Thánh điện trang nghiêm, là nơi thần thánh nhất của đám bản xứ thánh linh, nay lại thành bãi giết mổ đầy máu thịt.
Hơn trăm thánh linh bị chém giết, vô số thị nữ, thị vệ ở trong đao quang kiếm ảnh của Già tộc kêu rên ngã xuống đất. Chiến sĩ Già tộc tính tình tàn bạo, đối với đám dân bản xứ bình thường không có sức phản kháng, bọn hắn đều một kích chặt đầu.
Khắp mặt đất đều là đầu lâu lăn lung tung, máu tươi tùy ý chảy ở trên mặt đất, máu hội tụ thành dòng suối nhỏ, dòng suối nhỏ hội tụ thành sông nhỏ, sông nhỏ hội tụ thành thác nước, cuối cùng theo ven quảng trường nhỏ xuống, hướng về khiếu huyệt mi tâm bản thể Bàn Hi nhỏ xuống.
Các chiến sĩ Già tộc thích ý cười, binh khí trong tay thoải mái vung, từng mảng lớn máu theo binh khí bọn họ rơi vẽ ra từng đường nét thê lương, mang theo tiếng kêu chói tai hắt xuống đất, trên vách tường, trên cột.
Thiên Cơ trưởng lão và một đám tổ linh trưởng lão trong Thính Đào các trợn mắt há hốc mồm nhìn quầng sáng, mỗi người như trẻ con bị sấm sét dọa ngốc không thể động đậy. Bọn họ hoàn toàn ngây ra đó, con ngươi ảm đạm không ánh sáng, ai cũng giống như kẻ ngốc.
Cơ Hạo có thể lý giải tâm tình bọn họ, tuy tuyệt đại bộ phận lực lượng đóng ở thánh điện đều bị điều ra, nhưng trong thánh điện dù sao còn có nhiều thánh linh như vậy trú đóng. Bọn họ thế mà ngay cả một cái tin cảnh báo cũng không kịp phát ra đã bị kẻ địch chém giết, nếu không phải Thiên Cơ trưởng lão vừa lúc tế ra Thiên Cơ La Bàn, thử bói thiên cơ, thánh điện bị người ta giết hết cũng sẽ không có ai biết.
Chợt trong quầng sáng lóe ra ánh sáng chói lóa, một tổ linh bản xứ thân hình cao lớn khôi vĩ, khuôn mặt kiên cường lạnh lùng nghiêm túc, cả người tràn ngập sát khí lạnh lẽo khoác trọng giáp, cầm giáo sải bước từ trong một gian điện phủ của thánh điện lao ra.
Các trưởng lão tổ linh trong Thính Đào các đồng thời hoan hô một tiếng, thậm chí có người kích động liên tục vỗ tay.
“Là thổ Linh Mục, là thổ Linh Mục trưởng lão, có hắn ra tay, bọn tà ma bốn mắt kia chết chắc rồi.”
“Linh Mục trưởng lão thân thể cường đại, ở trong tổ linh chúng ta tuyệt đối có thể xếp trong mười người đứng đầu, càng kiêm tinh thông chiến kỹ. Có hắn ra tay, thánh điện không lo.”
“Ồ? Linh Mục trưởng lão bế tử quan gần một vạn năm nay, một lòng tìm hiểu ‘lực lượng đại đạo’, chẳng lẽ lần này những tiểu gia hỏa kia cũng kinh động tới cả hắn rồi?”
Một đám tổ linh trưởng lão nghị luận ầm ầm, nhưng còn có tổ linh trưởng lão đầu óc phản ứng khá nhanh, trực tiếp ánh mắt bất thiện hướng Cơ Hạo nhìn tới. Càng có tổ linh trưởng lão xúc động tiến lên hai bước, mắt lộ hung quang chỉ vào Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Bọn người đánh giết ở thánh điện, là đồng lõa của các ngươi phải không?”
Ngay cả Thiên Cơ trưởng lão cũng vẻ mặt không vui nhìn tới, biểu cảm phức tạp nhìn Cơ Hạo.
Cơ Hạo dang hai tay, vững vàng nói: “Chưa nghe thấy ta nói sao? Bọn hắn chính là đối thủ một mất một còn của tộc ta… Là đối tượng chúng ta lần này đánh cược sinh tử, cũng là đầu sỏ gây nên xâm nhập một phương thế giới này của các ngươi. Chỉ là, bọn hắn đã lẻn vào sớm.”
Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm, Kim Từ đồng thời đứng dậy, bọn họ đều lấy ra các loại ngọc phù đưa tin, không nói một lời đem điều mình chứng kiến đưa vào ngọc phù, sau đó dùng sức bóp vỡ. Từng cái ngọc phù không ngừng nổ tung. Tin tức chiến sĩ Già tộc đã vụng trộm lẻn vào Bàn Hi thế giới, dùng tốc độ nhanh nhất truyền bá ra.
Vốn còn tưởng đám dị tộc ác quỷ kia thật sự sẽ ở sau khi nhân tộc tiến vào một năm mới tiến vào nơi đánh cược, thủ đoạn ứng đối chủ yếu của nhân tộc đều là dựa theo thời gian này mà có. Nhưng đã có một mũi tinh nhuệ Già tộc lẻn vào thánh điện dân bản xứ rồi, ai biết nơi khác của Bàn Hi thế giới sẽ còn có dị tộc lẻn vào hay không?
Lấy lực lượng thân thể chiến sĩ Già tộc chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu tinh anh các bộ tộc nhân tộc có chút vô ý, tất nhiên tổn thất thảm trọng.
Cơ Hạo cũng lấy ra lượng lớn ngọc phù, đem phát hiện của mình dùng tốc độ nhanh nhất truyền cho tộc nhân các bộ tộc giao hảo với hắn, hắn hiện tại chỉ hy vọng ở trong phạm vi cực hạn ngọc phù có thể truyền đạt có người mà mình quen.
Thiên Cơ trưởng lão quay đầu, trầm trọng quát lớn một tiếng, vung tay phải lên một luồng sáng trắng đánh vào trên quầng sáng.
Vì thế trong quầng sáng không chỉ có hình ảnh lóe lên, càng có thanh âm truyền ra rõ ràng. Cùng lúc đó, Thiên Cơ trưởng lão hướng mấy tổ linh trưởng lão bên người làm động tác tay, mấy tổ linh trưởng lão đó vội vã rời Thính Đào các, đều thi triển thần thông xé trời rời khỏi.
Trên quảng trường thánh điện, thổ Linh Mục sắc mặt tối tăm nhìn chiến sĩ Già tộc so với hắn cao hơn một mảng lớn.
Thổ Linh Mục ở trong dân bản xứ coi như là tồn tại dáng người cực kỳ cường tráng, nhưng chiều cao của hắn cũng chỉ có khoảng một trượng hai thước. Nhưng các chiến sĩ Già tộc kia kẻ lùn nhất cũng cao hơn ba trượng, thổ Linh Mục đứng ở trước mặt các chiến sĩ Già tộc đó, quả thực thật giống như trẻ mới sinh so với người trưởng thành.
“Lại một tên bản xứ yếu đuối nữa tới.” Một chiến sĩ Già tộc tay cầm kiếm lớn vung vẩy máu trên lưỡi kiếm, chậm rãi hướng thổ Linh Mục đi tới: “Nhưng, so với đám vừa rồi mạnh hơn không ít. Hắn là của ta. Ta muốn đem đầu hắn chế thành chén trà, hắc hắc, ít nhiều xem như một vật kỷ niệm.”
Thổ Linh Mục tức giận đến sắc mặt biến thành màu đen. Hắn hít một hơi thật sâu, trọng giáp trên thân hắn đột nhiên phun ra từng luồng sáng dày nặng màu vàng đất, ánh sáng chói lóa phụ gia từng tầng một ở trên giáp trụ của hắn, làm hình thể hắn cũng chợt gia tăng một vòng.
Cơ Hạo âm thầm gật đầu, đây là thiên phú thần thông đặc thù của Thổ tộc, điều động đại địa lực, có thể gia tăng mạnh mẽ lực lượng cùng phòng ngự của bọn họ.
Tất cả chuẩn bị thỏa đáng, thổ Linh Mục thét dài một tiếng, giáo trong tay kéo theo một trận gió dữ hướng chiến sĩ Già tộc trước mặt đâm tới. Thổ Linh Mục tốc độ không nhanh, tốc độ Thổ tộc vốn ở trong dân bản xứ Bàn Hi thế giới chính là một tộc chậm nhất, nhưng giáo của hắn cực kỳ mạnh, cực kỳ ổn định, như một ngọn núi lớn vừa vững vàng vừa hiểm ác đâm ra.
Chiến sĩ Già tộc giằng co với thổ Linh Mục cười ‘hắc hắc’ một tiếng, trên cổ tay trái hắn treo một tấm khiên tròn, nhìn thấy giáo của thổ Linh Mục đâm tới, hắn tùy ý vung tay trái, chợt nghe một tiếng nổ vang, giáo đánh vào trên khiên tròn bắn tung tóe ra cả mảng lớn đốm lửa, khiên tròn không tổn hao gì, trên giáo của thổ Linh Mục lại nứt ra mấy vết nứt rất nhỏ.
Vẻ mặt Thiên Cơ trưởng lão cùng một đám tổ linh trưởng lão chợt trở nên thê thảm, một tổ linh trưởng lão kinh hô: “Đây là… ‘Đại Địa Thánh Mâu’ của Thổ tộc, sao có thể…”
Cười ‘khà khà’ một tiếng, chiến sĩ Già tộc thoải mái chặn thổ Linh Mục đâm nâng đùi phải, một cước hung hăng đá vào trên ngực thổ Linh Mục trợn mắt há hốc mồm. Chỉ nghe một tiếng trầm nặng, giáp ngực thổ Linh Mục vỡ nát, thân hình cao lớn của hắn như lá rụng trong gió hướng về phía sau bay lên.
Nhưng hắn vừa mới bay ra không đến ba trượng, ở bên có hai chiến sĩ Già tộc lao tới, bọn họ phân biệt bắt được hai chân cùng hai cánh tay thổ Linh Mục, cười lớn hung hăng xé. Thổ Linh Mục khàn giọng rú thảm, tứ chi hắn bị chiến sĩ Già tộc giật đứt, máu tươi trào ra như suối phun.
Chiến sĩ Già tộc Một cước đá bay thổ Linh Mục sải bước một cái lao lên. Hắn không dùng đao, mà là đánh một quyền ở trên ngực thổ Linh Mục, cứng rắn đem hắn đập xuống đất. Máu thịt bay tứ tung, thổ Linh Mục bị một quyền của chiến sĩ Già tộc này đập thành bánh thịt.
“Nhỏ yếu, quá yếu ớt.” Chiến sĩ Già tộc đánh chết thổ Linh Mục cười dữ tợn quái dị: “So với đám nhân tộc kia còn nhỏ yếu hơn. Dân bản xứ gầy yếu cỡ nào, không chịu nổi một đòn, thật sự không chịu nổi một đòn.”
Trong Thính Đào các một mảng tĩnh mịch, ngay cả bọn người Cơ Hạo cũng biến sắc.