Vu Thần Kỷ

Chương 284: Vương chiến




Trên không Xích Phản sơn, trên trời cao cách mặt đất trăm vạn dặm, hai ngọn núi cao vạn trượng, phạm vi trăm dặm lơ lửng giằng co từ xa xa.

Một ngọn núi phong cách cổ xưa man hoang, vách đá, cổ thụ dây khô, dưới vách núi một con suối ồ ồ phun nước, nước suối không ngừng trào ra theo một dòng suối thật nhỏ uốn lượn mà đi, ở rìa ngọn núi hóa thành thác nước nho nhỏ rơi xuống Trung Lục thế giới phía dưới.

Trên ngọn núi lớn, đỉnh chóp đá lởm chởm, có gần ngàn tráng hán cao lớn khôi vĩ đứng. Bọn họ hoặc thân khoác da thú, hoặc là loã lồ thân trên, trên người hoặc quấn quanh đại mãng sặc sỡ, hoặc quấn thần xà linh hoạt. Càng có một số đại hán phía sau quấn một con giao long, một con mãnh hổ cuộn mình, càng có khổng tước, thanh loan, đại hồng, đại phong… các thần cầm dị thú làm bạn.

Khí tức trên thân mỗi tráng hán đều dày nặng như núi, mênh mông như biển, trong mắt bọn họ mơ hồ có tinh quang lóe lên, phía sau đều có các loại dị tượng thoáng hiện.

Cách xa ba ngàn dặm, một ngọn núi khác thì hoa mỹ tuyệt luân. Ngọn núi toàn thân long lanh như ngọc không thấy chút tạp sắc, mỗi một tảng đá đều được thợ thủ công khéo tay cẩn thận tạo hình, che kín rậm rạp dấu vết phù văn tựa như thiên nhiên sinh thành.

Ngọn cẩm tú khắp nơi, núi đường nhỏ xoay quanh mà lên, cỏ cây xanh tươi ướt át, đóa hoa sáng lạn nở rộ, dòng suối trong suốt thấy đáy, một bông hoa một chiếc lá, một ngọn cỏ một cái cây, một hạt cát một cục đá, dòng nước bóng dáng, toàn bộ tinh xảo đều tiếp cận hoàn mỹ, cấu thành một tuyệt thắng chi địa tựa như tiên cảnh.

Trong núi càng điểm xuyết mấy chục tòa cung điện dùng tinh kim, bạc trắng và kim loại nặng quý khác làm tài liệu chủ yếu, đúc kim loại một thể thành, toàn thân không có chút khe hở. Trên những cung điện này được khảm từng khối lớn đá quý, vu tinh, dưới ánh mặt trời tản mát ra ánh sáng loá mắt.

Ngọn núi vốn đã xa hoa được ánh sáng những cung điện này tản mát ra chiếu rọi, càng tỏ ra sặc sỡ loá mắt, đẹp đến cực hạn.

Ở ngoài những cung điện này, có thiếu nữ xinh đẹp thân mặc các loại váy dài, để lộ bả vai cùng cánh tay, khi ngẫu nhiên đi lại, làn váy dao động lộ ra đùi trắng như tuyết cười khẽ lui tới truy đuổi chơi đùa. Trước cửa cung điện, càng có đám đông thiếu nữ mỹ mạo cùng trọng giáp chiến sĩ đứng hầu.

Những trọng giáp chiến sĩ này, vô luận là Ngu tộc hay Già tộc, hiển nhiên đều là mặt hàng trưng bày lựa chọn kỹ càng.

Bọn họ chiều cao giống nhau như đúc, hình dáng thân thể hầu như là một khuôn mẫu in ra. Gương mặt bọn họ đều đặc biệt tuấn mỹ, tuấn lãng, khuôn mặt trải qua trang điểm cẩn thận, toàn bộ lông tóc cạo sạch sẽ, mỗi một sợi lông mày đều xử lý cẩn thận tỉ mỉ.

Giáp trụ trên người bọn họ càng kiêm phòng ngự và mỹ lệ, nhưng rất hiển nhiên, giáp trụ trên người bọn họ càng nhiều có khuynh hướng mỹ quan. Mỗi một bộ giáp trụ hoa văn đều khác hẳn nhau, phân biệt là các loại kỳ hoa dị thảo, các loại chim quý thú lạ, các loại sông núi, các loại thành trì lầu các được thợ thủ công khéo tay tỉ mỉ tạo hình, sau đó được khảm tinh tế lên các loại đá quý.

Trong đại bộ phận cung điện đều trống rỗng. Chỉ có trong cung điện đỉnh núi lớn nhất, đủ để cất chứa trên vạn người tụ hội, có hơn hai trăm nam tử Ngu tộc mặc trường bào màu máu, tóc, mắt, làn da đều mơ hồ tỏa ra một tia màu máu đang tiệc rượu vui cười.

Mấy cái đài ngọc thật dài tùy ý đặt ở trong cung điện, bên trên tràn đầy các loại điểm tâm tinh xảo, hoa quả mới mẻ hiếm quý cùng với rượu ngon màu sắc khác nhau tỏa ra hương thơm nồng đậm. Các nam tử Ngu tộc tuấn lãng, cao lớn, trong cái giơ tay nhấc chân cũng lộ ra một cỗ khí tức cao cao tại thượng không ai bì nổi này, mặc trường bào màu máu sạch sẽ thống nhất kiểu cách, tùy ý lấy dùng rượu nước điểm tâm, tiếng cười nói vui vẻ không ngừng truyền ra ngoài cung điện.

Ở bên ngoài các nam tử Ngu tộc mặc màu máu trường bào này, cũng là trong cung điện, một đám chiến sĩ Già tộc thân khoác giáp trụ màu máu, làn da màu bạc nhạt, nhưng trong màu bạc lại mang theo một tia huyết quang, cũng tụ tập cùng một chỗ lớn tiếng cười nói. Số lượng các chiến sĩ Già tộc này cũng là hai trăm người.

Dị tộc trong cung điện thỉnh thoảng hướng ngọn núi xa xa nhân tộc tráng hán tụ tập nhìn một cái, cũng không biết bọn họ nói những gì, đột nhiên sẽ có một trận tiếng cười to bộc phát ra.

“Ê ê. Làm ván cược nho nhỏ thế nào?” Một nam tử Ngu tộc đột nhiên cười lên: “Ta chuyển nhượng một lần cơ hội ước hội tư mật cùng Mỹ Lâm tiểu thư, ta cá là tiểu gia hỏa phía dưới… Tên là gì? Đế Sát sao? Ta cá là quân đoàn của hắn, nhiều nhất có thể kiên trì ba ngày sẽ bị tiêu diệt hết.”

Một đám nam tử Ngu tộc nhất thời cười lên, đều nhìn về phía một gã đồng bạn khác.

“Đế Ma Lỗ, Đế Sát là vãn bối của ngươi nhỉ?” Một nam tử Ngu tộc trêu đùa: “Hắn thống lĩnh tuy là Huyết Nguyệt quân đoàn, lại là quân đoàn vừa mới chỉnh biên không lâu. Tựa như, hắn hiện tại thế cục không ổn.”

“Điều này cũng không thể trách Đế Sát vô năng.” Lại một nam tử Ngu tộc nhẹ nhàng nói: “Dù sao, năm trăm năm trôi qua, hắn chỉ là thủ lĩnh một đoàn buôn nô lệ. Bắt đám sinh vật dân bản xứ đáng thương làm nô lệ, và chỉ huy quân chính quy tác chiến, đây là hai việc khác nhau.”

“Nếu Đế Sát tổn thất quân đoàn này trong tay…” Một nam tử Ngu tộc ngạc nhiên nói: “Đế Ma Lỗ, Đế thị nhất tộc các ngươi còn có thể cho hắn đủ ủng hộ, để hắn tổ chức lại một quân đoàn sao? Úc, nghe nói các ngươi lãnh địa của Đế thị nhất tộc, gần đây sản xuất có chút vấn đề?”

“Nếu Đế Sát tổn thất quân đoàn này trong tay…” Nam tử Ngu tộc bắt đầu đề xuất yêu cầu đánh cược trước hết nhẹ nhàng cười nói: “Đế Ma Lỗ, huynh đệ thân ái, gia tộc các ngươi khẳng định sẽ ủng hộ hắn tổ chức lại một quân đoàn chứ? Dù sao cái này quan hệ vinh quang gia tộc các ngươi. Nhưng tổ chức lại một quân đoàn cần rất nhiều tài nguyên, tài nguyên đầu nhập phi thường khổng lồ, các ngươi một gia tộc này, còn có thể bỏ ra khoản chi tiêu này sao?”

Nhún nhún vai, nam tử này búng búng chén rượu thủy tinh tinh xảo trên tay, ra vẻ ung dung nói: “Có lẽ, ngươi có thể cân nhắc, đem Độc La phong một mảng lãnh địa đó bán cho ta? Ta đại biểu gia tộc của ta, nguyện ý bỏ ra một cái giá cao.”

Đế Ma Lỗ giơ lên chén rượu, chậm rãi đem rượu đỏ sẫm như máu uống cạn, hắn nhìn nam tử Ngu tộc đề xuất đánh cược lạnh nhạt nói: “Đế Thích Thắc, ta ái mộ đã lâu đối với thân hình tuyệt vời của Mỹ Lâm tiểu thư. Ta cá là Đế Sát trong vòng ba ngày sẽ không bị tiêu diệt, hơn nữa hắn sẽ thành lập công huân. Không chỉ là một lần cơ hội ước hội, ta dùng lãnh địa Độc La phong, đấu với quyền sở hữu toàn bộ Mỹ Lâm!”

‘Úc’!

Toàn bộ nam tử Ngu tộc trong đại điện đồng thời kinh hô một tiếng, trên khuôn mặt tuấn tú đều lộ ra biểu cảm hưng phấn, khiếp sợ phức tạp. Vô số phiến ngọc ở giữa bọn họ nhanh chóng qua tay, trong lúc bất động thanh sắc, bọn họ đã hạ tiền đặt cược khổng lồ của mình đối với ván bài giữa Đế Ma Lỗ cùng Đế Thích Thắc.

Đế Thích Thắc mỉm cười, thản nhiên hướng Đế Ma Lỗ hạ thấp người hành một lễ: “Như ngươi mong muốn, Đế Ma Lỗ huynh đệ… Đi, Giáp Đồ, lấy cho ta đầu một gã Vu Vương nhân tộc trở về, ta muốn dùng óc bọn chúng nhắm rượu!”

“Chủ ta, như ngài mong muốn!” Một chiến sĩ Già tộc cao gần tám thước, làn da toàn thân hoàn toàn thành màu bạc trầm trầm đồng ý một tiếng, thân thể chợt bay lên, hóa thành một luồng sáng màu bạc hướng ngọn núi xa xa chỗ nhân tộc phóng đi.

“Giáp Đồ ở đây, dân bản xứ, ai dám chiến một trận với ta?”