Kiếm quang ngay tại trước mắt, trên mặt A Phái La hiện lên một tia cười dữ tợn.
Cơ Hạo nheo mắt, toàn thân mười hai vạn chín ngàn sáu trăm đường mạch lạc rộng lớn mềm dẻo như sông lớn, trong hơn trăm vạn vu huyệt dày nặng, chắc chắn như động phủ to lớn, thái dương tinh lực thuần hậu mãnh liệt chợt sụp đổ.
Co lại, nội liễm, vu lực cường đại hơn xa gấp trăm lần so với Vu Vương đỉnh phong tầm thường trong nháy mắt này áp súc thành một điểm nhỏ.
Không có chất lượng, không có sức nặng, chỉ có thái dương lực khổng lồ tràn ngập trong đó, một điểm nho nhỏ đen như mực, như hắc động cắn nuốt tất cả, lại bởi vì thái dương lực thuộc tính quan hệ, lúc nào cũng phun ra vô lượng hào quang.
Thân hình cao lớn của Cơ Hạo cũng hướng vào phía trong sụp đổ một chút, cơ bắp chợt co rút lại, trên xương khớp chỉ còn lại có một tầng da mỏng manh, dán sát vào gân cốt, hắn nháy mắt biến thành một bộ xương khô dữ tợn.
Chỉ có hai mắt hắn biến thành màu vàng thuần túy, giống như một ngọn núi lớn do vàng đúc thành đang thiêu đốt, kim quang nóng cháy mãnh liệt, phóng đãng, chất chứa sinh cơ vô biên, lại mang theo lực lượng hủy diệt vô cùng đáng sợ từ trong hốc mắt hắn hừng hực phun trào ra, A Phái La toàn lực đâm ra một kiếm này, ở trong mắt Cơ Hạo đã không hoàn mỹ thế nào nữa.
Nguyên thần lực đang cấp tốc tiêu hao, Khai Thiên Nhất Kích chính là dựa vào tiêu hao lực lượng thần thức, dò xét thiên cơ, bắt giữ được một (một ở đây nằm trong Đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn chín) chạy đi, bắt giữ được điểm yếu của kẻ địch, tìm khích đảo hư công kích chỗ yếu hại trí mạng nhất của kẻ địch.
Một đòn hoàn mỹ không kẽ hở của A Phái La, ở trong mắt Cơ Hạo lộ ra ước chừng bảy lỗ hổng.
Đặt ở lúc vừa học được Khai Thiên Nhất Kích, toàn bộ lực lượng linh hồn của Cơ Hạo, chỉ có thể khiến hắn miễn cưỡng nhận ra một chỗ lỗ hổng trong công kích của kẻ địch. Nhưng giờ phút này, hắn tu thành nguyên thần, tu vi gần như sắp kết thành đạo chủng, cho dù là cao thủ như A Phái La, hắn cũng có thể từ trong công kích của gã tìm được bảy lỗ hổng.
Vang ‘Răng rắc’, cánh tay phải gầy trơ cả xương của Cơ Hạo nâng lên.
Trong cơ thể, một điểm thật nhỏ kia chợt hướng vào phía trong hung hăng co lại một lần. Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh đối ứng Cửu Tự Chân Ngôn Pháp Ấn ở bên cạnh điểm sáng chợt lóe, sau đó nhanh chóng dung nhập trong đó.
Kèm theo tiếng ầm ầm trầm thấp, điểm nhỏ bé phát nổ, từng đạo khí kình khủng bố chồng chất phun ra. Tầng tầng khí kình ngưng tụ thành chín đạo chân ngôn pháp ấn, gấp gáp ma sát va chạm lẫn nhau, không ngừng cắn nuốt dung hợp, cuối cùng hóa thành một hư ảnh đại phủ nho nhỏ, mang theo lực lượng hùng hồn không thể ngăn cản lao vào trong cánh tay phải của Cơ Hạo.
Cánh tay phải Cơ Hạo chợt kéo dài một trượng có thừa, xương khớp, kinh lạc, da thịt đều bị lực lượng đáng sợ nháy mắt kéo dài.
Cánh tay vặn vẹo kéo dài cấp tốc bành trướng, trong chớp mắt đã bành trướng đến trình độ có thể so với hông A Phái La. Mỗi một lỗ chân lông trên cánh tay hắn đều đang sáng lên, phát ra kim quang mắt thường không thể nhìn thẳng. Kim quang mờ mờ nháy mắt hóa thành ngọn lửa màu vàng, bọc cánh tay Cơ Hạo hừng hực thiêu đốt lên.
Khai Thiên Nhất Kích, Ích Địa Nhất Kích, khai thiên tích địa liên hợp đánh ra.
Cơ Hạo hầu như vắt cạn nguyên thần khóa cứng một điểm yếu nhất trong kiếm thế của A Phái La, cũng chính là một điểm hắn mạnh nhất, càng là một điểm trí mạng nhất của hắn.
Mọi người đều cảm thấy tư thế Cơ Hạo ra quyền rất cổ quái, giống như trong tay hắn nắm một thanh binh khí ngắn nặng nề không nhìn thấy được. Hắn không phải dùng nắm tay đi đánh về phía kiếm của A Phái La, mà là lấy binh khí vô hình nọ trong tay, nặng nề bổ về phía kiếm quang của A Phái La.
Một kích bổ ra.
Khai Thiên Nhất Kích, Ích Địa Nhất Kích dung hợp gần như hoàn mỹ.
Một đòn toàn lực vét sạch toàn bộ bản mạng vu lực, toàn bộ lực lượng thân thể, toàn bộ lực lượng nguyên thần của Cơ Hạo.
Không khí trong đại điện ở lúc da thịt Cơ Hạo co rút lại, thì không chịu khống chế hướng nắm tay của Cơ Hạo hội tụ tới. Khi hắn đánh ra một đòn này, trong đại điện đã bỗng dưng không còn một chút không khí nào, không có một chút thiên địa nguyên khí nào, thậm chí ngay cả châu quang của toàn bộ dạ minh châu trên trần nhà cũng bị một đòn này của Cơ Hạo hút sạch sẽ.
Đại điện tối như mực, không gian cũng bị lực lượng quái dị vặn vẹo.
Toàn bộ mọi người không nhìn thấy gì, cũng không cách nào cảm giác rốt cuộc đã xảy ra cái gì. Mọi người đều có một loại ảo giác, bọn họ như về tới trong hỗn độn trước khi Bàn Cổ thế giới mở. Bị bao vây ở trong hạt giống thế giới của Bàn Cổ thế giới, không có trời, không có thời gian, không có cao thấp trên dưới, không có địa thủy hỏa phong.
Một mảng hỗn độn, không biết năm tháng, không biết mình tồn tại hay không, không biết bên người có gì.
Chỉ có chờ đợi sau khi Bàn Cổ thánh nhân đánh ra một đòn khai thiên tích địa nọ, một khoảng thiên địa này mới trở thành thiên địa, một phương thiên địa này mới có ý nghĩa thực tế.
Kiếm quang của A Phái La ở trong một mảng bóng đêm thâm thúy này vặn vẹo, sụp đổ, vỡ nát, không còn sót lại chút gì, kiếm kỹ của hắn chỉ là gần với đạo, nhưng cách đạo chân chính còn có khoảng cách dài đằng đẵng.
Mà Cơ Hạo đánh ra một quyền này, ở trên ý nghĩa nào đó, đã là ‘đạo’!
Ở cùng lúc nắm tay Cơ Hạo đánh ra, trong thần hồn không gian, hư ảnh hiện ra thân hình. Hắn bày ra tư thế giống Cơ Hạo như đúc, tay phải nhẹ nhàng đánh ra, ngón tay phải trỏ ở trong hư không chậm rãi vẽ ra một đường cong hoàn mỹ, sắc bén.
Trong một quyền này Cơ Hạo đánh ra vốn còn có vô số chỗ xù xì, không hoàn mỹ, nhưng trải qua một cú vạch đó của hư ảnh, một đòn này của hắn liền trở nên hoàn mỹ, mượt mà, giống như đại đạo bảo luân, không có bất cứ tỳ vết nào nữa.
Quỹ tích một đòn này, cũng liền khắc thật sâu ở trong nguyên thần của Cơ Hạo, không cách nào quên đi nữa.
Nắm tay phải chấn động, một đòn này của Cơ Hạo và trọng kiếm của A Phái La đánh vào nhau, một tiếng vang thanh thúy, trọng kiếm của A Phái La bị một đòn bàn tay trần của Cơ Hạo phá nát, nắm tay nhìn như nhẹ nhàng của Cơ Hạo rơi ở trên bụng A Phái La, nháy mắt nắm tay hắn tiếp xúc chiến giáp của A Phái La, rất quái dị nháy mắt chấn động chín lần.
Ích Địa Nhất Kích, một đòn dốc sức tập trung toàn bộ tinh khí thần, nháy mắt bộc phát ra lực công kích đáng sợ gấp mười, gấp trăm lần, ngàn lần thậm chí vạn lần ngày thường.
Chiến giáp màu máu trên người A Phái La ‘keng’ một tiếng ầm ầm vỡ nát, giáp trụ biến thành vô số mảnh vỡ nhỏ bé nhất gào thét hướng bốn phía phun ra. Nắm tay Cơ Hạo nhìn như mềm nhũn rơi ở trên bụng A Phái La, chợt nghe một tiếng nổ, A Phái La hộc máu bay ngược về phía sau, giữa eo bụng hắn xuất hiện một đoạn chỗ trống, hắn bị một quyền này của Cơ Hạo cứng rắn đánh thành hai đoạn.
“Không!” Những người áo đen xâm nhập đại điện cùng cất tiếng kinh hô!
“Ta… Đệch!” Hai thanh đại đao trong tay Ngao Lễ ‘keng’ rơi xuống đất, gương mặt vặn vẹo mắng to một tiếng.
“Gặp… Gặp quỷ rồi!” Phượng Cầm Tâm đang ung dung thưởng thức Chấn Thiên Linh, bỗng dưng nhìn thấy chiến quả đáng sợ một quyền này của Cơ Hạo, nàng thiếu chút nữa đem Chấn Thiên Linh nhét vào trong miệng mình.
Một quyền của Cơ Hạo có hiệu quả, chỉ cảm thấy mỗi tế bào toàn thân đều hầu như biến thành da mỏng, toàn bộ tinh khí thần cả thân đều bị vắt cạn, hai chân mềm nhũn muốn ngất ngã xuống đất. Nhưng hắn lập tức bày ra tư thế Vạn Vật Sinh, thân thể khẽ run lên, hai tay dựa theo quỹ tích kỳ diệu nhẹ nhàng vạch ra một cái hình cung tròn hoàn mỹ.
Vô cùng vô tận thiên địa lực bốn phương tám hướng gào thét, hoan hô rót vào thân thể Cơ Hạo.
Đỉnh tròn năm màu trong bụng điên cuồng phun ra nuốt vào thiên địa lực vô cùng vô tận, không ngừng phun ra từng luồng thái dương tinh lực to lớn khổng lồ rót vào toàn thân Cơ Hạo.
Cơ Hạo chậm rãi phun ra một ngọn lửa màu vàng, da thịt khô quắt toàn thân chợt trở nên đầy đặn mượt mà, lực lượng vừa mới tiêu hao hết ở trong ngắn ngủn một nhịp thở đã khôi phục bảy thành!
Một tiếng sấm từ trong cơ thể hắn truyền đến, sau một đòn toàn lực chỉ biết tới cái trước mắt, lại dùng Vạn Vật Sinh nuốt nạp thiên địa tạo hóa lực bổ sung toàn thân, Cửu Chuyển Huyền Công của Cơ Hạo chợt đột phá đến tầng thứ ba ——lực lượng thân thể bỗng dưng tăng trưởng gấp tám ban đầu!