Vu Thần Kỷ

Chương 708: Tranh đoạt chủ quyền




Sương mù bao phủ Bàn Hi, hư không chồng chất hợp thành mê cung, làm Bàn Hi vô luận đi hướng nào, cũng chỉ có thể nhìn thấy một mảng sương mù mênh mông, lại như thế nào cũng không thể thoát ly mê cung không gian ở ngoài xem ra chỉ có phạm vi mấy trăm dặm, không gian thực tế bên trong lại rộng tới ức vạn dặm.

Không còn mục tiêu, Bàn Hi ngây ngốc ở trong không gian mê cung đi một lúc, sau đó liền xuất phát từ bản năng ngừng lại.

Đứng ngoài mê cung, mọi người đều nhìn Bàn Hi, nhìn nàng mờ mịt lơ lửng ở trong một tầng sương mù mỏng manh không nhúc nhích. Qua thời gian hơn một ngày, Bàn Hi dứt khoát cuộn mình ở giữa không trung, lâm vào hôn mê mức độ sâu.

Nếu không có ai quấy nhiễu nàng, có lẽ nàng sẽ tiếp tục ngủ như vậy, thẳng đến lúc Bàn Hi thế giới bị Bàn Cổ thế giới hoàn toàn cắn nuốt.

Cơ Hạo lẳng lặng nhìn Bàn Hi, câu được câu không thương thảo đủ loại phán đoán với hư ảnh, nhớ lại các loại tình huống của lần sinh tử đổ chiến này.

Rất hiển nhiên, ngay từ đầu kế hoạch của dị tộc chính là thông qua nắm giữ thiên đạo lực tiêu diệt chiến sĩ nhân tộc tham gia đánh cược.

Một ngàn vạn nhân tộc tinh nhuệ, hơn nữa mỗi người mang theo hoặc nhiều hoặc ít hộ vệ, số lượng cường giả khổng lồ của nhân tộc hoặc là ngưng tụ vu tinh, hoặc là ngưng tụ bản mạng tinh lực, vô luận vu tinh hay tinh lực, đều có một tia pháp tắc lực của Bàn Cổ thế giới chất chứa ở bên trong.

Đem những người này làm tế phẩm, để Bàn Hi cắn nuốt vu tinh của Vu Đế nhân tộc, tinh huyết của Vu Vương nhân tộc, để thân thể nàng trước tiên dung hợp một bộ phận vu tinh và khí tức pháp tắc Bàn Cổ thế giới chất chứa trong tinh huyết, nàng sẽ có được một tầng màu sắc tự vệ.

Sau khi dung hợp khí tức pháp tắc Bàn Cổ thế giới, Bàn Hi thông qua thông đạo vượt giới xâm nhập Bàn Cổ thế giới, sẽ không bị thiên đạo pháp tắc Bàn Cổ thế giới áp chế quá nhiều nữa, lại càng sẽ không dẫn phát lôi kiếp mang tính hủy diệt.

Bởi vậy, Bàn Hi sẽ trở thành binh khí đáng sợ nhất trong tay dị tộc, tuyệt đối sẽ mang đến phiền toái cực lớn cho nhân tộc.

Nhưng vì đám người Cơ Hạo biểu hiện ưu việt, các tinh nhuệ dị tộc do Da Ma Sát, Da Ma Đà cầm đầu hầu như bị tiêu diệt hết, Xi Vưu liền nhân đó chiếm được cơ hội, cũng không biết hắn thuyết phục Da Ma Đà như thế nào, Xi Vưu thuận lợi cắn nuốt chín thành tinh huyết của Bàn Hi.

Lấy thực lực Xi Vưu, nếu không có Bàn Hi chủ động phối hợp, hắn căn bản không tổn hại được một sợi lông của Bàn Hi. Càng không cần nói cắn nuốt tinh huyết của nàng. Nhưng Xi Vưu lại đã thành công chiếm được tinh huyết của Bàn Hi, hắn đã làm được.

Sau đó hắn ngang nhiên giết toàn bộ quý tộc Ngu tộc, chiến sĩ Già tộc, thợ Tu tộc còn sống, mang theo chiến sĩ sót lại của Xi Vưu quân trốn ra khỏi Bàn Hi thế giới. Không còn dị tộc sống sót làm chứng, chuyện Xi Vưu thu được tinh huyết của Bàn Hi có thể hoàn toàn che dấu đi.

Bàn Hi là hỗn độn thánh nhân, một giọt tinh huyết cũng chất chứa vô biên tạo hóa lực, cho dù Bàn Hi am hiểu là thần thông pháp thuật, không phải cường giả tác chiến gần người, nhưng Xi Vưu sau khi chiếm được chín thành thậm chí nhiều tinh huyết hơn nữa của nàng, chỉ cần hắn tiêu hóa xong những tinh huyết đó, hắn vẫn có thể thu được lực lượng đáng sợ.

Nói như vậy, ngay từ đầu cái gọi là đánh cược sinh tử, ngay từ đầu cái gọi là đánh thức Bàn Hi, tất cả cái này đều thành yểm hộ mưu tính nào đó ở tầng sâu hơn.

Có người lợi dụng nhân tộc và dị tộc tham gia đánh cược, hai bên đều thành vật hi sinh của hắn, mà Xi Vưu rất có thể là quân cờ của người nọ, từ trong đó kiếm lợi lớn nhất.

Dựa theo Cơ Hạo suy tính, Bàn Hi nếu đi Bàn Cổ thế giới, nàng sẽ là tài phú chung của toàn bộ Ngu triều; mà Xi Vưu, hắn sẽ trở thành thanh đao sắc nắm trong tay của riêng người nào đó. Cắn nuốt chín thành tinh huyết của Bàn Hi, Xi Vưu sẽ trưởng thành tới trình độ nào?

Một chiến sĩ cường đại có thể so với Bàn Hi, lại chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình mình, hơn nữa trừ mình, không có ai biết hắn rốt cuộc cường đại bao nhiêu, đối với người phía sau màn làm chủ tất cả cái này mà nói, không hề nghi ngờ giá trị của Xi Vưu vượt qua Bàn Hi ngàn lần, vạn lần.

“Bỏ việc công cho cái riêng. Kẻ này đã chơi toàn bộ dị tộc một vố.” Cơ Hạo vuốt lông chim ấm áp bóng loáng của Nha Công, nhìn Bàn Hi cuộn mình ngủ say lẩm bẩm: “Thật muốn đem kẻ làm việc đó lôi ra, nhưng ta là nhân tộc, ta nói gì dị tộc cũng sẽ không tin.”

Hư ảnh không hé răng, Cơ Hạo lẩm bẩm: “Nếu có thể tìm được người trong dị tộc, để bọn hắn phát ra lời đồn đãi mà nói, hiệu quả so với ta nói ra sẽ tốt hơn nhiều lắm. Ô, ngẫm lại xem, dị tộc ta quen biết, có ai là có thể lợi dụng?”

“Đế thị nhất tộc? Đế Thích nhất tộc? Kiền thị nhất tộc?” Cơ Hạo bấm ngón tay, lặng lẽ lẩm bẩm. Chẳng qua, quan hệ của hắn cùng đám dị tộc đó đều như nước với lửa, người ta căn bản không có khả năng hợp tác cùng hắn.

“Được rồi… không tìm thấy mục tiêu có thể hợp tác, Xi Vưu và ta cũng không có thù hận cá nhân gì, chuyện này, tạm thời đặt xuống đã.” Cơ Hạo bất đắc dĩ thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn về phía đám người Cộng Công Thị xa xa đang kịch liệt khắc khẩu.

Bàn Hi, Bàn Hi mở Bàn Hi thế giới, đã dẫn phát khúc mắc của Cộng Công Thị và những người đó.

Tuy chân linh của nàng đã ngã xuống, ở lại chỗ này chỉ là một thể xác trống rỗng, hơn nữa cũng chỉ có Cơ Hạo mới biết, ngay cả tinh huyết trong thể xác này cũng bị Xi Vưu cướp đi trên chín phần rồi, nhưng người khác không biết.

Hơn nữa cho dù bọn họ biết tinh huyết của Bàn Hi bị cướp đi chín phần lại đã sao? Thân thể của nàng vẫn không thể phá vỡ, một quyền một cước của nàng lực sát thương đáng sợ như cũ. Bàn Hi mất đi chân linh, vẫn có được sức dụ – hoặc đáng sợ.

Ít ít nhất, nếu có thể có được Bàn Hi, ít nhất nhà mình sẽ có thêm một chiến lực cường đại đánh không hỏng, rơi không vỡ. Không nên nhìn Bàn Hi hiện tại bị mê cung vây khốn, đó là bởi không có ai chỉ huy. Chỉ cần có người khống chế, mê cung sương mù này căn bản không có khả năng vây khốn nàng.

Hơi tà ác chút, nếu nghĩ cách rút ra tinh huyết trong cơ thể Bàn Hi, rót vào trong cơ thể đứa con nào đó nhà mình, có thể tăng lên bao nhiêu chiến lực của đứa con nối dõi thì chưa nói. Hỗn hợp huyết mạch Bàn Hi, về sau con cháu nhà mình, có thể trở thành thần tộc cường đại có thể so với Cộng Công Thị, Chúc Dung thị, thậm chí vượt xa bọn họ hay không?

Càng thêm tà ác một chút nữa, nếu đem Bàn Hi dùng bí pháp vu chú hiến tế, hiến cho những tồn tại khủng bố trước hồng hoang đã ngã xuống, nay chỉ có một số mảnh vỡ nào đó tồn lưu lại, nhưng chỉ một chút mảnh vỡ đó cũng đã mạnh mẽ vô cùng, có thể mang đến lợi ích lớn hơn nữa cho bộ tộc mình hay không?

Ví dụ như nói một cái ma thần huyết mạch bắt nguồn từ thái cổ hồng hoang đầy đủ?

Dùng câu không thích hợp để nói, một sợi tóc trên người Bàn Hi cũng là chí bảo.

Cho nên Cộng Công Thị và một đám cao tầng nhân tộc hoa chân múa tay lớn tiếng rít gào, khàn giọng tranh đoạt quyền sở hữu Bàn Hi. Trừ bóng người nón cao cùng mấy người lão thành ổn trọng đứng ở một bên không hé răng, trưởng lão khác bao gồm vài đại bộ tộc đỉnh cấp đều gia nhập trong vòng tranh đoạt.

Cũng không biết bọn họ nói những gì, đến cuối cùng, một trưởng lão đến từ Tây Hoang Đào Ngột bộ đột nhiên lớn tiếng hét rầm lên: “Tranh cái gì? Tranh cái gì? Dựa theo công lao tính toán đi, lần này ai lập công lao lớn nhất, thì độc chiếm toàn bộ chiến lợi phẩm! Lải nhải những thứ vớ vẩn đó làm gì?”

Quân công?

Cộng Công Thị cùng người khác đồng thời hướng phía tộc nhân nhà mình nhìn tới.