Vũ Thần

Chương 1244: Trốn không thoát




Hắn chăm chú nhìn đối phương, thần lực trên người bắt đầu khởi động, lực lượng trên người mạnh mẽ trào dâng lên. Mặc dù hắn biết Hạ Nhất Minh nếu đã làm ra chuyện này thì nhất định sẽ nắm chắc, nếu không hắn quyết sẽ không để cho Long tộc cường giả bại lộ hành tung.
Nhưng mà, Lý Áo Ba Đặc đối với Cực Quang Độn của mình rất tự tin, mặc dù khi thi triển ra cái này sẽ tiêu hao rất lớn lực lượng bản thân, hơn nữa lại không thể sử dụng trong thời gian dài. Đồng dạng, chỉ cần một khi thi triển nó để chạy trốn thì tuyệt đối có thể coi là đệ nhất thiên hạ, không người nào so sánh được. Cho nên hắn mặc dù không thể có niềm tin sẽ chiến thắng Hạ Nhất Minh, nhưng lại đủ tự tin thuận lợi thoát đi.
- Hạ tiên sinh, kỳ thật trong chúng ta có hiểu lầ rất lớn. - Lý Áo Ba Đặc đột nhiên chậm rãi nói:
- Trước kia đắc tội ngài quả thật là chúng ta không đúng, nếu như có thể thì hy vọng ngài sẽ cho Thần Điện một cơ hội để xin lỗi.
- Xin lỗi? Ha ha..... - Hạ Nhất Minh cười lớn, nói:
- Các ngươi nhiều lần mưu đồ muốn lấy tánh mạng của Hạ mỗ, chẳng lẽ xin lỗi là có thể giải quyết sao?
- Chúng ta có thể bồi thường tổn thất cho ngài. - Lý Áo Ba Đặc trầm giọng nói.
Mặc dù trong lòng hắn rất rõ ràng đề nghị này sẽ không được đối phương chấp nhận, nhưng chỉ cần có một tia hy vọng thì hắn tuyệt đối sẽ không buông tha.
Dù sao, Hạ Nhất Minh đã trở thành một người hắn phải ngước nhìn, nếu như không phải là địch thủ thì như vậy...... Ánh mắt của hắn nhìn về phía Hoàng Kim Long Vương liếc mắt một cái, ngay cả Long tộc cao ngạo như vậy cũng phải khuất phục thì hắn vì sao phải liều chết chống lại. Vẻ mặt Hạ Nhất Minh hơi biến dạng một chút, hắn thiếu chút nữa đã không nhịn được mà cười lớn.
Mặc dù hắn không có khả năng biết được suy nghĩ trong đầu đối phương, nhưng chỉ cần nhìn vẻ mặt của Lý Áo Ba Đặc thì dù kẻ ngu cũng đoán ra được. Hắn hít sâu một hơi, sắc mặt một lần nữa trở nên nghiêm nghị:
- Lý Áo Ba Đặc, người đeo mặt nạ kia có phải là đến từ Thần Chi Đảo?
Lý Áo Ba Đặc do dự một chút, cuối cùng chậm rãi gật đầu.
- Hắn có lai lịch thế nào? Có quan hệ gì với Quang Ám Thánh Tử ngày trước? - Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi, trong lòng hắn có chút khẩn trương.
Không biết vì sao Hạ Nhất Minh đối với người đeo mặt nạ kia rất coi trọng. Dù là Ngao Mẫn Hành đã từng nói qua chỉ cần tấn chức Ngụy Thần cảnh thì không cần phải vì người đó mà lo lắng, nhưng hắn lại không thể làm được như thế.
Trên mặt Lý Áo Ba Đặc lộ ra một tia cười khổ nói:
- Ta chỉ biết hắn là chủ nhân chính thức trên thần chi đảo hiện nay, về phần hắn quan hệ gì với Quang Ám Thánh Tủ thì không một người nào biết. Bất quá....
Hắn dừng lại một chút, nói:
- Người này hẳn là có được truyền thừa từ Quang Ám Thánh Tử.
Hạ Nhất Minh dường như có chút tin tưởng, liếc mắt nhìn hắn không nói gì tiếp.
Nếu như không phải có được truyền thừa của Chân Thần cảnh thì người đó làm sao có thể đạt được thực lực cường đại như vậy chứ.
Lý Áo Ba Đặc thở dài một tiếng, nói:
- Bởi vì quan hệ tới truyền thừa của Quang Minh và Hắc Á cho nên cả Thần Điện và Hắc Ám nghị viện đối với thần chi đảo đều rất kinh sợ, mà sở dĩ đưa ra quyết định vây giết ngài cũng là thụ ý của thần chi đảo.
Trong lòng Hạ Nhất Minh đột nhiên xuất hiện một cỗ hàn ý, hắn lạnh lùng nói:
- Người đeo mặt nạ kia muốn giết ta?
Lý Áo Ba Đặc hơi gật đầu, nói:
- Đầu Bạch Kình đó chính là thần thú thủ hộ của thần chi đảo, mà Thiết Giáp Bối Long cùng với Hải Báo thần thú đều là do nó tìm tới trợ giúp.
Trong lòng hắn thầm thở dài, một đại trận như vậy mà không thể giết được Hạ Nhất Minh, cuối cùng còn hao binh tổn tướng, đây chính là quyết định sai lầm nhất của người đeo mặt nạ kia.
Hai mắt Hạ Nhất Minh lóe lên một tia sáng, tuy hắn từ trong miệng đối phương xác nhận được thân phận của người đeo mặt nạ, nhưng dù sao đấy cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi.
- Lý Áo Ba Đặc, ngày trước ngoại trừ Quang Ám Thánh Tử ra còn xuất hiện ai có được thể chất Quang Am không?
- Có. - Lý Áo Ba Đặc không cần nghĩ ngợi nói.
Hai mắt Hạ Nhất Minh đột nhiên ngưng trọng, hắn trầm giọng nói:
- Là ai?
- Ngươi. - Lý Áo Ba Đặc nghiêm nghị nói:
- Ngươi là một người duy nhất ngoài Quang Ám Thánh Tử có được thể chất Quang Ám mà ta từng chứng kiến.
Trong lòng Hạ Nhất Minh nhất thời xuất hiện một tia thất vọng, bất quá sau khi hắn trả lời thì đột nhiên trong đầu Hạ Nhất Minh xuất hiện một ý niệm đáng sợ.
Khẽ lắc đầu, Hạ Nhất Minh đem ý niệm không có trong thực tế này vứt ra khỏi đầu, nói:
- Lý Áo Ba Đặc, ta tiếp nhận lời xin lỗi của ngươi.
Hắn nghiêm trang nói:
- Chỉ cần Thần Điện có thể giao ra một kiện đồ vật thì Hạ mỗ sẽ bỏ qua chuyện cũ.
Hai mắt Lý Áo Ba Đặc nhất thời sáng lên, hắn ban đầu chỉ thuận miệng mà nói chứ không hề trông cậy vào chuyện này.
Nhưng không nghĩ tới Hạ Nhất Minh lại đáp ứng, giờ phút này hắn quyết định, vô luận là Hạ Nhất Minh muốn cái gì hắn cũng sẽ đáp ứng, bởi vì Thần Điện không thể tiếp nhận một địch nhân đáng sợ như vậy.
- Ngươi muốn cái gì?
- Ta muốn..... Nguồn: http://truyenfull.vn
Hắn hơi kéo dài ra một chút, rồi nói tiếp:
- Ta muốn đầu của Lý Áo Ba Đặc ngươi.
Vừa nói dứt lời này cổ tay hắn hơi rung lên, một cỗ lực lượng kỳ dị được phóng thích ra. Cỗ lực lượng này vô cùng tinh túy và quái gị, khi hắn phóng thích ra ngay cả Lý Áo Ba Đặc cũng không cảm ứng được lai lịch của nó.
Bất quá, hắn có thể khẳng định cỗ lực lượng này không giống với khí tức của Hạ Nhất Minh, bởi vậy có thể thấy được đây không phải là do Hạ Nhất Minh tự mình phóng ra mà tới từ một kiện thần khí.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Lý Áo Ba Đặc xuất hiện cảm giác đố kỵ và hâm mộ, số lượng thần khí trên người Hạ Nhất Minh quả thật là quá nhiều.
Bất quá, lúc này không đợi hắn cảm khái, khi Hạ Nhất Minh nói ra những lời như vậy hắn đã hiểu được người này quyết tâm dồn hắn vào chỗ chết.
Thân hình hơi động một cái Lý Áo Ba Đặc nhanh chóng di chuyển về phía bên trái.
Hạ Nhất Minh cùng với đầu Hoàng Kim Long Vương ghê tởm kia trước sau giáp công hắn chỉ có lựa chọn duy nhất chính là tránh sang hai bên sườn.
Khi không nhìn thấy Bạch Mã Lôi Điện, Lý Áo Ba Đặc cũng không dễ dàng sử dụng Cực Quang Độn để chạy trốn.
Dù sao, sử dụng loại thủ pháp này phải trả giá rất lớn, nếu không tới lúc cần thiết hắn tuyệt đối sẽ không sử dụng.
Nhưng mà Hạ Nhất Minh dường như đã sớm biết động tác của hắn, sau khi quát nhẹ một tiếng thì một đạo lôi điện to lớn từ trong lòng biển bắn về phía Lý Áo Ba Đặc.
Lão nhân hơi rùng mình một cái, nguyên lai Bạch Mã Lôi Điện ẩn núp trong biển, chỉ là không biết vì sao trước đó hắn lại không thể cảm ứng được.
Lôi điện mặc dù nhanh nhưng động tác của lão nhân này cũng không phải là chậm, thân hình hắn chớp lên đã tránh được cột lôi điện đó. Nhưng chỉ hơi trì hoãn một chút như vậy Hạ Nhất Minh đã có đủ thời gian để vọt tới phía hắn.
Hắn lúc này cũng không có vận dụng bất cứ thần khí nào mà chỉ dùng hai tay thi triển ra một loại công pháp kỳ dị cổ quái.
Năm đạo ngũ hành chi khí tràn ngập xung quanh biến thành năm bàn tay to lớn chộp về phía Lý Áo Ba Đặc. Cùng lúc đó nước trên mặt biển chợt bắn lên, Bạch Mã Lôi Điện đã chồi lên trên, lôi điện liên tục lởn vởn quanh chiếc sừng trên đầu, xung quanh người tràn ngập lệ khí hung ác.
Sắc mặt Lý Áo Ba Đặc khẽ thay đổi, hắn biết, nếu bị Hạ Nhất Minh cuốn lấy thì chỉ sợ cơ hội bỏ chốn cũng không có. Cắn chặt răng, thần lực trong cơ thể được điều động, trong nháy mắt từ trên người hắn quang mang bắn ra bốn phía.
Sau đó, thân hình hắn vặn vẹo một cách quỷ dị, cả người tựa hồ như biến thành một đạo Quang Minh lực lượng thuần túy.
Đây chính là lực lượng cường đại nhất của Quang Minh lực lượng, tốc độ cực hạn của nó có thể xưng là đệ nhất thiên hạ.
Trong lịch sử của Thần Điện, vô số Quang Minh thần đạo cường giả từng sử dụng mật thuật này, cũng không biết bao nhiêu lần có thể nhờ nó mà tìm được sinh cơ. Trong ghi chép của Thần Điện, đây chính là một loại mật thuật không thể phá vỡ. Trong nháy mắt, Lý Áo Ba Đặc đã hóa thành một đạo quang mang nhang chóng gia tốc bay đi. Trên không trung, quang mang sau khi lóe lên một cái lại không phục bình thường như cũ.
Hơi thở của Lý Áo Ba Đặc có chút nặng nề, loại công pháp này mặc dù uy lực rất lớn, nhưng nó cũng tạo thành gánh nặng cho thân thể người sử dụng.
Mấy ngày trước hắn từng thi triển một lần, hôm nay lại thi triển lại cho nên thương tích của thân thể lại càng trở nên trầm trọng.
Bất quá cũng may là hắn may mắn thoát khỏi vòng vây của Hạ Nhất Minh, hơn nữa càng thêm may mắn là bản thân hắn chính là một tu luyện giả Quang Minh hệ.
Cổ tay hơi rung lên, một đạo quang mang từ trên người hắn phát sáng lên, sau đó tựa như có một dòng suốt ấm áp chảy vào trong cơ thể, làm cho hắn cảm nhận được sự thư sướng khi thương tổn dần bớt đi.
Trong hưởng thụ cảm giác này, trong đầu Lý Áo Ba Đặc thầm tính toán có nên mượn cơ hội này để tới Tây Bắc một chuyến hay không.
Hắn phải lộ mặt ở Hạ gia trang một chút để cho Hạ Nhất Minh biết hắn cũng không phải là đồ vật để cho người ta tùy ý nhào nặn. Nếu còn bức bách như vậy hắn sẽ cho cá chết lưới rách, chỉ là ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu thì hắn mơ hồ có cảm giác không thích hợp.
Không gian xung quanh tựa hồ hơi có chút quái dị, Lý Áo Ba Đặc hơi suy nghĩ một chút, đột nhiên trong lòng cảm thấy lạnh lẽo. Bởi vì hắn phát hiện ra khung cảnh xung quanh rất giống với vừa nãy, không có bất cứ sự khác nhau nào.
Nói cách khác hắn thi triển Cực Quang Độn chạy đi, nhưng cuối cùng vẫn đứng nguyên ở một chỗ.
Loại chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra mới đúng, nói cách khác hết thảy những điều này là do Hạ Nhất Minh làm ra. Đưa ánh mắt nhìn xung quanh, sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi.
Cách hắn không xa, hai tay Hạ Nhất Minh đang kết ấn, quanh người xuất hiện Ngũ Hành Chi Hoa đang lởn vởn, bên cạnh hắn là Bạch Mã Lôi Điện cùng Hoàng Kim Long Vương đang đưa ánh mắt trào phúng nhìn hắn. Một người hai thú giờ phút này gây cho hắn áp lực lớn tới mức chưa từng có.
- Lý Áo Ba Đặc ngươi không cần uổng phí tâm cơ. - Ngữ khí Hạ Nhất Minh rất bình thản, giống như đây là chuyện vô cùng bình thường:
- Ngươi... Không thể trốn thoát được đâu!