Vũ Thần

Chương 1047: Ngụy trang




Cát bụi phía trước dường như thưa thớt hơn rất nhiều, bất quá trong mắt Hạ Nhất Minh mảnh không gian kia vẫn bị chúng bao phủ. Hoàn cảnh nơi này ác liệt hơn xa quê hương của hắn.
Khi ánh mắt dừng lại ở thông đạo, trong đôi mắt hắn thậm chí lóe lên một tia hoài niệm.
Tiến vào nơi này đã nửa năm, kinh nghiệm của bọn họ không phải người thường có thể tưởng tượng ra. Cho dù đã tấn giai Thần đạo nhưng vĩnh viễn không ngừng chiến đấu.
Đây là không phải hoàn cảnh sống của nhân loại, nếu như không phải thần đạo cường giả có thần kinh vững vàng, sống tại đây năm trăm năm cho dù không chết cũng hoàn toàn phát điên.
Ánh mắt hắn dần thu lại, nhìn Thần long gật đầu, nói:
- Thần long đại nhân. Ta đã chuẩn bị xong.
Tính toán thời gian, Hạ Nhất Minh biết vì sao Thần long lại gọi hắn tới đây. Bất quá lúc này Hạ Nhất Minh có chút cảm kích Thần long, bởi nó đợi hắn tu luyện xong mới mở lời gọi, đây đã là vô cùng nể mặt. Thần long gật gật cái đầu khủng bố nói:
- Chuẩn bị tốt rồi thì theo ta đi.
Thân thể khẽ động, theo sau cả thể tích Thần long càng lúc càng nhỏ. Thiên địa lực lượng trong không gian cũng bắt đầu điên cuồng quán nhập vào thân thể nó. Hạ Nhất Minh khẽ nhíu mày, biểu hiện này của Thần long khiến hắn bội phục.
Khi Thần long biến hóa lớn nhất quả thực giống như sơn mạch, mà khi thu nhỏ lại chỉ chừng mười trượng. Biểu hiện này quả thực phá vỡ nhận thức của Hạ Nhất Minh.
Thần long không ngờ vẫn tiếp tục thu nhỏ, thân thể từ bảy tám trượng biến thành năm sáu, ba bốn, cuối cùng chỉ chừng một trượng.
Nếu dựng dọc thân thể Thần long lên cũng chỉ cao hơn Hạ Nhất Minh đôi chút, nhìn hình dạng của nó lúc này, Hạ Nhất Minh há hốc miệng cơ hồ đút vừa nắm tay.
Hắn mặc dù không biết Biến thân thuật nhưng hiểu rõ, biến thân không chỉ đơn giản chỉ biến to thu nhỏ, mỗi tấc hóa to hay thu nhỏ đều là chuyện vô cùng khó khăn.
Thân thể như sơn mạch thu nhỏ lại chừng một trượng, biến hóa này bất luận ai cũng không thể liên tưởng.
- Ngài...ngài làm thế nào vậy?
Hạ Nhất Minh thì thào nói.
Thần long lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn một cái, nói:
- Thiên phú cùng không ngừng cố gắng.
- Thiên phú?
Hạ Nhất Minh khẽ giật mình, hắn lập tức nghĩ qua năm đầu Thần thú, dường như cũng chỉ mình Thần long nắm giữ Biến thân thuật. Hắn mơ hồ hiểu được, không phải tất cả các Thần thú đều có bản lĩnh này, năng lực này cùng hỗn độn đan điền của hắn có thể coi như độc nhất vô nhị.
Thần long khẽ quẫy đuôi, một chút cát bụi theo đó bay lên, động tác của nó có chút cứng ngắc.
Khóe miệng khẽ giật, Hạ Nhất Minh lập tức hiểu được, Thần long bình thường luôn bảo trì hình thể khổng lồ bởi thế khi nhỏ lại có chút không thích ứng.
Bất quá đây cũng không phải lần đầu tiên Thần long thu nhỏ, chỉ giây lát nó đã khôi phục bình thường.
- Lấy Quang Ám Chi Đồng ra.
Thần long mở miệng nói.
Hạ Nhất Minh sớm đã có chuẩn bị, cổ tay khẽ động, Quang Ám Chi Đồng lập tức từ Ngũ hành không gian bay ra. Theo sau hắn kích phát năng lực ẩn nặc của kiện thần đạo bảo khí này.
Sau giây lát, một cỗ lực lượng như sóng gợn bao phủ hoàn toàn bọn họ.
Trong mắt Hạ Nhất Minh hình ảnh Thần long đã bao phủ thêm tầng quang mang kỳ dị. Bất quá được thần đạo bảo khí bảo vệ nên bọn họ mới có thể nhìn thấy nhau. Nếu không như vậy, Thần long có thể nhìn được hắn hay không hắn cũng không dám cam đoan, nhưng hắn khẳng định không thể nhận ra sự tồn tại của Thần long.
Mở mắt nhìn, tựa hồ vô cùng hài lòng với trạng thái này, thân thể Thần long lập tức bay lên, dẫn đường tiến về phía Tử vong sinh vật.
Hạ Nhất Minh gắt gao theo sau, nhưng trong lòng hắn không khỏi lo lắng. Trong vòng nửa tháng kia đám Tử vong sinh vật không ngừng khuếch trương, cơ hồ mỗi tấc thiên địa đều có sự tồn tại của chúng.
Nếu không phải đông đảo Thần đạo cường giả liên thủ, đám quái vật kia sớm đã tiến tới cửa thông đạo.
Bất quá số lượng quái vật tăng lên cũng có thể khẳng định viện quân của chúng đã tới. Chúng đã bắt đầu đợt công kích trăm năm một lần. Mà theo lời của Lưu Mục, lúc này thực lực Tử vong sinh vật đã cường đại hơn hẳn trước kia.
Đối mặt với đám sinh vật như thủy triều này, chỉ có Thần đạo cường giả vận dụng thiên địa chi uy mới có thể đối phó. Còn đối mặt với đám quái vật màu vàng cùng đám quái vật biến dị cũng chỉ Lĩnh vực Ngụy thần cảnh cường giả mới có thể kìm hãm mà chậm rãi diệt sát.
Hạ Nhất Minh mặc dù không tham chiến nhưng cũng giao Thần đạo khôi lỗi cho Lưu Mục chỉ huy, cũng để gã gia nhập chiến đấu bởi vậy tình huống giao chiến hắn không phải không biết gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Càng tới gần sào huyệt số lượng quái vật càng đông đảo hơn, Hạ Nhất Minh thậm chí nghi ngờ, với uy lực Thần long chưa chắc có thể thuận lợi tiến vào.
Phi hành chừng nửa ngày, bọn họ gặp qua vô số Tử vong sinh vật, chúng tập hợp như đại quân tiến về phía thông đạo. Mặc dù tốc độ của chúng không nhanh nhưng số lượng như vô cùng vô tận, vĩnh viễn không thấy điểm cuối.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh mơ hồ trắng bệch, sau khi thấy được số lượng này, nói không lo lắng chính là gạt người.
Dưới sự dẫn dắt của Thần long, bọn họ phi hành rất cao, nơi này cát bụi rất ít, hơn nữa được Quang Ám Chi Đồng che giấu bởi vậy chưa đầu quái vật nào phát hiện ra sự tồn tại của họ. Thần long đột nhiên đưa qua một vật nói:
- Mặc vào.
Hạ Nhất Minh khẽ giật mình, vừa nhìn lại hai mắt hắn bỗng sáng ngời.
Vật này rõ ràng là một bộ da quái vật, hơn nữa còn là bộ da của quát vật trên mặt đất. Càng khiến Hạ Nhất Minh kinh ngạc hơn là không biết Thần long có thủ pháp gì khiến bộ da này còn nguyên khí tức quái dị của quái vật. Khí tức này cùng đám quái vật trên mặt đất không chút khác nhau.
Tâm niệm khẽ động, Hạ Nhất Minh lập tức hiểu ra ý tứ Thần long. Bộ da này rất thích hợp cho nhân loại ngụy trang, có thể tạo ra bộ da này ắt hẳn là một cao nhân. Chỉ là khi nghĩ tới sẽ mặc thứ này lên người, Hạ Nhất Minh không khỏi lạnh lẽo tới tận xương tủy.
- Nhanh lên một chút.
Âm thanh Thần long lạnh lùng vang lên.
Gương mặt Hạ Nhất Minh khẽ nhăn nhúm, hắn cắn chặt răng mặc thứ này lên người. Mặc dù thứ này bên ngoài khiến người ta kinh sợ nhưng bên trong không có bất cứ mùi vị gì, rõ ràng nó đã được xử lý đặc biệt.
- Chúng ta bay xuống dưới, khi tới gần mặt đất ngươi hãy thu lại Quang Ám Chi Đồng.
Thần long trầm giọng nói.
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, giờ phút này hắn đã không còn có thể đổi ý nữa. Dù là chuyện sắp phát sinh nguy hiểm cỡ nào hắn cũng chỉ có thể kiên trì nghênh đón.
Thần long sau khi quan sát một lát, lập tức điều chỉnh tốc độ bay chậm lại. Hạ Nhất Minh đảo mắt nhìn quanh cũng nhận ra vì sao phải chọn nơi này đáp xuống. Bởi vì nơi này không có biến dị quái vật nên căn bản không Tử vong sinh vật nào có thể phát hiện hành tung của họ.
- Giải trừ.
Âm thanh Thần long đột ngột vang lên, Hạ Nhất Minh không dám chậm trễ vội vàng thu hồi Quang Ám Chi Động.
Tại nơi quái vật đông đúc chợt lóe lên một quang mang khác biệt, bất quá quang mang này chỉ tồn tại trong giây lát căn bản không gây bất kỳ sự chú ý nào.
Hai đầu quái vật lớn rơi vào đám quái vật giống như hai giọt nước rơi vào đại dương, hiển nhiên không tạo ra sóng gió nào. Đám quái vật kia ngoài việc chỉ biết liều mạng, trí tuệ vô cùng thấp kém.
Chúng căn bản không nhận ra hai đồng bạn chưa từng gặp qua này cứ thế tiếp tục tiến lên.
Hạ Nhất Minh thả một luồng ý niệm cực nhỏ tập trung vào Thần long, bất luận nó đi tới đâu, trừ khi chủ động xóa đi ý niệm của hắn, nếu không đừng mong thất lạc.
Bất quá khi Hạ Nhất Minh đáp xuống mặt đất, hơn nữa cảm nhận bộ dáng Thần long, hắn cảm thấy thế giới này còn nhiều điều vượt qua sức tưởng tượng của bản thân.
Tên kia không ngờ dựng dọc thân thể di chuyển như nhân loại, thậm chí không lộ ra chút sơ hở nào.
Bất quá hình thể Thần long khác xa nhân loại, Hạ Nhất Minh vốn tưởng nó sẽ cải trang thành biến dị quái vật, nghĩ không ra trang phục của nó không khác gì hắn.
Chỉ là Hạ Nhất Minh quan sát hồi lâu cũng không phát hiện Thần long làm cách nào nhét bốn cự trảo của nó vào tay chân bộ da, hơn nữa vô cùng hoàn mỹ không chút sơ hở.
Không chỉ vậy, Hạ Nhất Minh quan sát cách nào cũng không biết Thần long giấu cái đuôi dài gần một phần ba thân thể nó nơi nào. Nếu nói vì mặc trang phục này Thần long tự chặt đuôi mình, đánh chết Hạ Nhất Minh cũng không tin.
Hai chân Thần long chậm rãi lún vào mặt cát, ánh mắt nó nhìn Hạ Nhất Minh lóe lên một tia âm u. Hạ Nhất Minh đang quan sát nó dĩ nhiên cảm nhận sự âm u kinh khủng này.
Theo sau thân thể Thần long đã hoàn toàn chìm vào lòng đất, Hạ Nhất Minh do dự một chút cũng nhanh chóng đi theo.