Vu Thần Kỷ

Chương 602: Thân thể sống




Mang theo vài phần do dự, vài phần cẩn thận, vài phần sợ hãi, Cơ Hạo lặng yên đặt chân một mảng mặt cỏ xanh xanh.

Sau khi nói chuyện với hư ảnh, Cơ Hạo giờ mới biết, cái gọi là ‘Bàn’ là tồn tại cỡ nào. Mở một phương thế giới, chấp chưởng thiên đạo, ở trong thế giới mình mở ngôn xuất pháp tùy, không gì không làm được.

Ngươi không thể đánh giá uy lực của một ‘Bàn’, cho dù nàng nhìn như đã ngã xuống, ngươi cũng không biết nàng có chuẩn bị nào ở sau, con bài chưa lật lưu lại hay không. Mà một ‘Bàn’ lưu lại chuẩn bị ở sau, cho dù đối với nàng mà nói cực kỳ nhỏ yếu, cũng đủ để nháy mắt giết chết vô số sinh mệnh ở cấp độ Cơ Hạo.

“Bàn Hi, Bàn Hi, mở thế giới này là Bàn Hi.” Cơ Hạo ngồi xổm trên đất cỏ, nhổ mấy cây cỏ nhỏ cẩn thận thưởng thức một phen, tò mò hỏi: “Như vậy, lão gia hỏa, cái thế giới kia tương ứng chúng ta so với tiểu thế giới này cường đại hơn vô số lần, vị đại năng mở chúng ta thế giới tên là gì? Hắn hẳn là mạnh hơn Bàn Hi?”

Trong một mảng thần hồn không gian xám xịt, thanh âm hư ảnh lặng lẽ vang lên: “ ‘Cổ’, tên hắn là ‘Cổ’, mở đại thế giới kia là ‘Bàn Cổ’. Ở trong hỗn độn đạo văn, ‘Cổ’ ý nghĩa ‘Cực hạn cường đại’. Cho nên thế giới hắn mở, tự nhiên so với thế giới này của ‘Bàn Hi’ cường đại hơn rất nhiều, rất nhiều.”

Cơ Hạo ngẩn ngơ, ‘Bàn Cổ’? Không phải sao, hắn biết mà, sẽ là cái tên này.

Không đợi Cơ Hạo mở miệng, hư ảnh lại cười lạnh: “Nhưng, cường đại nữa lại thế nào? ‘Cực hạn cường đại’ chỉ là lực lượng, đầu óc dùng không tốt là vật ngu xuẩn, đáng chết vẫn phải chết. Bàn Hi còn để lại một khối thân thể như vậy, hắn lại ngay cả thân thể cũng vỡ nát… Long tộc, phượng tộc, nhân tộc… Hừ!”

Cơ Hạo há hốc mồm.

Nghe ý tứ hư ảnh, Bàn Cổ sau khi ngã xuống, thân thể hắn tan vỡ diễn hóa ba đại tộc đàn? Long tộc, phượng tộc, nhân tộc là thân thể Bàn Cổ tan vỡ mà sinh? Như vậy hư ảnh giúp hắn dung hợp huyết mạch tam tộc. Hiện tại Cơ Hạo có được huyết thống mạnh mẽ, chẳng phải là…

“Vậy…” Cơ Hạo cũng muốn hỏi chút gì đó.

“Đừng hỏi, đừng nói, buồn ở trong lòng… Một chút dấu vết cũng không thể lưu lại, nếu không ngươi rất có thể bị người ta đem đi luyện đan.” Hư ảnh hừ lạnh một tiếng: “Vũ Dư đạo nhân không tệ… Ba huynh đệ bọn họ, coi như người tốt. Hắc. Ngươi là đồ đệ của hắn, hắn tự nhiên sẽ không hại ngươi, nhưng hắn còn có hai vị huynh trưởng.”

Phía sau lưng Cơ Hạo toát ra một mảng mồ hôi lạnh. Hắn không dám nói thêm nữa, vứt cỏ nhỏ nghiền nát trên tay, cẩn thận phân biệt động tĩnh bốn phía.

“Chui xuống.” Hư ảnh nặng nề nói: “Chui xuống, nhìn xem bản thể của nàng thế nào. Sau đó, đi chỗ khiếu huyệt mi tâm của nàng, xem xem nàng có lưu lại cái gì hay không. Các ngươi lần này sinh tử đổ đấu, đám dị tộc kia có lẽ chính là vì di vật của Bàn Hi mà đến.”

Cơ Hạo ngẩn người: “Dị tộc thiết kế sinh tử đổ đấu, chính là vì Bàn Hi?”

Trong thanh âm của hư ảnh cũng tràn ngập nghi vấn: “Kỳ quái ở chỗ, vô tận hỗn độn, bọn hắn làm sao biết thế giới của Bàn Hi đến? Không lẽ, Bàn Hi là ngã xuống ở trong tay bọn hắn?”

Cơ Hạo không lên tiếng nữa, mà thi triển hành thổ thuật, hóa thành một luồng khí vàng mờ nhạt hướng trong lòng đất chui vào. Thiên Địa Pháp Ấn lơ lửng ở đỉnh đầu Cơ Hạo, giúp hắn sử dụng đại địa nguyên khí trong lòng đất, giúp hắn độn đi nhanh hơn, tiết kiệm sức hơn.

Đặt ở Trung Lục thế giới, tu vi Cơ Hạo nay thi triển hành thổ thuật, trong cái búng tay ít nhất cũng có thể chui vào trong lòng đất mấy ngàn dặm.

Nhưng bị thế giới này bài xích, nhất là đến trong động thiên thế giới này, áp lực và bài xích Cơ Hạo chịu càng thêm cường đại, hắn dùng hết khí lực, càng có Thiên Địa Pháp Ấn trọng bảo như vậy giúp, hắn trong một lần hô hấp cũng chỉ có thể hướng trong lòng đất chui khoảng cách hơn trăm trượng.

Gian nan độn xuống phía dưới. Qua hai ngày hai đêm, áp lực Cơ Hạo chịu càng thêm cường đại.

Cơ Hạo cảm giác hắn không phải đi xuyên ở trong lòng đất, ngược lại như là một con giun xui xẻo không cẩn thận chui vào trong tảng đá, chui xuống phía dưới mỗi một trượng hắn đều phải hao phí sức lực rất lớn. Qua một ngày một đêm nữa, tính chất tầng đá bên người Cơ Hạo cũng trở nên trong suốt long lanh như lưu ly bảo châu. Mà tốc độ hắn đi xuống đã trở nên như ốc sên bò.

“Lão gia hỏa, không ổn rồi, nơi này tầng đá quá cứng, hơn nữa trong mỗi một tấc tầng đá đều tự mang thiên địa đạo vận, ta không thể đi xuống nữa.”

Cơ Hạo bất đắc dĩ ở trong thần hồn không gian triệu hồi hư ảnh.

Hư ảnh dần dần ngưng tụ thân hình, hắn không nói một lời hít một hơi thật sâu, sau đó hai tay kết một cái pháp ấn kỳ dị lặng yên vung lên.

Tầng đá bên người Cơ Hạo như nước gợn nhẹ nhàng nhộn nhạo lên, từng đạo đại địa nguyên lực mãnh liệt tinh thuần hóa thành ánh sáng màu vàng mắt thường có thể thấy được không ngừng rót vào Thiên Địa Pháp Ấn lơ lửng đỉnh đầu Cơ Hạo.

Trên pháp ấn một tầng phù văn màu vàng nhỏ bé dày đặc sáng lên. Cơ Hạo mơ hồ phát hiện, Thiên Địa Pháp Ấn đang đoạt lấy một số lực lượng pháp tắc nào đó của thế giới này, đang xảy ra biến hóa thay da đổi thịt nào đó. Hắn trở nên càng thêm thần dị, càng thêm cường đại, nội tình cùng tiềm lực bản thân cũng càng thêm sâu không lường được.

Biến hóa kỳ dị chỉ duy trì một khắc đồng hồ. Hư ảnh thở hổn hển một hơi nặng nề, vẫn không nói một lời biến mất trong vô hình.

Cơ Hạo thử điều khiển Thiên Địa Pháp Ấn, sau đó tốc độ hắn độn đi chợt nhanh hơn, không có nửa điểm thanh âm, hắn giống như một con cá linh hoạt vào trong nước, không chút lực cản dễ dàng chạy vào trong lòng đất.

“Có một bản lãnh như vậy, sao không dùng ra sớm một chút chứ?” Cơ Hạo kinh hỉ đến mức hét to một tiếng.

Thiên Địa Pháp Ấn sau khi lột xác, Cơ Hạo mơ hồ cảm thấy áp lực cùng bài xích của thiên địa xung quanh đối với hắn cũng tiêu tán đi rất nhiều, hắn hiện tại ít nhất có thể dùng ra hơn một nửa lực lượng. Trong mấy hơi thở, Cơ Hạo dễ dàng chui xuống phía dưới mấy vạn dặm.

Sau đó thân thể Cơ Hạo chợt buông lỏng, hắn xuyên thấu tầng đá thánh địa, dừng ở trên một tầng vật nhỏ bé dày đặc mà có co dãn.

Nơi đôi mắt có thể đạt được, là một mảng trắng bóng mềm dẻo nhỏ bé dày đặc. Cơ Hạo ngồi xổm, hai tay dùng sức đè một mảng trắng như tuyết này, chỉ cảm thấy tay hơi ấm, nhẵn nhụi mềm mại, cảm giác so với bàn tay Thiếu Ti và Man Man cho hắn còn nhẵn mịn trơn bóng hơn.

Bốn phía có tiếng nước chảy khe khẽ truyền đến, càng có hơi thở sinh mệnh nồng đậm tỏa khắp bốn phía. Cơ Hạo nhìn quanh một phen, đột nhiên tỉnh ngộ, hắn đã đứng ở mặt ngoài thân thể Bàn Hi, màu trắng này chính là làn da Bàn Hi, tiếng nước chảy là máu đang chảy trong cơ thể Bàn Hi, mà hơi thở sinh mệnh thì không phải nói, thân thể khổng lồ của Bàn Hi còn giữ lại sinh mệnh lực cường đại.

“Nàng chưa chết!” Cơ Hạo hoảng sợ kinh hô.

“Không, thân thể và linh hồn là hai chuyện khác nhau.” Thanh âm hư ảnh nặng nề vang lên: “Thân thể của nàng bảo trì sức sống, lại ngủ say bất động, cái này ngược lại chứng minh, linh hồn của nàng đã xảy ra chuyện lớn rồi. Có lẽ, nàng đã hồn phi phách tán cũng chưa biết chừng.”

“Như vậy…” Cơ Hạo nhìn một mảng trắng như tuyết này dưới chân: “Ta có thể làm gì?”

“Đi bộ vị khiếu huyệt mi tâm nàng.” Hư ảnh trầm giọng nói: “Nếu, nàng thật sự ngã xuống rồi, tạo hóa của ngươi cùng ta sẽ lớn lắm đây.”