Vu Thần Kỷ

Chương 392: Tổn hại nhỏ




Một trang viên ngoài thành Lương Chử?

Bên trên hơn trăm con thuyền nhỏ, hơn ngàn chiến sĩ Già tộc đồng thời mở to mắt, mấy ngàn con mắt chợt biến thành một mảng đỏ bừng.

“Huyết Nguyệt chí cao vô thượng, ban cho ta lực lượng vô biên, hủy diệt toàn bộ kẻ địch trước mắt!” Các chiến sĩ Già tộc đều điên cuồng rít gào thành tiếng, bắt đầu cao giọng ca ngợi Huyết Nguyệt bọn hắn cúng bái tín ngưỡng.

Trong ánh mắt bọn hắn huyết quang xoay tròn, cơ bắp toàn thân chợt bành trướng lên, từng tia huyết khí từ trong lỗ chân lông phun ra, thân thể mấy đại chiến sĩ chợt bành trướng một mảng lớn, chiều cao so với đồng bạn bên cạnh ít nhất cao hơn một nửa.

Một trang viên ngoài thành Lương Chử!

Đối với Kiền Đàm loại quý tộc Ngu tộc xuất thân hào môn này mà nói, đây chỉ là một cái đinh rỉ bé nhỏ không đáng kể trong tài sản cá nhân của bọn hắn, nhưng đối với các chiến sĩ Già tộc mà nói, bọn hắn phải cố gắng chiến đấu hăng hái mấy trăm năm, mới có thể tích góp được đủ tiền tài mua một tòa nhà như vậy!

Có tiền có thể sai khiến quỷ ma, bọn tráng hán Già tộc bốn mắt này cũng không cách nào ngoại lệ cả!

Trong tiếng gầm gừ ‘Rống rống’, hơn ngàn chiến sĩ Già tộc vận sức muốn nhảy dựng lên, nhưng thân thể bọn hắn vừa mới khẽ động, thuyền nhỏ đã kịch liệt lay động, dọa bọn hắn vội vàng dừng động tác thô bạo.

Đám ếch tinh kêu ‘Ộp ộp’, nhanh chóng từ trên bè gỗ nhảy xuống, linh hoạt vô cùng chui vào nước bùn đục ngầu. Có mấy con ếch tinh lẻn vào dưới nước hướng đám người Cơ Hạo cấp tốc bơi tới, có một số thì trực tiếp đạp mặt nước, sải bước hướng Cơ Hạo bên này phát động xung phong.

Chỉ có các chiến sĩ Già tộc kia sốt ruột kêu ‘Ngao ngao’, bọn hắn muốn phát động xung phong, nhưng bốn phía đều là nước bùn bùn lầy, đầm lầy sâu không thấy đáy, bọn hắn có dũng khí không sợ chiến đấu, nhưng hoàn cảnh nơi này không cho phép bọn hắn phát động tiến công.

“Hây, hủy thuyền!” Cơ Hạo nhìn các chiến sĩ Già tộc kia không ngừng vung binh khí hò hét, cười dùng sức vung tay lên.

Các chiến sĩ nhân tộc phía sau hắn đều cười to, rút cây lao dốc hết toàn lực ném mạnh ra. Bọn ác quỷ dị tộc ngu xuẩn này, ở vịnh Ác Long, không chuẩn bị đủ chiến thú thủy chiến, chỉ dựa vào những con thuyền kim loại đó, sao có thể là đối thủ của chiến sĩ nhân tộc cưỡi Kim Nha Hải Ly?

Cây lao dày đặc như mưa gào thét nện xuống, chiến sĩ Già tộc đứng trên thuyền hổn hển vung binh khí đi gạt. Chiến kỹ thuần thục, bọn hắn chặn lại hơn chín thành cây lao, nhưng cây lao còn sót lại giống như lôi đình vạn quân gào thét nện xuống, hung hăng nện ở trên thuyền nhỏ bọn họ ngồi, đem thân tàu đập ra một đám lỗ thủng thật lớn.

Chiến sĩ Già tộc thể tích khổng lồ, thân hình dày nặng, giáp trụ, binh khí trên thân bọn hắn càng so với ngọn núi nhỏ còn nặng nề hơn mấy lần.

Thân thuyền vỡ ra, trận pháp trên thân thuyền dùng để gia tăng sức nổi lập tức sụp đổ, thuyền nhỏ lẫn chiến sĩ Già tộc trên thuyền giống như quả cân cấp tốc chìm nghỉm. Nháy mắt đã có sáu bảy mươi con thuyền nhỏ bị đục lỗ, tám chín trăm chiến sĩ Già tộc tuyệt vọng mà nghẹn khuất kêu rên một tiếng, nhanh vô cùng biến mất ở trên mặt nước, rất nhanh trên mặt nước đã toát ra lượng lớn bọt nước.

“Huyết Nguyệt vĩ đại chí cao!” Kiền Đàm quả thực sắp điên mất rồi. Lúc này còn chưa giao thủ đâu, sao đã tổn thất hơn phân nửa tinh nhuệ?

“Các ngươi bọn nô lệ chết tiệt này, nhanh trở về cứu người!” Kiền Đàm đứng ở đầu thuyền, hổn hển nhảy dựng lên mắng.

“Ha ha, không còn kịp nữa, đều làm canh cá cho ta đi!” Cơ Hạo cất tiếng cười to, hắn huýt sáo một tiếng, hai con Thần Hỏa Xà trên vai chợt bành trướng đến dài hơn một trượng, nhẹ nhàng chui vào mặt nước, phun từng ngụm từng ngụm Địa Tâm Thần Viêm.

Cửu Long Hỏa Châu từ mi tâm Cơ Hạo phun ra. Hỏa châu to bằng nắm tay hung hăng nhập vào trong bùn lầy, trong tiếng ‘Vù vù’, trong nước bùn đục ngầu một mảng hồng quang đường kính trăm trượng chợt phun ra, trên mặt nước lập tức có hơi nước màu trắng trào ra, sau đó lượng lớn bọt nước nóng cháy ‘Ồ ồ’ xông ra.

Nháy mắt ngắn ngủn, con sông, vũng bùn, đầm lầy phạm vi mười dặm tất cả đều sôi trào lên. Hơn nữa nhiệt độ còn đang không ngừng lên cao.

Hai con Thần Hỏa Xà ở trong bùn lầy dinh dính phát huy đầy đủ thiên phú chủng tộc mình, bùn lầy bị bọn nó hòa tan, biến thành nham thạch nóng chảy dinh dính cực nóng, nhấc lên làn sóng màu đỏ rực hướng đám ếch tinh cùng chiến sĩ Già tộc tràn tới từng đợt.

Đáng thương đám ếch tinh này thực lực không mạnh, bình thường đều là tiêu chuẩn Vu Nhân cảnh. Ếch tinh thủ lĩnh mạnh nhất cũng chỉ là mặt hàng cấp Tiểu Vu. Thần Hỏa Xà phun ra nham thạch nóng chảy ập về phía trên thân bọn hắn, bọn hắn liền bị thiêu chín bảy tám phần, lại bị Cửu Long Hỏa Châu nhấc lên nước sôi hắt, bọn hắn cũng liền chín hết.

Phía sau trên trăm con thuyền nhỏ kéo gần vạn ếch tinh toàn bộ bị nước bùn sôi trào làm bỏng nát bét, không có một ai có thể sống trở lại trước mặt Kiền Đàm.

Các chiến sĩ Già tộc chìm vào sâu trong đáy nước luống cuống tay chân giãy dụa, bốn phía đều là bùn lầy dinh dính, đưa tay không thấy năm ngón, mềm nhũn không chịu chút lực, càng có nhiệt độ cao đáng sợ từ bốn phương tám hướng ập tới, đốt giáp trụ trên thân bọn hắn không ngừng lóe lên.

Có một số chiến sĩ Già tộc hổn hển muốn rống lớn, nhưng vừa mở mồm, bùn lầy khó ngửi, thối hoắc, không biết lẫn vào thứ lung tung gì liền tràn vào mồm, sự tanh tưởi đó quả thực khiến người ta hít thở không thông.

Cơ Hạo giơ lên tay phải dùng sức vung lên, sau một tiếng huýt, toàn bộ chiến sĩ nhân tộc đồng thời nhảy xuống khỏi tọa kỵ, hơn một ngàn con Kim Nha Hải Ly vui vẻ vẫy cái đuôi to béo, ‘Ào’ một tiếng liền chui vào trong nước.

Những chiến thú này trời sinh đã có thiên phú khống thủy ở trong nước nhẹ nhàng đi qua, răng cửa lớn màu vàng đủ để xuyên thủng trọng giáp hung hăng cắt thân thể chiến sĩ Già tộc chìm trong nước. Không bao lâu liền có lượng lớn máu nổi lên, rất nhanh mặt nước phạm vi vài dặm đã bị nhuộm thành một mảng đỏ bừng.

Kiền Đàm sợ tới mức tay chân như nhũn ra, hắn khàn cả giọng thét chói tai: “Một đám ngu xuẩn, nghĩ cách đi, nghĩ cách mau lên!”

Trong đầu Kiền Đàm trống rỗng, hắn từ nhỏ tiếp nhận giáo dục tinh anh của quý tộc Ngu tộc, hắn biết tao nhã ở đất bằng chỉ huy chiến tranh như thế nào, tao nhã công kích thành lũy kẻ địch thành lập ở trên núi cao như thế nào, tao nhã thiêu hủy thành trì kẻ địch kiến tạo ở trong rừng cây như thế nào.

Nhưng trong giáo dục của quý tộc Ngu tộc cũng không bao gồm —— chật vật lăn lộn như thế nào ở trong bùn lầy thối hoắc, bẩn thỉu giao chiến với kẻ địch!

Quý tộc Ngu tộc cao quý tao nhã, sao có thể ở trong bùn lầy dây dưa với kẻ địch?

“Nghĩ cách đi!” Kiền Đàm xách lên sĩ quan phụ tá của hắn, hung hăng cho vài cái tát ở trên mặt hắn.

“Đại nhân… Chúng ta rút lui đi!” Sĩ quan phụ tá của Kiền Đàm đưa ra lựa chọn hợp tình hợp lý nhất: “Chúng ta không thể đối phó bọn thủy thú khó chơi này. Chiến sĩ của chúng ta mặc trọng giáp, một khi rơi xuống nước, bọn họ sẽ hoàn toàn mất sức chiến đấu, chúng ta không thể tác chiến với bọn hắn!”

Kiền Đàm tức giận đến cả người run rẩy, hắn đang muốn rút ra kiếm để bức bách sĩ quan phụ tá của mình nghĩ ra cách hay hơn, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng kèn bén nhọn.

Một mảng bóng đen cực lớn xuyên thấu hơi nước, rất nhanh hướng bên này lao đến.

Đó là cự hạm kim loại khổng lồ dài đến vài dặm, cao trăm trượng, giống như tòa thành. Trên trăm chiếc cự hạm như vậy liền thành một thể, khí thế hùng hổ hướng bên này lao tới. Cách nơi này còn xa mấy chục dặm, đầu thuyền đã phát ra tiếng vang lớn ‘Thùng thùng’, mấy trăm mũi tên nỏ thật lớn xé rách không khí, hung hăng hướng Cơ Hạo và chiến sĩ dưới trướng hắn đập xuống.