Chư Quan Hảo phát ra một tiếng hô kinh ngạc. Chỉ thấy Hạ Nhất Minh vẫn không dừng lại, như bóng với hình bám theo Hác Huyết đang lui lại phía sau. Thoáng cái hắn đã xuất hiện trước mặt đối phương chém xuống một cái.
Phương Thịnh và Chư Quan Hảo thừ người ra bởi Hạ Nhất Minh đã phát hiện ra ảo ảnh nhưng muốn đánh thẳng chân thân của đối phương thì không còn đơn giản.
Rõ ràng Hạ Nhất Minh đã khám phá ra bí mật của Thất Chân thuật và tìm ra cách giải quyết. Kim Chiến Dịch đứng xem cũng hết sức cảm thán. Biêu hiện của Hạ Nhất Minh đã nằm ngoài sự tưởng tượng của hắn.
Nhớ năm đó khi hắn đối mặt với Thất Chân thuật đã phải tốn biết bao nhiêu sức lực mới tìm ra được một con đường thủ thắng.
Nhưng hôm nay Hạ Nhất Minh mới chỉ trúng một chiêu đã nhận chuẩn xác chân thân của Hác Huyết khiến cho hắn mặc cảm.
Nét mặt Hác Huyết hết sức khó coi. Hạ Nhất Minh xuất chiêu vô cùng ác liệt như chăng hề bị ảnh hường bởi đòn vừa rồi của hắn. Phải biết rẳng một chiêu đó hắn không hề lưu thủ. Cho dù là cao thủ cùng giai nếu không có đan dược tĩnh dưỡng thì đừng mong hồi phục.
Điều khiến hắn càng thêm sợ hãi là Hạ Nhất Minh có thể xác định được chân thân của hắn. Hắn cảm nhận được một luồng gió đang ép xuống đầu bởi một chưởng hết sức nguy hiểm của đối phương. Tuy nhiên Hác Huyết không có ý định lùi bước. Hắn há miệng phun ra một vật màu đỏ tươi.
Hạ Nhất Minh tập trung nhìn. Hắn tự hỏi chưởng của mình còn chưa giáng xuống mà đối phương đã hộc máu hay sao? Người này cũng đâu có yếu đến như thể?
Ý niệm vừa mới xuất hiện thì hắn đã cảm nhận được sự nguy hiểm.
Khối máu tươi phát nổ tạo thành vô số tia máu bắn thẳng về phía Hạ Nhất Minh. Mỗi tia máu ẩn chứa năng lượng rất mạnh khiến lông tóc hắn dựng đứng. Cảm nhận được áp lực, Hạ Nhất Minh biết rằng một chưởng của mình có thể đánh chết đối phương nhưng bản thân cũng bị đánh chết, cho dù là bì giáp Hồng Lang Vương cũng không đỡ được.
Hạ Nhất Minh hú lên một tiếng quái dị, năng lượng Kim hệ trong tay biến mất, hai tay hanh chóng kết xuất Phục Địa ấn chắn trước người.
Sau một chút trước mặt hắn dường như có một bức tường lớn bằng sắt thép chắn trước người.
Vô số tiếng nổ liên tiếp vang lên, khi Hạ Nhất Minh thu tay thì trước mắt hắn là một khoảng màu đỏ. Tuy hắn phản ứng mau lẹ nhưng vẫn có một tia máu bắn sượt qua vai. Ngay cả bì giáp Hồng Lang Vương cũng không đỡ được.
Hạ Nhất Minh nhanh chóng lui lại mấy bước, ổn định thân hình. Nhìn bả vai, ánh mắt hắn lóe lên dị quang.
Đám người Kim Chiến Dịch thở dài một hơi. Bọn họ thật không ngờ, thực ra Hác Huyết có thể tránh né làm giảm công kích nhưng hắn lại thi triển bí kỹ đồng quy vu tận, nhất quyết không chịu nhận thua.
Phương Chư hai người nhìn nhau, hiểu được có lẽ Hác Huyết đã tức đến phát cuồng. Bất kể người nào bị phá tuyệt kỹ đều hành động như thế.
Hạ Nhất Minh yên lặng vỗ vào túi da bên người, Ngũ Hành Hoàn phát ra một tiếng vang trong trẻo, hiện trên tay hắn.
- Công phu của Hác huynh thật là cao minh, tiểu đệ muốn được lãnh giáo tiếp.
Mọi người đều biến sắc, biết là Hạ Nhất Minh đã bị chọc giận. Vừa rồi nếu hắn phản ứng chậm một chút thì đã chết chắc. Nếu giờ hắn mà không giận thì đã tu thành Bồ Tát từ lâu.
Phương Thịnh vội bước lên chắn giữa hai người nói:
- Hạ huynh không thể hành sự theo cảm tính, huynh không thể dùng binh khí.
Hạ Nhất Minh cười lạnh hỏi:
- Tại sao?
Phương Thịnh nghiêm mặt nói:
- Hạ huynh, chẳng lẽ ngươi không rõ quy định khi bước vào Quỉ Khốc Lĩnh thì không được nội chiến, khi luận bàn thì không được dùng binh khí hay sao? Nếu có người phá bỏ thì không được vào đó.
Thanh âm của hắn dần trở nên như quát:
- Hạ huynh, ngươi không muốn vào cũng không nên kéo chúng ta ở lại theo ngươi.
Hạ Nhất Minh nhất thời á khẩu, quay sang thì thấy Kim Chiến Dịch khẽ gật đầu.
Lại nhìn Phương Thịnh chắn trước mặt, bất đắc dĩ hắn lắc đầu. Lúc này sự kiêng kỵ với Hác Huyết càng gia tăng.
Trừ khi sử dụng hỏa lực trong Cửu Long lô hoặc đợi năng lượng trong bảo tháp hồi phục, nếu không Hạ Nhất Minh không nắm chắc phần thắng. Cho dù sử dụng Khai Sơn tam thập lục thức cũng thế.
Máu tươi của Hác Huyết vô cùng quỉ dị, nó phát nổ thành vô số hạt máu, mỗi hạt lại tương đương với một kích toàn lực của Hác Huyết. Nghĩ đến điều này hắn lại lạnh sống lưng
Tên điên này không để ý tới mạng sống người khác thì không nói, ngay cả mạng sống của mình cũng chăng thèm quan tâm.
Kim Chiến Dịch bước tới nói:
- Hai vị! Đến đây dừng tay có được không? Nếu thật sự muốn đánh thì chờ vào Quỷ Khốc lĩnh đi đánh với mấy tên gia hỏa phương Tây ấy.
Ha Nhất Minh gật đầu nói:
- Xin nghe theo Kim huynh.
Dứt lời tay hắn khẽ động một cái, ngũ hành hoàn đang xoay tròn liền dừng lại. Chư Quan Hảo chợt nói:
- Chậm đã!
Hạ Nhất Minh trầm mặt:
Chư huynh cũng muốn luận bàn với tiểu đệ hay sao?
Chư Quan Hảo không để tâm tới lời nói của Hạ Nhất Minh mà mỉm cười:
Chư mỗ vốn không hứng thú với việc đó. Chi muốn hỏi một chút, Hạ huynh cầm trong tay có phải là Ngũ hành hoàn trong truyền thuyết hay không?
Phương Thịnh và Hác Huyết nghe thấy tcũng kinh ngạc. Đôi mắt bọn họ nhìn chằm chằm vào Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh nhìn ngũ hành hoàn trong tay, chẳng biết nói thể nào. Đưa mắt nhìn Kim Chiến Dịch thì thấy hắn đang lúng túng. Hừ lạnh một tiếng, Hạ Nhất Minh nhét Ngũ hành hoàn vào trong túi nói:
- Nó không phải là ngũ hành hoàn.
- Vậy vật đó tên là gì?
Chư Quan Hào không tin:
Cảm thấy không thể tránh được cuối cùng Hạ Nhất Minh cũng phải nói:
- Nó chỉ là vật phỏng chế của Ngũ hành hoàn.
Chân phẩm đã biến mất mấy ngàn năm. Đương nhiên có xuất hiện thì chỉ là vật phỏng chế.
Mỉm cười Chư Quan Hảo nói,
- Hạ huynh! Hiển nhiên bọn ta biết nó không phải là chân phẩm. Mà trên thực tế …chúng ta vốn không thể có được nỏ.
Hắn muốn nói là "ngươi" nhưng sực nhớ tới biểu hiện của đối phương nên mới đổi thành "chúng ta".
Hạ Nhất Minh gật đầu đồng ý. Tuy nhiên trong lòng hắn đang vui vẻ vì có một vật thần khí. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Chư Quan Hảo nghiêm mặt nói:
- Hạ huynh! Tiểu đệ muốn thinh giáo là Ngũ hành hoàn phỏng chế của các hạ là do vị đại sư nào chế tạo ra?
Hạ Nhất Minh giật mình hỏi:
- Ngươi hỏi chuyện đó làm gì?
Kim Chiên Dịch bật cười nói:
- Hạ huynh đệ! Chư gia nổi tiếng về luyện khí. Tất cả thần binh lợi khí ở phương Đòng quá nửa là vật của bọn họ. Nếu ta đoán không nhầm thì hắn muốn hỏi vị đại sư kia để luận bàn một chút kỹ thuật.
Chư Quan Hảo đỏ mặt nói:
- Kim huynh quá khen! Thực ra Chư gia chúng ta đã nhiều lần thử chế tạo Ngũ hành hoàn nhưng vẫn không thành công. Vì thế ta mới muốn thỉnh giáo một chút. Nếu có thể được vị đại sư đó chỉ điểm cho một hai câu, tiêu đệ vô cùng cảm kích.