Vũ Thần

Chương 766




Cánh tay vung lên, cơ thể Vũ lão tiên sinh nhất thời mạnh mẽ bước đi.
Thân thể lão lúc này xuất hiện một lỗ thủng thông suốt, nếu đổi lại người thường e rằng sớm đã chết, cho dù là Tiên thiên cường giả khi bị Bắc Hải Cực Quang công kích tuyệt đối cũng không thể kiên trì bao lâu.
Nhưng dù sao cũng không phải người thường, mặc dù bị thương rất nặng nhưng không phải vết thương trí mạng.
Đây chính là lực lượng sinh mệnh cường đại mà người chỉ dưới Nhân đạo đỉnh cấp nắm giữ.
Chẳng là sau khi thấy được động tác của Hạ Nhất Minh, Vũ lão tiên sinh như chim sợ cành cong, không nhịn được cảm giác khẩn trương trong lòng.
Bất quá lúc này ngoài dự liệu của lão công kích chưa tới, ngược lại chứng kiến vật nào đó trên mặt đất, sau đó một âm thanh chói tai tựa hồ có vật gì bay qua.
Chỉ nháy mắt Vũ lão tiên sinh đã hiểu chuyện gì xảy ra, trên mặt lão lộ rõ thần sắc khó tin, nói:
- Ngươi còn chưa quang hóa thanh kiếm này?
Trong âm thanh khó tin của lão tràn ngập vẻ khổ não. Nếu biết Hạ Nhất Minh chưa quang hóa thanh kiếm kia mà chỉ sư dụng khéo léo công kích, lão đã sớm bắt nó trên tay.
Hạ nhất Minh cười hắc hắc không dừng, cổ tay vung lên, Cực Quang Kiếm thoáng hiện ra.
Một đạo quang mang lóe lên, thanh kiếm cứ thế hiển hiện trong tay Hạ Nhất Minh.
Vũ lão tiên sinh sắc mặt xanh mét, trong lòng lão hỗi ý quả thật khó hình dung, bất qua sắc mặt lão khẽ biến, nói:
- Không đúng. Bắc Hải Cực Quang mặc dù cường đại nhưng lão phu đã ngưng luyện Ngũ Hành, tự thành không gian, bất cứ vật gì bên ngoài cũng không thể xuyên thấu. Bắc Hải Cực Quang của ngươi sao có thể đả thương lão phu?
Hạ Nhất Minh chậm rãi cầm thanh kiếm đưa lên, hắn ngồi trên lưng Lôi điện, cao cao nhìn xuống Vũ lão tiên sinh ánh mắt mang theo vài phần thương xót, nói:
- Vũ lão tiên sinh đã ngưng tụ Ngũ hành không gian quả thật có năng lực chống đỡ các hệ lực lượng khác. Nhưng ngài tựa hồ đã quên, ngài vốn chỉ tu luyện tứ hệ, một hệ cuối là do Hạ mỗ tương trợ mà thành.
Vũ lão tiên sinh hai mắt lóe sáng, lão nói:
- Ngươi động tay chân trên người lão phu?
Hạ Nhất Minh cười cười nói:
- Hạ mỗ nếu đã đáp ứng Dư Vô Sanh thì sẽ dốc toàn lực lẽ nào lại hạ độc thủ. Ngươi quá coi thường Hạ mỗ rồi.
Vũ lão tiên sinh ngây ngốc mở miệng, hỏi:
- Ngươi không động tay động chân sao có thể phá được Ngũ hành không gian của ta?
Vẻ tươi cười trên mặt Hạ Nhất Minh thu liễm lại, hắn nói:
- Ngũ hành không gian của ngươi chưa hoàn mỹ, ngay cả Thủy chi hoa còn chưa ngưng tụ thành. Hạ mỗ cũng giúp ngươi ngưng tụ Ngũ hành thân thể, đối với sự lưu chuyển chân khí của ngươi rõ như lòng bàn tay. Hơn nữa được Thần toán tử dại nhân truyền thụ Thần toán thuật muốn tìm ra sơ hở trong Ngũ hành không gian của ngươi càng dễ như trở bàn tay.
Vũ lão tiên sinh vẻ mặt trùng xuống, hơn nữa xám xịt như tro.
Lão lúc này mới biết, thất bại lớn nhất của mình là đã mời Hạ Nhất Minh tới ngưng luyện giúp Ngũ hành thân thể.
Nếu như khi Ngưng luyện Ngũ hành thân thể, lão không buông lỏng để Hạ Nhất Minh toàn quyền điều động, cho dù Hạ Nhất Minh có lợi hại hơn nữa cũng đừng mong hiểu rõ toàn bộ quá trình chân khí lưu chuyển trong cơ thể lão.
Chỉ là lúc này tâm tình lão biến hóa thần kỳ, đem toàn bộ những ám ảnh kia dũ bỏ.
Chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh, Vũ lão tiên sinh chậm rãi gật đầu, chiến ý cường đại dần ngưng tụ rõ rệt. Bản thân lão lúc này đã trọng thương, dĩ nhiên đã hạ quyết tâm tử chiến, công kích tiếp theo khẳng định cường đại khó ai thừa nhận nổi.
Vũ Phi Dương bỗng nhiên há miệng huýt dài một tiếng.
Hạ Nhất Minh khẽ rùng mình, hắn với người đầu bóng này có chút kiêng kỵ, không hiểu lão định làm gì tiếp theo.
Một bóng đen từ xa chạy tới, Vũ Phi Dương mau chóng nhảy lên, thoáng cái cả hai đã xuất hiện trước mặt Vũ lão tiên sinh. Vị lão nhân tràn đầy chiến ý lức này xoay người không chút do dự nhảy lên bóng đen.
Chiến ý của lão không thay đổi uy áp mà càng cường đại hơn, bất quá bản thân lão cùng
Vũ Phi Dương cỡi trên lưng bóng đen kia thoáng chốc đã biến mất.
Hạ Nhất Minh há hốc miệng, tới lúc này hắn mới có phản ứng.
Bóng đen vừa rồi đích thị là Ban Lan Thánh Hổ, trong tình cảnh như màn chỉ treo chuông nó xuất hiện cứu đi hai người quan trọng nhất Vũ gia.
Nếu như chỉ Ban Lan Thánh Hổ, Hạ Nhất Minh cũng sẽ không ngạc nhiên, nhưng lão nhân tràn đầy chiến ý kia thất sự vô cùng giống thật. Ngay cả Lôi điện cùng Hạ Nhất MInh trong lòng cũng nghĩ lão sẽ đứng lại tử chiến, không ngờ biến hóa tiếp theo khiến cả hai bật cười, , thậm chí không phản ứng kịp.
Hừ lạnh một tiếng, nếu đã không chết không thôi Hạ Nhất Minh đương nhiên không có khả năng để hai người bọn họ chạy thoát.
Với tốc độ của Lôi điện truy đuổi một lão hổ dĩ nhiên dư thừa.
Hắn nhẹ nhàng vỗ lên lưng Lôi điện, lập tức cả hai đã cảm nhận được ba cỗ khí tức cường đại.
Hạ Nhất Minh ánh mắt nhìn lại, đây là ba gương mặt xa lạ, bọn họ đều là những lão nhân tóc bạc trắng, tu vi mỗi người đều là Tôn giả cảnh giới.
Giờ phút này ba vị lão nhân không xuất ra thần binh mà toàn lực quán nhập chân khí, lấy khí thế mãnh liệt không chết không thôi ép tới.
Lôi điện ngừng lại, nó là một đầu Thánh thú cao ngạo, không khiêu khích người khác thì thôi, ba lão nhân kia đột nhiên xuất hiện gây chuyện dĩ nhiên nó không cam lòng.
Quang mang tím ngắt trên đỉnh đầu phóng ra khiến ngay cả Hạ Nhất Minh ngồi trên lưng nó không khỏi có cảm giác run sợ.
Hắn mơ hồ cảm nhận được, Lôi điện phi thường tức giận, nó đối với việc Ban Lan Thánh Hổ trước mặt cướp người vô cùng bất mãn, loại tâm trạng này nếu không phát tiết có trời mới biết trái tim cao ngạo của Lôi điện sẽ làm ra chuyện gì.
Mà ba người không biết sống chết đích thực trở thành cái bia để nó chút giận.
- Cách... cách...
Quang mang sắc bến rốt cuộc bạo khai giống như một luồng điện nổ tung chia thành vô số mũi tên nhỏ hung hăng đánh tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Đây là lần đầu tiên Lôi điện xuất ra toàn bộ lực lượng, trước đó chỉ ở một bên hỗ trợ Hạ Nhất Minh mà thôi, lúc này nó đã trở thành nhân vật chính.
Hạ Nhất Minh thở dài một hơi, may mắn Lôi điện là người nhà, nếu không chỉ bằng một thân công phu của nó e rằng bẳn thân hắn đụng phải cũng đau đầu.
Ba người kia lập tức bắn ngược về sau, thân thể bọn họ lúc này được bao bọc bởi lôi điện, đồng thời, đồng thời tỏa ra mùi thịt cháy khét.
Theo sau ba người đồng loạt đổ xuống, Hạ Nhất Minh nhìn lại chỉ thấy ba cỗ thi thể cháy đen, từng đạo lôi điện nhỏ vẫn vờn quanh chưa tắt.
Tinh thần Lôi điện rất nhanh chóng uể oải, bón vó thậm chí run lên.
Hạ Nhất Minh thế mới biết uy lực cường đại như vậy thật không dễ dàng đánh ra.
Hắn không nói một lời, từ trên lưng Lôi điện nhảy xuống, sau đó xuất một khỏa Bạch quang đưa tới miệng nó. Lôi điện chậm rãi đưa lưỡi quấn khỏa Bạch thạch này nuốt vào.
Hạ Nhất Minh đưa mắt về phía xa, nơi đó bóng đen nhoáng lên vài lần đã biến mắt không thấy tung tích. Bất quá trên mặt hắn lộ ra tia cười lạnh, có bảo trư cùng Bách Linh Bát, nếu bọn họ thoát được mới là có quỷ.
Ánh mắt xoay chuyển đột ngột phát hiện một vật , hắn lập tức vung tay, vật đó theo sau bay tới.
Đây là một khối đá bình thường như bao khối đã khác, nhưng Hạ Nhất Minh biết nó một chút cũng không tầm thường, chính là Bình Âm Thạch mà Vũ lão tiên sinh đã từng sử dụng. Đem vật đó cắt vào lòng, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu nhìn lại, chín đầu Hỏa long vẫn vần vũ không ngừng. Bất quá hai người kia mặc dù không thể thoát ra nhưng Hỏa Long cũng không cách nào thiêu chết họ.
Hạ Nhất Minh tức giận hừ một tiếng, cánh tay vung lên, Ngũ sắc quang mang lưu chuyển không ngừng.
Cửu Long Lô trong ngũ hành không gian mở ra, chín đầu Hỏa long hưng phấn xuất hiện.
Nếu đám cao thủ Nam cương có mặt tại đây e rằng sẽ trợn mắt há miệng, đinh ba chín răng có thể biến thành chín đầu Hỏa Long, không ngờ Ngũ Hành Hoàn cũng vậy.
Từ lúc nào thần khí mô phỏng Cửu Long Lô trở lên nhan nhản như thế chứ?
Chín đầu Hỏa Long nhỏ này mặc dù uy thế không cường đại như Hỏa long chân chính nhưng lúc này chín đầu Hỏa long của bảo trư giằng co cùng hai vị Tây phương cường giả, có thêm sự hỗ trợ của chúng nhất thời phá vỡ phong ngự cuối cùng của hai người kia. Tạp Tân Lợi cùng Ma Đặc Kỳ đồng thời gầm lên một tiếng, bọn họ rốt cuộc chia nhau bỏ chạy. Nhưng vừa mới tách ra, sự liên thủ chắc chắn vừa rồi bị phá vỡ, đám Hỏa long cuồng nộ nháy mắt bao phủ bọn họ.
Tạp Tân Lợi bi thảm kêu lên, sau cùng ngã xuống. Còn Ma Đặc Kỳ đối mặt với chín đầu hỏa long nhỏ, lão mang theo một thân đầy lửa bay về phía xa.
Chỉ là trên mặt đất một đạo lôi điện phóng tới, Ma Đặc Kỳ theo sau đã không còn phát ra bất cứ âm thanh nào nữa.
Ầm ầm hai tiếng vang lên, hai vị Ngũ khí tôn giả thân thể hoàn toàn bạo liệt, biến thành một cơn mưa lửa bao trùm phạm vi trăm dặm, hơn nữa còn mau chóng lan ra.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, trong lòng cảm thấy đáng tiếc.
Mấy người này đều là Ngũ khí Tôn giả nhưng bởi lôi điện cùng Hỏa long uy lực thật sự cương đại nên ngoại trừ Ái Nhĩ Duy Tư, còn lại thần binh lợi khí trong thân thể mấy người kia toàn bộ hủy diệt. Khẽ lắc đầu, thu lại những thần binh lợi khí của Ái Nhĩ Duy Tư, Hạ Nhất Minh cưỡi Lôi điện nói với bảo trư.
- Mục tiêu Ban Lan Thánh Hổ, chỉ đường.
Bảo trư bất mãn lầu bầu vài tiếng, cũng không biết nó giao tiếp với lôi điện ra sao, quang mang lóe lên bọn họ lập tức biến mất tại chỗ.