Đã bị lừa đi ra, Cơ Hạo cũng lười che che dấu dấu tiếp, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mở miệng chất vấn: “Bạch Long Giang thần, bớt sàm ngôn đi, tòa đại trận trên quảng trường ngoài cửa, là có tác dụng gì?”
Bạch Long Giang thần ngẩn ngơ, hắn run tay quơ quơ Huyền Âm Tụ Sát Kỳ trong tay, đem lá cờ lớn vừa mới hoàn thành hướng phía sau ném một cái, lá cờ lớn bay đến trên đỉnh vuông màu đen, lơ lửng ở trong khí đen không ngừng phun ra nuốt vào khí đen.
Chà xát hai tay, Bạch Long Giang thần rất câu nệ hướng Cơ Hạo cười cười: “Xin hỏi tôn tính đại danh của đạo hữu?”
Tay phải Cơ Hạo khẽ chộp, Cửu Dương Đãng Ma Kiếm phun ra thái dương tinh hỏa xuất hiện trong tay, tùy ý vung trường kiếm, trên mũi kiếm phun ra nhiều đốm lửa màu vàng, phù văn yêu tộc điêu khắc trên sàn đại điện ‘Xẹt xẹt’ bùng nổ, mấy vạn phù văn trên một đường cong dài đến trăm trượng bị một kiếm cắt ra, từng làn khói xanh không ngừng từ trong phù văn tổn hại phun ra.
Chỉ là một kiếm tùy ý, còn chưa thúc dục pháp lực, yêu pháp cấm chế Bạch Long Giang thần bố trí đã bị dễ dàng phá đi.
Cơ Hạo nhìn Bạch Long Giang thần vẻ mặt chợt căng thẳng trầm giọng nói: “Bớt nói nhảm, cho ta đáp án!”
Sụp mí mắt, khí tức toàn thân nội liễm, Bạch Long Giang thần rất là cả người lẫn vật vô hại hướng Cơ Hạo cười nói: “Đạo hữu chớ giận, tổ huấn nhà ta chính là dĩ hòa vi quý, giúp mọi người làm điều tốt, chưa từng có ai tranh đấu chém giết. Đạo hữu chớ động thủ, thứ ngươi muốn biết, bần đạo không biết thì thôi biết sẽ nói hết!”
Nâng mắt, con ngươi đen nhánh hướng ngoài đại điện nhìn liếc một cái, Bạch Long Giang thần thấp giọng thở dài: “Đại trận đó, ta cũng không biết có tác dụng gì. Nói ngắn lại, Cộng Công đại nhân đưa tới một phần trận đồ, lệnh ta dựa theo trận đồ bố trí như vậy, ta một thủy yêu nho nhỏ, mang theo mấy đứa con nương nhờ dưới trướng Cộng Công đại nhân, làm sao dám không nghe lời chứ?”
Nheo nheo mắt, Bạch Long Giang thần khẽ cười nói: “Muốn biết đại trận này có tác dụng gì, đạo hữu phải đến hỏi Cộng Công đại nhân mới đúng.”
Nghe xong Bạch Long Giang thần nói, Cơ Hạo không khỏi cười lên. Gia hỏa này nhìn như nhát gan cẩn thận, thực ra gian xảo vô cùng. Hắn nói hắn không biết tác dụng của tòa đại trận này, như vậy con cóc lớn kia bị Cơ Hạo bắt sống, cũng chính là đệ đệ nha hoàn bên người tiểu thiếp Bạch Long Giang thần sủng ái nhất, hắn làm sao biết được lời đồn về đại trận này chứ?
“Không thật. Thực không thật.” Cơ Hạo lắc đầu, xoay người, hai tay cầm chuôi kiếm, hít một hơi thật sâu, giơ lên Cửu Dương Đãng Ma Kiếm liền tạo thế muốn hướng tòa đại trận to lớn kia trên quảng trường bổ tới.
“Đạo hữu tội gì khí thế bức người vậy chứ?” Cơ Hạo đang lúc súc thế, Bạch Long Giang thần đột nhiên thở dài một hơi, lật tay từ trên cái đỉnh vuông chụp lấy một lá cờ lớn khí đen lượn lờ, hướng tới Cơ Hạo hung hăng rung lên: “Có đôi khi, lưu cho người ta một con đường đi, cũng là lưu một con đường sống cho bản thân đó!”
Tiếng gào ‘Ngao ngao’ truyền đến, theo vô số tiếng rú thảm thê lương, một mảng lớn khói đen từ trong lá cờ lớn trong tay Bạch Long Giang thần phun ra, trong khói đen gương mặt vô số sơn tinh thủy quái, vô số nam nữ nhân tộc như ẩn như hiện, mang theo hàn khí thấu xương hướng Cơ Hạo vồ tới.
Mười hai con trai của Bạch Long Giang thần cũng đều từ trên cái đỉnh vuông nắm lên Huyền Âm Tụ Sát Kỳ tế luyện hoàn thành, hét to một tiếng hướng Cơ Hạo hung hăng rung lên.
Một mảng lớn khí đen gào thét mà đến, giống như những đám mây đen đem Cơ Hạo gắt gao bao bọc ở bên trong.
Cơ Hạo chỉ cảm thấy làn da toàn thân như kim đâm, khí huyết toàn thân xao động bất an. Mỗi một sợi tóc gáy đều dựng thẳng lên, từng tia khí nóng không ngừng theo lỗ chân lông hướng ra phía ngoài chảy đi.
Vong linh các sơn tinh thủy quái cùng nhân tộc nấp trong khí đen đã bị chuyển hóa thành tồn tại nào đó cực kỳ đáng sợ hung dữ. Bọn họ gào thét chói tai, tiếng rống của bọn họ như mang theo vô số móc ngược, ngứa ngáy chui vào lỗ tai Cơ Hạo, liên tục chui vào thần hồn không gian của hắn, ôm lấy thái dương đạo chủng của hắn, muốn đem nguyên thần hắn từ trong thái dương đạo chủng móc ra.
Ngại là thái dương đạo chủng của Cơ Hạo chắc chắn vô cùng, càng được thái dương tinh hỏa thuần dương chí cương vờn quanh, nguyên thần hắn ẩn thân ở trong thái dương đạo chủng, căn bản không ngại bất cứ âm tà nào xâm hại.
Đổi là người thường, vô luận là Đại Vu nhân tộc hay luyện khí sĩ, bị tiếng gào thét của hung hồn lệ phách trong Huyền Âm Tụ Sát Kỳ lôi kéo, linh hồn đã không tự chủ bay ra ngoài cơ thể. Nhưng Cơ Hạo đã tu thành thái dương đạo chủng, chỉ cảm thấy cả người cực kỳ ngứa, nguyên thần lại bất động củng cố như núi.
Cửu Dương Vô Cấu Y ‘Ông’ một tiếng sáng lên, chín vầng mặt trời chói chang mọc lên, vờn quanh Cơ Hạo bay múa, không ngừng phóng ra ánh lửa mãnh liệt hướng ra phía ngoài khuếch tán từng vòng một. Ở dưới Vũ Dư đạo pháp của Cơ Hạo thúc dục, Cửu Dương Vô Cấu Y phóng ra liệt hoả hóa thành một đóa hoa sen thật lớn ngàn cánh hoa, Cơ Hạo đứng trên đài hoa sen, mỗi một cánh hoa sen đều phun ra các tia sáng vàng mãnh liệt vô cùng, phụ trợ Cơ Hạo giống như Hỏa Thần giáng phàm.
Mây đen khí lạnh quay cuồng không dừng, quay quanh thân thể Cơ Hạo không ngừng xoay tròn.
Nhưng vô luận Bạch Long Giang thần và mười hai con trai của hắn thúc dục Huyền Âm Tụ Sát Kỳ như thế nào, không có một tia khí đen có thể tới gần bản thể Cơ Hạo.
Vốn tinh huyết trong cơ thể Cơ Hạo bị lôi kéo xao động bất an, hầu như sắp theo lỗ chân lông toàn thân phun ra ngoài cơ thể, nhưng Cửu Dương Vô Cấu Y vừa động, toàn bộ cảm giác khác thường đều đã biến mất hết.
Thần thái tự nhiên đứng ở trong hoa sen lửa, Cơ Hạo xoay người lại cười nhìn Bạch Long Giang thần: “Ừm, ta nói, không cần lãng phí thời gian. Giang thần đã không muốn đem tác dụng của đại trận này nói cho ta biết, vậy vẫn là hủy diệt thì hơn.”
Cười lạnh, Cơ Hạo nghiêm mặt nghiêm túc nói: “Bạch Long Giang thần, Cộng Công thị dâng lũ lớn tàn phá nhân gian, giết chết vô số con dân nhân tộc ta, món nợ này nhân tộc ta phải tính rõ ràng với hắn. Ngươi tuyệt đối đừng lầm đường lạc lối, một khi chọn sai trận doanh, vậy sẽ thân tử đạo tiêu!”
Không đợi Bạch Long Giang thần mở miệng, Cơ Hạo lạnh lùng nói: “Nghe ngươi đối thoại với con ngươi, ngươi có thể biết chuyện trong hồng hoang, lại có thể thu thập Lục Nhâm Âm Sát Ti luyện chế Huyền Âm Tụ Sát Kỳ, có thể thấy được ngươi cũng là người có nền móng. Có thể có đạo hạnh tu vi ngày nay, không dễ dàng gì, tuyệt đừng làm lỡ tính mạng mình!”
Khuôn mặt Bạch Long Giang thần hơi giật giật. Hắn hít sâu một hơi, trừ hai cái đầu giao ban đầu, cái đầu chính giữa kia của hắn bảo trì bộ dáng nhân loại cũng biến ảo một phen, nhanh chóng biến thành một cái đầu giao long.
Ba cái đầu giao phun lửa đen, băng đen, gió đen, đồng thời hướng Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Việc đã đến nước này, còn có thể nói gì? Bao nhiêu năm tính kế, tâm huyết như vậy sao có thể cứ thế từ bỏ? Ngươi không tìm tới cửa thì thôi, ngươi đã tìm tới cửa, thì chớ có trách ta ra tay độc ác.”
Thét dài một tiếng, hai cái đầu giao hai bên của Bạch Long Giang thần vươn về phía sau, mở mồm phân biệt cắn chặt một cây Huyền Âm Tụ Sát Kỳ luyện chế hoàn thành.
Mười hai con trai của Bạch Long Giang thần cũng giống hắn, phân biệt dùng hai cái đầu giao cắn một cây Huyền Âm Tụ Sát Kỳ, lẫn một cây trong tay bọn họ, tổng cộng là ba mươi chín cây Huyền Âm Tụ Sát Kỳ cấp tốc lay động lên.
Cái đầu giao chính giữa của bọn họ lẩm bẩm niệm tụng chú ngữ, khí đen Huyền Âm Tụ Sát Kỳ phun ra càng thêm ngưng thực, dinh dính. Theo tiếng rít chói tai, trong khí đen có những cái đầu quỷ hung tợn to bằng vại nước dần dần hiện lên.
Những cái đầu quỷ đó màu xanh đen, trên thân treo đầy băng vụn màu đen, cái nào cũng hung tàn tham lam nhìn Cơ Hạo đến mức chảy nước miếng.
Bạch Long Giang thần rít một tiếng, mấy ngàn cái đầu quỷ đồng thời há mồm hướng Cơ Hạo vồ lên.