Vu Thần Kỷ

Chương 828: Thừa dịp hư mà vào




Trên mặt nước, một đài hoa sen cực lớn do nước trong ngưng tụ thành chậm rãi xoay tròn.

Bảo Tượng, Không Thiền cầm đầu mười tám đạo nhân ngồi xếp bằng ở trên đài sen chính giữa hoa sen, đồng loạt phát ra một đạo bảo quang màu vàng nhạt, kết thành một tòa đại trận dị thường chắc chắn, gắt gao ngăn cản vô số Ác Giao điên cuồng oanh tạc từ bốn phương tám hướng.

Cũng không biết từ nơi nào toát ra nhiều Ác Giao như vậy, Ác Giao lấy hàng trăm vạn để tính đồng loạt gào thét, các loại binh khí trong tay tạo ra một mảng lớn thuỷ lôi điện tương, giống như bão táp một đợt tiếp nối một đợt hướng đại trận không ngừng đánh giết tới.

Thủ đoạn công kích của đám Ác Giao kia rất đơn nhất, trong thuỷ lôi với điện tương xen lẫn lượng lớn núi băng, bão tuyết, cái này là toàn bộ phương thức công kích của bọn họ. Nhưng không chịu nổi bọn họ số lượng quá nhiều, hơn nữa trên tay nhiều Ác Giao đều cầm các loại thần binh lợi khí, bọn họ công kích mang tới cho đám người Bảo Tượng áp lực rất lớn.

Đại trận ánh vàng rực rỡ bị đập không ngừng lắc lư, thân thể đám người Bảo Tượng cũng run rẩy không ngừng.

Cách thời gian mỗi ba năm nhịp thở, Bảo Tượng, Không Thiền vung tay lên, đem toàn bộ pháp lực của mười tám người ngưng tụ thành một luồng hướng bầu trời đánh tới, sẽ có một luồng sét màu vàng kinh thiên động địa từ trên trời giáng xuống, đem mấy trăm, mấy ngàn Ác Giao nổ chết hoặc bị thương.

Lại có mấy ngàn Ác Giao đứng ở trên đóa hoa sen nước, gào thét vung các loại binh khí đánh nhau to với Ác Giao từ bốn phương tám hướng xông lên. Trên thân đám Bảo Tượng kia mơ hồ phủ một tầng sáng màu vàng mờ mờ, cung cấp cho bọn họ phòng ngự cực kỳ cường hãn, Ác Giao bốn phía ập tới không ngừng bị bọn họ đánh chết, thương tổn bản thân bọn họ chịu lại cực kỳ có hạn.

“Bảo Tượng, Không Thiền, không hổ là môn nhân đắc ý của hai vị giáo chủ đó, Kim Cương Pháp Trận bí truyền trong môn bọn họ được xưng phòng ngự thiên hạ đệ nhất, quả nhiên danh bất hư truyền.” A Bảo mắt lộ kỳ quang nhìn đám người Bảo Tượng, Không Thiền bị vây công, khẽ cười nói: “Nếu sư tôn ở đây, không chừng lại ngứa tay, muốn một kiếm đánh xuống xem hỏa hậu Kim Cương Pháp Trận của bọn họ.”

Quy Linh và môn nhân của nàng cũng đồng loạt cười lên, nhìn đám người Bảo Tượng lâm vào vòng vây rất có ý vui sướng khi người gặp họa.

Bảo Tượng, Không Thiền, cũng đều là hạng người đại năng có lai lịch trong hồng hoang, bọn họ giống Thi đạo nhân đầu nhập vào môn hạ hai vị giáo chủ Vũ Dư đạo nhân gọi là gỗ mục, cũng là lão đối thủ của A Bảo, Quy Linh.

Cho tới nay, bởi vì đủ loại nguyên nhân, tranh bảo bối, tranh đệ tử, chiếm động thiên, đoạt phúc địa, bọn họ không biết từng giao thủ bao nhiêu lần, đã sớm chất chứa vô số oán hận. Hôm nay thấy đám Bảo Tượng, Không Thiền bị Ác Giao vây công, A Bảo với Quy Linh trừ vui sướng khi người gặp họa, cũng chỉ còn lại có vui sướng khi người gặp họa, tuyệt đối sẽ không tiến lên viện thủ.

“Bọn hắn sao có thể tới nơi này?” Cơ Hạo thì nhíu mày hỏi một câu.

“Bọn họ… luôn… Đi theo các ngươi!” Trong quả cầu nước, ‘Linh mẫu’ khẽ mở miệng nói: “Thoi vàng… Linh phù… theo các ngươi mà đến.”

A Bảo khẽ hừ một tiếng, thấp giọng cười lạnh nói: “Thoi vàng? Chẳng lẽ là món bảo bối đó? Bảo bối đấy đã rơi vào trong tay Hoa đạo nhân, cũng có năng lực xuyên qua hư không, chỉ là thua xa Thiên Địa Kim Kiều mà thôi. Linh phù? Ha ha, hai vị đó lại tự mình ra tay rồi.”

Quy Linh thản nhiên nói: “Thiên Địa Kim Kiều rơi vào tay bổn môn, lấy tính nết hai vị đó, nếu không lén lút ra tay mới cổ quái. Chẳng qua, bọn họ đuổi theo cũng thật đủ nhanh, thế mà suốt đường đuổi tới nơi này.”

Ngữ khí ‘Linh mẫu’ trở nên có chút cổ quái, nàng từ từ nói: “Dị thuật… Ác Giao quy phụ… Dẫn nàng tức giận… Vây công…”

Cơ Hạo và A Bảo, Quy Linh nhìn nhau một cái, đồng thời cười lên.

Môn nhân đệ tử Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân thích dùng bí pháp, mạnh mẽ độ nhân trở thành môn nhân đệ tử của mình. Nhưng một lần này, bọn họ hiển nhiên đã va vào trên tấm sắt. Các Ác Giao kia chính là phân thân một nửa phân linh khác của ‘Linh mẫu’, sau khi bị bọn họ mạnh mẽ độ hóa, tương đương đoạt đi của người ta một bộ phận linh hồn phân thân, sao có thể không chọc giận người ta?

Bị trăm vạn Ác Giao vây công, đây là bọn Bảo Tượng, Không Thiền tự tìm.

Bốn phương tám hướng vô số sóng to lao lên, càng nhiều Ác Giao không ngừng hướng bên này ùa tới, mây mưa trên trời càng thêm nồng đậm, vô số tiên thiên hậu thiên thuỷ lôi tối như mực từ trên trời rơi xuống, gào thét hướng bọn Bảo Tượng, Không Thiền đập xuống.

Càng có một số Ác Giao tu vi cường đại xông lên trời, chân đạp mây nước bay lượn qua lại, từ trên cao hướng đám người Bảo Tượng, Không Thiền phát động tiến công.

Áp lực cực lớn khiến đám người Bảo Tượng, Không Thiền lộ vẻ khổ sở. Bảo Tượng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, lại đem cái chày báu màu vàng nọ của hắn lấy ra, phát ra một đạo kim quang rạng rỡ thêm vào ở trên Kim Cương Pháp Trận.

Phía sau Không Thiền phóng lên một đạo kim quang, bên trong có một con ve mùa thu khổng lồ đón gió thét dài vài tiếng, sau đó nó phun ra một cành cây ánh vàng rực rỡ, từng cái lá cây màu vàng phát ra vô số phù lục màu vàng như cá bơi, cũng dung nhập Kim Cương Pháp Trận.

Mười sáu vị đạo nhân khác cũng lần lượt thi triển thần thông, đem bảo vật của mình tế ra dung nhập trận pháp, bỗng chợt khiến lực phòng ngự của trận pháp gia tăng rất nhiều.

Mặc cho vô số Ác Giao điên cuồng tấn công, Kim Cương Pháp Trận lù lù bất động.

Bảo Tượng mang theo một tia hung hăng dữ tợn cười nói: “Không biết từ bi, không biết tốt xấu, hôm nay để chúng ta siêu độ các ngươi hẳn hoi.”

Chày báu màu vàng nhoáng lên một cái, hư ảnh chày báu màu vàng dài mấy vạn trượng giống như vô số điện quang từ bầu trời hạ xuống, hung hăng nện ở đỉnh đầu các Ác Giao. Chợt nghe tiếng vỡ vụn không dứt bên tai, mấy vạn Ác Giao bị một đòn đánh vỡ đầu, thân thể nổ thành vô số bọt nước rơi xuống.

Trong hư không truyền đến tiếng sấm trầm thấp, một luồng ý chí khổng lồ buông xuống, toàn bộ Ác Giao đồng thời điên cuồng.

“Chúng ta… Hành động… sào huyệt của nàng… hẳn không có ai…” ‘Linh mẫu’ nhẹ nhàng nói một câu.

Cơ Hạo, A Bảo, Quy Linh gật gật đầu, đồng thời khẽ hô một tiếng, thúc dục Tinh Đồn chui xuống nước, tiếp tục chạy đi.

Lặng lẽ lặn đi hồi lâu, đem chiến đoàn bỏ lại xa xa phía sau, sau khi thông qua mấy vòng xoáy chảy xiết, trước mắt đám người Cơ Hạo đột nhiên sáng ngời.

Mười mấy sào huyệt Ác Giao to lớn lơ lửng ở chỗ lối ra của vòng xoáy, mấy ngàn Ác Giao lười biếng quay quanh sào huyệt, ánh sáng mờ mờ màu u lam, màu tím đậm từ trong cơ thể bọn họ trào ra, chiếu sáng một mảng thuỷ vực này.

Bỗng nhìn thấy đám người Cơ Hạo lao ra khỏi vòng xoáy, các Ác Giao đồng thời ngẩn ngơ, sau đó cùng lúc há mồm thét dài, lộ ra răng sắc nhọn đầy mồm hướng bọn họ xung phong tới.

Một thần thức dao động khủng bố to lớn cường đại, giống như thiên địa ý chí từ cách đó không xa truyền đến, hung hăng đánh ở trên thân đám người Cơ Hạo.

Cơ Hạo thét dài một tiếng, ngay lập tức tế ra trận đồ và bốn thanh bảo kiếm Vũ Dư đạo nhân cho hắn mượn, chỉ nhìn thấy một đạo trận đồ gào thét thổi quét hư không phạm vi mấy chục vạn dặm, bốn thanh trường kiếm nhập vào trận đồ, sau đó kỳ quang bốn màu từ trong trận đồ phóng lên cao.

Vô số kiếm khí lăng không, mười mấy sào huyệt của Ác Giao, mấy ngàn Ác Giao chỉ hơi nhoáng lên một cái, đã bị kiếm khí xay nát vô ảnh vô hình.

Kiếm trận phát ra tiên quang bốn màu đủ để chiếu rọi thiên địa, nháy mắt chiếu sáng một mảng thuỷ vực này.

Ngay phía trước đám người Cơ Hạo, một tòa kim tự tháp tạo hình dữ tợn, to lớn vô cùng, do huyền băng tạo thành đang lẳng lặng lơ lửng trong nước.