra? - Kỳ Lân thánh chủ thì thào nói, sắc mặt hắn tương đối khó coi.
Một cỗ cảm giác nguy cơ không hiểu từ trong lòng mọi người dâng lên, trong lòng bọn họ không còn nửa điểm coi thường như trước.
Ánh mắt Ngao Bạo Duệ trở nên bén nhọn, hắn lạnh lùng nói:
- Lưu huynh, không cần hạ thủ lưu tình.
Tử Lỗ Ly cùng Băng Tiếu Thiên liếc mắt nhìn nhau, bọn họ cũng từ trong mắt đối phương thấy được nỗi lo lắng thật sâu, không cần nghĩ ngợi, bọn họ đồng thời nói:
- Lưu huynh, cẩn thận.
Quang mang màu đỏ quanh người Lưu Xương Cử liên tục chớp động, Hỏa Long nguyên bổn đang giương nanh múa vuốt ở trên không trung lúc này đã lao về phía Hạ Nhất Minh.
Một tiếng nổ "Ầm ầm" vang lên, Hỏa Long không hề trở ngại xuyên qua thân thể Hạ Nhất Minh oanh kích trên mặt đất.
Mặt đất trong sơn cốc đã trải qua sự gia công đặc thù của thần lực, mặc dù chúng có lịch sử mấy ngàn năm nhưng với lực lượng dưới thần đạo thì không thể phá hư nổi.
Trải qua một lúc va chạm mãnh liệt, Hỏa Long cuối cùng đã tiêu tán vô ảnh vô tung.
Bất quá, sắc mặt bọn họ dần trở nên khó coi, bởi vì trong tầm mắt bọn họ Hạ Nhất Minh vẫn nhắm mắt đứng thẳng một chỗ, tựa hồ như không hề có chuyện gì phát sinh ra.
Nhưng mọi người vừa rồi đều tận mắt thấy thân thể Hạ Nhất Minh bị Hỏa Long bắn thủng một lỗ to a.
- Đấy không phải là bản thân hắn. - Tinh quang trong hai mắt Băng Tiếu Thiên bắn ra, hắn đảo mắt nhìn chung quanh tìm trong đám mây bảy màu và sương mù một vòng, vừa cao giọng nói:
- Đây là Vân Vụ công pháp, có thể chế tạo ra ảo giác, hắn khẳng định ẩn nấp đâu đó trong Thất Thải Cung, mọi người cẩn thận.
Vài vị cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên mắng thầm mãi không thôi, Hạ Nhất Minh quái thai đến mức nào a? Chẳng những có thể dung hợp Quang Ám chi lực, hơn nữa lại có Ngũ Hành thân thể, bây giờ ngay cả Vân Vụ công pháp trong truyền thuyết cực kỳ hiếm thấy cũng tu luyện thành công. Cùng với nhân vật như vậy dây dưa thật sự là một chuyện hết sức đau đầu.
Lưu Xương Cử tức giận hừ một tiếng, hắn giơ tay lên cao, một đạo quang mang màu đỏ từ trong tay hắn bắn ra, giống như một người nào đó đốt pháo, quang mang đó ở giữa không trung nổ ẩm một cái. Nguồn truyện: Truyện FULL
Sau đó, vô số ánh lửa bắn ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đã bao phủ hơn nửa sơn cốc.
Mắt mọi người sáng ngời lên, biện pháp của Lưu Xương Cử quả là không tồi, sử dụng công kích diện rộng khẳng định có thể nhanh chóng tìm ra Hạ Nhất Minh, chỉ cần có thể tìm được hắn bọn họ cũng có thể nghĩ biện pháp ngăn cản không cho hắn hấp thu Thủy chi thần lực.
Dù sao, bọn họ đến đây cũng là muốn mượn lực lượng của Hạ Nhất Minh chứ không phải muốn tàn sát lẫn nhau.
Nhưng mà lúc vô số hoa lửa bắn ra, thì ngay lập tức tan biến không còn dấu vết, sương mù màu đỏ trong sơn cốc vẫn duy trì bao phủ một vùng lớn, tựa hồ như có một loại lực lượng thần kỳ nào đó thôi động vậy. Chính lúc này khi hoa lửa rơi xuống sương mù giống như rơi xuống nước, trong nháy m biến mất không còn dấu vết.
Sắc mặt Lưu Xương Cử trở nên cứng đờ, hai tay hắn giơ lên, Hỏa hệ lực lượng khổng lồ một lần nữa hội tụ lại. Hỏa hệ lực lượng lần này hội tụ lại hơn xa so với lần trước, khi hỏa quang bạo liệt ra thiên địa chi lực bên trong sơn cốc tựa hồ cũng bị ảnh hưởng mãnh liệt.
Không trung phát ra một tiếng nổ rất lớn, hỏa quang trong nháy mắt biểu hiện ra lực lượng vô cùng to lớn.
Hỏa quang hừng hực bắn vào trong khu vực sương mù giống như muốn đem hết thảy mọi thứ thiêu đốt đi.
Trong nháy mắt, sơn cốc sáng cả lên, đám mây bảy màu dưới hỏa quang tỏa ra ánh sáng đẹp đẽ, nhưng mà cho dù với hoàn cảnh như vậy bọn họ cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của Hạ Nhất Minh. Tựa hồ như một người đang sống sờ sờ đã hóa thành một đám sương mù vậy.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt hiện lên một tia kính hãi.
Lưu Xương Cử vừa rồi ra tay chính là Hỏa chi thần lực, bọn họ đều tự biết chính mình, nếu cũng ở trong hoàn cảnh như vậy, bản thân mặc dù không hề sợ hãi Hỏa chi thần lực, nhưng nếu muốn ẩn nấp hành tung thì là chuyện si tâm vọng tưởng.
Đối mặt với Hỏa chi thần lực biện pháp duy nhất chính là sử dụng lực lượng cùng cấp bậc để đối kháng. Ngoại trừ biện pháp đó ra thì không còn bất cứ phương pháp nào nữa.
Khi Lưu Xương Cử vẫn không thể tìm được Hạ Nhất Minh, trong lòng bọn họ đột ngột xuất hiện một ý niệm, chẳng lẽ người này đã rời khỏi sơn cốc?
Chỉ là, nhìn sương mù màu hồng tràn ngập trong sơn cốc mọi người lập tức bỏ ý niệm đó ra khỏi đầu.
- Vân Vụ công pháp quả nhiên là danh bất hư truyền. - Tử Lỗ Li than nhẹ một tiếng nói:
- Loại năng lực ẩn nặng hành tung này không hề thua kém Cát Ma Phàm Thù môn chủ a.
Băng Tiếu Thiên hơi gật đầu nói:
- Mọi người đồng loạt ra tay đi.
Hắn dẫn đầu vung tay lên, một mảng quang mang màu đen đột nhiên xuất hiện lan tràn ra. Bất quá hắn cũng không giống như Lưu Xương Cử phân tán lực lượng ra một diện rộng, mà chỉ hướng Thủy hệ thần lực về một phía. Mấy người còn lại liếc mắt nhìn nhau một cái, mặc dù với thân phận của bọn họ thật sự không thể lấy nhiều đánh ít, nhưng vừa nghĩ tới nhiều người như vậy mà không biết Hạ Nhất Minh ở nơi nào thì quá mức mất mặt.
Mấy đạo thần chi lực lượng trong nháy mắt xuất hiện ở trong sơn cốc, bọn họ đều ra tay rất có chừng mực, cũng không có định tùy ý vọng động, mà mỗi người phụ trách lấy một khu vực mà mình chọn.
Lúc này bọn họ không hề trải qua bất cứ sự bàn bạc nào, cũng không hề có trao đổi nhưng lại phối hợp vô cùng ăn ý.
Năm đại cao thủ hàng đầu cùng lúc thi triển các loại thần thông, chỉ sau một lát đã tạo thành được tác dụng như mong muốn.
Năng lực ẩn nấp trong mây mù của Hạ Nhất Minh có lớn hơn nữa thì cũng không thể tránh được bị lực lượng cường đại liên tục bao phủ sơn cốc.
Kỳ Lân thánh chủ cười lớn một tiếng, hắn cao giọng quát:
- Đi ra cho ta.
Cùng Hạ Nhất Minh đánh một trận ở trên băng nguyên mặc dù không có người khác biết, nhưng làm cho hắn mất thể diện, cho nên giờ phút này khi cảm ứng được vị trí tồn tại của bản thể của Hạ Nhất Minh, hắn cũng muốn lập tức lấy lại thể diện của mình.
Trong sơn cốc, một khu vực sương mù kịch liệt bốc lên, mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng người như ẩn như hiện trong sương mù.
Thế nhưng, khi Kỳ Lân thánh chủ mang theo khí tức hung lệ đánh về phía khu vực này, thân ảnh kia đột ngột tản mát ra, giống như mây mù tản ra xung quanh khi có khí nóng xuất hiện, hơn nữa giờ phút này ở cách đó không xa cũng ngưng tụ lại một nhanh ảnh tương tự.
Sắc mặt mọi người nhất thời biến đổi, thần sắc mọi người dần trở nên ngưng trọng.
Đây là loại công pháp gì? Chỉ sợ ngay cả người trong thần đạo cũng không có khả năng có thể làm được chuyển này.
- Chướng Nhãn Pháp.... - Lưu Xương Cử tức giận nói:
- Đây là Chướng Nhãn Pháp của lão thích khách và Vân Vụ công pháp phối hợp sử dụng, hắn không phải cùng lão thích khách có cừu oán sao? Làm sao có thể học được Chướng Nhãn Pháp?
Đám người Băng Tiếu Thiên âm thầm cười khổ, hai loại công pháp này kết hợp, hơn nữa dưới tình huống đặc thù của Thất Thải Cung có thể pháp huy được uy lực người ta khó tưởng tượng nổi.
- Động thủ đi. - Băng Tiếu Thiên cảm thán một tiếng, hắn bước lên trước tiến vào trong vùng sương mù, sau đó những tiếng xé gió kịch liệt vang lên.
Nơi này dù sao cũng là Băng Cung, nếu đã tra ra phương vị của Hạ Nhất Minh hiển nhiên hắn là người thứ nhất ra tay.
Mọi người yên lặng lắng nghe, dưới tác dụng của Chướng Nhãn Pháp bọn họ đã không thể tin được vào mắt nhìn, nhưng chỉ sau một lát trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Băng Tiếu Thiên khi cùng đối phương giao thủ dĩ nhiên đã bị vây dưới thế hạ phong.
Ngao Bác Duệ, Tử Lỗ Li cùng Kỳ Lân thánh chủ đều âm thầm giật mình, không gặp Hạ Nhất Minh chỉ một thời gian hắn tựa hồ có tiến bộ rất lớn a.