Vũ Thần

Chương 829: Khôi lỗi chi uy




Lực lượng cường đại bộc phát như trọng pháo đánh thẳng vào ngực Vũ gia lão tổ.
Đây là một kích toàn lực của Hạ Nhất Minh, cho dù Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cũng đừng mơ dễ dàng thưa nhận. Thân thể Vũ gia lão tổ từ trên không trực tiếp bắn thẳng xuống đáy biển.
Trên thuyền đám thủy thủ không kịp có phản ứng gì, trong tai bọn họ mơ hồ chỉ nghe được tiếng thân thể tiếp nước.
Nhìn Vũ gia lão tổ rơi xuống biển, Hạ Nhất Minh thở một hơi thật dài, có thể thuận lợi đánh lén thành công như vậy quả là ngoài ý muốn.
Mặc dù Hạ Nhất Minh cũng không nghĩ một kích toàn lực này có thể đánh chết Vũ gia lão tổ, nhưng nếu có thể để lão bị thương, nói lên lão hoàn toàn có nhược điểm.
Nếu Hạ Nhất Minh đoán không nhầm, Vũ gia lão tổ quả thực đã nắm giữa thực lực Nhân đạo đỉnh cấp về lực lượng cùng kỹ xảo, nhưng lão là một khôi lỗi, chỉ có thể hành động theo bản năng, đặc biệt khi đối mặt với địch nhân cường đại tốc độ phản ứng sẽ không linh hoạt như trước.
Mà đây không nghi ngờ chính là nhược điểm Hạ Nhất Minh muốn khai thác.
Nếu đối với Nhân đạo đỉnh cấp cường giả, thủ đoạn này của Hạ Nhất Minh cơ bản không thể sử dụng, nhưng đối mặt là khôi lỗi, hắn đủ can đảm phóng tay mà làm.
Từ mặt nước đột nhiên bắn lên một đạo hồng quang, tốc độ còn nhanh hơn Hạ Nhất Minh đang di chuyển.
Sắc mặt khẽ biết, trong lòng Hạ Nhất Minh thầm mắng.
Có lẽ khả năng ứng biến của Vũ gia lão tổ không bằng Nhân đạo đỉnh cấp cường giả, nhưng thể chất của lão quả thật đã đạt tới cấp độ này. Muốn đả thương, thậm chí đánh chết lão, đã khó khăn lại càng khó khăn hơn.
Khi Hạ Nhất Minh đánh bay Vũ gia lão tổ xuống đáy biển, vẻ mặt Hác Huyết không khỏi đại biến.
Hắn biết Hạ Nhất Minh cũng vài năm, trong ấn tượng của hắn, mỗi một lần gặp lại, Hạ Nhất Minh đề có tiến bộ rõ ràng.
Tình huống này nếu là tu luyện giả khác, tuyệt đối không thể. Nhưng Hạ Nhất Minh chính là người mang tới cho hắn sợ hãi khôn cùng.
Lúc này gặp lại, không ngờ Hạ Nhất Minh có thể vận dụng Ngũ hành luân hồi chi hoa tới trình độ này, ngay cả Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cũng không tránh khỏi. Uy lực này đã vượt ra ngoài sự tưởng tượng của Hác Huyết.
Tới lúc này hắn đã hiểu, vì sao ngay cả Hoàng Tuyền Lão tổ cũng rất ấn tượng về Hạ Nhất Minh, không tiếc giao khôi lỗi cho hắn dẫn theo truy sát.
Có lẽ tốc độ tiến bộ của Hạ Nhất Minh khiến vị lão nhân danh chấn thiên hạ kia cũng phải kiêng kỵ.
Cũng may Vũ gia lão tổ từ trong lòng nước phóng lên mới khiến trái tim Hác Huyết buông lỏng.
Ngũ sắc quang mang càng dũ phát mãnh liệt trên thân thể Hạ Nhất Minh, thậm chí vài vòng xoáy ngũ hành cũng xuất hiện.
Từ khi am hiểu hơn về Ngũ hành luân hồi chi hoa, Hạ Nhất Minh vận dụng Ngũ Hành Hoàn càng thêm nhuần nhuyễn. Nếu vòng xoáy ngũ hành này có tác dụng, đương nhiên hắn sẽ sử dụng không chút đắn đo.
Quang mang hồng sắc cùng vòng xoáy ngũ hành mạnh mẽ va chạm, mỗi mọt đạo hồng quang thoáng hiện đều khiến vòng xoáy ngũ hành biến mất. Đạo hồng quang cuối cùng hiện lên cũng là lúc quanh thể Hạ Nhất Minh không còn vòng xoáy ngũ hành.
Vũ gia lão tổ một thân bảo giáp bao phủ đột nhiên xuất hiện trước mặt Hạ Nhất Minh, mặc dù lão không còn thần trí như nhân loại nhưng bản năng chiến đấu cung không mất đi. Khi thấy đối phương tiêu hao hết vòng xoáy ngũ hành uy hiếp, lão lập tức sử dụng lực lượng mạnh mẽ đánh tới.
Bất quá trên mặt Hạ Nhất Minh lúc này lộ ra tia mỉm cười, tựa hồ như không để công kích của lão trong lòng.
Quả nhiên bàn tay mang theo ánh kim loại lần nữa chắn trước mặt Vũ gia lão tổ.
Lúc này Bách Linh Bát không hoàn toàn phòng thủ mà chủ động công kích.
Đôi tay của gã như chiếc lưới kim loại hoàn toàn phong tỏa quyền đầu của Vũ gia lão tổ, như muốn trả lại đối phương một kích tất sát.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, trong lòng không khỏi cảm động.
Bách Linh Bát từng nói qua, gã sẽ không hạ thủ với sinh vật có trí tuệ. Nhiều năm như vậy gã vận chưa từng làm trái lời nói này. Bất quá giờ phút này xem động tác của Bách Linh Bát, rõ ràng gã đã dốc toàn lực không hề giữ lại.
Suy nghĩ này khiến trong lòng Hạ Nhất Minh dâng lên từng trận ấm áp.
Người này, quả thực là một bằng hữu đáng kết giao.
Lực lượng cùng tốc độ của Bách Linh Bát không giống người thường, nhưng lực lượng cùng tốc độ của Vũ gia lão tổ thậm chí còn vượt qua gã, hai bên cứ thế lấy cứng chọi cứng, lấy lực phá lực. Mỗi một lần va chạm phảng phất như cự thạch giao nhau, âm thanh không ngừng khuếch tán trong không trung.
Trên chiếc thuyền, ngoại trừ Hác Huyết, tất cả mọi người đều dùng hai tay bịt tai. Mặc dù âm thanh này không trực tiếp công kích bọn họ nhưng ngay cả sóng ba động, cũng không phải họ có thể chịu đựng.
Cho dù đã tấn chức Tiên thiên cảnh giới như Cổ Bưu lúc này sắc mặt cũng tái nhợt, so với người thường chỉ tốt hơn đôi chút.
Mấy chục lần va chạm, song chưởng của Bách Linh Bát chịu lực lượng lớn như vậy rốt cuộc cũng không chịu được mà gãy vụn. Thân thể gã mặc dù cường đại nhưng dưới lực lượng này cũng không thể thừa nhận.
Vũ gia lão tổ hung hăng đánh ra một quyền cuối cùng khiến thân thể Bách Linh Bát bắn thẳng xuống đáy biển bên dưới.
Một ngọn lửa thật lớn phóng lên cao, chín đầu Hỏa long lúc này đã nhuốm đỏ góc trời, chúng uốn lượn thân thể bao vây lấy Vũ gia lão tổ.
- Cửu Long Lô?
Hác Huyết kinh hô một tiếng, gương mặt hắn đã không còn chút huyết sắc.
Lão tổ tông không phải đã nói, Hạ Nhất Minh không thể vận dụng thần khí Cửu Long Lô sao?
Nếu Hạ Nhất Minh thật sự có thể tùy ý sử dụng thần khí này, đừng nói Vũ gia lão tổ, cho dù tất cả Nhân đạo đỉnh cấp cường giả trong thiên hạ tụ tập lại cũng đừng mong uy hiếp hắn.
Suy nghĩ này khẽ lướt qua trong đầu Hác Huyết, theo sau ánh mắt hắn đảo một vòng tâm trạng cũng bình tĩnh lại.
Trên bầu trời mặc dù có chín đầu Hỏa long nhưng hiển nhiên uy lực của chúng không khoa trương như trong truyền thuyết, hơn nữa trên không trung còn xuất hiện một cây đinh ba không răng, đồng thời tồn tại một đầu heo trắng chân đạp mây đen lơ lửng.
Hác Huyết rốt cuộc cũng xác định, đây không phải thần khí Cửu Long Lô trong truyền thuyết, chỉ là thần binh lợi khí do bảo trư Thánh thú điều khiển.
Sau trận chiến tại kinh thành, Hạ Nhất Minh cùng đồng bọn của hắn nắm giữ uy năng thế nào đã không còn là bí mật.
Bảo trư có thể huyễn hóa đinh ba chín răng thành Hỏa long sớm đã vang danh thiên hạ, không ai không biết.
Quang mang đỏ tươi như máu bỗng từ trong vòng vây Hỏa long vọt ra, sau khi mảnh huyết quang này tiêu tán lộ ra bảo giáp chân khí của Vũ gia lão tổ.
Mặc dù chín đầu Hỏa long không thể vây khốn nhưng hiển nhiên Vũ gia lão tổ đối với sự tồn tại của chúng cũng bó tay bất lực.
Hạ Nhất Minh chân mày khẽ nhíu, thở dài một hơi.
Hắn đã xác định thực lượng cường đại của Vũ gia lão tổ nhưng vấn đề Hoàng Tuyền Lão tổ không chỉ tu vi võ đạo đạt tới đỉnh cấp, hơn nữa trên người lão còn ẩn giấu thần binh lợi khí cùng một tia thần lực.
Mà mấy thứ này trên thân thể Vũ gia lão Tổ không có dù chỉ một chút. Nguồn: http://truyenfull.vn
Có lẽ đây chính là điểm khác nhau giữa Vũ gia lão tổ cùng Nhân đạo đỉnh cấp cường giả.
Chỉ là với bản năng chiến đấu xuất sắc, Vũ gia lão tổ sau khi thoát khỏi vong vây Hỏa long, đột nhiên ngưng tụ một ấn ký quang mang trên tay, theo sau đánh thẳng về phía bảo trư.
Trong cảm giác của lão, nếu có thể đánh chết đầu heo nhỏ kia, đám Hỏa long trên trời sẽ không còn phiền toái nữa.
Nhưng trên không trung đột nhiên xuất hiện một đạo ấn ký quang mang khác. Ấn ký này chắn trước mặt bảo trư, sau khi cùng ấn ký của Vũ gia lão tổ va chạm, bọn chúng đồng thời biến mất.
- Đối thủ của ngươi là ta.
Hạ Nhất Minh trong tay cầm Ngũ Hành Hoàn, mắt không chớp nhìn Vũ gia lão tổ cao giọng nói.
Vũ gia lão Tổ không nói một lời mạnh mẽ vọt tới, trong đám người kia, kẻ mà lão phải giết chết chính là Hạ Nhất Minh. Đây cũng không phải lão nhận ra lai lịch của hắn mà bởi Hác Huyết đã ra lệnh.
Đối với lão mà nói, chỉ cần người cầm thiết bài đỏ tươi trong tay ra lệnh, lão nhất định phải hoàn thành.
Vũ gia lão tổ vừa xông lên, trong không trung đột nhiên xuất hiện một đạo ấn ký quỷ dị đánh thẳng lên người.
Không thẹn với bản năng chiến đấu cường đại, thân thể đang vọt tới bỗng nhiên ngưng lại, theo sau Vũ gia lão tổ vòng tay đánh thằng vào ấn ký đang tới.
Một quyền phô thiên cái địa đánh ra nhất thời khiến đạo ấn ký đó tiêu tán, nhưng sau khi đạo ấn ký vỡ vụn, đột nhiên nổ mạnh khiến lão bị thổi tung vài trượng.
Nếu người bình thường thấy công kích của mình biến mất, hơn nữa đột nhiên xuất hiện đánh trả, không khỏi nghi thần nghi quỷ, trong lòng kiêng kỵ.
Nhưng khôi lỗi không quản nhiều như vậy, sau khi đánh nát ấn ký của chính mình, Vũ gia lão tổ tiếp tục bay tới phía Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh tập trung tinh thần, bảo trư hai mắt trợn tròn, chuẩn bị há miệng...
Nhưng không chờ một người một heo ra tay, trên mặt biển đã xuất hiện bóng người ánh lên sắc kim loại, hơn nữa lần từ ba cản lại công kích của Vũ gia lão tổ.
Trên thuyền lớn, người duy nhất thấy được tất cả là Hác Huyết, lúc này hai mắt trợn tròn, trong miệng hắn phát ra vài tiếng hô hấp gấp gáp.
Sau khi thấy được người vừa xuất hiện, hắn thậm chí cảm giác được bản thân gặp quỷ.