Chỗ ở Thiên Cơ trưởng lão an bài cho Cơ Hạo tên là ‘Thính Đào (nghe sóng) các’, bốn phía non xanh nước biếc, trước có hồ sáng, sau có núi đẹp, bốn phương tám hướng là ‘tứ phương trúc’ gần trăm vạn mẫu, gió thổi qua rừng trúc xôn xao mơ hồ có tiếng sóng biển, tên cổ viết ‘Thính Đào’.
Lầu các tạo hình cao ngất tuấn tú, đủ để chứa ngàn người ở lại, bên trong bố trí tinh xảo đẹp đẽ dị thường, dù sao cũng là thánh địa của Bàn Hi thế giới, lấy tài nguyên của toàn bộ thế giới cung cấp nuôi dưỡng động thiên phúc địa, cho nên nơi này một cái chén trà, một cái bồ đoàn cũng có thể xưng là dị bảo.
Nhưng khiến Cơ Hạo hài lòng nhất, vẫn là trăm vạn mẫu rừng trúc cạnh Thính Đào các.
Nói là rừng trúc, thực ra là một loại linh căn kỳ dị của Bàn Hi thế giới. Loại linh căn này ngoại hình tương tự với trúc của Bàn Cổ thế giới, cũng là tạo hình từng đoạn, thẳng tắp hướng lên không trung.
Nhưng cành của Tứ Phương Trúc vuông vức, lộ ra một ý nhị ‘mạnh mẽ bất khuất’, hơn nữa màu sắc xanh biếc, mặt ngoài mơ hồ có một tầng ánh sáng bạc, cả vật thể cứng rắn mềm dẻo có thể so với vàng đá, mà trời sinh đã có thể hội tụ ngũ hành linh khí, làm linh khí trong rừng trúc hoá lỏng như nước, thật sự là chí bảo linh vật hạng nhất.
Hư ảnh cũng tiến hành đánh giá đối với Tứ Phương Trúc. Hắn kinh ngạc phát hiện, ở trong Tứ Phương Trúc, thế mà có một đạo hỗn độn lực của Bàn Hi thế giới giấu mà không phát. Chỉ cần đem luồng hỗn độn lực này dùng bí pháp dẫn phát ra, Tứ Phương Trúc sẽ xảy ra kỳ diệu lột xác, hóa thành ‘Hỗn độn linh chủng’.
Ở Bàn Cổ thế giới, hỗn độn linh chủng hoặc là bị kẻ đại thần thông đem nó bỏ xó, hoặc là đã tan vỡ tiêu vong, sớm đã tuyệt tích trước con mắt người ta. Cơ Hạo có thể ở Bàn Hi thế giới tìm được Tứ Phương Trúc có được tiềm lực hỗn độn linh chủng, cái này là tạo hóa to lớn của Cơ Hạo.
Linh căn như vậy đặt ở thế giới tương ứng Cơ Hạo, đã sớm bị khai quật ra vô số tác dụng kỳ diệu. Nhưng thủ đoạn luyện khí của Bàn Hi thế giới tựa như rất bình thường, các thánh linh, tổ linh kia càng nhiều là sử dụng thánh binh linh bảo do thiên địa tự nhiên sinh thành, cực ít thấy bọn họ tự rèn luyện binh khí, cho nên một mảng Tứ Phương Trúc này liền tiện nghi Cơ Hạo.
Vào ở Thính Đào các không đến nửa ngày, Cơ Hạo đã thi triển thần thông, đem trăm vạn mẫu rừng trúc thu đi chín thành, chỉ để lại ở lân cận Thính Đào các một ít rừng trúc làm trang trí, toàn bộ cái khác đóng gói chuẩn bị mang về Nghiêu Sơn thành trồng.
Đối mặt hành động ‘vơ vét sạch sẽ’ không kiêng nể gì của Cơ Hạo, các thị nữ Thiên Cơ trưởng lão phái đến hầu hạ chỉ có thể nhìn nhau không nói gì được, không một ai dám hé răng. Những thị nữ đều rất nhạy bén, biết bọn Cơ Hạo là ‘Thiên ngoại tà ma’ trong truyền thuyết. Đó là tồn tại khủng bố trong truyền thuyết uống máu ăn thịt dùng da thiếu nữ dân bản xứ làm chăn đắp, các nàng sao dám ở trước mặt đám người Cơ Hạo biểu hiện ra bất cứ điều gì khác thường?
Sau khi vào ở Thính Đào các, đoàn người Cơ Hạo trải qua hai ngày sống yên ổn.
Mỗi ngày đều có các loại linh quả, linh trà của Bàn Hi thế giới cung ứng không có giới hạn, các loại chim quý thú lạ chế thành thịt nướng cũng tùy ý nhấm nháp. Thiên Cơ trưởng lão ra lệnh một tiếng, bọn Cơ Hạo được hưởng thụ đãi ngộ của khách quý đỉnh cấp nhất.
Nhưng trong hai ngày này, Thiên Cơ trưởng lão cũng không thấy xuất hiện, bốn phía Thính Đào các lại không ngừng có thánh linh dân bản xứ ở xa xa nhìn. Đám thánh linh dân bản xứ đó có một số thuần túy là xuất phát từ tò mò, có một số thì không chút che dấu ác ý tràn đầy đối với đám người.Cơ Hạo
Cơ Hạo quan sát các thánh linh đó hồi lâu. Nếu không phải mệnh lệnh của Thiên Cơ trưởng lão, nhắm chừng đã có người xâm nhập Thính Đào các khiêu khích.
Không biết Thiên Cơ trưởng lão có ý đồ gì, Cơ Hạo cũng âm thầm dặn dò mọi người, làm các loại thủ đoạn ứng phó, mặc kệ đám thánh linh kia có bất cứ âm mưu quỷ kế nào, dù sao Cơ Hạo có hư ảnh lưu lại mai phục ở trên đóa hoa thiên đạo, hắn không chút lo lắng đoàn người mình sẽ chịu thiệt.
Cho dù toàn bộ thánh linh cùng tổ linh dân bản xứ ở thánh địa liên thủ đến tấn công, Cơ Hạo trực tiếp dẫn nổ chiêu ngầm hư ảnh để lại ở trên đóa hoa thiên đạo, dẫn động toàn bộ Bàn Hi thế giới đại hỗn loạn, bọn họ vẫn có thể an toàn thoát thân.
Đơn giản là Bàn Hi thế giới sụp đổ sẽ chợt nhanh hơn gấp trăm lần —— nhưng nói đi thì phải nói lại, vận mệnh sụp đổ của thế giới này đã sớm định sẵn! Ai cũng không cách nào vãn hồi vận mệnh bị cắn nuốt tiêu vong của thế giới này.
Qua thêm một ngày, Thiên Cơ trưởng lão mang theo mấy chục lão nhân rõ ràng địa vị quyền thế đều cao hơn người thường tới Thính Đào các.
Ở trong đại sảnh lầu một của Thính Đào các, Thiên Cơ trưởng lão hướng Cơ Hạo giới thiệu thân phận những lão nhân kia, họ đều là tổ linh trưởng lão các tộc của Bàn Hi thế giới, là trưởng lão có quyền thế nhất, thực lực mạnh nhất, từng trải nhiều nhất, lớn tuổi nhất trong tổ linh các tộc.
Người ở đây không đến một trăm, nhưng bọn họ liên thủ với Thiên Cơ trưởng lão, đã đủ để chúa tể vận mệnh toàn bộ dân bản xứ của toàn bộ Bàn Hi thế giới.
Sau khi giới thiệu xong lẫn nhau, chờ thị nữ dâng trà, Thiên Cơ trưởng lão không buồn để ý uống trà, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề đưa ra ý đồ đến của đoàn người mình——bọn Cơ Hạo tiến vào Bàn Hi thế giới ngắn ngủn mấy tháng, Bàn Hi thế giới đã gặp tai kiếp trước nay chưa từng có.
“Cơ Hạo, đây là chúng ta mấy ngày nay, tộc nhân khắp nơi hội tụ thống kê tổn thất.” Thiên Cơ trưởng lão đem một khối thủy tinh trong suốt đưa cho Cơ Hạo: “Một số nơi xa xôi thống kê bất tiện, chúng ta chỉ là ở các nơi màu mỡ, đông người ở tiến hành tính toán mơ hồ, mấy tháng qua, tộc nhân chúng ta tổn thất đã gần ba trăm tỉ.”
Tay Cơ Hạo khẽ run lên, hoảng sợ nhìn về phía Thiên Cơ trưởng lão: “Bọn họ, đều đã bị giết? Tộc nhân của ta, sẽ không đến mức phát rồ như vậy.”
Da đầu Cơ Hạo phát tê từng đợt, ba trăm tỉ, còn là thống kê chưa hoàn toàn, dân bản xứ Bàn Hi thế giới ngắn ngủn mấy tháng đã tổn thất nhiều người như vậy? Tinh nhuệ nhân tộc tiến vào Bàn Hi thế giới mới bao nhiêu người? Tinh anh các bộ tộc tham chiến hơn một ngàn vạn, hộ vệ chiến sĩ theo bọn họ ba năm mươi người đi, vậy cũng chỉ là quy mô ba năm trăm triệu người.
Lúc này mới mấy tháng, dân bản xứ đã tổn thất ba trăm tỉ?
Như bọn Cơ Hạo, Thiếu Ti, thật ra cũng không chính diện xung đột với dân bản xứ, bọn họ không tàn sát dân bản xứ; mấy người Phong Hành, Vũ cũng chỉ là một đường đánh cướp, sát thương một ít cao thủ cấp thánh linh, nhưng đối với tộc nhân dân bản xứ bình thường cũng không hạ sát thủ lung tung.
Nhân tộc tinh anh tiến vào Bàn Hi thế giới, thật sự cùng hung cực ác hiếu sát như cuồng sẽ không nhiều, nhiều nhất cũng chỉ yêu ma quỷ quái dưới trướng Cộng Công Vô Ưu nhiều một chút, sẽ xuống tay giết chóc, cướp bóc lung tung. Nhưng người khác, không đến mức làm ra chuyện như vậy.
“Cũng không phải bị giết.” Sắc mặt Thiên Cơ trưởng lão có chút khó coi: “Bọn họ bị cướp bóc… làm nô lệ, đang ở các nơi hiểm yếu xây dựng thành trì thành lũy. Còn có một bộ phận lớn bị áp bách trở thành nô lệ chiến sĩ, giúp bọn hắn một đường công thành chiếm đất, cướp đoạt tài nguyên.”
Thiên Cơ trưởng lão nhìn Cơ Hạo cười khổ nói: “Tộc nhân thật sự bị giết không có bao nhiêu. Nhưng bị cướp bóc trở thành nô lệ, coi như là tổn thất chứ? Càng đáng sợ hơn là, tộc nhân của các ngươi đối với tài nguyên của thế giới chúng ta, quả thực là có sự khai thác mang tính huỷ diệt, cái này tạo thành tổn hại quá lớn đối với thế giới chúng ta.”
Cơ Hạo dang hai tay, hắn rất muốn trực tiếp nói cho bọn Thiên Cơ trưởng lão, thật ra Bàn Hi thế giới đã không giữ được nữa, những tài nguyên đó bị khai thác thật ra là một chuyện tốt. Nhưng lời nói khẳng định không thể nói trắng ra như vậy.
Nhưng Cơ Hạo còn chưa tìm được từ, toàn bộ thánh địa đột nhiên run nhẹ một cái, xuyên thấu qua cửa sổ Thính Đào các, có thể nhìn thấy bầu trời thánh địa đột nhiên bị phá ra một lỗ hổng cực lớn, một cái đầu rồng dữ tợn phun lửa nóng, từ trong lỗ hổng to lớn kia thò vào.
“Tìm được rồi, người Cùng Kỳ bộ không nói sai, hang ổ bọn chúng ở nơi này!”
“Các huynh đệ, mau xông vào đi. Cướp, cướp, cướp, cướp sạch sẽ!”
Đầu rồng vui vẻ vô cùng lớn tiếng tru lên.