Hạ Nhất Minh chân mày khẽ nhíu, thở ra một hơi thật dài.
Ban đầu hắn còn tưởng người này chính là đệ nhất nhân của Hoàng Tuyền Môn, Hoàng Tuyền lão tổ. Nếu như là vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả này, hắn sẽ trăm phương ngàn kế tìm cách chạy trốn. Nhưng nếu đối phương không phải vị kia, trong lòng hắn cảm giác sợ hãi tiêu tán đi rất nhiều.
Ngũ sắc quang mang trên tay lưu chuyển, Hạ Nhất Minh nhanh chóng từ Không gian giới chỉ lấy ra Thần đạo bảo khí viên thuẫn.
Người kia mặc dù không phải là nhân vật khủng bố nọ, nhưng tu vi võ đạo của lão vô cùng kinh khủng, bởi thế Hạ Nhất Minh căn bản không dám đem Cực Quang Kiêm chưa quang hóa ra đối phó, mà xuất ra viên thuẫn hộ thân.
- Các hạ muốn lầy tính mạng ta, xin tự mình ra tay đi.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói.
Cát Ma Phàm Thù bật cười nói:
- Tốt lắm. Từ trăm năm trước đây cùng Băng Tiếu Thiên đánh một trận, ngươi là người đầu tiên dám nói chuyện cùng ta như vậy. Để lão phu giam ngươi vào Vạn độc điều ( Vạn độc hầm) cho người biết thế nào gọi là sinh tử hai đường.
Hạ Nhất Minh giật mình, Băng Tiếu Thiên ? Cái tên có chút quen thuộc.
Hắn trầm ngâm một chút, ánh mắt trở lên vô cùng thú vị.
Băng Tiêu Thiên chẳng phải tên của vị Cung chủ Bắc Cương Băng Cung sao?
Người này đồng dạng cùng Để Thích Thiên đại nhân đứng trên đỉnh của thế giới.
Có thể cùng nhân vật như vậy đại chiến một trận mà không chết, như vây thân phận người này...
Hạ Nhất Minh nhẹ giọng nói:
- Các hạ là Hoàng Tuyền Lão tổ?
Cát Ma Phàm Thù ánh mắt hiện lên vẻ trào phúng, nói:
- Người biết chỗ của lão phu là Cửu U mà không biết tên lão phu sao? Hắc hắc, chẳng lẽ Ngũ khí Tôn giả lúc này kém hiểu biết vậy?
Lửa chiến ý vừa nhóm lên trong lòng Hạ Nhất Minh đã vụt tắt, lúc này hắn âm thầm cười khổ không thôi. Trước đây những người tưng vô số lần cảnh cáo hắn không thể chọc tới Hoàng Tuyền Lão tổ chưa một ai nói qua danh tính thật của vị Hoàng Tuyền Lão tổ này.
Cát Ma Phàm Thù đưa tay ra nhẹ nhàng điểm tới, nhất thời một đạo quang mang hắc sắc lóe lên trong không trung sau đó bắn thẳng về phía Hạ Nhất Minh.
Quang mang này giống như một đầu linh xà, vừa tiếp xúc với quang mang nhiều màu quang thân thể Hạ Nhất Minh nhất thời không ngừng giãy dụa, coi quang mang nhiều màu như thác nước, không ngừng uốn éo bơi vào.
Hạ Nhất Minh trong lòng chấn động, đây là vật gì, hắn tại sao còn chưa từng nghe qua nó, gặp qua nó?
Trong ý niệm hắn cảm nhận được, vật này vốn là một kiện thần binh lợi khí, nhưng thần binh lợi khí lại có được sinh mạng, có thể xuyên thấu Ngũ sắc quang mang, đây mới chính là điều khiến hắn kinh hãi.
Phải biết trong quang mang nhiều màu không chí có lực lượng Ngũ Hành Hoàn mà còn có lôi điện lực. Tổ hợp hai luồng quang mang này uy lực cường đại không phải chuyện đùa, nhưng thần binh lợi khí của Hoàng Tuyền Lão tổ vẫn như không gặp phải cản trở, tiếp tục chui vào.
Năng lực này đã vượt ngoài dự đoán của Hạ Nhất Minh.
Không chút nghĩ ngợi. Hạ Nhất Minh thúc dục viên thuẫn, không gian quanh người hắn nhất thời biến hóa thần kỳ.
Biến cố bất thình lình xuất hiện, quả nhiên ngoài ý muốn của Hoàng Tuyền Lão tổ.
Linh xa dưới sự điều khiển của lão lúc này thừ ra, chỉ trong giây lát Hạ Nhất Minh đã thấy rõ đó là một bả Xoa kiếm.
Không như thế, Xoa kiếm này còn khác hẳn bình thường. Trên thân kiếm màu đen lập lòe lại mang lại một cảm giác nó tựa hồ như một sinh vật.
Thanh xoa kiếm này không ngờ như có được ý thức, điều này khiến Hạ Nhất Minh mơ hồ phát lạnh trong tim.
Dưới sự ảnh hưởng của trọng lực, Xoa kiếm hơi dừng lại một chút sau đó tiếp tục đâm tới. Nhưng Hạ Nhất Minh lúc này cũng đã kịp phản ứng, Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn vung lên, nó xoáy tròn đập thẳng vào Xoa kiếm.
Đây là một kích hắn súc tích lực lượng, cũng là một kích toàn lực của hắn.
Hiệu quả của Thần đạo bảo khí viên thuẫn chỉ có một lần, lần thứ hai sẽ bị đối phương dễ dàng nhận ra. Bởi thế khi Hạ Nhất Minh phát huy năng lực của viên thuẫn, đồng thời quan thâu toàn bộ chân khí vào Ngũ Hành Hoàn, mà Ngũ Hành Hoàn không chút do dự tăng phúc gấp năm lần lực lượng.
Âm thanh chát chúa vang lên, dưới uy lực của năm lần chúc phúc, bả Xoa kiếm bị một kích hung hăng đánh bật.
Hạ Nhất Minh trong lòng mừng rỡ, dưới sự liên hợp của Thần đạo bảo khí cùng thần khí mô phỏng, hắn rốt cuộc cũng thành công đánh bay kiện thần binh lợi khí đặc biệt kia.
Nhưng còn chưa chờ hắn cao hứng, sắc mặt nhất thời ngưng lại.
Bả Xoa kiếm vừa mới rơi trên đất nhất thời run lên, theo sau biến thành một luồng quang mang hắc sắc rời khỏi phạm vi khống chế của Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, người này thật sự kinh khủng, ý niệm của lão cường đại không phải bản thân hắn có thể tưởng tượng.
Cát Ma Phàm Thù đưa tay ra nhất thời Xoa kiếm đã rơi xuống, lão nhìn thoáng qua Xoa kiếm, trong mắt mơ hồ xuất hiện một tia nộ hỏa.
Xoa kiếm làm bạn với lão bao nhiêu năm như vậy không ngờ lúc này xuất hiện vết nứt nhỏ bằng sợi tóc.
Chuyện này không biết đã bao năm rồi chưa từng xảy ra, trong trí nhớ của lão chí ít cũng đã trăm năm.
Mặc dù đối với lão mà nói, việc sửa chữa vết nứt này chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.
Nhưng vết nứt này giống như thương thế trên người, khiến trong lòng lão nộ hỏa bùng lên.
- Tốt. Vì kiện thần binh sắc bén này, lão phu khi bắt được ngươi sẽ cho ngươi cơ hội sống lâu hơn vài ngày.
Cát Ma Phàm Thù lạnh lùng nói.
Hạ Nhất Minh không khỏi rùng mình ớn lạnh, hắn biết, điều này tuyệt đối không có gì tốt đẹp.
Hai chân khẽ kẹp lại, Lôi điện nhất thời xoay người, bốn vó tung lên muốn rời đi.
Cát Ma Phàm Thù trong mắt hiên lên vẻ khinh thường, lão vung tay, mặt đất phía trước Lôi điện nhất thời xuất hiện biến hóa. Vô số cát đã giống như đột nhiên xuất hiện mạnh mẽ đánh tới.
Trong mảnh cát đá này còn ẩn chứa vô số âm thanh sắc nhọn, khi nghe được âm thanh này, Hạ Nhất Minh sắc mặt đại biến. Âm thanh đó ẩn chứa uy lực cường đại vượt qua dự đoán của hắn. Chỉ sợ ngay cả Ngũ sắc quang mang chưa chắc có thể ngăn cản.
Một ý niệm vừa lướt qua trong đầu, Hạ Nhất Minh cảm nhân được từ Ngũ sắc quang mang, đám cát bụi kia khẳng định ẩn giấu một kiện thần binh lợi khí.
Chỉ là kiện thần binh lợi khí này dường như có thể hóa thân thành ngàn vạn lần cùng cát bụi bay tới khiến hắn khó lòng phòng bị.
Hơn nữa công kích tới từ bốn phía càng lúc uy lực càng tăng, tựa hồ như cả thiên địa đều bị lực lượng này bao phủ.
Dưới áp lực cực lớn này, Lôi điện cũng chỉ có thể thúc dục chân khí trong cơ thể tạo thành quang mang màu tím hỗ trợ Hạ Nhất Minh quét sạch mảnh cát bụi kia. Trước chướng ngại này, Lôi điện chưa chắc có thể bình yên thoát ra.
Đôi mắt bảo trư khẽ chớp, nó đột nhiên há miệng, đinh ba chín răng lúc này bay ra bắt đầu diễu võ dương oai.
Một tiếng nổ ầm vang, chín đầu Hỏa Long đột ngột xuất hiện, lúc này nhiệt độ không khí bắt đầu đề thăng mạnh mẽ. Mảnh cát bụi kia nhất thời giảm đi đáng kể, hơn nữa trong không trung không ngừng phát ra âm thanh lốp đốp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Cát Ma Phàm Thù sắc mặt rốt cuộc cũng có biến hóa cực nhỏ, bất quá lão không phải vì tu vi võ đạo, mà vi bảo khí tầng tầng lớp lớp trong tay đối phương nên biến sắc.
Với kiến thức của lão chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra, đinh ba chín răng kia tuyệt đối là kiện Thần đạo bảo khí đứng đầu.
Mặc dù uy lực của nó còn xa mới có thể so sánh cùng với thần khí nhưng so với thần khí mô phỏng không chút nào thua kém.
Chín đầu Hỏa long tựa hồ mang theo uy lực không kém gì Hỏa long trong Cửu Long Lô, thật không biết vị Đoán tạo sư nào có thể làm ra thần binh lợi khí bậc này.
Trong đầu lão một ý nghĩ vừa lướt qua, lập tức xuất hiện hình ảnh một người, trừ lão gia hỏa cả đời chơi với lửa kia chỉ e không ai có thể đoán tạo ra thần binh lợi khí bậc này.
Bất quá lão có chút lắc đầu, nếu kiện thần binh lợi khí này trong tay Lưu Ly Động chủ, lão tạm thời cũng không muốn dây tới, bất qua hiện tại...
Hừ lạnh một tiếng, Cát Ma Phàm Thù khẽ vung tay, một khí tức âm u nhất thời tràn ngập.
Cỗ khí tức này khuếch tán với tốc độ chóng mặt, chỉ giây lát đã bao trùm lấy chín đầu Hỏa long.
Sau một lát, chín đầu Hỏa Long trở nên uể oải, không còn uy phong lúc đầu nữa.
Hạ Nhất Minh trong lòng kinh hãi, nhe nhàng vỗ lên người bảo trư. Tên tiểu tử này lập tức thu hồi chín đầu Hỏa long.
Giờ phút này ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn Hoàng Tuyền Lão tổ vừa sợ hãi lại vừa kính phục.
Nhân đạo đỉnh cấp cường giả quả nhiên tu vi đã đạt tới cảnh giới cực cao, ngay cả khí tức trên người bọn họ cũng không chút nào thua kém thần khí mô phỏng.
Bất qua chuyện này cũng là đương nhiên, nhưng đồ tốt nhất đều nằm trong tay mấy lão quái vật, chuyện này còn ai có thể nghi ngờ.
Chỉ giao thủ một lát bọn người Hạ Nhất Minh đã hiểu rõ, cho dù một người hia thú liều mạng đánh một trận cũng không có khả năng uy hiếp tới Hoàng Tuyền Lão tổ.
Nếu đã vậy, còn đứng ở đây chính là tìm chết.
Trong nháy mắt Hạ Nhất Minh cũng hai đầu Thánh thú đã thống nhất tư tưởng, phải sử dụng tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi nguy hiểm này.
Cát Ma Phàm Thù cười lạnh, lão lại tiếp tục vung tay. Xoa kiếm một lần nữa xuất hiện, nhưng khiến kẻ khác ngác nhiên chính là vết nứt trên thân kiếm đã hoàn toàn biến mất, thanh kiếm này hoàn hảo như chưa từng thương tổn.
Chậm rãi, chân khí trên người Hoàng Tuyền Lão tổ dũng mãnh ùa vào, quang mang hắc sắc trên thanh kiếm nhất thời bao trùm cả không gian.
Thanh kiếm lúc này như hóa thành một đầu hắc long hướng Hạ Nhất Minh quấn tới.