Vu Thần Kỷ

Chương 964: Lại thấy đánh lén




Vĩnh hằng bất diệt?

Cơ Hạo méo méo miệng, tựa như nhìn kẻ ngốc nhìn Vân Mộng Long Vương.

Ai dám làm ra loại hứa hẹn này đối với Vân Mộng Long Vương? Thằng cha này thế mà cũng sẽ tin tưởng?

Vĩnh hằng bất diệt, đó là một loại cảnh giới cỡ nào? Ít nhất hiện tại Cơ Hạo là không thể tưởng tượng. A Bảo dám nói hắn vĩnh hằng bất diệt sao? Cơ Hạo âm thầm phỏng đoán, sợ là Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân cũng không dám làm ra loại cam đoan này!

Bàn Cổ thế giới đại thế giới như vậy cũng có ngày sụp đổ, huống chi là sinh linh sinh tồn ở trong Bàn Cổ thế giới?

Dám dùng lời như vậy hướng Vân Mộng Long Vương hứa hẹn, Cơ Hạo cảm thấy, thế này không phải lừa đảo thì xác định vững chắc là tên điên.

Mà Vân Mộng Long Vương thế mà lại tin tưởng hứa hẹn như vậy, Cơ Hạo có chút thương hại nhìn hắn, xem ra là lừa đảo đụng kẻ ngốc, thằng cha này thế mà thực dám tin tưởng lời như vậy! Vĩnh hằng bất diệt, ha ha, Cơ Hạo không khỏi cười lạnh vài tiếng.

Sắc mặt Vân Mộng Long Vương trở nên cực kỳ âm trầm, hắn hơi cúi xuống, đôi mắt chợt biến thành một mảng màu bạc trắng quái dị, hai luồng sáng màu bạc phun ra dài mười mấy trượng, giống như hai thanh đao sắc đâm thẳng Cơ Hạo.

“Ngươi, cười nhạo ta?” Vân Mộng Long Vương dị thường mẫn cảm hướng tới Cơ Hạo trầm giọng đặt câu hỏi.

“Không sai, ta cười nhạo ngươi!” Cơ Hạo phóng đại thanh âm cười lên ‘Ha ha’, cười nhạo ngươi rồi đó, ngươi muốn thế nào?

‘Vù’ một tiếng, thân thể Vân Mộng Long Vương chợt biến mất, hắn kéo theo một trận gió dữ phá không mà đến, trên hai tay bỗng dưng hiện lên hai thanh đại áp đao tạo hình quái dị, giống như cái đuôi rồng cuộn lại, cuốn lên một mảng lớn ánh sáng bạc hướng Cơ Hạo bổ tới.

Nhanh, cực nhanh, nhanh đến mức Cơ Hạo cũng không thấy rõ động tác của Vân Mộng Long Vương.

Hai thanh áp đao một thanh nhằm vào đầu bổ xuống, một thanh cắt ngang hông. Vân Mộng Long Vương quái thanh quái khí cười, đầu gối chân phải thúc mạnh lên, hung hăng húc về phía bụng Cơ Hạo. Một bộ động tác này hắn hoàn thành như mây trôi nước chảy, mỗi động tác không chút tỳ vết, tuyệt không có sơ hở, Cơ Hạo ở trong động tác của hắn mơ hồ đã nhận ra hương vị chiến sĩ đỉnh cấp nhất của Kháng Nguyệt nhất tộc.

Cơ Hạo thét dài một tiếng, Cửu Dương Đãng Ma Kiếm ở tay phải quét ngang ra, đem áp đao chém ngang hông chắn ở một bên. Tay trái Cửu Dương Qua hướng về phía trước cứng rắn đội lên, một lưỡi giáo nhỏ treo áp đao trong tay Vân Mộng Long Vương, cứng rắn đem áp đao đội lên cao hơn đầu ba tấc lại không cách nào hạ xuống nữa.

Cửu Dương Vô Cấu Y phát ra chín vầng mặt trời chói chang, ánh mặt trời mênh mông soi rõ bốn phương, Vân Mộng Long Vương lên gối đánh thủng các tầng mặt trời chói chang ánh vàng, chín vầng mặt trời chói chang cuồn cuộn không ngừng phun trào ánh sáng mãnh liệt màu vàng, cuối cùng đầu gối hắn cách thân thể Cơ Hạo còn ba thước, đã bị Cửu Dương Vô Cấu Y cản lại.

“Chết cho ta!” Vân Mộng Long Vương nổi giận gầm lên một tiếng, mạch máu, kinh lạc dưới làn da toàn thân hắn mấp máy một trận, toàn thân như có vô số quái mãng đang quay cuồng, trong xương khớp chân phải của hắn phát ra tiếng nổ như sấm. Toàn bộ lực lượng của hắn đều đã tập trung ở trên chân phải.

“Kẻ chết là ngươi!” Cơ Hạo nghiến răng cười lạnh, cách Cửu Dương Vô Cấu Y, Cơ Hạo tuy không chịu bất cứ thương tổn nào, nhưng vẫn cảm nhận được từng tia nhuệ khí đáng sợ ập tới. Vân Mộng Long Vương thế mà tu luyện là tiên thiên canh kim chi lực, toàn thân hắn tràn đầy canh kim nhuệ khí sắc bén vô cùng, không đâu không phá, cách pháp y cũng có thể khiến Cơ Hạo cảm nhận được nhuệ khí đáng sợ đó.

Tiên thiên canh kim chi lực chủ sát phạt, hung mãnh độc ác nhất, rất hợp với thiên tính long tộc.

Phối hợp long tộc thân thể cường hãn, tiên thiên canh kim chi lực có thể xưng là thần thông bí pháp thích hợp nhất tộc nhân long tộc theo đuổi lực sát thương.

Cơ Hạo cười ‘Ha ha’, Bàn Hi Thần Kính từ đỉnh đầu chui ra. Một đạo thần quang âm u hướng chân phải Vân Mộng Long Vương quét qua, trên gương mặt vặn vẹo của Vân Mộng Long Vương đột nhiên toát ra một tia biểu cảm quái dị kinh ngạc đến cực điểm, sau đó chợt nghe ‘rắc’ một tiếng, đầu gối hắn từ phía sau hắn bỗng dưng toát ra, hung hăng húc một gối ở trên chỗ yếu hại sau lưng hắn.

Một đòn này nặng nề dị thường, Vân Mộng Long Vương đem lực lượng toàn thân hắn đều rót vào trong một đòn này.

Lực đánh đáng sợ nổ nát giáp trụ vảy rồng trên thân Vân Mộng Long Vương. Vô số vảy bay ra, lưng Vân Mộng Long Vương quái dị hướng phía trước lồi lên, nửa người trên dưới của hắn hình thành một góc nhọn quái dị ba mươi độ, đầu hắn hầu như sắp đụng trên chân hắn.

Một đạo nhuệ khí màu bạc mắt thường có thể thấy được từ trên đầu gối hắn phun ra, hung hăng chui vào thân thể Vân Mộng Long Vương.

Cơ Hạo nghe được tiếng lục phủ ngũ tạng Vân Mộng Long Vương bị tiên thiên canh kim nhuệ khí cắt. Đó là tiếng chấn động thanh thúy cương đao và kim cương ma sát va chạm lẫn nhau mới có. Vân Mộng Long Vương gương mặt trắng bệch, trắng bệch một mảng như người chết, hắn kinh hãi nhìn Cơ Hạo, một ngụm máu đột nhiên phun ra.

Không cho Vân Mộng Long Vương chút cơ hội thở dốc, Cửu Dương Qua tay trái Cơ Hạo dốc hết toàn lực đâm ra, hung hăng xuyên qua bụng hắn.

Lúc Cửu Dương Qua vào cơ thể, Cơ Hạo cảm nhận được lực cản cực kỳ khó khăn, cường độ thân thể của Vân Mộng Long Vương quả thực nghe rợn cả người, lấy sự sắc bén của Cửu Dương Qua, lấy lực lượng khổng lồ của Cơ Hạo, cũng như dao cùn cắt da trâu già, cực kỳ gian nan thong thả đâm vào từng phân từng ly.

Vân Mộng Long Vương đau đến mức khàn giọng rú thảm, từng ngụm từng ngụm máu tươi không ngừng phun ra, thân thể hắn kịch liệt vặn vẹo, hai thanh đại áp đao trong tay liều mạng hướng Cơ Hạo chém lung tung.

“Muốn liều mạng? Ta bồi ngươi!” Cơ Hạo cười lớn ‘ha ha’, Cửu Dương Đãng Ma Kiếm ở tay phải hắn mang theo một đạo hồ quang màu vàng, Khai Thiên Nhất Kích phối hợp Cửu Dương Đãng Ma Kiếm sắc bén không đâu không phá, thân kiếm rộng mà dài ‘Phập’ một tiếng nhập vào ngực Vân Mộng Long Vương.

Một mảng lớn thái dương tinh hỏa tàn sát bừa bãi thiêu đốt ở trong cơ thể Vân Mộng Long Vương, đại áp đao trong tay Vân Mộng Long Vương điên cuồng bổ chém vào trên thân Cơ Hạo.

Bàn Hi Thần Kính nhộn nhạo từng đợt, một mảng lớn thần quang không ngừng đem công kích của đại áp đao dịch chuyển ra ngoài. Từng ánh đao màu bạc như lốc xoáy không ngừng rơi ở trên thân Vân Mộng Long Vương, chém hắn máu thịt bay tứ tung, lưỡi đao cùng xương khớp va chạm lẫn nhau, không ngừng phát ra tiếng nổ ‘Đang đang’.

Cửu Dương Qua cũng nhập vào bụng Vân Mộng Long Vương, từ sau lưng hắn nhô ra.

Cơ Hạo vứt hai kiện chí bảo thần binh, hai tay ôm lấy đầu Vân Mộng Long Vương, Khai Thiên Nhất Kích, Ích Địa Nhất Kích đồng thời bùng nổ, đầu hắn như một ngôi sao băng, hung hăng nện ở trên đầu Vân Mộng Long Vương.

“Ngươi không phải thích húc đầu người ta sao?” Cơ Hạo hét một tiếng giận dữ, đầu hai người va chạm thật mạnh với nhau.

‘Bốp’ một tiếng, xương sọ Vân Mộng Long Vương bị đập vỡ nát. Hai tay Cơ Hạo gắt gao chế trụ vết thương của hắn, phát động Vũ Dư thần lôi nhanh chóng nhất, uy lực mãnh liệt nhất bùng nổ.

Thái dương đạo chủng cấp tốc xoay tròn, pháp lực toàn thân Cơ Hạo như nước chảy trút ra ngoài, mấy trăm đạo Vũ Dư thần lôi lực sát thương kinh người hóa thành lôi quang màu vàng tím không ngừng đánh ở trên đầu Vân Mộng Long Vương, đánh cho hắn óc bay tứ tung, cả mảng lớn máu tươi như thủy triều phun ra.

“Cơ Hạo đạo hữu, ngươi xuống tay quá mức độc ác, tâm tính độc địa như thế, thật sự không phải phúc của thương sinh!”

“Ngươi, vẫn là đi chết đi!”

Hai tiếng thét dài truyền đến, hai cái bóng người cao lớn mặc áo vải thô màu trắng bỗng chợt đến phía sau Cơ Hạo, một người cầm chày báu, một người cầm bảo tháp, đồng thời hướng cái ót Cơ Hạo nện xuống.