Bàn Hi còn chưa dừng được bước chân, kiếm quang của Tự Văn Mệnh đã không ngừng hạ xuống.
Tự Văn Mệnh dẫn dắt tám bản mạng vu tinh, thuần một sắc đều là tinh tú thuộc tính thổ, cho nên kiếm quang của hắn chỉ có một thuộc tính, đó là trầm trọng, trầm trọng không thể nói nên lời, trầm trọng gần như đại đạo nghiền áp.
Khi kiếm quang màu vàng xé rách hư không, hung hăng đánh về phía Bàn Hi, kiếm quang kéo theo dư âm quét dưới đất, nơi đi qua khói bụi bay lên, trong con rối kim loại rậm rạp trên mặt đất, toàn bộ con rối kim loại trong một dải đất rộng chừng trăm trượng, dài trăm dặm đồng thời bị lực lượng trầm trọng nghiền thành sắt lá.
Còn có mấy chục tên chiến sĩ tinh nhuệ của Xi Vưu quân đoàn vừa lúc ở trên quỹ tích kiếm quang lướt qua không trung, dư kình kiếm quang của Tự Văn Mệnh nghiền ép đến, trong bụi đất bay lên mấy chục tên chiến sĩ của Xi Vưu quân đoàn mềm nhũn hai chân, không tự chủ được quỳ rạp xuống đất, xương khớp toàn thân bị ép thành phấn.
Tiếng nổ lớn ‘Thùng thùng’ kéo dài nổi lên, kiếm quang của Tự Văn Mệnh giống như mưa to đánh ở trên người Bàn Hi.
Bàn Hi ổn định thân thể, thân thể lơ lửng ở không trung không chút sứt mẻ. Mặc cho Tự Văn Mệnh dốc hết toàn lực liên tục đánh ra mấy trăm đạo kiếm quang, mái tóc dài của Bàn Hi bị kiếm quang kéo theo gió dữ thổi tung lên, nhưng nàng ngay cả màu sắc làn da cũng chưa biến hóa một chút nào.
Trên tường thành Tự Văn Mệnh kinh hãi ngừng tay, kinh ngạc nhìn Bàn Hi không thể lên tiếng. Lấy thực lực hắn hiện nay, đánh điên cuồng một phen như vậy lại không thể tổn hại một sợi lông của Bàn Hi, điều này làm trong lòng Tự Văn Mệnh thấy rét lạnh từng đợt.
“Đây là quái vật gì vậy! Cô ta tựa như không có bảo vật hộ thể, chỉ là đơn thuần thân thể?” Môi Tự Văn Mệnh có chút run rẩy lẩm bẩm.
“Thật không tồi, có thể từ dưới tay quái vật như vậy thoát chết.” Hoa Tư Liệt ngạc nhiên hướng Chúc Dung Thiên Mệnh nhìn một cái: “Chạy trốn thật nhanh.”
Cơ Hạo thét dài một tiếng, chủ động hướng Bàn Hi lao lên.
Vô luận như thế nào cũng không thể để Bàn Hi ở trong thành đại khai sát giới. Không ai có thể chống đỡ được nàng, trừ Cơ Hạo mượn dùng lực lượng Bàn Hi Thần Kính có thể dây dưa với nàng đôi chút, Tự Văn Mệnh trở xuống không ai có thể chống đỡ được nàng. Cho dù trên người Man Man có một đạo phân thân Chúc Dung thị phân ra, Chúc Dung thị cũng không có cách nào làm gì Bàn Hi.
Loại quái thai này, căn bản là tồn tại không phải con người có thể đối kháng.
Cơ Hạo lao tới trước mặt Bàn Hi, vung Cửu Dương Qua vất vả mà không thu được gì hướng tới Bàn Hi bổ loạn một trận.
Bàn Hi bị kích thích, theo bản năng hướng Cơ Hạo quyền đấm cước đá một phen, tất cả công kích của nàng đều bị bắn ngược đến trên người chính mình, mỗi một đòn đều đem nàng đánh bay mấy chục dặm. Cơ Hạo kéo Bàn Hi nhanh chóng rời xa chiến trường, rời xa tầm mắt đám người Da Ma Sát.
Một đám hơi nước lơ lửng ở trên không tòa thành, Hà Bá rống giận liên tục dây dưa cùng Xi Vưu. Lấy tư cách và sự từng trải của Hà Bá, trên người hắn cũng có vài món bảo bối tốt, tuy bị Bàn Hi bóp nát một viên Thủy Ba Động Thiên Châu, nhưng vẫn có bảo bối áp đáy hòm, đủ để bám trụ Xi Vưu.
Thành trì kim loại của đám người Da Ma Sátở dưới sự bảo vệ của kết giới do thần tháp phóng ra, chậm rãi hướng tòa thành tới gần.
Khi thành trì kim loại tới gần đến khoảng cách hơn trăm dặm, mười mấy tòa thần tháp đồng thời phun ra những luồng ánh sáng mãnh liệt đánh về phía tường thành.
Tường thành do Thiên Cơ trưởng lão và đám đông tổ linh, thánh linh dốc sức rèn phát huy ra hiệu quả nên có. Không còn thiên đạo lực giở trò xấu thêm vào, trên tường thành kim loại dày nặng vô cùng đột ngột hiện ra từng đạo phù văn thật lớn, mấy vạn cột đồ đằng từ ba tầng tường thành trong ngoài không ngừng hiện lên, kết giới năm màu gắt gao bao lấy tường thành, chặn công kích mà thần tháp Ngu tộc phóng ra.
Nơi ánh sáng mạnh mẽ do thần tháp Ngu tộc phun ra đi qua, hư không cũng vặn vẹo vị trí, cột sáng trong mỗi một nháy mắt phóng ra uy năng khủng bố, đều tương đương với một đòn toàn lực của một vị Vu Đế đỉnh phong.
Nhưng Cơ Hạo tính kế, Thiên Cơ trưởng lão đốc xúc đám đông tổ linh, thánh linh dân bản xứ xây dựng tường thành, lực phòng ngự nó có được cũng rất khủng bố. Ngũ hành kết giới dày nặng giống như một cái mai rùa cực lớn, gắt gao chặn cột sáng bắn chụm.
Nơi kết giới và cột sáng va chạm ánh sáng chói lóa sôi sục, trên kết giới dày nặng nổi lên lượng lớn gợn sóng.
Tinh thạch chồng chất như núi trong thần tháp của Ngu tộc nhanh chóng thiêu đốt. Tiêu hao trong mỗi một nháy mắt đều là một con số thiên văn đáng sợ.
Cột sáng bắn, Da Ma Sát hung hãn hạ lệnh, lệnh toàn bộ thần tháp tham gia công kích đều mở hết công suất vận chuyển trận pháp, vận dụng uy lực mạnh nhất không tiếc phí tổn công kích mãnh liệt. Thần tháp kịch liệt chấn động, phù văn trên thân tháp không ngừng phun tung toé ra ánh lửa và ánh điện loá mắt, loại này thời gian dài toàn lực công kích. Đối với này thần tháp cũng là một loại đáng sợ gánh nặng.
Mỗi lần những thần tháp này nhiều nhất liên tục công kích hết công suất một khắc đồng hồ, sau đó sẽ phải lâm vào thời gian phục hồi dài đến ba canh giờ.
Trên tường thành, Thiên Cơ trưởng lão tọa trấn đầu mối trận pháp rất nhanh đã thăm dò ra tiết tấu công kích của Ngu tộc, nắm giữ thời cơ chuẩn xác. Thần tháp Ngu tộc một khi phát động công kích, trận pháp phòng ngự của tường thành sẽ toàn lực vận chuyển. Một khi thần tháp công kích yếu bớt, cường độ kết giới trên tường thành cũng theo đó hạ xuống.
Hai bên một công một phòng, mượn dùng uy lực thần tháp và đại trận điên cuồng va chạm.
Trận doanh nhân tộc bên này, có tấm Bàn Hi Thần Kính nọ dưới miệng núi lửa chuyển hóa cung cấp linh lực tiêu hao, mà dị tộc bên đó, thì là không ngừng từ bên ngoài đào bới, vận chuyển lượng tinh thạch không lổ cung cấp thần tháp tiêu hao.
Trên mặt đất, vô số con rối kim loại leo lên nhau, theo mép ngoài kết giới phòng ngự trên tường thành bò đến vị trí cao ngang với tường thành.
Trên tường thành phát ra trọng lực tràng to lớn, những con rối kim loại kia bị trọng lực tràng ép tới mức hành động chậm chạp, nhiều con rối kim loại yếu ớt bị cứng rắn ép thành khối kim loại. Nhưng bọn nó cứng đầu xây đắp đến độ cao tương đương với tường thành, nhiều chiến sĩ Xi Vưu quân đoàn theo tứ chi bọn nó gian nan bò lên.
Các chiến sĩ Xi Vưu quân đoàn đứng ở đỉnh chóp những con rối kim loại đó, đồng thời móc ra các cây trường mâu màu đen hung hăng đâm về phía phòng ngự kết giới bao phủ trên tường thành. Vô số phù văn nhỏ bé dày đặc lóe ra ở trên trường mâu, đám chiến sĩ Xi Vưu quân đoàn hung hãn ở trên phòng ngự kết giới dày nặng mở ra khe hở thật nhỏ, sau đó cứng rắn đẩy trường mâu, chậm rãi, giống như sâu bọ giãy dụa ở trong nhựa cây dinh dính, cực kỳ gian nan chen qua kết giới phòng thủ thành trì thật dày.
Tốn non nửa canh giờ, đám tinh nhuệ Xi Vưu quân đoàn đột phá kết giới, cứng rắn xông pha đến trên tường thành.
Thiên Cơ trưởng lão tọa trấn đầu mối trận pháp không khỏi liên thanh kinh hô: “Bọn hắn sao có thể xâm nhập vào?”
Đám người Tự Văn Mệnh đã sớm có chuẩn bị, nghe thấy Thiên Cơ trưởng lão kinh hô, Tự Văn Mệnh không khỏi cười nói: “Quả nhiên là tinh nhuệ đỉnh cấp nhất của dị tộc, cũng chỉ có bọn hắn mới có loại phá cấm thần mâu này, để bọn hắn xé rách đại trận xông vào!”
Từng đội chiến sĩ Cộng Công nhất mạch đón đầu chiến sĩ Xi Vưu quân đoàn đánh vào, hai bên đồng thời hò hét, ở chiến hào hung hăng lao vào nhau.
Binh khí nặng nề và tấm khiên dày nặng, áo giáp chắc chắn kịch liệt va chạm, lượng lớn mảnh vỡ kim loại bắn tung tóe, phù văn khi vỡ vụn bộc phát ra ánh sáng chói lóa. Tiếng đánh nặng nề không dứt bên tai, sau khi khiên cùng giáp trụ bị hoàn toàn phá hủy, cả mảng lớn máu tươi liền phun ra.
Trên tường thành máu thịt bay tứ tung, va chạm mãnh liệt không ngừng mang theo vô số mảnh thi thể.
Từng đội chiến sĩ Cộng Công thị không ngừng lấp vào chiến trường, sau đó từng đội chiến sĩ không ngừng bị hơn vạn chiến sĩ của Xi Vưu quân đoàn xâm nhập tường thành chém giết gần hết.