Lực lượng Lôi điện dần hồi phục, tốc độ của nó càng lúc càng nhanh hơn thậm chí gần với trạng thái sung mãn nhất.
Nhưng khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy kinh ngạc, thậm chí sợ hãi chính là vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả kia vẫn không ngừng bám theo, khí tức hung mãnh thậm chí vẫn như trước khóa chặt lên thân thể hắn.
Tới tận lúc này Hạ Nhất Minh mới hiểu, vì sao Thần Toán Tử ngàn vạn lần dặn bảo, bất luận thế nào hắn cũng không thể chọc tới đám quái vật Cửu trọng thiên. Bởi vì tu vi võ đạo của nhưng người này thật sự vô cùng kinh khủng.
Ý niệm của bọn họ cường đại quả thực tới mức đáng sợ. Nếu không phải như thế tốc độ phi hành trên không trung của bọn họ sao có thể nhanh tới không tưởng như vậy. Cho dù với tốc độ của Lôi điện cũng không bứt lên được.
Quay đầu liếc mắt nhìn phía chân trời, chấm đen kia vẫn tiếp tục đuổi theo căn bản không thể thoát.
Hạ Nhất Minh âm thầm mắng trong lòng, vô số ý nghĩ lướt qua trong đầu, nhưng hắn vẫn chưa tìm được biện pháp có thể thoát khỏi người này. Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn Mặc dù Thần Toán Tử đại nhân đã từng nói qua, nếu thật sự chọc phải đám quái vật này, hắn chí còn cách duy nhất trở lại tìm Đế Thích Thiên đại nhân ra mặt.
Nhưng vấn đề, lúc này Thiên Trì Nhất Mạch Tông chủ đại nhân sớm đã tới Bắc Cương Băng Cung, bởi thế Hạ Nhất Minh nếu dẫn Hoàng Tuyền Lão tổ tới Tây Bắc e rằng hậu quả bản thân hắn cũng không cách nào chịu được.
Kỳ thực Hạ Nhất Minh cũng muốn tới Bắc Cương Băng Cung, nơi các cao thủ tụ tập, nếu có thể dẫn Hoàng Tuyền Lão tổ tới nơi đó, lão tuyệt đối không dám làm bừa.
Nhưng khiến Hạ Nhất Minh càng thêm đau đầu chính là, hắn căn bản không biết Bắc Cương Băng Cung tột cùng nắm ở đâu.
Trên đỉnh đầu một đại sát thần truy đuổi gắt gao, Hạ Nhất Minh không tin lão sẽ cho mình cơ hội đứng lại hỏi đường...
Cứ như vậy liên tục chạy vài canh giờ, Lôi điện dĩ nhiên không thể thoát khỏi Hoàng Tuyền Lão tổ, nhưng vị lão Nhân đỉnh cấp cường giả này đồng dạng buồn bực không thôi, tốc độ của Thánh thú kia cũng thật quá nhanh....
Từ trăm năm trở lại đây, trừ khi đối mặt với cao thủ đồng giai, Cát Ma Phàm Thù chưa từng dùng nhiều thời gian truy đuổi như vậy mà vẫn không bắt kịp đối phương.
Hạ Nhất Minh thở dài một tiếng, trong lòng tràn ngập cảm giác bắt đắc dĩ.
Hắn hung hăng nghĩ, nếu đã như vậy cứ tiếp tục đuổi đi, xem rốt cuộc là ai kiên trì hơn.
Tựa hồ cảm nhận được ý nghĩ của Hạ Nhất Minh, bảo trư đột nhiên trong lòng hắn nhảy lên, hơn nữa miệng lầm bầm gì đó.
Hạ Nhất Minh mở to hai mắt, mặc dù hắn thấy hắn có thế thấy rõ ràng động tác bảo trư nhưng vô cùng đáng tiếc là hắn căn bản không hiều ý tứ mà nó biểu đạt.
Rất nhanh, với sự thông tuệ của bảo trư nó đã tìm ra phương pháp biểu đạt khác, đôi mắt chớp chớp, cái mũi ủn ủn vào ngực Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh có chút ngẩn ra, lập tức lấy ra Truy tung khí mà Bách Linh Bát đưa cho hắn.
- Bách huynh, ngươi sao rồi?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi...
Bách Linh Bát khi nãy chủ động nhảy ra chặn Hoàng Tuyền Lão tổ để Lôi điện có thời gian phục hồi, nếu không e răng bọn họ một người cũng không trốn thoát.
Mặc dù bọn người Hạ Nhất Minh vô cùng tin tưởng Bách Linh Bát không sao, nhưng gã ngăn chặn một người kinh khủng như vậy cũng khiến Hạ Nhất Minh tự hỏi, cũng mang nặng một phần tâm tư.
Rất nhanh âm thanh quen thuộc của Bách Linh Bát từ Truy tung khí vang lên:
- Ta ổn.
Hạ Nhất Minh thở phào một hơi, nói:
- Bách huynh. Bảo trư nói ta nghe không hiểu, ngươi giảng giải giúp ta một chút.
- Được.
Âm thanh vô cùng dứt khoát truyền tới, Hạ Nhất Minh lúc này mới thật sự yên tâm, Bách Linh Bát quả nhiên vẫn rất khỏe mạnh.
Bảo trư lầm bầm cùng Truy tung khí hồi lâu, tựa như vô cùng tức giận.
- Bảo trư nói, nó muốn các người tới Quỷ Khốc Lĩnh.
Bách Linh Bát chậm rãi nói.
Hạ Nhất Minh giật mình ớn lạnh, khi đề cập tới Quỷ Khốc Linh, suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là đại gia hỏa kia.
Hắn ở đại dương tưng gặp qua đầu quái vật có thể sánh vai cũng Long xà, trừ lần đó ra, có lẽ chỉ có Thánh Long đại nhân hay Kỳ lân thú tại Luân hồi mới có thể so sánh cùng nó.
Do dự giây lát, Hạ Nhất Minh nói:
- Bảo Trư. Vì sao ngươi muốn tới Quỷ Khốc Lĩnh? Chẳng lẽ Long xà có thể bảo vệ ngươi.
Bảo trư gật đầu liên tục, làm ra vẻ mặt đương nhiên.
Hạ Nhất Minh thoáng do dự, kỳ thực nếu còn lựa chọn khác hắn tuyệt đối không muốn tới Quỷ Khốc Lĩnh. Bởi đầu Long xa kia để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc, thậm chí tới chết cũng không quên.
Đột nhiên, một ý nghĩ quái dị xuất hiện trong đầu, Hạ Nhất Minh mở miệng nói:
- Bảo trư. Ngươi có thể để đám Hỏa long trong Cửu Long Lô đi ra một chuyến không?
Hạ Nhất Minh hai mắt lóe sáng nói:
- Chỉ cần chúng nó đồng ý ra, nhật định có thể đuổi được Hoàng Tuyền Lão tổ.
Cửu Lông Lô từ khi tiến vào Ngũ Hành Hoàn, Hạ Nhất Minh thi triển bất cứ thủ đoạn gì nó cũng không chịu xuất hiện. Tuy nói lúc này quan hệ của hắn cùng Cửu Long Lô đã có chuyển biến tốt đẹp nhưng hắn biết, bản thân hăn đừng mong làm được điều kia, thậm chí đám gia hỏa đó còn kinh khủng hơn Hoàng Tuyền Lão tổ.
Bảo trư không chút do dự lắc đầu, đôi mắt khép hờ.
Hạ Nhát Minh thất vọng thở dài, nếu bảo trư có thể thực hiện thành công phương án này, có khác gì bản thân hắn thực hiện.
Hơn nữa lúc này đám gia hỏa kia đang gian khổ chiến đầu với xác Huyền quy, e rằng không có rảnh rỗi chiếu cố tới hắn.
Từ phía sau truyền tới sát khí tựa hồ ác liệt hơn vài phần, Hạ Nhất Minh cắn răng nói:
- Được chúng ta tới Quỷ Khốc Lĩnh.
Lôi điện lập tức chuyển hướng, thân thể hóa thành một luồng quang mang nháy mắt đã chạy đi. Dưới sự chỉ dẫn của bảo trư, cả ba bắt đầu hành trình tới Quỷ Khốc Lĩnh.
Trên không trung, Cát Ma Phàm Thù nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc. Kinh nghiệm của lão vô cùng phong phú, kỳ thực ban đầu truy kích lão đã nhìn ra đám người Hạ Nhất Minh không xác định được phương hướng, tựa hồ như có thể thoát khỏi lão, bọn họ chạy tới đâu cũng được.
Nhưng lúc này Lôi điện đột ngột thay đổi phương hướng, lực lượng cũng thay đổi, lão lập tức hiểu rõ.
Bọn người Hạ Nhất Minh đã xác định được nơi cần tới, cũng như Vũ gia lão tổ trăm phương ngàn kế chạy tới Cửu U. Khẳng định nơi bọn họ tới cũng có thể trốn thoát khỏi sự truy sát của lão.
Chỉ là trong mắt lão hiện lên vẻ khinh thường.
Trong thiên hạ lúc này, ngoài Bắc Cương Băng Cung ra, nơi nào có thể chống lại lão?
Tốc độ Lôi điện mặc dù nhanh nhưng cũng không phải hướng về phía Bắc, điều này quả thực khiến Hoàng Tuyền Lão tổ hoàn toàn yên tâm. Lão lập tức gia tăng tốc độ, gắt gao bám theo, mặc dù không đuổi kịp nhưng cũng không bị mất dấu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nhưng theo Lôi điện không ngừng di chuyển, sắc mặt Hoàng Tuyền Lão tổ có chút âm trầm hẳn.
Bởi vì lão đã thấy được từ xa xa một ngọn núi đang bị vụ khí xám xịu bao phủ.
Với kiến thức của lão nhân gia hắn, đương nhiên biết đây là nơi nào. Hơn nữa trước khi lão tiến giai Tôn giả cũng đã từng đến nơi này, ở nơi này lão đã bước một bước quan trọng nhất trên con đường tiến giai lên Tôn giả cấp bậc.
Mặc dù trăm năm nay lão chưa tưng đi qua nơi này, nhưng bất luận là ai đã từng đi qua, cả đời sẽ không quên nơi này.
Bốn vó Lôi điện tựa hồ càng lúc càng nhanh hơn, nó không chút do dự vọt lên vách núi,
bất quá di chuyển vẫn như trên đất bằng.
Theo sau ánh mắt khó tin của Hoàng Tuyền Lão tổ, Lôi điện mang theo Hạ Nhất Minh, nhảy thẳng vào nơi vụ khí đen đặc kia.
Cát Ma Phàm Thù đi tới gần bằng vách núi đột ngột dừng lại, cứ như thế lơ lửng trên không trung. Ánh mắt lão nhìn về phía trước đầy vẻ kinh ngạc.
Hạ Nhất Minh lựa chọn như vậy quả thực nằm ngoài dự kiến của lão.
Dù bọn họ trốn tới Băng Cương Băng Cung lão cũng không kinh ngạc như vậy. Nhưng tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh...
Lựa chọn này đừng nói Hoàng Tuyền Lão tổ, cho dù Thần Toán Tử cũng đừng mong tính ra.
Giờ phút này trong đầu vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả chỉ có duy nhất một suy nghĩ
chẳng lẽ bọn họ không biết nơi này là địa bàn của Long xà?
*****
Lôi điện sau khi nhảy vào vụ khí dày đặc đột nhiên ngừng lại hai tròng mắt nó gắt gao nhìn lên đỉnh núi, ánh mắt tựa hồ thêm một tia mê man cùng kinh hãi.
Bảo trư trong lòng Hạ Nhất Minh cũng vọt ra ngoài, nó nhảy loi choi như muốn giải thích gì với Lôi điện.
Sau một lát Lôi điện cũng bình tĩnh lại, nó khì khì vài tiếng trong mũi rồi cũng theo bảo trư bay lên cao hơn.
Hạ Nhất Minh cưỡi trên lưng Lôi điện nhưng trong lòng âm thầm tập trung.
Hắn có cảm giác kỳ quái, không phải bảo trư không sợ Long xà, mà ngay cả Lôi điện tựa hồ cũng không e ngại nó.
Tốc độ của Thánh thú rất nhanh, chỉ giây lát đã đến được đỉnh núi.
Nơi này mặt độ vụ khí còn nồng đậm hơn bên dưới rất nhiều, Hạ Nhất Minh khi tới nơi này cũng cảm nhận rõ ràng uy áp của đại gia hỏa kia.
Sau một lát, tiếng hống lớn vang lên khiến Hạ Nhất Minh giật mình, tiếng hống này cũng không mang theo ác ý, mà tựa hồ như vui mừng.
Bảo trư nhất thời hông lên, Lôi điện tựa hồ cũng không thua kém hí lên vài tiếng.
Hạ Nhất Minh cũng thấy được Long xà trên đỉnh núi nhưng nghe được đám Thánh thú mang huyết mạch Thần thú nói chuyện cùng nhau, tâm trạng cũng buông lỏng rất nhiều.
Bảo trư quả nhiên nói không ngoa, Long xà sẽ che chở nó, còn hắn theo bảo trư cùng Lôi điện dĩ nhiên cũng thoát khỏi sự đuổi giết của Hoàng Tuyền Lão tổ. Truyện "Vũ Thần " được Bảo trư đột nhiên kích động, nó hống lên vài tiếng.
Trước mặt bọn họ đột nhiên xuất hiện một trận gió lớn, Long xà giận dữ phát ra một tiếng hống kinh thiên động địa, một cơn gió theo đó thổi mạnh khiến Hạ Nhất Minh thiếu chút nữa cũng ngã lăn trên đất.
Sau một hồi lâu Hạ Nhất Minh mới phản ứng lại, Long xà sau khi chiếm cứ đỉnh núi nhiều năm, rốt cuộc đi ra.
Sửng sốt hồi lâu, Hạ Nhất Minh cầm truy tung khí hỏi:
- Bách huynh. Bảo trư nói gì vậy?
- Bảo trư nói :" Có phải ngươi đánh mắt một chiếc sừng? Nó từng thấy người cầm sừng Long xà chơi đùa, sau khi hỏi một câu, liền bị người nọ truy sát tới nơi này." Truyện "Vũ Hạ Nhất Minh:
- ....