Mặt đất trải dài tới vô tận, nơi này chính là bình nguyên mênh mông bát ngát.
Khi Hạ Nhất Minh lần nữa đặt chân lên mảnh đất này, trong đầu hắn chợt có cảm giác bừng tỉnh kì dị.
Nhìn phương xa, hắn mơ hồ có thể chứng kiến Quỷ Khốc Lĩnh, một khi nghĩ tới Long xà chiếm giữ đỉnh núi, cho dù lấy thực lực Hạ Nhất Minh lúc này cũng không khỏi có chút sợ hãi.
Trải qua hành trình tới phương Tây, Hạ Nhất Minh đã hoàn toàn hiêu được, dưới mỗi Thánh địa đều ẩn tàng lực lượng khoa trương cỡ nào.
Phất Lan Khắc Lâm bằng Quang minh lực lượng của Thần điện có thể chống đỡ thiên địa lực lượng của Thần đạo Ngưng huyết nhân, hơn nữa không rơi vào hạ phong. Như vậy trong Quỷ Khốc Lĩnh, nơi các Thần đạo cường giả Đông Tây kiến tạo này, hiển nhiên cũng sẽ nắm giữ lực lượng cường đại không kém Thần điện.
Đó có lẽ là Âm Sát lực lượng, một phần của Huyết lực lượng.
Nếu tại Quỷ Khốc Lĩnh cùng Long xà giao chiến, như vậy Hạ Nhất Minh khẳng định, cho dù bản thân hắn không bị Âm Sát Khí ảnh hưởng nhưng kết cục cũng chỉ là thất bại mà chạy trốn. Bởi vì đứng trước mặt Long xà vận dụng vô hạn Huyết lực lượng, không ai có thể xưng hùng.
Từ khi Phất Lan Khắc Lâm sống lại, đem Thần điện từ phương Tây tới Quỷ Khốc Lĩnh, nếu không tại đây Long xà tuyệt đối là tồn tại vô địch.
Đương nhiên nếu Long xà rời khỏi Quỷ Khốc Lĩnh, như vậy hắn có thể sẽ nghĩ ra biện pháp trở thành Đồ Long dũng sĩ. Điều kiện đầu tiên là phải được hai đầu Thánh thú cho phép, nếu không chúng nó ở bên cạnh kéo chân, cho dù Hạ Nhất Minh cũng đừng mong hoàn thành nghiệp lớn đồ long.
Bảo trư từ trong lòng Hạ Nhất Minh nhảy dựng lên, nó hừ hừ mũi, âm thanh tràn ngập vui sướng.
Hạ Nhất Minh mỉm cười, hắn biết, tiểu tử này đã coi Quỷ Khốc Lĩnh do Long xà chiếm giữ là nhà mình, mà sau khi đi xa trở về đương nhiên sẽ vô cùng cao hứng.
Ôm bảo trư, cưỡi Lôi điện, Hạ Nhất Minh rất nhanh đã tới bên ngoài Quỷ Khốc Lĩnh.
Vách đá ngăn cản cả núi non Quỷ Khốc Lĩnh cơ bản không ngăn được vó ngựa của Lôi điện, nó vẫn như chạy trên đất bằng.
Mặc dù lúc này Lôi điện đã thành công quang hóa thần binh nhưng rất rõ ràng, việc dùng bốn vó chạy quả thật tốc độ nhanh hơn sử dụng thần quang phi hành rất nhiều.
Trong Quỷ Khốc Lĩnh, Âm Sát Khí vẫn dày đặc như trước, thiên địa chân khí vô cùng nồng dậm, nhưng sau khi trải qua kinh nghiệm huy động thiên địa chân khí của Thần đạo Ngưng huyết nhân, Hạ Nhất Minh đối với thiên địa chân khí bậc này không còn cảm thấy quá rung động.
Chỉ là nhìn đỉnh núi xa xa, Hạ Nhất Minh không khỏi nghĩ tới vài điều. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trong cổ tịch có ghi lại, mấy ngàn năm trước Thần đạo cường giả chưa biến mất, nếu Thần đạo cường giả xảy ra tranh đấu, khẳng định rất lâu mới có thể phân ra thắng bại.
Trong chiến đấu, khai núi mở sông là chuyện rất bình thường.
Trước đây Hạ Nhất Minh còn hoài nghi như sau khi chứng kiến Thần đạo Ngưng huyết nhân ra tay, hắn hoàn toàn tin vào điều này.
Thần đạo cường giả giơ tay nhấc chân cũng có uy lực vô cùng lớn, nếu đánh nhau vài ngày, khai núi mở sông cũng là bình thường.
Nhưng điều duy nhất mà Hạ Nhất Minh quan tâm chính là, Thần đạo cường giả đánh nhau vài ngày như vậy, thiên địa lực lượng cho dù tại Quỷ Khốc Lĩnh xuất ra toàn bộ bất quá không đủ nhét khẽ răng.
Bởi vậy có thể thấy tại niên đại Thần đạo, thiên địa lực lượng phong phú tới độ nào, mà sinh hoạt tại niên đại đó mới chính là việc hạnh phúc.
Một tiếng rống lớn từ đỉnh núi truyền xuống, bảo trư cao hứng giơ một chân, đồng dạng rống lên, theo sau thân hình phóng đi.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, bọn họ lúc này mới tiến vào hắc vụ Quỷ Khốc Lĩnh, Long xà đã có thể dễ dàng phát hiện, hơn nữa sử dụng âm thanh trao đổi với bảo trư.
Hắn mơ hồ phát hiện, lần này gặp lại, Long xà tựa hồ cường đại hơn một chút, hoặc nói nó với biến hóa xung quanh đã chú ý hơn.
Bảo trư thoáng cái đã nảy lên cổ Lôi điện, nó gắt gao túm chặt, trong miệng hừ hừ vài tiếng, ý tứ vô cùng rõ ràng, Lôi điện cũng ngẩng đầu hí lên một tiếng đầy uy nghiêm.
Âm thanh này phát ra dĩ nhiên cũng ù ù như sấm động.
Trên đình núi Long xà lại tiếp tục rống lên, bất quá trong âm thanh của nó, Hạ Nhất Minh nghe ra một tia vui mừng, đầu Long xà này dĩ nhiên vì huyết mạch Thần thú cùng loại mà hoan nghênh Lôi điện.
Âm thanh rất nhỏ vang lên từ sau lưng khiến Hạ Nhất Minh có chút ngẩn ra, theu sau hắn quay đầu nhìn lại, sắc mặt khẽ biến.
Sau lưng họ, Thần đạo Ngưng huyết nhân thái độ đột nhiên khác thường, hai tay đưa ra, đại lượng Âm Sát Khí theo đó dũng mãnh tiến vào thân thể hắn, hai trong mắt hắn cũng theo đó tản ra ánh sáng đỏ tươi.
Đây chính là dấu hiệu đặc biệt của Ngưng huyết nhân, mỗi khi mắt hắn đỏ tươi như vậy đều có thể phóng xuất lực lượng lớn nhất.
Hạ Hạ Nhất Minh trong lòng thầm kêu khổ, hắn vội vàng thông qua ý niệm trong đầu hướng Ngưng huyết nhân ra lệnh đình chỉ hấp thu Âm Sát Khí.
Thần đạo Ngưng huyết nhân tựa hồ chần chừ giây lát nhưng cuối cùng cũng không làm trái ý Hạ Nhất Minh, thân thể khẽ run lên, nhất thời Âm Sát Khí xung quanh không biến động mà ổn định lại.
Lúc này Thần đạo Ngưng huyết nhân nắm giữ uy lực không thể coi thường, còn xa các Tam hoa cường giả có thể so đo, nếu để hắn hấp thu Âm Sát Khí, khẳng định sẽ bị chủ nhân nơi này phát hiện. Long xà tính tình cũng không tốt, nếu xem Thần đạo Ngưng huyết nhân không vừa mắt, khẳng định sẽ xuất thủ, bởi vậy Hạ Nhất Minh bất luận thế nào cũng không để chuyện này phát sinh.
Hai chân trước của bảo trư huy vũ không ngừng, tựa hồ như nó muốn mọi người mau tới đỉnh núi, Hạ Nhất Minh lập tức ôm lấy tiểu tử này, nhanh chóng đi tới đỉnh núi cao nhất.
Tại đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh, Âm Sát Khí ở nơi này nồng đậm khó tưởng tượng, nếu những người khác tới nơi này khẳng định sẽ không dám bước tiếp, nhưng đám người Hạ Nhất Minh đâu thèm để ý tới.
Hai tròng mắt cực lớn như đèn lồng trong đêm lóe sáng, lúc này Long xà vô cùng tò mò.
Theo sau một cỗ uy áp từ thân thể Long xà phát ra, đây là lực lượng cường đại như cấm chế xung quanh thân thể mọi người, ép cho người ta không thở nổi.
Nếu như bình thường gặp lại, phỏng chừng ngoài Bách Linh Bát ra tất cả đều khó có thể thừa nhận.
Bất quá lần này cho dù là tiểu tử bảo trư cũng chỉ hừ vài tiếng rồi không thèm quan tâm nữa.
Đám người Hạ Nhất Minh mặc dù không phản kích nhưng thân thể bọn họ mơ hồ phóng ra lực lượng không chút nào thua kém, lực lượng này cường đại không tưởng, hoàn toàn có thể cùng Long xà sánh vai.
Đương nhiên trên thân thể Bách Linh Bát vẫn không hề phát sinh biến hóa gì, gã giống như một tảng nham thạch, bất luận uy áp của Long xà ra sao cũng không thể ảnh hưởng tới gã.
Mà thân thể Thần đạo Ngưng huyết nhân lại càng biến hóa quái dị hơn, thân thể hắn như hắc động, mạnh mẽ cắn nuốt khí thế cùng uy áp của Long xà.
Hạ Nhất Minh ánh mắt kinh ngạc nhìn Thần đạo Ngưng huyết nhân, khí thế cùng uy áp cũng là một loại lực lượng, chỉ bất quá lực lượng này vô cùng hư ảo, căn bản không giống chân khí hay Âm Sát Khí. Nhưng cho dù như vậy Thần đạo Ngưng huyết nhân cũng có thể hấp thu vào cơ thể, điều này quả khiến người khác khó tin.
Biểu hiện của Thần đạo Ngưng huyết nhân dĩ nhiên đã khiến Long xà chú ý, gia hỏa này mở lớn đôi mắt gắt gao nhìn nhân vật thần kỳ kia.
Lấy thực lực của nó, hiển nhiên có thể nhận ra trong thân thể Thần đạo Ngưng huyết nhân ẩn giấu lực lượng khổng lồ.
Đặc biệt Xá lợi tại mi tâm của người này, càng siêu việt hơn tất cả các cường giả trên thế giới. Có lẽ chỉ có cường giả thần bí tại Thần đảo ngoại hải mới có thể sánh bằng.
Một tiếng rống nhẹ từ miệng Long xà phát ra, âm thanh mang theo vài vẻ uy hiếp cùng tôn kính.
Chỉ trong nháy mắt nó đã nhận ra thực lực của Thần đạo Ngưng huyết nhân.
Hạ Nhất Minh trong lòng thở dài một hơi, trước khi tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh, hắn lo lắng nhất chính là chuyện Long xa có thể phát sinh xung đột cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân.
Dù sao Thần đạo Ngưng huyết nhân tu luyện cùng Long xà xung đột thật lớn.
Đối với Âm Sát Khi bọn họ đều có nhu cầu mãnh liệt, dựa vào điểm này mà nói, bọn họ chính là trời sinh đối địch. Nhưng lúc này thoạt nhìn, chỉ cần Thần đạo Ngưng huyết nhân không chủ động khiêu khích, chuyện Hạ Nhất Minh lo lắng cũng sẽ không xảy ra.
- Long xà đại nhân tôn kính.
Hạ Nhất Minh hướng Long xà hành lễ, nói:
- Bảo trư cùng Lôi điện muốn tới đây thăm ngài, đã quấy rầy, xin ngài thứ lỗi.
Long xà cũng đã sống không biết bao năm, trí tuệ cực cao, Hạ Nhất Minh hiển nhiên xem nó như nhân loại đối đãi.
Cái đầu lớn của Long xà khẽ gật, nó khẽ gầm lên một tiếng, đối với biểu hiện khiêm tốn của Hạ Nhất Minh tương đối hài lòng. Hơn nữa vẻ mặt của Long xà lúc này cho thấy, nó không bao giờ coi Hạ Nhất Minh như tiểu nhân vật không quan trọng mà đưa hắn lên thành nhân vật ngang hàng.
Cảm nhận được cường đại kính ý của Long xà, trong lòng Hạ Nhất Minh tràn ngập cảm khái.
Lúc này hắn không còn là tiểu tử lúc trước chạy tới Quỷ Khốc Lĩnh cầu cứu nữa.
Ngẩng đầu, Hạ Nhất Minh đảo mắt qua đồng bọn, tựa hồ nhìn xuyên qua hắc vụ, hướng thẳng về Tây Bắc xa xôi, song quyền chậm rãi nắm chặt hơn.
Trong đầu hắn xuất hiện suy nghĩ.
Ta đã đứng trên đỉnh thiên hạ rồi sao?