Vũ Thần

Chương 942: Ước định




Hạ Nhất Minh há to miệng, lúc này hắn mới biết nguyên lai suy nghĩ của Đế Thích Thiên và mình không hề giống nhau. Bất quá ngẫm lại cũng chỉ có hắn mới biết được mình có thể thi triển thiên địa chi uy, còn Đế Thích Thiên thì không cho nên suy nghĩ của hai người không thể giống nhau được.
Chỉ là, câu nói kia của Đế Thích Thiên....
Hạ Nhất Minh không khỏi động tâm, đây quả nhiên cũng là một cách để giải quyết vấn đề, hơn nữa là cách duy nhất có thể nhanh chóng giải quyết.
Ở trên người hắn đã có ba loại thần lực trong Ngũ Hành chi lực, chỉ cần hấp thu được thêm hai loại thần lực còn lại là đã đủ ngũ hành thần lực. Hơn nữa sẽ giống như Ngũ Hành Hoàn ở trong đan điền hình thành ngũ hành luân hồi thế giới.
Ngũ hành thế giới cùng với Quang Ám hợp bích nổi danh thiên hạ, một bên là võ đạo cực mạnh của thế giới phương Đông, một bên là chiến kỹ cường đại nhất của thế giới phương Tây. Mấy ngàn năm qua, Ngũ Hành đối Quang Ám đều không phân ra thắng bại.
Bởi vậy mới có thể thấy được, Ngũ Hành Luân Hồi tuyệt đối có năng lực chống lại Quang Ám hợp bích.
Một khi Quang chi lực trong Quang Ám hợp bích không thể tiếp tục bài xích Ngũ Hành chi lực như vậy đan điền của hắn sẽ khôi phục lại bình thường, khi đó vô luận là lực lượng nào hắn cũng có thể tự do vận dụng.
Nhìn thấy Hạ Nhất Minh thừ người ra, Đế Thích Thiên hơi cười một chút, trong lòng thầm đắc ý.
Gừng càng già càng cay a!
Một lúc lâu sau Hạ Nhất Minh thu liễm tâm thần, nói:
- Ngài thật sự là thần cơ diệu toán.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Thần Toán Tử ở xa, đè thấp thanh âm xuống, nói:
- Ngay cả Thần Toán Tử huynh cũng không nhất định so được với ngài a.
Đế Thích Thiên dở khóc dở cười nhìn hắn, tiểu tử này nói năng đúng là bậy bạ.
Hắc mặc dù là cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong, nhưng tu luyện lại giống mọi người, còn Thần Toán Tử là thần toán đệ nhất trong thiên hạ, được mọi người công nhận, nếu đơn độc so sánh với Thần Toán Tử về mặt này lão cũng không thể hơn được.
- Hạ huynh đệ, ngươi đã từng lo lắng qua sao? - Đế Thích Thiên khù khụ mấy tiếng, hời hợt chuyển đề tài.
Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, nói:
- Ngài nói không sai, Hạ mỗ quả thật phải tập hợp đủ Ngũ Hành thần lực.
Đối với việc hình thành Ngũ Hành đại luân hồi hắn vô cùng tự tin, Đế Thích Thiên có chút giật mình, trong lòng không khỏi cảm khái. Đương kim thế gian chỉ sợ có mỗi một mình quái thai Hạ Nhất Minh sau khi tu luyện được Quang Ám hợp bích còn muốn có thêm Ngũ Hành hợp nhất. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nếu đổi lại là hắn, hắn sẽ tuyệt đối không nghĩ tới chuyện này.
- Hạ huynh đệ, ngươi bây giờ đã hấp thu được mấy hệ thần lực? - Đế Thích Thiên thu hồi lại lòng cảm khái của mình, hỏi.
- Ba hệ. - Hạ Nhất Minh không chút do dự nói:
- Thổ, Mộc, Hỏa ba hệ.
Đế Thích Thiên nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Thông Thiên Bảo Tháp, Động Thiên Vạn Thụ Cốc, Vạn Trượng Hỏa Sơn, không sai, ba chỗ này ngươi cũng đã đi qua.
Trong đôi mắt Hạ Nhất Minh lấp lánh thần quang, hắn biết tiếp theo đó Đế Thích Thiên sẽ nói vào trọng điểm.
Ngũ Hành thần lực trong thiên hạ khẳng định sẽ ở địa phương cố định, chỉ là Hạ Nhất Minh không biết mà thôi, nhưng với thân phận của Đế Thích Thiên thì tuyệt đối hiểu rõ được.
- Hạ huynh đệ, sau lễ mừng năm mới ngươi mau chóng trở lại Thiên Trì chủ phong, lão phu sẽ chờ ngươi. - Đế Thích Thiên đột nhiên nói.
Hạ Nhất Minh hơi sửng sốt, hai mắt của hắn sáng lên nói:
- Đế huynh, chẳng lẽ ở Thiên Trì chủ phong có một hệ thần lực nào đó sao?
Trên mặt Đế Thích Thiên lộ ra nụ cười, nói:
- Tây Bắc Thiên Trì chính là Kim hệ lực lượng đứng đầu thiên hạ, trên đỉnh núi của bổn môn có ẩn dấu loại lực lượng này.
Hạ Nhất Minh thở dài một hơi, trong lòng hắn hơi tính toán một chút, nói:
- Phương Bắc Thủy chi lực chẳng lẽ là ở Bắc Cương Băng Cung sao?
Đế Thích Thiên cất tiếng cười to, nói:
- Ngươi đoán không sai, chỉ cần ngươi có thể lĩnh ngộ được Kim hệ thần lực của bổn môn, sau đó đến Bắc Cương Băng Cung hấp thu thêm Thủy chi thần lực, rồi tiến hành bước cuối cùng đem ngũ hành hợp nhất là có thể chống đỡ được Quang Ám hợp bích.
Hạ Nhất Minh hơi gật đầu, trong lòng hắn tràn ngập cảm giác mong chờ.
Khi hắn tấn chức Nhân Đạo Đỉnh Phong, hơn nữa đem Quang Ám kết hợp lại làm một thì đột nhiên phát hiện ra bản thân đã mất đi động lực tu luyện. Mặc dù bây giờ còn phải cố gắng nắm giữ được Thiên địa chi uy, nhưng cảm giác này vẫn còn tồn tại như trước.
Mãi cho tới lúc này, khi hắn biết có biện pháp có thể làm cho bản thân mình tiếp tục vận dụng Ngũ hành thần lực cùng các hệ khác, thì cảm giác ham muốn tu luyện lại một lần nữa quay trở về với hắn.
Đế Thích Thiên khoát tay chặn lại, cất cao giọng nói:
- Hạ huynh đệ, lão phu ở Thiên Trì chủ phong chờ ngươi, ngươi tốt nhất nên nhanh chóng tới đó, tranh thủ trước khi Thiên Niên Băng Đảo xuất hiện có thể nắm giữ được Ngũ Hành thần lực.
Hai hàng lông mày Hạ Nhất Minh hơi dương lên, hắn lập tức hiểu được ý tứ của lão nhân này.
Thiên Niên Băng Đảo là một kỳ ngộ vô cùng nguy hiểm, Quang Ám hợp bích mặc dù là loại lực lường cường đại, nhưng loại lực lượng này lại không thể kết hợp được với bổn mạng thần binh của hắn. Cho nên trước khi tiến vào Băng Đảo phải nắm giữ được Ngũ Hành thần lực, như vậy sau này gặp phải khó khăn gì thì mới có tiền vốn để đối phó lại.
Mắt thấy Đế Thích Thiên xoay người rời đi, trong lòng Hạ Nhất Minh đột nhiên xuất hiện một ý niệm, hắn vội vàng nói:
- Đế huynh, Hạ mỗ có một chuyện muốn nhờ.
Đế Thích Thiên kinh ngạc nói:
- Ngươi có chuyện gì thì cứ nói ra, chỉ cần lão phu có khả năng nhất định sẽ toàn lực ứng phó.
Với thân phận của hắn mà nói ra những câu này thì đây là chuyện hiếm khi gặp, cho dù là Hạ Nhất Minh thì trong lòng cũng có chút cảm động.
- Ngài hẳn biết quan hệ của Lễ Huân và Hạ mỗ. - Sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi hồng lên, nói:
- Bây giờ Lễ Huân đang làm môn hạ của Băng Tiêu Thiên ở Băng Cung, hơn nữa tu vi võ đạo đã đạt tới Ngũ Khí đại tôn giả cảnh giới, như vậy thân phận so với trước kia đã hoàn toàn bất đồng, cho nên Hạ mỗ muốn nhờ ngài tới đó đề thân giúp.
Đế Thích Thiên hơi giật mình, sau đó bật cười, không nghĩ ra Hạ Nhất Minh lại đưa ra yêu cầu này với hắn.
Hắn thở dài một tiếng, tựa hồ như nhớ tới chuyện gì, trong ánh mắt hiện lên một tia lưu luyến. Từ từ trong đầu hắn hiện lên cảnh cũ, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp vô cùng.
- Cũng được, việc này hãy giao cho ta. Bất quá, Viên Lễ Huân cầm trong tay kiện vũ khí phảng chế thần khí Băng Lăng Kính của Băng Cung, coi như nàng là môn hạ đắc ý nhất của Băng Cung. Dựa theo quy củ của Băng Cung, ngươi nếu muốn lấy nàng nhất định phải lập một chút công lao cho Băng Cung. - Đế Thích Thiên chậm rãi nói.
Hạ Nhất Minh hơi nhăn mặt, nói:
- Công lao gì?
Đế Thích Thiên lo lắng chốc lát, nói:
- Đây thực ra không có yêu cầu cố định, chỉ cần ngươi có thể được đa số trưởng lão của Băng Cung tán thành là có thể.
Hai mắt hắn đột nhiên sáng ngời, nói;
- Có rồi. Thiên Niên Băng Đảo sắp xuất hiện, thánh thú vương ở Bắc Hải ngo ngoe muốn động, nếu lão phu không đoán nhầm thì chúng nó cũng hiện thân ở Bắc Cương. Ngươi trước tiên đi tới Thiên Trì chủ phong nhanh chóng hấp thu Kim hệ thần lực, sau đó cùng lão phu đến Băng Cung trợ giúp bọn họ đánh đuổi hải quái thánh thú. Lúc ấy khẳng định sẽ được các trưởng lão của Băng Cung tán thành.
Hạ Nhất Minh cảm thấy kỳ lạ, nói:
- Bắc Cương cũng xuất hiện thánh thú vương sao?
Đế Thích Thiên hơi gật đầu, nói:
- Cứ mỗi khi Thiên Niên Băng Đảo xuất hiện, Năm Cương hay Bắc Cương đều xuất hiện thánh thú vương.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:
- Bắc Cương thánh thú vương so sánh với ngoại hải thánh thú vương thì thế nào?
- Cũng chỉ sàn sàn như nhau mà thôi. - Đế Thích Thiên trầm ngâm nói:
- Bắc Cương có diện tích rộng lớn, bất quá nơi có thể ở thì cũng không nhiều, càng về phía Bắc thì khí trời càng lạnh, cho dù là tiên thiên cao thủ bình thường cũng đừng mơ tưởng có thể sinh sống lâu dài trong đó. Bất quá nơi đó tập trung toàn bộ Hàn hệ thánh thú trong thiên hạ, chúng nó ở đấy có thể phát huy ra uy lực cường đại vô cùng, cũng không biết so với thánh thú vương của ngoại hải hơn kém bao nhiêu.
Hơn nữa Bắc Hải rộng lớn cho nên không ai biết ở nơi đó có bao nhiêu khu vực nguy hiểm, nơi đó mặc dù không phải là ngoại hải, nhưng trình độ nguy hiểm lại không chút nào thua kém.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh khẽ biến, thế mới biết bắc hải xa xôi lại có những lực lượng cường đại như vậy tồn tại.
Bất quá rất kỳ quái là vô luận Nam Vương hay Bắc Cương, thì quái thú cũng nhằm vào lúc Thiên Niên Băng Đảo xuất hiện mà bạo động, bở vậy có thể thấy được hòn đảo thần bí đó không chỉ ảnh hưởng tới loài người mà ngay cả các sinh vật trong thiên địa cũng bị hấp dẫn.
Đế Thích Thiên gật đầu tạm biệt hắn, sau đó quay người rời đi, lúc này Hạ Nhất Minh cũng không gọi lại, mà yên lặng nhìn hắn rời đi xa.
Thần Toán Tử cùng với Ngả Văn Bân tiến lên tán gẫu với Hạ Nhất Minh vài câu sau đó cũng cáo từ rời đi.
Bất quá trước khi bọn họ rời đi đều quay đầu nhìn về phía thần đạo Ngưng Huyết Nhân một hồi lâu, đối với con khôi lỗi có lực lượng của thần đạo cường giả này cả hai đều vô cùng hâm mộ.
Đương nhiên bọn họ cũng đều biết người biết ta, tuyệt đối không dám đánh chủ ý lên con khôi lỗi này.
Chỉ chốc lát, ba vị cường giả của Thiên Trì nhất mạch đã rời đi, Hạ Nhất Minh nhìn theo bóng lưng ba người không khỏi cảm khái vô cùng.
Thiên Trì tông chủ Đế Thích Thiên tự mình tới Hạ gia trang, đây là chuyện lớn tới mức nào? Từ nay về sau chỉ cần Hạ gia trang còn sinh sống ở vùng Tây Bắc này và Thiên Trì nhất mạch không bị sụp đổ, như vậy không có bất luận kẻ nào có gan tới phá phách Hạ gia trang.
- Hạ huynh, con khôi lỗi này của ngươi từ đâu mà có? - Đặng Triệu Thần dùng ngữ khí hâm mộ và ánh mắt kính sợ nhìn thần đạo Ngưng Huyết Nhân hỏi.
Hạ Nhất Minh không chút do dự đem chuyện mình có được khôi lỗi nói qua, đương nhiên hắn cũng chỉ đem chuyện trận chiến ở trên hòn đảo nhỏ đó kể đại khái mà thôi. Về phần chuyện Úc Huyết, nếu Cát Ma Phàm Thù đã nhận định là do Gia Phỉ Nhĩ Đức giết thì cũng không cần phải giải thích.
Có một gia hỏa đã chết chịu tội thay, Hạ Nhất Minh đã hết sức hài lòng.
Ba người kết bạn trở về Hạ gia trang, điều này tạo nên một phen náo nhiệt.
Sau khi qua năm mới, mặc dù đám người Lâm Ôn Ngọc không hề muốn xa rời Hạ Nhất Minh, nhưng bọn họ biết hễ là chuyện hắn đã quy định thì không ai có thể sửa đổi.
Ôm Bảo Trư vào lòng, nhảy lên lưng Bạch Mã bay lên không cùng hai đại cao thủ, Hạ Nhất Minh rời đi dưới sự tiễn biệt của mọi người trong Hạ gia trang.
Hạ Vũ Đức nhìn theo bóng lưng hắn biến mất nơi cuối trời, lão tựa hồ như nhớ tới khoảnh khắc lần đầu tiên Hạ Nhất Minh rời xa nhà.
Mấy năm qua, một thiếu niên vốn ngây thơ nay đã trưởng thành hơn nữa còn đứng trong hàng ngũ cường giả đứng đầu trên thế gian.