Cách hơn trăm dặm, Chúc Dung Long vung tay, một con Kim Phượng Điêu phát ra tiếng rống thê lương, bị một tay hắn ném qua....
Kim Phượng Điêu, hậu duệ phượng hoàng cùng kim sí đại bằng trong truyền thuyết hỗn huyết, ý kiến này không biết thật hay giả, nhưng tốc độ của Kim Phượng Điêu ở trong số đông hung cầm có thể xưng là tuyệt đỉnh. Dang cánh ra chỉ hơn một trượng chút, hai cánh rung lên có thể bay ra trên vạn dặm đường, hơn nữa thân thể linh hoạt nhanh nhẹn rất khó bắt.
Bị Chúc Dung Long bạo lực ném ra, Kim Phượng Điêu phát ra một tiếng kêu to kinh hoảng, sau đó đôi cánh chấn động, chợt ở trời cao vẽ ra một đường cong cực kỳ kịch liệt, kéo theo mảng lớn tàn ảnh màu vàng muốn từ bên người Cơ Hạo bay đi.
Thân hình Cơ Hạo nhoáng lên một cái, thân thể hóa thành một mảng ánh lửa màu vàng, gần như thuấn di xuất hiện ở trước mặt Kim Phượng Điêu.
“Đại gia hỏa?” Cơ Hạo nhìn Kim Phượng Điêu hơn một trượng trước mắt, hung hăng trừng mắt nhìn Chúc Dung Long xa xa một cái.
Kim Phượng Điêu liên tục vỗ đôi cánh, như ảo ảnh lập loè ở trong hư không, vạch ra các quỹ tích hình cung chảy xiết, nghĩ cách muốn từ trên tay Cơ Hạo chạy thoát. Nhưng thân hình Cơ Hạo như quỷ mị, tàn ảnh màu vàng không ngừng lóe lên, mỗi một lần đều vừa vặn che ở trước mặt Kim Phượng Điêu.
Xa xa Chúc Dung Long, Chúc Dung Hổ bọn mấy Vu Đế đã xem choáng váng, Kim Phượng Điêu khó bắt giữ bao nhiêu trong lòng bọn họ biết rõ, mấy đại Vu Đế liên thủ, còn bố trí cạm bẫy, thật không dễ gì mới đem con Kim Phượng Điêu này bắt được.
Chỉ luận về tốc độ, mấy người bọn họ không một ai có thể đuổi kịp Kim Phượng Điêu.
Nhưng ở trước mặt Cơ Hạo, thân hình Cơ Hạo như ánh sáng, mặc cho Kim Phượng Điêu bay loạn lóe loạn đầy trời, Cơ Hạo luôn có thể phát sau mà đến trước chắn ở phía trước Kim Phượng Điêu. Dần dần, ngay cả bọn Chúc Dung Long cũng có chút không thấy rõ động tác của Cơ Hạo, trong tầm mắt chỉ còn lại có mấy chục tàn ảnh của Cơ Hạo không ngừng lóe lên.
“Tốc độ thật dọa người!” Chúc Dung Long kinh hãi nói: “Nghiêu Bá rốt cuộc chọn bản mạng vu tinh nào?”
“Thật sự đại gia hỏa đến rồi!” Chúc Dung Hổ lắc đầu, Cơ Hạo rốt cuộc lựa chọn bản mạng vu tinh nào, đây là tư mật cá nhân hắn, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng nói ra. Hơn nữa người ngoài cũng sẽ không mở miệng hỏi.
Hắn vung đôi tay, một con Kim Cương Đường Lang dài mười mấy trượng, mọc bốn cây đao chân bị hắn xách trên tay hét lên một tiếng, hóa thành một bóng đen hướng Cơ Hạo húc tới.
Kim Cương Đường Lang, thiên địa dị chủng, tốc độ phi hành không chậm. Hơn nữa bốn cái đao chân vung như gió, Kim Cương Đường Lang sau khi trưởng thành ít nhất cũng có chiến lực tương đương với Vu Vương, lực lượng đao chân chặt chém, ngay cả vu bảo Vu Vương bình thường cũng sẽ bị chém thành mảnh vụn.
Cảm thụ được Kim Cương Đường Lang mang đến một đạo ác phong, Cơ Hạo đá một cước vào trên thân Kim Phượng Điêu không ngừng thét chói tai, đem nó đạp một cước ra thật xa, sau đó lật tay nhẹ nhàng vạch ra một chỉ.
Kim Cương Đường Lang bị Chúc Dung Long bọn mấy Vu Đế đánh một trận đòn hiểm, sau khi bị bắt sống một bụng bạo ngược không chỗ phát tác. Bị Chúc Dung Hổ ném ra, trước mắt cũng chỉ có một mình Cơ Hạo, Kim Cương Đường Lang trời sanh tính hung tàn phát ra tiếng kêu bén nhọn, bốn cái đao chân điên cuồng vung lên, mang theo một mảng lớn ánh đao tối tăm rậm rạp hướng vào đầu Cơ Hạo nện xuống.
Thời gian búng ngón tay, bốn cái đao chân của Kim Cương Đường Lang ít nhất chém ra mấy vạn lần, hơn nữa quỹ tích nó chém tà dị quỷ bí, giữa đao ảnh không có bất cứ khe hở nào, hoàn toàn phong kín hư không trước mặt Cơ Hạo.
Nhưng ngón tay Cơ Hạo vạch ra, thái dương tinh lực trong cơ thể hướng vào phía trong ngưng tụ, hóa thành một quả pháp ấn như ấn tỳ to bằng nắm tay rời tay bay ra. Một ánh lửa mang theo một đường cong uyển chuyển, đao ảnh Kim Cương Đường Lang mang theo ở trước mặt pháp ấn này như ảo ảnh trong mơ. Pháp ấn hừng hực thiêu đốt xuyên thủng vô số ánh đao, hung hăng ấn ở trên ngực Kim Cương Đường Lang.
‘Vù’ một tiếng, thái dương tinh hỏa ở trong cơ thể Kim Cương Đường Lang đột nhiên bộc phát ra, Kim Cương Đường Lang chợt biến thành một đám lửa dữ dội, trong chớp mắt đã bị đốt thành một làn khói bị gió thổi không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Lấy thái dương tinh lực ngưng tụ Cửu Tự Chân Ngôn pháp ấn, phối hợp Khai Thiên Nhất Kích công kích cự ly xa. Không thể phòng ngự, không thể ngăn cản, uy lực tuyệt đại, chạm là bùng nổ. Đây là Cơ Hạo sau khi đột phá Vu Vương cảnh, đem thần thông pháp môn mình biết dung hợp quán thông ngộ ra bí pháp công kích. Hôm nay thử một lần quả nhiên uy lực cực lớn.
Một thân giáp xác của Kim Cương Đường Lang cứng rắn vô cùng, Vu Vương vu bảo tầm thường cũng khó công phá, lại bị một pháp ấn của Cơ Hạo thoải mái đánh chết, lực sát thương Cơ Hạo hiện nay có được có thể thấy được phần nào.
“Ngoan ngoãn, thủ đoạn thật quái dị!” Khóe mắt Chúc Dung Long chợt nhảy dựng, theo bản năng thấp giọng kinh hô: “Chủ thượng chọn lựa người con rể này, chọn đúng người rồi. Một thân giáp xác này của Kim Cương Đường Lang, chúng ta cũng phải tiêu phí một chút khí lực mới có thể đánh vỡ, thế mà bị tùy tay một đòn đã hủy diệt rồi?”
Nháy mắt giết một con Kim Cương Đường Lang, Cơ Hạo mới vừa đột phá Vu Vương cảnh đã có thể nháy mắt giết một con Kim Cương Đường Lang lực phòng ngự kinh người, điều này làm Chúc Dung Long cũng không khỏi bị dọa giật mình. Nhất là thái dương tinh lực trong cơ thể Cơ Hạo ngưng tụ Cửu Tự Chân Ngôn pháp ấn, càng lộ ra một khí tức huyền ảo vô cùng, lúc pháp ấn đánh ra, như thiên địa cũng theo pháp ấn thong thả xoay tròn, loại cảm giác này làm Chúc Dung Long cũng cảm thấy run sợ trong lòng từng đợt.
“Còn có một đại gia hỏa!” Chúc Dung Hổ cũng ngẩn ngơ, sau đó hắn lắc mạnh đầu, đem một con Sơn Lĩnh Bạo Viên bị giam cầm phía sau ném mạnh ra.
Đây là một con Sơn Lĩnh Bạo Viên thực lực có thể so với trung giai Vu Vương, cao mười trượng có thừa, thân thể cứng rắn như sắt thép, lực lượng lớn vô cùng, có thể xưng là một phương bá chủ trong núi rừng. Sơn Lĩnh Bạo Viên không có chỉ số thông minh, tính tình thô bạo cuồng dã, một thân man lực cực kỳ kinh người, chỉ từ trên lực lượng mà nói, lực lượng thân thể nó là gấp hơn mười lần nhân tộc Vu Vương cùng giai!
Cơ Hạo muốn bọn Chúc Dung Long bắt sống mấy tên to xác tới để hắn luyện tập, con Sơn Lĩnh Bạo Viên này vừa lúc dùng để đo lực lượng của Cơ Hạo.
“Tới tốt!” Sơn Lĩnh Bạo Viên ngửa mặt lên trời rống giận, cánh tay phải thô to đột nhiên bành trướng gấp đôi, từ xa trên không hướng Cơ Hạo đánh xuống một quyền.
Cơ Hạo nhìn Sơn Lĩnh Bạo Viên điên cuồng đánh tới, bị thân thể cao lớn, khí tức cuồng dã đó của nó dọa giật mình. Hắn theo bản năng ngầm vận bí thuật ‘Ích Địa Nhất Kích’, cả người tinh lực không ngừng chồng chất, thu liễm, chợt hóa thành một cái rất nhỏ điểm sau tấn mãnh bộc phát ra đến.
Đánh ra một quyền tương tự, nắm đấm của Cơ Hạo cháy lên, như một ngôi sao băng màu vàng cùng nặng nề va chạm cùng nắm đấm của Sơn Lĩnh Bạo Viên.
‘Phốc’ một cái, Sơn Lĩnh Bạo Viên biến mất… Không thấy nữa… Triệt để bốc hơi rồi!
Ích Địa Nhất Kích có thể làm Cơ Hạo nháy mắt bộc phát ra lực công kích mấy lần, mấy chục lần, cái giá chính là lực lượng trong cơ thể nháy mắt tiêu hao hết.
Hiện tại lực lượng thân thể hắn có thể so với tam tinh Vu Đế, lại dùng Ích Địa Nhất Kích đánh một đòn hung mãnh, toàn bộ thân thể con Sơn Lĩnh Bạo Viên đáng thương này nháy mắt bị phá hủy, một chút cặn cũng không lưu lại, thân thể cao lớn nháy mắt hủy diệt, thậm chí không để lại một làn khói.
Trên nắm đấm của Cơ Hạo một làn bão táp màu vàng phun ra, hóa thành một trọng quyền lửa cháy đường kính một trượng hung hăng hướng mặt đất đánh đi.
Mấy huynh đệ Chúc Dung Long, Chúc Dung Hổ khàn giọng kinh hô, bọn họ vội vàng dùng tốc độ nhanh nhất lao tới trước trọng quyền lửa cháy Cơ Hạo đánh ra, rút binh khí hung hăng hướng quyền ấn thái dương tinh lực ngưng tụ thành nghênh đón.
Nổ vang một tiếng, ánh lửa văng khắp nơi, bốn huynh đệ Chúc Dung Long, Chúc Dung Hổ, bốn đại Vu Đế của Chúc Dung thần tộc bị Cơ Hạo một quyền đánh binh khí rời tay, đôi tay run rẩy hầu như mất đi tri giác, thân thể lảo đảo liên tục lui về phía sau, vừa lui lại mấy bước đã phun ra một ngụm máu.
Cơ Hạo im lặng, bốn huynh đệ Chúc Dung Long giống như gặp quỷ nhìn hắn.
Tiếng vỡ vụn kéo dài vang lên, thần giáp màu đỏ rực trên người bốn huynh đệ Chúc Dung Long nứt ra vô số vết nứt.