Vũ Thần

Chương 1252: Thiên phú thần thông




Long tộc - Chủng tộc cao ngạo nhất trong phương Tây không ngờ đã bỏ qua tôn nghiêm của mình, ngay cả ba vị thần đạo cường giả đồng tộc bỏ mạng cũng không thèm trả thù nữa.
Lý Áo Ba Đặc truyền tấn lại bốn chữ, ý nghĩa tuyệt đối không phải là Long tộc phá vỡ sự kết minh với nhân loại phương Tây, mà chính là Long tộc phản bội lại cả phương Tây để liên hợp với Hạ Nhất Minh.
Sắc mặt Lô Khắc nhất thời trở nên cực kỳ khó coi, hắn biết, nếu chuyện này truyền ra ngoài sẽ mang lại tổn thương rất lớn cho toàn bộ phương Tây. Mặc dù thương tổn này không trực tiếp thể hiện ra ngoài, nhưng ý nghĩa của nó tuyệt đối sâu sắc, ảnh hưởng cũng sâu nhất. Lý Áo Ba Đặc sở dĩ truyền tấn chỉ có bốn chữ ngắn ngủi như vậy phỏng chừng là do cố kỵ đối phương.
Hắn hít sâu một hơi, nói:
- Long Vương các hạ, ngài đại biểu là Long tộc phương Tây mà không phải Thần Long phương Đông. Ngươi làm như vậy tổ tiên Long tộc liệu có tha thứ cho ngài không?
Chiếc đầu to lớn của Hoàng Kim Long Vương khẽ điểm một cái, nó cất cao giọng nói:
- Ta lấy thần thú huyết mạch trong cơ thể mìn mà thể, tổ tiên của ta khẳng định sẽ tha thứ cho chúng ta.
Ánh mắt của Hoàng Kim Thần Long xuất hiện một tia giảo hoạt và đắc ý, bởi vì giờ phút này nó đang nghĩ tới nếu để cho Long tộc ở phương Đông biết chuyện nó làm thì chỉ sợ sẽ ôm bụng cười to.
Nghe được lời thề nghiêm nghị như thế, Lô Khắc cảm thấy hai mắt như tối xầm lại, chỉ thiếu chút nữa là ngất đi.
Nắm chặt hai bàn tay, ánh mắt Lô Khắc bắn ra tinh quang, hắn phẫn nộ quát:
- Thần Thánh Long đại nhân của Long tộc sẽ tuyệt đối không tha thứ cho ngươi.
Hoàng Kim Long Vương hơi giật mình nói:
- Ngươi không phải thành viên của Long tộc chúng ta, không đủ tư cách để nói những lời này.
Lô Khắc nhất thời cảm thấy tức cười, hắn quả thật không phải là thành viên của Long tộc, hiển nhiên không có tư cách gì chỉ tay chỉ chân.
Trên miệng Hạ Nhất Minh xuất hiện một tia mỉm cười mơ hồ, ánh mắt hắn xoay chuyển đem hoàn cảnh xung quanh thu vào trong tầm mắt. Hơn nữa trong lòng đang không ngừng sử dụng thần niệm để trao đổi với thần khí Hải Thị Thận Lâu.
Kiện thần khí này quả nhiên là có năng lực vô song, có thể hóa biến hóa mờ ảo, hơn nữa còn tạm thời đem một khoảng thế giới hấp thu thành thế giới của riêng mình.
Nhưng mà năng lực này trước mắt còn chưa thành thục, đặc biệt là khi đối mặt với thần đạo cường giả, muốn đưa bọn họ dẫn vào bên trong không gian đã chuẩn bị tốt từ trước đó mới có thể phát huy tác dụng. Nếu ở trước mặt thần đạo cường giả phóng thích tác dụng của Hải Thị Thận Lâu như vậy khả năng có thể thành công là rất nhỏ.
Ngày trước khi Hạ Nhất Minh ở trước mặt Lý Áo Ba Đặc phóng thích Hải Thị Thận Lâu, khi đó nếu hắn quyết định bỏ chạy ngay lập tức vậy thì Hạ Nhất Minh đừng mong có cách nào ngăn cản lại.
Bất quá, một khi Hạ Nhất Minh đã hoàn toàn bố trí xong như vậy ngay cả bản thân hắn cũng không nhìn ra được chút khác biệt nào chứ đừng nói tới người khác.
Mà lúc này, bởi vì Bảo Trư cùng Bách Linh Bát hóa thành Thần Long phương Tây cho nên Lô Khắc trong lúc không biết gì đã tiến vào trong chiếc bẫy đã được làm từ trước.
Trong lòng Hạ Nhất Minh vô cùng tin tưởng, nếu Lý Áo Ba Đặc ở chỗ này ngã xuống thì Lô Khắc cũng không ngoại lệ.
Phảng phất như cảm nhận được sát khí từ trên người Hạ Nhất Minh tỏa ra càng lúc càng nồng đậm, tâm thần Lô Khắc dần thu liễm lại, hắn trầm giọng nói:
- Ta còn vấn đề cuối cùng muốn biết, Lý Áo Ba Đặc hắn thật sự đi tới thần chi đảo sao?
Hạ Nhất Minh bật cười nói:
- Lô Khắc, ngươi chẳng lẽ thật sự tưởng rằng Lý Áo Ba Đặc có thể thoát được sự truy sát của ta sao?
Ánh mắt Lô Khắc lúc này hơi trầm xuống, mặc dù mới vừa rồi tự hỏi một chút hắn đã có chút dự cảm, nhưng khi có được đáp án chính thức thì tâm tình cũng không khỏi trầm xuống. Lý Áo Ba Đặc, hắn quả nhiên đã chết.
Nghĩ tới lão đối thủ đã cạnh tranh với hắn hơn ngàn năm đã nằm xuống, trong lòng lão không hiểu sao lại xuất hiện sự cảm khái vô hạn.
Chỉ là loại tâm tình này rất nhanh biến mất, tinh thần của hắn trong nháy mắt đã bình tĩnh lại.
Hắc Ám lực lượng được điều động một cách yên lặng, về phương diện khôi phục tâm tình bình tĩnh thì không một hệ lực lượng nào có thể chiếm được ưu thế so với nó.
Sau đó trong nháy mắt hắn lập tức đưa ra quyết định.
Thân thể Lô Khắc đột nhiên trở nên mơ hồ, chỉ lát sau thân thể đã hóa thành hai làn khói đen phân biệt làm hai hướng lao về phía Hạ Nhất Minh và Hoàng Kim Long Vương. Khóe mắt Hạ Nhất Minh hơi giật giật vài cái, vị cường giả của Hắc Ám nghị hội đã làm ra chuyện vượt khỏi sự suy đoán của hắn. Ban đầu Hạ Nhất Minh tưởng rằng Lô Khắc sẽ giống như Lý Áo Ba Đặc, không để ý địch thủ mà thi triển tuyệt kỹ để bỏ chạy. Chỉ có khi hắn chạy trốn không thoát mới quay trở lại liều mạng với hắn.
Tính mạng của thần đạo cường giả rất dài, bọn họ nhìn sinh mạng người bình thường giống như đám kiến hôi, nhưng đối bản thân sinh mạng lại cực kỳ quý trọng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chỉ cần có một tia sinh cơ bọn họ khẳng định sẽ không liều mạng với địch nhân, đây chính là điểm chung của tất cả thần đạo cường giả. Dù sao, đằng sau mỗi một thần đạo cường giả là đại biểu cho một cỗ thế lực to lớn, bọn họ muốn sống cũng không phải vì chính mình, mà còn vì sự phồn vinh của môn phái.
Chỉ cần bọn họ còn có thể sống sót, môn phái nhất định sẽ có ngày quật khởi, dù sao địch nhân của bọn họ cũng không dám làm ra chuyện đuổi tận giết tuyệt. Nhưng bọn hắn nếu tử vong thì hết thảy mọi thứ sẽ không giống như vậy.
Cho nên khi Lô Khắc không có ý định bỏ chạy mà chủ động tấn công hắn và Hoàng Kim Long Vương thì đã vượt ra ngoài suy đoán của Hạ Nhất Minh. Đưa tay nhẹ nhàng vung lên, ở trước mặt Hạ Nhất Minh đã xuất hiện năm đóa hoa.
Tam đại thủ ấn trong ngũ hành thủ ấn được phóng thích ra, một loại thủ ấn công pháp mang theo khí thế như thái sơn áp đỉnh lao về phía đoàn khói màu đen.
Nhưng làm cho Hạ Nhất Minh phải kinh ngạc vẫn tiếp tục phát sinh ra, khi Thổ hệ thủ ấn của hắn tiếp xúc với đoàn khí màu đen đó thì lập tức khiến cho nó tung tóe khắp nơi, chỉ chốc lát biến mất không còn dấu vết.
Mặc dù Hạ Nhất Minh không thể sử dụng nhãn lực và thần niệm để biết được luồng khói đen nào mới là bản thể của Lô Khắc. Nhưng chỉ cần song phương vừa va chạm với nhau hắn đã biết đây không phải là bản thể của Lô Khắc, ánh mắt lập tức nhìn ra xa thấy được đám khói màu đen đang dây dưa với Hoàng Kim Long Vương.
Chỉ cần nghe tiếng gầm phẫn nộ của Bảo Trư cùng với tiếng nổ lớn mang theo lực lượng cường đại phát ra, Hạ Nhất Minh đã có thể xác định Lô Khắc chẳng những lấy chân thân công kích, hơn nữa còn đem toàn bộ thực lực của bản thân, không tiếc phải trả giá đắt để quyết giết chết Hoàng Kim Long Vương. Sắc mặt Hạ Nhất Minh lập tức thay đổi, thân hình hơi chớp lên đã vọt về phía Bảo Trư.
Bất quá, còn chưa chờ Hạ Nhất Minh ra tay thì quanh thân thể Lô Khắc lúc này đã xuất hiện những đạo lôi điện màu tím đang chập chờn.
Đây chính là Lôi Điện chi lực do Bạch Mã Lôi Điện phóng thích ra, lực lượng cường đại kèm theo khí thế khổng lồ tuôn ra trong nháy mắt đã cuốn lấy đầu Hoàng Kim Long Vương và luồng khói đen.
- Xẹt xẹt.......
Lôi điện vô cùng vô tận giống như mãng xà quấn lấy một khoảng không gian, làm cho một vùng trời có cảnh tượng giống như ngày tận thế vậy.
Một đạo khói đen từ trong vùng lôi điện thoát ra ngoài, mặc dù thể tích của nó đã nhỏ hơn trước rất nhiều, nhưng cũng nhờ thế cho nên nó mới có thể từ trong một kẽ hở nho nhỏ của lôi điện mà chạy ra ngoài được.
Luồng khói màu đen này hơi giao động một lát mới biến lại trở thành Lô Khắc, có lẽ bởi vì chiến đấu với đầu Hoàng Kim Long Vương và bị Bạch Mã Lôi Điện tập kích cho nên nguyên khí của hắn đã bị tổn thương, khiến cho lúc này sắc mặt mơ hồ tái đi.
Sau khi Lô Khắc thoát ra, lôi điện nhất thời ngừng lại, rồi nhanh chóng biến mất.
Nơi đó, không biết Bạch Mã Lôi Điện từ lúc nào đã xuất hiện ở giữa không trung, đang đưa ánh mắt xinh đẹp lườm Lô Khắc. Tựa hồ nó đối với việc lôi điện chi lực của mình không thể làm được gì Lô Khắc mà cảm thấy bức xúc, còn đầu Hoàng Kim Long Vương bên cạnh Bạch Mã Lôi Điện thì có chút chật vật hơn.
Ở trên thân hình nó đã xuất hiện hơn mười cái động khẩu thông suốt, nghiêm trọng nhất chính là một cánh đã bị chặt đứt. Cũng không biết Lô Khắc đã sử dụng thủ đoạn công kích gì mà có thể trực tiếp cắt được đôi cánh của Hoàng Kim Long Vương. Trên mặt Lô Khắc xuất hiện một nụ cười lờ mờ, rồi dần dần trở nên điên cuồng:
- Một tên thần đạo Long tộc phản bội, hắc hắc..... Đây chính là kết quả mà ngươi phản bội phương Tây nên mới phải nhận lấy.
Hai hàng lông mày Hạ Nhất Minh hơi dương lên, hắn lúc này mới hiểu được vì sao Lô Khắc lại đưa ra lựa chọn quái dị như vậy. Nguyên lai hắn muốn giết chết đầu Hoàng Kim Long Vương của Long tộc.
Lấy thực lực Ngụy Thần cảnh cường giả mà đi đánh lén một tân thần đạo cường giả, thì dù nó là thần thú vương giả cũng có cơ hội thành công rất lớn. Đương nhiên, Lô Khắc có thể làm được điều này chính là nhờ vào sự bất ngờ.
Đám người Hạ Nhất Minh thật không ngờ tới hắn lại lựa chọn việc đánh chết đầu Hoàng Kim Long Vương. Hơn nữa đầu Hoàng Kim Long Vương này dường như có chút vụng về cho nên mới khiến cho Lô Khắc tạo ra được thương tổn nặng như vậy. Nếu như thật sự trước đó có đề phòng thì dù là Lô Khắc cũng tuyệt đối không thể thành công một cách dễ dàng.
Thời gian chiến đấu của song phương quá ngắn ngủi, mà kết quả sau đó chính là bản thân Hoàng Kim Long Vương bị trọng thương nặng nề, ngay cả một bên cánh cũng bị chặt đứt.
Thương thế như vậy mặc dù không phải là trí mạng với thần thú, nhưng khuyết thiếu một bên cánh thì sau này sẽ khiến cho đầu Hoàng Kim Long Vương không còn mặt mũi ra gặp mặt người khác. Nhưng mà, phản ứng của đám người Hạ Nhất Minh cũng vượt ra ngoài sự dự đoán của mọi người.
Bọn họ không có bất cứ biểu tình gì khác thường lại, ngược lại còn dùng ánh mắt quái dị đánh giá hắn. Lô Khắc hơi run sợ một chút, hắn cảm giác như có chút không thích hợp.
Mặc dù hắn sử dụng thủ đoạt sét đánh không kịp bịt tai để đánh trọng thương đầu Hoàng Kim Long Vương. Nhưng biểu hiện trên cơ thể đầu thần thú này hết sức kỳ quái, từ vết thương của nó không có bất cứ giọt máu tươi nào chảy ra cả.
Nụ cười điên cuồng trên môi của hắn lúc này đã sớm biến mất, nếu như hắn không phải tin tưởng vào cảm giác bản thân đã chém trúng thân ảnh đối phương, chỉ sợ hắn còn tưởng rằng mình vừa rồi mới chém phải một cái hư ảnh mà thôi.
Một đạo tiếng cười vui vẻ từ trong miệng Hạ Nhất Minh phát ra, hắn nói:
- Lô Khắc các hạ, ngài lần này uổng phí tâm cơ hồi.
Hắn nửa úp nửa mở nói:
- Hoàng Kim Long Vương cùng với các Long tộc phương Tây có chút khác loại, bởi vì nó có một loại thiên phú thần thông đặc thù.
Sắc mặt Lô Khắc nhất thời trở nên xanh mét, hắn cau mày nói:
- Thiên phú gì?
Ở trên người linh thú thi thoảng ngẫu nhiên sẽ xuất hiện thiên phú thần thông, bất quá loại trường hợp này rất ít, mà ở xuất hiện ở trường người thần thú lại càng ít. Hạ Nhất Minh cười hắc hắc hai tiếng, hắn chậm rãi nói dối:
- Vị Hoàng Kim Long Vương này có thiên phú thần thông chính là trọng sinh.