Thời gian trôi đi nhanh chóng, cuối cùng thì nét mặt của Hạ Nhất Minh cũng có chút thay đổi.
Hắn đã đứng im tại chỗ suốt sáu canh giờ. Trong sáu canh giờ đó, Hạ Nhất Minh đã biết được rất nhiều thứ. Đặc biệt sau khi tiêu hóa xong tin tức từ mấy ngàn năm truyền thừa lại, hắn mới hiểu rõ được bí mật tạo ra Sinh Tử giới.
Từ sau thời đại thần đạo biến mất, Sinh Tử giới được vô số sự quan tâm của mọi người. Bọn họ không ngừng cho những người mới trở thành Tôn giả đến đây cảm thụ năng lượng bản nguyên. Luân Hồi chi địa trong Sinh Tử giới chính là chỗ mà năng lượng bản nguyên hiện ra trực tiếp.
Tuy nhiên, trong quang mang của Sinh Tử giới cũng ẩn chứa năng lượng bản nguyên. Chỉ cần là người tu luyện có thực lực thì chắc chắn sẽ tìm được năng lượng bản nguyên của họ. Tất nhiên, năng lượng bản nguyên bên ngoài cũng chỉ là chút bóng dáng của nó mà thôi. Có thể lĩnh ngộ được nhiều hay ít, đều dựa vào ngộ tính của mỗi người.
Có điều, chính vì như thế nên bên ngoài Luân Hồi chi địa cảm thụ năng lượng bản nguyên không hề gặp sự nguy hiểm. Ngoại trừ một số rất ít, có thể đếm được trên đầu ngón tay, vì một nguyên nhân nào đó bị tẩu hỏa nhập mà ra. Còn lại mỗi người đều an toàn.
Mà những vị Tôn giả có thực lực cao cùng với thánh thú có huyết mạch thần thú khi vào đây liền chạy ngay tới Luân Hồi chi địa là bởi vì thực lực của họ đủ mạnh. Thời gian bọn họ trở thành Tôn giả đã lâu nên đối với thiên địa đã có được một sự cảm nhận sâu sắc. Vì vậy có thể mơ hồ cảm nhận được vị trí của năng lượng bản nguyên. Một khi đã cảm nhận được nó thì không cách nào tránh khỏi sự kêu gọi. T
Điểm này, chỉ cần nghĩ tới đám Tôn giả trước đây, thánh thú có huyết mạch thần thú hay Hạ Nhất Minh là có thể giải thích một cách rõ ràng.
Tuy nhiên, chưa có một ai biết rằng năng lượng bản nguyên ở bên ngoài chỉ là chút vỏ ngoài của nó mà thôi. Chỗ quan trọng nhất trong Sinh Tử giới chính là cái đại sảnh đường nơi Hạ Nhất Minh đang đứng.
Nơi này, đồng dạng cũng là một vị trí để thí luyện. Nhưng đối tượng để thí luyện của n ó cũng không phải là Tôn giả bình thường mà chính là những cường giả có thực lực Cửu Cửu Trọng Thiên.
Nhất Đường Thiên làm cơ sở, Tam hoa tụ đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên, sau đó là Cửu Cửu Trọng Thiên quy về một mối. Đó chính là tất cả những cảnh giới mà người tu luyện trên nhân gian phải trải qua.
Trong tất cả những người tu luyện thì có thể đạt tới cường giả Nhất Đường Thiên đó chính là trong vạn người mới có một. Thành công tụ đỉnh đạt tới Tôn giả thì đã là vô cùng hiếm có. Mà lĩnh ngộ ý niệm, quang hóa thần binh thứ hai lại càng giống như lông phượng, sừng lân. Bất kỳ người nào đạt tới cảnh giới này cũng đều là người đứng đầu một phương. Nhưng tiến thêm một bước nữa đạt tới Cửu Cửu Trọng Thiên thì đã trở thành tuyệt đỉnh cường giả trong nhân gian, chỉ dưới có thần mà thôi.
Mặc dù Hạ Nhất Minh cũng không biết trên thế giới này có bao nhiêu cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên nhưng có thể đoán được con số đó chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Mà một đôi bàn tay có bao nhiêu ngón? Bởi vậy có thể thấy được cường giả cấp độ này ít đến thế nào.
Tu vi võ đạo đạt tới Cửu Cửu Trọng Thiên liền có thể đem tất cả những gì có trong thần binh đã quang hóa, quy về một mối. Lực lượng phân tán sau đó tụ hợp lại sẽ tạo ra một lực phá hoại khác trước với một trời một vực. Có thể nói, cường giả đạt tới cảnh giới Cửu Cửu Trọng Thiên chính là nhân vật có thực lực và địa vị cao nhất sau khi thần đạo mất đi. Mà Luân Hồi chi địa được tạo ra chính là để cho những cao thủ như thế.
Vào thời đại thần đạo, bất cứ người nào tu luyện tới Cửu Cửu Trọng Thiên, bọn họ sẽ được sắp xếp để tiến vào Luân Hồi chi địa trong Sinh Tử giới. Ở trong đại sảnh đường này, bọn họ có thể tìm hiểu năng lượng bản nguyên trên đỉnh đầu.
Đây chính là năng lượng bản nguyên của thế giới. Cho dù, bọn họ tu luyện công pháp nào cũng có thể tìm thấy năng lượng bản nguyên của nó ở đây. Tất nhiên, cuối cùng có thể thong qua việc xem xé năng lượng bản nguyên mà lĩnh ngộ đột phá cánh cửa cuối cùng của con người mà đạt tới cảnh giới thần đạo hay không thì còn phải xem vào cơ duyên của mỗi người.
Nếu có thể dựa vào năng lượng bản nguyên mà lĩnh ngộ, đạt tới cảnh giới thần đạo là có thể tự tạo ra thế giới, mở ra thiên địa lực, chính thức nắm giữ năng lực phi hành. Nhờ đó có thể xuyên qua bầu trời mà đi khỏi đây. Nếu không, cho dù là cao thủ Cửu Cửu Trọng Thiên đỉnh giai thì cũng vĩnh viễn không thể rời khỏi đây.
Nơi đây, không chỉ có con người có thể tiến giai mà ngay cả thánh thú có thực lực cao nhất cũng có thể ở đây để cảm ngộ năng lượng bản nguyên. Nếu nó có thể hiểu được thì giống như cá chép vượt vũ môn, bước vào cảnh giới thần thú.
Nhưng lợi ích càng lớn thì nguy hiểm càng nhiều. Nếu không thể đột phá thì cho dù là thần thú Sí Bàng cũng đừng mong bay ra khỏi bầu trời.
Có điều, căn cứ vào những tin tức mà hắn vừa nhận được thì cũng không phải tất cả cao thủ Cửu Cửu Trọng Thiên đều chấp nhận tới đây tham gia vào cái khảo nghiệm sinh tử này. Đại đa số cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên đều chấp nhận ở ngoài lĩnh ngộ. Ngoại trừ những người tới đại hạn ra, không có mấy người chấp nhận đi vào nơi đây. Có lẽ đây mới là nguyên nhân lớn nhất. Sauk hi Hạ Nhất Minh tìm hiểu hết chỗ tin tức đó, hắn há miệng mắng to.
Nơi này rõ ràng để dành cho đám cao thủ Cửu Cửu Trọng Thiên thí luyện, nhưng chẳng ngờ mình lại vô thức đi tới đây.
Cho dù, Hạ Nhất Minh có tự tin đến mấy thì cũng không dám nghĩ rằng mình có thể trong thời gian ngắn, đột phá lên cảnh giới thần đạo. Nếu thần đạo có thể dễ đột phá như vậy thì mấy ngàn năm qua đã có vô số cao thủ thần đạo xuất hiện rồi.
Bởi vậy có thể thấy được chuyện này có một bí ẩn nào đó, nên đám cao thủ thần đạo mới biến mất. Thậm chí cũng không có người nào mới xuất hiện.
Hạ Nhất Minh khép hờ lại mắt, lẳng lặng tìm hiểu không gian chung quanh. Từ từ, hắn phát hiện ra, ở đây có một loại áp lực. Nhưng hắn phải cảm giác rất kỹ mới có thể phát hiện ra được nó.
Luồng áp lực đó hơi kỳ quái. Nó cũng không ảnh hưởng gì tới Hạ Nhất Minh. Nhưng sau khi hắn cảm nhận ra nó, thì chợt xuất hiện một loại cảm giác, đó là luồng áp lực này so với áp lực ngoài cốc còn kinh khủng hơn nhiều.
Lúc này, luồng áp lực giống như một ngọn núi lửa đang ngủ say, chẳng khác gì một ngọn núi lửa đang ngủ say, chẳng khác gì một ngọn núi bình thường. Nhưng khi nó bộc phát, chắc chắn sẽ làm cho dung nham trong lòng bao phủ tất cả mọi thứ. Nét mặt Hạ Nhất Minh thay đổi, hắn nhớ tới đoạn tin tức miêu tả.
Nếu không thể lĩnh ngộ sự bí ẩn của năng lượng bản nguyên, hình thành thế giới của bản thân, làm cho thân thể có thể phi hành một cách tự do thì không thể thoát ra khỏi nơi đây. Ngay cả thánh thú có thực lực đỉnh phong cũng như vậy. Hạ Nhất Minh chợt hiểu ra, luồng áp lực này chính là nhằm vào Tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên và thánh thú có khả năng phi hành.
Chắc chắn sau khi đi vào Luân Hồi chi địa, bọn họ sẽ mất khả năng phi hành, vì vậy mà bị nhốt ở đây, không thể nào bay lên cao mà đào thoát. Hắn thở dài, thầm tự hỏi.
Khi vừa mới tiến vào đây, hắn cảm thấy chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng sau một loạt biến cố, hắn lại có một chút hi vọng. Cho dù, thật sự không thể thoát ra khỏi đây thì hắn cũng phải thử một chút. Nếu cứ ngồi im mà chờ cái chết, hắn không thể chịu được.
Nhíu mày một cái, thân hình Hạ Nhất Minh khẽ nhúc nhích, vọt ra xa hơn mười trượng, chạy về phía bức tường.
Sau mấy cái hô hấp, hắn đã từ trung tâm đại sảnh đường tới gần một bức tường. Tuy nhiên, hắn vẫn không dừng lại mà tốc độ còn tăng lên nhanh hơn nữa.
Một luồng quang mang ngũ hành chói mắt, chợt tỏa ra trước mặt hắn. Hạ Nhất Minh cầm Ngũ Hành Hoàn trong tay, nghiến răng sử dụng toàn bộ lực lượng chém tới vách tường.
Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa có uy lực tương đương với năm vị Tôn giả. Hơn nữa, bây giờ Hạ Nhất Minh thi triển là Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa thực sự. Mộc chi hoa không còn là vật thay thế nữa.
Sau khi Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa tề tụ, uy lực của nó có thể không tăng lên, nhưng chính thức sinh sôi không ngừng.
Hơn nữa, lại còn thêm cả thực lực của Hạ Nhất Minh. Vì vậy mà uy lực của nhát chém đó đã vượt xa đòn công kích nơi sơn cốc, đánh bay ba cặp nhân thú bộ tộc dd lúc trước.
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, vang vọng trong đại sảnh đường. Cả người Hạ Nhất Minh bay ngược ra đằng sau. Nhất thời bị vô số âm thanh phản xạ trong phòng công kích. Thân thể hắn đang ở giữa không trung chợt cứng đờ, như một pho tượng, ngã xuống đất. Nằm trên mặt đất, Hạ Nhất Minh cười một cách mếu máo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Không hổ là kiến trúc do thần đạo lập nên. Hắn toàn lực tung ra một kích vậy mà không làm cho bức tường có tới một vết nứt. Ngược lại, hắn còn bị phản chấn suýt hộc máu.
Nếu mấy ngàn năm trước, nó cứng rắn như vậy cũng không có gì để nói. Nhưng đã mấy ngàn năm trôi qua, mà vẫn không thể phá vỡ thì đúng là quá mức kinh khủng.
Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh dần bình tĩnh lại.
Có điều, sau lần vừa rồi, Hạ Nhất Minh đành bỏ qua ý định đánh thủng tường. Có lẽ những người đang nằm trên mặt đất cũng có ý nghĩ như vậy, nhưng không có một ai thành công.
Từ từ đứng lên, Hạ Nhất Minh cũng nhìn qua đám thần binh đang nằm trên mặt đất. chỉ nhìn một chút, hắn cũng biết chúng được làm bằng những vật liệu quý giá.