Hạ Nhất Minh hơi cười nói:
- Lô Khắc, ngươi đã biết rồi như vậy còn muốn chạy nữa không?
Đôi môi của Lô Khắc hơi run rẩy, hắn tựa hồ như nhớ tới điều gì đó, ánh mắt dần trở nên kiên định.
Hạ Nhất Minh hơi rùng mình một cái, hắn nghĩ tới Lý Áo Ba Đặc, khi Quang Minh Ngụy Thần cảnh cường giả có ý định tự bạo để cùng chết với hắn thì vẻ mặt tựa hồ cũng như vậy.
Hai người bọn họ đều là những cường giả hàng đầu của nhân loại, một khi đến bước đường cùng thì sẽ tìm mọi cách để lôi kéo địch nhân của mình chết theo. Vừa nghĩ tới điều này, Hạ Nhất Minh hơi huy động hai tay chậm rãi kết ấn.
Nhưng mà vào lúc này, trên mặt Lô Khắc xuất hiện một nụ cười rất quỷ dị, thân hình hắn một lần nữa bạo liệt hóa thành trăm làn khói đen bay về tứ phía để bỏ trốn. Hạ Nhất Minh hơi nhíu mày lại, trong lòng hắn có chút khó hiểu hơn nữa còn mơ hồ có dự cảm không tốt.
Lô Khắc rõ ràng biết bản thân bị vây trong Thế Giới lực lượng, lấy thực lực của hắn căn bản không có cơ hội để chạy thoát. Vậy mà vẻ mặt và ánh mắt vừa rồi của hắn tựa hồ không hề tỏ vẻ sợ hãi, ngược lại còn mơ hồ có chút dũng mãnh.
Nhưng ngay cả như thế thì ngay sau đó lựa chọn bỏ chạy tiếp theo đấy của Lô Khắc lại làm cho hắn nghĩ không ra chút đầu mối nào. Bạch Mã Lôi Điện nhẹ nhàng hí lên một tiếng, đôi mắt xinh đẹp chớp động vài cái cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.
Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng vỗ về nó nói:
- Không cần lo lắng, loại mật thuật bỏ chạy này của hắn mặc dù lợi hại nhưng cũng phải trả giá rất lớn, ta dám cam đoan hắn không có khả năng thi triển được nhiều lần.
Hắc Ám Độn Thuật của Lô Khắc quả thật là khá đặc biệt, thân hình hóa thành trăm làn khói đen để bỏ chạy, hơn nữa mỗi một làn khói đen phản phất như đều có ý thức, hiểu được phải tránh chỗ nguy hiểm ra. Mặc dù còn xa mới linh hoạt được như ý thức của con người, nhưng muốn từ đó tìm ra được chân thân của Lô Khắc thì cũng phải nhờ vào vận khí rất lớn. Nhưng mà, vũ kỹ càng có uy lực thì trá giá càng đắt, mặc dù Hạ Nhất Minh không biết thi triển loại mật thuật này Lô Khắc phải đáp ứng những điều kiện gì, nhưng hắn có thể khẳng định vị Hắc Ám cường giả này tuyệt đối không thể liên tục thi triển quá nhiều. Một khi tinh lực suy kiệt thì chỉ sợ lúc đó ngay cả năng lực liều mạng Lô Khắc cũng không có.
Đây cũng là nguyên nhân mà khi Lý Áo Ba Đặc biết không thể bỏ chạy hắn lập tức không có ý định sử dụng Cực Quang Độn nữa, quay sang liều mạng với Hạ Nhất Minh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Cho nên phản ứng lúc này của Lô Khắc mặc dù nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng Hạ Nhất Minh lại rất tin tưởng, hắn có thể vĩnh viễn lưu lại vị Hắc Ám cường giả này ở nơi đây. Hơi cảm ứng một chút, sau một lát Hạ Nhất Minh lập tức xác định được chỗ chân thân của Lô Khắc.
Mặc dù phân liệt ra thành nhiều làn khói đen, hơn nữa chúng có ý thức nhất định, nhưng hiển nhiên loại ý thức này không thể kéo dài quá lâu. Chỉ sau một lát chúng bắt đầu từ từ trở nên yếu ớt đi cuối cùng chỉ còn lại những làn khói đen trôi nổi giữa không trung. Một khi bị một làn gió mạnh thổi qua sẽ lập tức tan đi, không còn chút dấu vết nào nữa.
Còn làn khói có chứa chân thân của Lô Khắc thì vẫn có thể tiếp tục tồn tại, hơn nữa còn có khả năng bỏ trốn với tốc độ rất nhanh.
Bất quá trong Thế Giới do Hải Thị Thận Lâu tạo ra, vô luận chân thân của Lô Khắc có nhanh tới mức nào cũng không thể phá tan được trói buộc do nó tạo ra.
Thân hình Hạ Nhất Minh khẽ động, hắn ở giữa không trung hơi huy động hai tay, một loại ấn pháp nữa được thành lập. Lúc này đây ngưng tụ cũng không phải là Ngũ hành Ấn hay Quang Ám Ấn, mà thuần túy là phòng ngự ấn pháp - Tiểu thế giới ấn.
Lựa chọn của Lô Khắc khiến cho Hạ Nhất Minh cảm giác có chút hiếu kỳ, hắn muốn biết Lô Khắc đang có âm mưu gì. Ngụy Thần cảnh cường giả làm việc luôn có rất nhiều mưu mẹo, không hề có chút vô dụng, cho nên hành động của Lô Khắc không thể là không có dụng ý nào đó.
Hạ Nhất Minh mang theo Bạch Mã Lôi Điện cùng Hoàng Kim Long Vương không ngừng di động trên không trung. Lần này ngay cả Bách Linh Bát cũng không thể xác định chân thân của Lô Khắc ở chỗ nào, nhưng ở trong không gian của Hải Thị Thận Lâu bọn họ có thể dễ dàng nhận ra được điều đó.
Biểu hiện của Lô Khắc làm cho Hạ Nhất Minh được mở rộng tầm mắt, hắn liên tục đuổi theo đối phương bảy lần, nhưng mỗi khi tiếp cận được thì Lô Khắc lại hóa thành trăm làn khói đen, nhanh chóng chạy về hướng khác.
Tuy nói mỗi lần như thế sắc mặt của Lô Khắc lại trắng bệch hơn vài phần, nhưng dù là như vậy thì Hắc Ám Độn Thuật vẫn làn cho Hạ Nhất Minh phải cảm thán.
Bất quá, đúng như dự đoán của Hạ Nhất Minh, sau khi Lô Khắc thi triển mật thuật lần thứ tám thì cuối cùng hắn cũng không tiếp tục bỏ chạy nữa.
Lúc này, sắc mặt của Lô Khắc đã tái nhợt không còn một tia huyết sắc, trong ánh mắt lại càng lộ ra vẻ uể oải, tựa hồ như chỉ cần hắn nằm xuống là có thể mãi mãi không tỉnh lại.
Không những thế từ trên người Lô Khắc truyền ra khí tức làm cho Hạ Nhất Minh biết thể trạng của đối phương lúc này không tốt, toàn bộ thần lực trong cơ thể cơ hồ đã tiêu tán không còn, so với lúc toàn thịnh thì bây giờ chỉ còn một, hai thành thực lực.
Hơi lắc đầu, Hạ Nhất Minh đối với hành động của Lô Khắc cảm thấy rất khó hiểu, hắn giống như một vùng đen tối, làm cho người ta không thể nhìn thấu nổi.
Đối phương hẳn biết rõ loại độn thuật này hao tổn rất nhiều nguyên khí, hơn nữa còn không thể thoát nổi, vậy mà vẫn như trước không chịu buông tha, mãi cho tới khi nguyên khí hao tổn gần hết thì mới dừng lại. Bất quá, dù là biểu hiện của Lô Khắc có thảm hại như thế nào thì Hạ Nhất Minh cũng không hề khinh thường.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh vẫn nhìn chằm chằm vào lão nhân đang thở dốc, hai tay hắn liệt tục kết ấn. Lực lượng Tiểu Thế Giới ấn pháp tràn ngập toàn thân tùy thời có thể được hắn điều động làm cho bản thân lúc nào cũng ở trong tình trạng an toàn.
Lô Khắc gian nan ngẩng đầu lên, hắn nhìn Hạ Nhất Minh, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ nói:
- Nguyên lai Thế Giới lực lại cường đại như vậy, ta đã đem toàn lực thi triển mà cũng không thể phá vỡ được Thế Giới lực do ngươi thi triển.
Hạ Nhất Minh hơi giật mình một cái, trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một ý niệm vô cùng hoang đường nói:
- Ngươi làm như vậy là muốn phá vỡ Thế Giới lực để đào tẩu?
Không đợi đối phương kịp trả lời, hắn khẽ lắc đầu nói:
- Ngươi điên rồi.
Lô Khắc khẽ mỉm cười, hãnh diện nói:
- Bổn tọa từng phá nát hư không trong thế giới này, tự nhiên là có vài phần nắm chắc.
Hạ Nhất Minh hơi nhướng mày, trong lòng khẽ rùng mình vài cái.
Muốn phá vỡ Thế Giới thì lực lượng phải cường đại tới mức nào a? Lô Khắc nếu thật sự có được thực lực như vậy thì sợ rằng hắn đã không còn dây dưa với Hạ Nhất Minh, mà đập chết hắn giống giết một con ruồi a.
- Ngươi....phá nát hư không? - Hai mắt Hạ Nhất Minh đột nhiên sáng ngời, rồi vẻ mặt lại dở khóc dở cười nói:
- Ngươi nói là Tử Vong Thông Đạo?
Ánh mắt Lô Khắc tựa hồ rơi vào tình trạng hồi quang phản chiếu, hắn nói:
- Không sai. Ta ngay cả lực lượng của thế giới chính thức còn có thể phá vỡ vì sao sao lại không thể làm thế đối với thế giới do ngươi tạo ra?
Hạ Nhất Minh lạnh lùng cười nói:
- Hắc hắc, thật sự là ngông cuồng, như vậy ngươi có phá được không?
Ánh mắt Lô Khắc rất nhanh ảm đạm đi, hắn nói:
- Ta đã đánh giá thấp lực lượng của ngươi, cho nên phải chịu thất bại trong gang tấc.
Tâm tình Hạ Nhất Minh hơi thả lỏng xuống, khi biết ý định của đối phương, mặc dù trong lòng hắn không hề tin, nhưng vẫn có chút hoài nghi. Lô Khắc rõ ràng là muốn dựa vào mật thuật kia chạy ra khỏi Thế Giới của Hải Thị Thận Lâu. Nhưng đáng tiếc là hắn đã quên, sở dĩ ngày trước có thể phá nát hư không mở ra thông đạo tới Tử Vong Chi Địa là bởi vì tập hợp toàn bộ lực lượng của thần đạo cường giả trên thế giới này mới làm được.
Dựa theo lời nói của Lưu Mục, năm đó thần đạo cường giả của nhân loại và thần thú hợp lực với nhau mới có thể mở ra thông đạo này. Cỗ lực lượng đó cường hãn hơn xa lực lượng đơn thuần của Lô Khắc, hơn nữa số lượng thần đạo cường giả khi đó so với bây giờ không biết nhiều hơn bao nhiêu lần a.
Một kích cường hãn dưới sự chủ trì của Thần Long và Ngao Mẫn Hành mới có thể phá nát hư không, phá vỡ cực hạn của Thế Giới lực, tạo thành thông đạo xông sang thế giới khác. Nhưng mà, hôm nay ở trong Hải Thị Thận Lâu lại chỉ có một mình Lô Khắc, tuy nói Thế Giới lực do Hải Thị Thận Lâu tạo thành không thể bằng thế giới chân chính, nhưng cũng không phải chỉ bằng vào lực lượng một Ngụy Thần cảnh cường giả bình thường là có thể nhẹ nhàng phá vỡ a. Ánh mắt Hạ Nhất Minh từ từ trở nên ác liệt, sát khí cường đại từ trên người hắn tỏa ra, tuy lúc này Lô Khắc chỉ còn như chiếc đèn dầu sắp cạn nhưng Hạ Nhất Minh vẫn phải toàn lực ứng phó, hắn không hề buông lỏng cảnh giác của mình. Đối mặt với Ngụy Thần cảnh cường giả, cho dù là hắn đang hấp hối thì cũng không thể khinh thường được, nếu không sẽ phải trả giá rất đắt a.
Cảm nhận được sát ý từ trên người Hạ Nhất Minh tỏa ra, Lô Khắc lộ ra nộ cười thảm nói:
- Lý Áo Ba Đặc nếu đã không thể chạy thoát được từ bàn tay của ngươi thì ta cũng vậy, bất quá muốn lấy tính mạng của ta thì ngươi cũng phải trả giá lớn.
Một cỗ khí tức hung lệ từ trên người Lô Khắc tỏa ra, giờ phút này vẻ mặt uể oải của hắn tựa hồ đã tan biến đi, một lần nữa tràn ngập tự tin. Sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi thay đổi, loại bộ dáng này vô cùng quen thuộc đối với hắn.
Ấn pháp trên tay nhanh chóng được điều động, thần lực trong đan điền được điều động toàn lực, không gian quanh người hắn nhất thời ba động. Mà đúng lúc này thân thể Lô Khắc chợt bạo liệt tạo thành lực lượng cường đại với khí thế phô thiên cái địa ập về phía Hạ Nhất Minh.
Chỉ là mặc cho cỗ lực lượng này có cường đại thế nào thì khi tiến tới chung quanh không gian Tiểu Thế Giới gần Hạ Nhất Minh đều bị hóa giải một cách vô hình, ngay cả Bạch Mã Lôi Điện cùng Hoàng Kim Long Vương không có nửa điểm thương tổn. Lát sau, hết thảy tan thành mây khói, Lô Khắc tự bạo còn muốn hơn cả Lý Áo Ba Đặc, ngay cả đầ lâu cũng không còn. Từ nay về sau trên thế giới này không còn lại một chút dấu vết của hắn, Hạ Nhất Minh trầm tư nửa ngày cuối cùng mới thở dài một tiếng, thần niệm của hắn nhanh chóng điều động Hải Thị Thận Lâu tiến hành tìm kiếm một lần nữa, khi hoàn toàn xác định được Lô Khắc đã tử vong mới ngừng lại.
Hơi đảo cổ tay, hắn thu hồi lại thần khí của mình, Bảo Trư ở trên hư không hơi động vài cái lập tức tách ra khỏi Bách Linh Bát, rồi đoàn người nhanh chóng bay về phía Tây.
Nhưng mà, bọn họ không biết nửa canh giờ sau, những làn khói đen còn sót lại trong hư không chưa tiêu tán đi đột nhiên động. Chúng nó hội tụ lại một chỗ hình thành một làn khói mờ nhạt, như kiểu tùy thời có thể bị gió thổi làm cho biến mất. Làn khói mờ nhạt này ở giữa hư không vòng quanh một hồi, sau đó nhanh chóng bay về phía Hắc Ám Hội Nghị.......