Hạ Nhất Minh sử dụng Toàn Địa thuật khiến cho ba vi đệ tử thế gia khỏng tin được vào mắt mình. Theo bọn họ thì chỉ có cao thủ cấp bậc tôn giả mới có thể thi triển thần thông Toàn Địa thuật.
Kim Chiến Dịch cũng không thể cười nổi, lắc đầu. Ở cùng Hạ Nhất Minh thời gian quá dài nên hắn đã quen với chuyện như vậy.
Hạ Nhất Minh từ từ chui lên khỏi lòng đất. Hai mắt hắn nhìn về phía Hác Huyết có thêm vài phần kỳ dị.
Sau khi xảy ra hai lần như thế, Hạ Nhất Minh đã không còn khinh thường Hác Huyết.
Rõ ràng hắn đã đánh trúng đối phương nhưng toàn đánh vào chỗ không người, không chút hiệu quả. Mà lần công kích thứ hai càng khiến cho hắn sợ hãi.
Nếu khòng phản ứng nhanh thì đã bị thương trong tay đối phương.
Quay đầu Hạ Nhất Minh tập trung nhìn Hác Huyết, trong lòng chợt nảy ra ý nghĩ lớn mật.
- Hác huynh! Mặc dù Hạ huynh có được Toàn Địa thuật nhưng vẫn chưa phải là tôn giả. Kim Chiến Đích bình thản nói.
Ba người Hác Huyết đưa mắt nhìn nhau, bán tín bán nghi. Mặc dù bọn họ đã nghe nói tới Kim Chiến Dịch và Hạ Nhất Minh liên thủ đánh bại Kỳ Liên song ma. Nhưng Linh Tiêu bảo điện vẫn không đem toàn bộ quá trình chiến đấu truyền ra ngoài. Vì thế mà bọn họ không biết trên thể giới này xuất hiện một vị cường giả tam hoa có Toàn Địa thuật.
Chư Quan Hảo bước lên vài bước chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh, cuối cùng cười ha ha nói:
- Nếu Hạ huynh có được Toàn Địa thuật thì có thể coi là người bất bại rồi. Nếu ngay cả Kỳ Liên song ma cũng thua dưới tuyệt kỹ này, Hác huynh đương nhiên cũng không thắng được ngươi. Trận này coi như hòa.
Hạ Nhất Minh nhíu mày. Hắn không còn ngây thơ như lúc mới xuất đạo, đương nhiên hiểu được đối phương nói gì. Chư Quan Hảo nói hắn có Toàn Địa thuật nên đây là một trận đấu không công bẳng.
Nét mặt Hác Huyết hiện vẻ khác lạ nhưng vẫn đứng im không nói gì.
Kim Chiên Dịch cất tiếng cười to nói:
- Chư huynh! Ngươi nói thế là có ý gì?
Chư Quan Hảo thản nhiên nói:
- Kim huynh nghĩ nhiều rồi. Tiểu đệ chi có sao nói vậy mà thôi.
Kim Chiến Dịch cười lạnh :
- Chư huynh nói tới Toàn Địa thuật của Hạ huynh nhưng lại quên mất Thất Chân thuật của Hác gia sao? Kỳ công như thế chẳng phải cũng bất bại sao?
Chư Quan Hảo ngẩn người. Các đại thế gia có truyền thừa mấy ngàn năm không hiểu Thất Chân thuật nhưng nhưng đều biết uy lực của nỏ. Dùng công pháp này đối địch với người thì chiếm rất nhiều thuận lợi.
Phương Thịnh cười tủm tỉm nói:
Kim huynh! Mặc dù Thất Chân thuật là kỳ công hiếm thấy trong thiên hạ nhưng vẫn có người dưới tôn giả luyện được. Còn Phương mỗ chưa hề thấy dưới tôn giả lại có người có được Toàn Địa thuật như Hạ huynh.
Kim Chiến Dịch đang định phản bác thì thấy Hạ Nhất Minh giơ tay chặn lại:
- Phương huynh nói đúng. Tiêu đệ không sử dụng Toàn Địa thuật là được.
Hai mắt Phương Thịnh sáng ngời nói:
Như vậy mới công bằng chứ. Xin mời hai vị tiếp tục.
Kim Chiến Dịch cười hắc hắc nói:
- Hay cho một trận đấu công bằng.
Ba người Phương Thịnh vẫn thản nhiên cho dù biết hắn đang mỉa mai cái gì.
Hác Huyết chắp tay sau lưng. Dưới ánh nắng chiếu rọi thân hình hắn có chút chập chờn bất định.
Hai mắt Hạ Nhất Minh lấp lánh có thần. Hắn thầm nghĩ trong lòng. Cảm giác lần này giống hệt lần thứ hai, thân thể Hác Huyết có một sự thay đổi nào đó nên mới đánh lừa được thị giác. Có điều cảm giác này quá thật khiến hắn không phát hiện ra.Hai tai của hắn hơi động đậy một chút, thanh âm xung quanh lập tức rõ ràng, cẩn thận cảm nhận động tĩnh của Hác Huyết.
Trong mắt hắn dần xuất hiện một sự kinh ngạc. Thuận Phong nhĩ hiển nhiên giúp hắn phát hiện ra tung tích. Thì ra Hác Huyết đang đứng phía sau cách nơi mắt nhìn thấy gần nửa thước. Hạ Nhất Minh ngẩn ngơ, không biết tại sao đối phương làm được điều này.
Hiển nhiên hai mắt nhìn thấy hình ảnh giả. Nếu không tu luyện Thuận Phong nhĩ, ngưng kết được Phong chi hoa thì chắc chắn vẫn bị đánh lừa.
Hắn hít một hơi thật sâu. trong lòng thầm quyết định.
Quát khẽ một tiếng, hai tay Hạ Nhất Minh liên tục kết ấn, phóng thẳng về phía hình ảnh giả của đối phương.
Lần này thủ pháp của hắn không quá mãnh liệt. Bát kỳ người nào cũng đều thấy sự thong dong của hắn.
Hác Huyết cười lạnh một tiếng. Hiên nhiên không biết Hạ Nhất Minh tu luyện Thuận Phong nhĩ, hai tay bắt chéo nhanh chóng vọt lên.
Thản thể hai người lần lượt thay đổi vị trí. Ngay sau đó Hạ Nhất Minh ngẩng đầu. Thủ ấn chợt biến đòi thành quyền, sử dụng tốc độ như sét đánh, giáng thẳng vào trán Hác Huyết.
Một chiêu hết sức mãnh liệt nhưng Kim Chiến Dịch vẫn nhíu mày, chẳng lẽ Hạ Nhất Minh còn chưa tỉnh táo nhận ra Thất Chân thuật này?
Hai người Phương Chư nhìn nhau, trong mắt hiện sự trào phúng và kinh ngạc. Người có được Toàn Địa Thuật sao lại ngu ngốc thế này hay sao?
Nét mặt Hác Huyết vẫn không chút thay đổi. Một quyền Hạ Nhất Minh đánh trúng trán hắn chẳng khác trúng vào mặt nước, vô số dao động khuếch tán ra xung quanh.
Ngay lúc đó, một tiếng gió rất nhỏ phát ra bên sườn Hạ Nhất Minh.
Lúc này Hạ Nhất Minh không thể vận dụng được Toàn Địa Thuật, thân thể có chút chậm chạp, bị một chiêu của Hác Huyết đánh trúng vào vai.
Năng lượng ào ạt tuôn ra. thân thể Hạ Nhất Minh hơi chững lại rồi hệt như diều đứt dây bay ra ngoài.
Nguồn năng lượng của đối phương tiến vào cơ thể khiến nét mặt của Hạ Nhất Minh có chút đau đớn. Đôi mắt nhắm lại có vẻ cố gắng chịu đựng. Tuy nhiên chẳng ai có thể ngờ lúc này hắn thầm vô cùng sung sướng.
Khi hắn bỏ đi thủ ấn đã tập trung toàn bộ lực lượng hỗn độn trong đan điền.
Nguồn năng lượng này trước khi bước vào tiên thiên hắn không thể sử dụng, tới hôm nay cũng chi có thê dụng được một, hai thành. Nhưng như thế cũng đủ.
Nguồn năng lượng trải rộng dưới lưng và bên vai của hắn. Ngay sau khi bị đối phương đánh trúng. Lực hỗn độn của đan điền đã nuốt chửng toàn bộ chân khí của đối phương. Sau đó giống như thủy triều rút về đan điền.
Điều khiến hắn mừng rỡ ngoài việc thân thể không bị thương mà thì trong đan điền có sự biến hóa vi diệu. Giống như vừa hấp thu được một nguồn năng lượng thần bí. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Chi có điều nguồn năng lượng này còn phải cẩn thận khám phá. Hai chân vừa mới chạm đất thì tiếng gió rít từ bên cạnh đã vang lên. Rõ ràng Hác Huyết thừa dịp đuori theo, định đánh cho đối thủ trở thành tàn phế.
Hạ Nhất Minh không mở mắt mà miệng điểm một nụ cười quỷ dị. Nếu chiếm được chân khí của đối phương thì dù chịu thêm một chưởng, hắn cũng không hề tức giận.
Hai tai Hạ Nhất Minh tiếp tục run run. Lúc này hắn đã hoàn toàn xác định được vị trí của đối phương. Trong lòng cười lạnh một tiếng, hai mắt mở ra nhìn chằm chằm vào đối thủ.
Đông tác của Hác Huyết chợt dựng lại. Cảm giác nguy hiểm lần nữa bao phủ lên người hắn.
Tuy nhiên phản ứng lần này của hắn quá chậm. Ngay khi Hạ Nhất Minh mờ mắt đã nhanh chóng phản kích.
Bàn tay hắn khẽ nâng lên. Trong nháy mắt khí thế quanh người hắn đã vọt tới mức khó tin.
Khai Sơn tam thập lục thức, thức thứ hai mươi bốn. Một thức được thi triển, không khí quanh người hắn gần như cô đọng lại.
Đây không phải sự trói buộc sau khi xác định đủ ba điểm cho việc tụ đỉnh. Đơn thuần chỉ là năng lượng trói buộc của Kim hệ.
Khai Sơn tam thập lục thức chính là tiên thiên công pháp công kích mạnh mẽ nhất. Là công pháp trác tuyệt lưu truyền từ thời cổ, đến tay Hạ Nhất Minh đã phát huy gần ra uy lực chân chính nhất của nó.
Hác Huyết biến sắc, nhanh chóng thối lui phía sau. Đồng thời trên người hắn chợt hiện ra một luồng sáng kỳ dị, giống như có sự thay đổi nào đó.
Hạ Nhất Minh lạnh lùng cười. Bàn tay của hắn giơ lên cao rồi chém xuống giống hệt như khi cầm đại khảm đao.
Một chưởng này không chém vào thân ảnh trước mắt mà xuyên qua vầng sáng đánh thẳng vào chân thản của Hác Huyết.