“Hắc ám cuối cùng sẽ bao phủ tất cả!”
Khi loan đao bay lên, Đế Thích Sát mang theo một tia cuồng nhiệt thần thánh ngửa mặt lên trời hô to.
Ma Hầu Quyền Trượng kịch liệt chấn động ở trong tay Cơ Hạo, Cơ Hạo rõ ràng cảm nhận được, giữa quyền trượng và cây loan đao này đã xảy ra năng lượng va chạm cùng pháp lực cộng hưởng kỳ dị nào đó.
Rất hiển nhiên, loan đao này cùng Ma Hầu Quyền Trượng giống nhau, là chí bảo cấp truyền thừa thần khí của Ngu tộc.
Cơ Hạo ngẩng đầu hướng loan đao nhìn tới. Loan đao cấp tốc xoay tròn, hóa thành trăng tròn màu đen bay lên cao cao. Một vầng trăng màu đen chiếu vào đầu, vì thế toàn bộ thiên và địa đều tối đi, không còn bất cứ ánh sáng nào tồn tại nữa.
Đưa tay không thấy năm ngón, bốn phía trống rỗng, một tia thiên địa linh khí cũng chẳng còn tồn tại.
Như Đế Thích Sát nói, bóng tối đã bao phủ tất cả. Cơ Hạo không phân biệt được phương hướng, không rõ cao thấp trên dưới, bốn phương tám hướng đều là một mảng hắc ám tối đen, tuyệt vọng, băng lạnh, tà ác như chất lỏng dinh dính, muốn theo từng cái lỗ chân lông của hắn xâm nhập thân thể.
Không gian không còn tồn tại, thời gian không còn sót lại chút gì, tất cả tồn tại thực chất phi thực chất đều đã biến mất.
Cơ Hạo thậm chí không nghe rõ sông lớn bên dưới phát ra tiếng sóng, tiếng động lớn xôn xao do đám tù phạm đang bỏ chạy cũng không thấy nữa, trên mặt đất nổi trận lôi đình, tiếng mắng dùng thanh lượng thật lớn điên cuồng nguyền rủa Xi Chiến cũng không nghe thấy nữa.
Chỉ có hắc ám, một mảng hắc ám làm người ta tuyệt vọng.
Trong bóng đêm Bàn Hi Thần Kính đột nhiên nhẹ nhàng run lên, Cơ Hạo cảm thấy trên da đầu một luồng nhuệ khí âm hàn cực mỏng manh bổ xuống, Bàn Hi Thần Kính chặn cho Cơ Hạo một lần công kích, nhưng Cơ Hạo vẫn cảm thấy toàn thân rét run, lục phủ ngũ tạng đều đang kịch liệt run rẩy.
Sau đó bốn phương tám hướng không ngừng có công kích đáng sợ ập tới, vô thanh vô tức nhưng thật sự tồn tại.
Bàn Hi Thần Kính khẽ chấn động, công kích dày đặc ùn ùn bị hóa giải, bắn ngược, làn da Cơ Hạo chưa bị cọ rách một chút nào, nhưng pháp lực cùng tinh thần lực của Cơ Hạo đều đang cấp tốc tiêu hao.
Bốn phương tám hướng đều là bóng tối thâm trầm, một tia thiên địa linh khí cũng không còn tồn tại. Cơ Hạo không thể phun ra nuốt vào thiên địa linh khí bổ sung tiêu hao của bản thân.
Kết giới màu đen loan đao phát ra dị thường cường đại, Bàn Hi Thần Kính tuy phẩm cấp bản thân hơn xa nó, nhưng Cơ Hạo hiện nay tu vi không đủ, cũng không cách nào thúc giục Bàn Hi Thần Kính phá vỡ một mảng hắc ám làm người ta tuyệt vọng này.
Không thể phá vỡ hắc ám bao phủ tất cả, Bàn Hi Thần Kính cũng không cách nào xé rách hư không, phun ra nuốt vào hỗn độn lực bổ sung cho bản thân. Nó mỗi lần đem công kích của loan đao bắn ngược, đều phải hấp thụ lực lượng từ trong cơ thể Cơ Hạo.
“Đế Thích Sát! Ngươi có thể thúc giục loan đao này công kích bao nhiêu lần?” Cơ Hạo lấy ra mấy viên đan dược nhét vào trong miệng, nhất thời toàn thân hắn dòng chảy nhiệt dâng trào, lại khôi phục đến trạng thái đỉnh phong: “Ta không tin, ngươi khống chế loan đao này, là không cần tiêu hao bất cứ pháp lực gì!”
Cơ Hạo quát lớn, rất nhanh hắn đã nghe được thanh âm lạnh như băng của Đế Thích Sát: “Không sai, khống chế Hắc Ám Thần Đao, ta tiêu hao rất lớn. Nhưng ta là tồn tại Nhật Nguyệt cảnh. Ta là tồn tại so với cái nhân tộc các ngươi gọi là Vu Thần còn mạnh hơn, chút tiêu hao đó đối với ta không đáng nhắc tới!”
“Mà ngươi thì sao? Nghiêu Bá Cơ Hạo, căn cứ tình báo của ta, tu vi vu lực của ngươi chỉ là Vu Vương cảnh! Vu Vương nhỏ bé, không đáng nhắc tới! Trên người ngươi có bảo vật hộ thân không tồi, nhưng lấy tu vi yếu ớt của ngươi mà nói, ngươi có thể ngăn được ta công kích bao nhiêu lần?”
“Ta, nhất định phải chặt đầu ngươi, đem xương sọ của ngươi làm thành bát rượu để sưu tầm!”
“Hai con trai của ta. Đế Sát và Đế La, bọn nó tuy không nên thân, nhưng bọn nó dù sao cũng là con ta! Cho dù bọn nó phải chết, cũng không thể chết ở trên tay dân bản xứ ti tiện! Tuy chút sỉ nhục đó với ta hiện tại mà nói không đáng nhắc tới, nhưng có cơ hội rửa sạch sỉ nhục, ta sao có thể buông tha chứ?”
Đế Thích Sát ở một bên chậm rãi nói: “Hơn nữa, ta hy vọng bắt sống ngươi! Ta rất muốn biết, ngươi đã đạt thành hiệp nghị gì cùng đám phế vật vô năng kia. Khiến ngươi không tiếc trả giá phí tổn lớn như vậy tới cứu viện bọn hắn. Vì sao? Rốt cuộc là vì sao?”
“Chúng ta là kẻ địch, Nghiêu Bá Cơ Hạo, chúng ta là kẻ địch. Đế Duyên Đà, Đế Lạc Lãng bọn phế vật đó, là phế vật ta đều đã vứt bỏ, ngươi vì sao phải cứu bọn hắn? Không có đạo lý. Căn bản không có bất cứ đạo lý nào! Ngươi có âm mưu gì? Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Cơ Hạo không hé răng, Bàn Hi Thần Kính ngăn cản cho hắn từng lần công kích trí mạng, nhưng pháp lực tiêu hao cũng chợt gia tăng.
May mắn trong đan dược hồ lô Huyền Đô đạo nhân đưa tới có linh đan chồng chất như núi. Cơ Hạo ở Bàn Hi thế giới vơ vét rất nhiều dược thảo quý hiếm, đan dược hồ lô đang không ngừng đem những dược thảo đó luyện chế thành đan dược.
Lại là một nắm linh đan nhét vào trong mồm, toàn bộ hao tổn của Cơ Hạo được bổ sung hết về.
Nhìn quanh một hồi, bốn phương tám hướng đều là hắc ám, hắc ám vô biên vô hạn, dinh dính nặng nề. Cơ Hạo cũng không biết Đế Thích Sát trốn ở nơi nào, nhưng thanh âm Đế Thích Sát không ngừng từ bốn phương tám hướng truyền đến.
“Hoặc, ngươi có thể lựa chọn đầu hàng. Một trọng thần nhân tộc đầu nhập vào ta, cái này có thể gia tăng uy vọng của ta thật lớn.”
“Ta có một kế hoạch lớn. Nghiêu Bá Cơ Hạo, ta có một kế hoạch lớn vĩ đại, hơn nữa ta đã bố trí thỏa đáng, mọi sự đã chuẩn bị! Ngươi hiện tại đầu nhập vào ta, trở thành nô lệ của ta, ta có thể cho ngươi chia sẻ vinh quang tương lai của ta.”
“Cho dù là một bộ phận bé nhỏ không đáng kể, nhưng đối với ngươi nhỏ bé mà nói, đó cũng là thành tựu vĩ đại vĩnh viễn không thể đạt tới!”
Kế hoạch lớn? Đế Thích Sát có kế hoạch lớn?
Cơ Hạo thúc đẩy toàn bộ trí nhớ bắt đầu cân nhắc lời này. Chẳng lẽ, từ Bàn Hi thế giới đánh cược, thẳng tới bây giờ tất cả hành động của hắn, đều là vì kế hoạch lớn đó sao?
“Người áo đen kia là ai? Ta rất tò mò một điểm này.” Cơ Hạo tính toán hồi lâu, lại nuốt vào một nắm linh đan sau đó rất trầm ổn hỏi Đế Thích Sát.
“Úc, cái này không thể nói cho ngươi. Hắn ở trong kế hoạch của ta có vị trí cực kỳ quan trọng, hắn là minh hữu của ta, ta và hắn… Ừm, ta và hắn cũng không có xung đột trên bản chất, chúng ta sẽ trở thành người hợp tác vô cùng tốt.” Đế Thích Sát rất đắc ý cười: “Nhưng ta có thể nói cho ngươi, hắn là một đại nhân vật, một đại nhân vật hết sức quan trọng!”
Cơ Hạo nhíu nhíu mày, đại nhân vật sao?
Đại nhân vật hết sức quan trọng của nhân tộc bên kia?
Thần tử quan trọng nào đó của Đế Thuấn? Hoặc là tộc trưởng đại bộ lạc đỉnh cấp nào đó?
Hàn khí âm hàn?
Cơ Hạo cười lạnh một tiếng, chậm rãi lấy ra Hỗn Độn Kiếm Hạp: “Hàn khí hắn phát ra rất đáng sợ… Không lẽ, là thuỷ thần Cộng Công sao?”
Đế Thích Sát vẫn luôn thao thao bất tuyệt đột nhiên ngậm miệng, sau đó tần suất bị công kích của Cơ Hạo chợt gia tăng gấp trăm lần. Cho dù ở trong bóng đêm cắn nuốt tất cả, Cơ Hạo cũng tựa hồ nghe thấy thanh loan đao kia xé rách hắc ám phát ra tiếng kêu bén nhọn.
“Ta hiểu rồi… Nhị sư bá, bảo bối ngươi tự tay luyện chế, nhất định phải biểu hiện tốt một chút!”
Cơ Hạo quát to một tiếng, búng ngón tay, Hỗn Độn Kiếm Hạp ‘keng’ một tiếng mở ra.
Trong bóng đêm vô biên vô hạn, một đạo hỗn độn kiếm khí đột nhiên xuất hiện.
Hắc ám bao phủ tất cả ‘Oành’ một tiếng tan rã, một đạo kiếm khí ảm đạm dài cả thước, rộng bằng ngón tay xé rách hắc ám, bắn thẳng tắp về phía trước ngực Đế Thích Sát đang trợn mắt há hốc mồm.
Nơi kiếm khí đi qua, thiên địa vạn vật đều thành hỗn độn.
Đế Thích Sát hú lên quái dị, loan đao cấp tốc bay về, một ánh đao màu đen bao lấy thân thể hắn, mang theo hắn phóng lên cao chật vật bỏ chạy.
Hỗn độn kiếm khí lóe lên một cái đuổi theo Đế Thích Sát, chợt nghe một tiếng rú thảm, cả mảng lớn máu bọc hai cái chân trắng nõn rơi xuống.