Mây lửa quay cuồng, mười hai con hỏa giao ở trong tiếng quát lớn của Thiết Lang ra sức phi hành, kéo xe liễn to lớn hình dạng như rồng bay ở bầu trời bay nhanh.
Nha Công toàn thân phun ra ánh lửa màu đỏ vàng, giang cánh cũng khoảng một trăm năm mươi trượng, kéo theo một dải cầu vồng bay lượn ở trên không xe liễn. Nó thỉnh thoảng ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, tiếng quạ kêu ‘Quạ quạ’ chấn động tầng mây xung quanh vỡ nát, toàn bộ ráng hồng gió lạnh hóa thành một dòng chảy ấm áp phiêu tán chung quanh.
Cơ Hạo ngồi ngay ngắn ở trên xe liễn, mặt không biểu cảm nhìn Bà La Tư cùng bốn tên thủ hạ quỳ dưới đất.
“Thật ra còn muốn giữ lại các ngươi, lúc đi trước mặt Đế Thuấn, cũng tiện hung hăng cắn Vô Chi Kỳ một miếng. Nhưng các ngươi dù sao cũng là người Vô Chi Kỳ thu mua, cùng với giữ lại các ngươi cắn ngược ta, không bằng cầm đầu của các ngươi đi làm cái vật chứng.”
Bà La Tư từ trong lời nói của Cơ Hạo nghe được sát ý nồng đậm, hắn vội vàng ngẩng đầu lên hét lên một tiếng, nhưng còn chưa chờ hắn mở miệng cầu xin tha thứ, Cơ Hạo vung tay lên, Viêm Long Kiếm kéo theo một ánh lửa bắn nhanh ra.
‘Keng’ một tiếng vang lớn, máu tươi phun lên cao mấy chục trượng, đầu lâu Bà La Tư và bốn tên thủ hạ bay lên cao cao. Hai tay Cơ Hạo chà xát vung lên, một đạo Vũ Dư tiên quang rải ra, tiên quang màu xanh trong suốt như nước bao bọc năm cái đầu xoay tròn, chợt nghe vài tiếng gào thét truyền đến, linh hồn năm người nháy mắt bị Vũ Dư tiên quang mài nát.
Sau khi tu thành luồng Vũ Dư đạo khí thứ nhất, đạo hạnh Cơ Hạo tiến nhanh, ở ngoài Kim Ô Thần Mâu lại có thêm một môn thiên nhãn thần thông. Trong đôi mắt mơ hồ có một đóa hoa sen xanh xoay tròn, Cơ Hạo ngẩng đầu nhìn hướng bầu trời, quả nhiên nhìn thấy một mảng lớn thiên địa huyền hoàng công đức lực giống như mưa to hạ xuống, không ngừng rơi ở trên người mình cùng trên thân Viêm Long Kiếm.
Công đức lực rơi ở trên người mình thấm vào nguyên thần, nhất thời trong nguyên thần tràn ra một trận thơm ngọt, độ phù hợp cùng với thiên địa đại đạo tựa như lại cao thêm một phần. Mà Viêm Long Kiếm thì phát ra tiếng ngân vui vẻ, lưỡi kiếm tựa như càng thêm sắc bén, càng có thiên địa đạo văn kỳ dị ở trên thân kiếm mơ hồ đột hiển.
Thu hồi Viêm Long Kiếm, ngón tay Cơ Hạo khẽ búng lưỡi kiếm, từng luồng nhuệ khí sắc bén bắn ra bốn phía, độ sắc bén của Viêm Long Kiếm so với vừa rồi tựa như bỗng dưng gia tăng gấp đôi có thừa, biến hóa này tự nhiên là thiên địa công đức mang đến.
“Tốt!” Tán thưởng một tiếng, Cơ Hạo vung tay, năm thi thể không ngừng phun máu chợt cứng đờ, toàn bộ sinh cơ trong cơ thể bọn họ đều bị gạt bỏ, trên cái cổ đứt không có chút máu tươi nào phun ra nữa.
Xe liễn bị mây lửa bao bọc, tiếp tục hướng phía Bồ Phản bay nhanh, mắt thấy đã sắp đến biên cảnh Bồ Phản, trên bầu trời phía trước đột nhiên truyền đến một trận nổ vang, thiên địa nguyên khí cuồn cuộn như sóng thần tàn sát bừa bãi kéo theo cương phong màu trắng mắt thường có thể thấy được, gào thét hướng bốn phương tám hướng thổi quét.
Trên trời cách mặt đất mấy vạn dặm, có đám đông cao thủ cấp Vu Đế đang ra sức chém giết, bọn họ đánh ra một quyền, đá ra một cước, đều như muốn xé rách hư không, kéo theo cương phong quấy động thiên địa nguyên khí vốn ổn định xao động bừa bãi, mắt thường nhìn lại non nửa bầu trời đều biến thành màu đen.
“Ồ? Có người đánh nhau ở Bồ Phản?” Man Man tò mò đứng ở trên xe liễn ngẩng đầu nhìn qua, trong con ngươi của nàng phun ra hai đạo hồng quang, rất xa nàng nhìn lướt qua, đột nhiên kinh hô: “Cơ Hạo, là Cơ Hạ đại thúc đang động thủ với người ta?”
Cơ Hạo không muốn góp náo nhiệt này. Ở trên địa bàn Bồ Phản, thế mà có cao thủ cấp Vu Đế động thủ, đây hiển nhiên là một ao nước đục, hắn không có hứng thú xen vào. Nhưng bỗng nghe Man Man nói là Cơ Hạ đang động thủ với người ta, hắn rùng mình, hóa thành một ánh lửa lao ra khỏi xe liễn, sau khi thét dài một tiếng trong chớp mắt đã xông lên trời cao vạn dặm.
Nơi đám đông Vu Đế tranh đấu cách mặt đất ba vạn dặm, Cơ Hạo ngẩng đầu, đôi mắt lóe ra thần quang, nhìn thấy Cơ Hạ mang theo mười mấy tộc nhân Kim Ô bộ—— đều là hắn từ nhỏ đã quen. Một đám a thúc nhà bên thân nhất với nhà mình, đang cùng năm sáu mươi cường giả cấp Vu Đế đánh đến mức ánh lửa ngập trời.
Đám người Cơ Hạ hiển nhiên không phải đối thủ của những kẻ địch này, nhưng một lá cờ xí màu lửa đỏ trong tay Cơ Hạ phun ra một mảng lớn khói đen uy lực thật lớn, tùy ý vung liền có ức vạn con quạ lửa gào thét lao ra, cuốn theo lửa ngập trời cào xé đối thủ xung quanh khổ không nói nổi.
Chỉ chốc lát thời gian Cơ Hạo quan sát, đã có hai Vu Đế rú thảm bị quạ lửa móc mắt, càng có một người hơi không cẩn thận, bị một con quạ lửa ba chân trong lửa chộp móng vuốt vào trên ngực, cả da lẫn thịt mang theo xương cốt cào ra một khối lớn.
Ức vạn con quạ lửa ‘Quạ quạ’ rống giận, tiếng quạ đen kêu chói tai chấn động màng tai người ta đau đớn, đây hầu như cũng thành một loại công kích linh hồn đáng sợ.
Các Vu Đế vây công đám người Cơ Hạ bị vô số quạ đen gào thét làm cho trời đất tối tăm, sức chiến đấu ít nhất giảm đi khoảng ba thành. Đối mặt vô cùng vô tận quạ lửa hung hãn không sợ chết điên cuồng tấn công, trong động tác của bọn họ tràn đầy lỗ hổng, động cái bị đám quạ lửa kia cào một phát hung hăng, cào bọn họ da tróc thịt bong, đứt gân gãy xương.
Trong Vu Đế vây công Cơ Hạ, có một vị lão nhân tóc trắng xoá cũng cầm một cây cờ phiên thật lớn, hai tay hắn ôm cờ phướn vẫy loạn một trận, ánh lửa trong cờ phướn bắn ra bốn phía, có chín mươi chín con rồng lửa lượn vòng đầy trời, dây dưa cùng một chỗ với đám quạ lửa kia.
Những con rồng lửa đó dài khoảng nghìn trượng, thân hình cực lớn, khuôn mặt dữ tợn, toàn thân tản mát ra khí tức sắc bén kiệt ngạo bất tuân, tùy ý vung móng vuốt có thể đập nát mấy trăm con quạ lửa, vung cái đuôi có thể nghiền nát mấy ngàn con quạ lửa.
Nhưng quạ lửa vô cùng vô tận, tùy diệt tùy sinh vĩnh viễn không cạn kiệt, mặc cho đám rồng lửa đó nghiền chết vô số quạ lửa, nhưng vẫn có vô số quạ lửa vây công. Hơn nữa trong đó một ít quạ lửa ba chân màu đỏ vàng, sinh ra ba cái móng vuốt, bọn nó thậm chí có thể chính diện chống lại đám rồng lửa mà không rơi xuống thế yếu chút nào.
Mấy trăm con quạ lửa ba chân vây quanh rồng lửa cào loạn, móng vuốt sắc bén đem vảy rồng lửa xé nát, ở trên thân bọn nó cào ra từng mảng lớn liệt hỏa tinh hoa, đám rồng lửa tinh hồn ngưng tụ thành đau đến mức ngửa mặt lên trời gào thét, lại chết sống không thể thoát khỏi bọn quạ lửa đó quấy nhiễu.
“Cho rằng tộc nhân Kim Ô bộ chúng ta dễ bắt nạt sao?” Cơ Hạ đột nhiên cất tiếng rống to: “Mở to mắt các ngươi nhìn xem, xem nam nhân Kim Ô bộ chúng ta là giáo huấn các ngươi đám trứng mềm này như thế nào!”
Rống to một tiếng, tay trái Cơ Hạ nắm lá cờ phướn quạ lửa, tay phải long cốt trường mâu đột nhiên đâm một cái, thân thể hắn nhoáng lên đã lướt qua khoảng cách mười dặm, trường mâu xé trời kéo theo một mảng lớn ánh lửa, ba Vu Đế đang ngăn cản quạ lửa tấn công không kịp trở tay, ba người tất cả đều là ngực trúng thương.
Long cốt trường mâu thoải mái phá vỡ ngực ba vị Vu Đế, ánh lửa nổ tung, lồng ngực ba người hầu như bị nổ vỡ nát, chỉ còn lại có ba cây xương cột sống màu đỏ như lưu ly miễn cưỡng liên hệ nửa người trên dưới.
Ba vị Vu Đế kêu đau vội lui, vừa rút lui vừa thúc giục tinh huyết, cấp tốc chữa trị thương thế của bản thân.
Nhưng mười tám vị Vu Đế phía sau Cơ Hạ cầm trường thương đại phủ ùa lên, vây quanh ba người đập loạn một phen, hung hãn đập ba người đứt gân gãy xương.
Vu Đế xung quanh vây công tức giận, vội vàng gia tăng cường độ tiến công, Cơ Hạ và tộc nhân bên cạnh cũng không ngừng kêu rên, thân thể không ngừng trúng chiêu, cũng bị kẻ địch đánh cho máu thịt văng khắp nơi, khắp nơi đều lộ ra xương khớp gần như trong suốt.
“A cha!” Cơ Hạo rống to một tiếng vang tận mây xanh, hắn thét dài một tiếng, Viêm Long Kiếm, Cửu Long Hỏa Châu, Sơn Xuyên Ấn, Đãng Hồn Chung, cùng với Hỗn Nguyên Thái Dương Phiên lực sát thương mạnh nhất, Vũ Dư đạo nhân dặn hắn không thể tùy tiện sử dụng cùng nhau tế ra.
Ánh sáng mạnh chiếu rọi hư không, Nha Công tức giận thét dài, xa xa phun ra một vòi lửa.