Vu Thần Kỷ

Chương 261: Phục giết




‘Leng keng, leng keng’, ba con Kiếm Phong Tri Chu thân hình thật lớn nhanh chóng vượt qua con sông, đi trước làm gương đuổi giết.

Cái chân dài nhỏ của con rối kim loại va chạm mặt đất màu máu, cục đá cứng rắn và chân kim loại bắn tung tóe đốm lửa. Ba con Kiếm Phong Tri Chu bôn tẩu như gió, gắt gao bám ở phía sau đám người Cơ Hạo.

Ngẫu nhiên sẽ có một con Kiếm Phong Tri Chu dừng bước, chân thật dài cắm thật sâu xuống mặt đất, vững vàng nâng thân thể nặng nề của chúng nó, sau đó cái lỗ miệng cực lớn mở ra, lộ ra một đoạn ống hình chùy ba cạnh to bằng đùi người thường.

Vô số phù văn màu máu ở trong cái ống ba cạnh đỏ sậm cấp tốc dâng trào, năng lượng vu tinh được khảm ở trong khoang bụng cực lớn của Kiếm Phong Tri Chu bị cấp tốc rút lấy, rất nhanh đã ở chỗ đỉnh ống hình thành một quả cầu lửa màu đỏ rực to bằng đầu người.

Nổ ‘Phành’ một tiếng, thân thể Kiếm Phong Tri Chu kịch liệt kéo đi về phía sau, trên mặt đất khói bụi nổi lên, quả cầu lửa nho nhỏ bắn nhanh ra, chỗ trung tâm quả cầu lửa một phù văn màu đỏ rực to bằng bàn tay cấp tốc lóe lên, thiên địa nguyên khí xung quanh không ngừng bị quả cầu lửa cắn nuốt.

Quả cầu lửa nho nhỏ tốc độ phi hành nhanh đến kinh người, trong chớp mắt đã tới phía sau đám người Cơ Hạo.

Mỗi lần quả cầu lửa đánh úp lại, Cơ Hạo đều phải xoay người, giang đôi tay chủ động đón. Thủy nguyên chi lực mênh mông trong trọng giáp quay cuồng, tiên thiên Nhâm Thủy Tinh Hoa ở trước mặt Cơ Hạo ngưng tụ thành khiên nước dày nặng, quả cầu lửa va chạm ở trên khiên nước, nước lửa đánh nhau, nhất thời phun ra cả mảng lớn ánh lửa.

Quả cầu lửa bùng nổ, ánh lửa bao trùm không gian phạm vi trăm trượng. Giống với lúc trước Kiếm Phong Tri Chu bắn ra viên đạn kim loại, phạm vi sát thương của quả cầu lửa bị cấm chế kỳ dị cực hạn ở trong trăm trượng, ánh lửa cùng nhiệt độ cao tàn sát bừa bãi tuyệt đối sẽ không lao ra thêm cho dù một tấc.

Nhưng điều đó càng tăng mạnh thêm lực sát thương của quả cầu lửa lúc bùng nổ, ánh lửa dinh dính như thực chất ở trong phạm vi trăm trượng tàn sát bừa bãi quay cuồng, mặt đất màu máu đặc hữu của Xích Phản sơn bị lửa nhiệt độ cao cứng rắn đốt mỏng đi một tầng, nham thạch tan thành nham thạch nóng chảy, giống như đồ sứ lên men ở trong ánh lửa rạng rỡ sáng lên.

Nhiệt độ cao tàn sát bừa bãi. May mắn tiên thiên Nhâm Thủy Tinh Hoa chí âm chí hàn, chuyên môn khắc chế các loại lực lượng lửa.

Khiên nước dày nặng phun ra cả mảng lớn hàn khí, cùng ánh lửa quả cầu lửa bộc phát ra va chạm đan xen lẫn nhau, đại khái sau vài hơi thở, nhiệt lực tản ra tiêu tán, Cơ Hạo lúc này mới xoay người tiếp tục đào tẩu. Mà mỗi lần lúc đó, Kiếm Phong Tri Chu đều có thể thừa cơ hướng về phía trước đuổi sát thêm vài bước.

“Dân bản xứ ti tiện, các ngươi chạy không thoát đâu!” Thanh niên Ngu tộc cưỡi ở trên lưng tọa kỵ, mang theo hai hộ vệ Già tộc còn sót lại cùng đám đông phó binh, nô lệ hỗn loạn đuổi giết tới. Hắn mắng oán độc vô cùng, còn đang đau lòng không thôi vì vừa rồi bị Vũ Mục độc giết các nô lệ.

“Tiểu tử, giáp trụ trên người ngươi không tồi, hẳn là có thể bán được một giá tốt, đủ đổi lấy hai ngàn nô lệ.” Thanh niên Ngu tộc lớn tiếng kêu gào, đem phán đoán của mình đối với bộ trang phục kia và đạo cụ toàn thân Cơ Hạo nói ra: “Về phần ngươi, đầu lâu của ngươi, sẽ trở thành trân phẩm cất giữ riêng của ta.”

Thanh niên Ngu tộc dương dương đắc ý lớn tiếng cười nói: “Một thằng nhãi con dân bản xứ còn chưa trưởng thành, lại có được sức chiến đấu của chiến sĩ trưởng thành. Đầu lâu của ngươi nhất định bộ dạng Thái Tinh xảo đẹp đẽ, ta sẽ ở bên trên đục đẽo rất nhiều hoa văn tinh mỹ, dùng đá quý trân quý nhất khảm. Ca ngợi Huyết Nguyệt vĩ đại, chí cao, đầu lâu của ngươi nhất định sẽ dẫn tới hứng thú mãnh liệt nhất của các tiểu thư yêu kiều kia.”

Cơ Hạo không nói một lời tiếp tục chạy về phía trước, Kim Ô Thần Viêm ở trên người hừng hực thiêu đốt, không ngừng tinh lọc huyết khí mục nát điên cuồng nảy sinh trong cơ thể.

Huyết Nguyệt nguyền rủa chết tiệt, thật sự là quá khó chơi. Thời gian ngắn ngủn một chén trà nhỏ, mệnh khí vừa rồi Thái Ti đánh vào trong cơ thể Cơ Hạo biến thành tinh huyết đã hầu như bị ăn mòn hết. Hiện tại toàn thân Cơ Hạo lại có chút nhũn ra, cũng không biết còn có thể chạy ra bao xa nữa.

Ngón tay búng ra, một lệnh bài sắt màu đen nhảy ra, đây là thân phận lệnh bài Hoa Tư Liệt phát, đại biểu thân phận chiến sĩ Kì Binh doanh của Cơ Hạo. Cùng lúc đó, khối lệnh bài này cũng là vu khí dùng để liên lạc quân đội bạn.

Hào quang màu đen một thước vuông lóe lên ở trên lệnh bài, trong hào quang màu đen, có thể thấy được ba mươi mấy điểm sáng màu trắng. Mỗi một điểm sáng đều đại biểu một chiến sĩ Kì Binh doanh, bọn họ chia làm bảy đội ngũ nhỏ, phân bố ở trong núi rừng trong phạm vi ngàn dặm với Cơ Hạo.

Ngón tay khẽ búng, Cơ Hạo đem một đạo vu lực đưa vào lệnh bài, tin tức ngắn gọn hóa thành vu lực dao động mịt mờ hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra. Điểm sáng màu trắng trong hào quang màu đen đại biểu Cơ Hạo nhất thời biến thành màu đỏ nhàn nhạt.

Cơ Hạo thông báo toàn bộ chiến hữu Kì Binh doanh lệnh bài có thể liên hệ được, nói cho bọn họ có đại đội quân đội dị tộc đang đuổi giết mình. Đồng thời hắn cũng đem số lượng đại khái kẻ địch truyền ra ngoài.

Chỉ cần nhận được tin tức của Cơ Hạo, chiến sĩ Kì Binh doanh sẽ lập tức đem tin tức này hướng bốn phương tám hướng phát đi, nhiều nhất thời gian mười nhịp thở, tổng doanh Kì Binh doanh xa ở hậu phương có thể thu được tin tức này. Sau việc một khi quân tình Cơ Hạo truyền lại được chứng thật, như vậy Cơ Hạo cũng sẽ nhận được số lượng quân công nhất định.

‘Oành oành oành’, liên tục ba tiếng nổ truyền đến, ba quả cầu lửa mang theo nhiệt độ cao đáng sợ bắn nhanh đến.

Cơ Hạo khẽ thở dài một hơi, xoay người, mặt ngoài trọng giáp đen sì phun ra một tầng thủy khí nồng đậm, nhanh chóng ngưng tụ thành một tấm khiên nước phạm vi mười mấy trượng chắn trước ba quả cầu lửa. Ánh lửa nổ, lực đánh thật lớn chính diện ập tới, Cơ Hạo mặc trọng giáp không đứng vững được, lảo đảo hướng phía sau lui mấy chục bước.

Trong ánh lửa ba mũi tên lớn bắn nhanh đến, một lần này trên mũi tên lóng lánh hào quang màu vàng đất dày nặng!

Trọng giáp của Cơ Hạo mỗi lần đều là ngưng tụ khiên nước tiến hành phòng ngự, chiến sĩ Già tộc bên cạnh thanh niên Ngu tộc liền vận dụng mũi tên đặc chế, ngưng tụ đại địa mậu thổ nguyên khí thật lớn công kích Cơ Hạo. Lấy thổ khắc thủy, đây là lựa chọn công kích chính xác nhất.

Nổ vang một tiếng, khiên nước run rẩy một phen, ba mũi tên nổ tung, mậu thổ nguyên khí trầm trọng đánh vào trên người Cơ Hạo, làm hắn lại lui về phía sau.

“Giết hắn!” Thanh niên Ngu tộc điên cuồng rít gào. Hắn quay đầu nhìn một cái, chiến kỳ màu máu phía sau vốn đang ở ngoài trăm dặm, nay đã tới gần ngoài mười dặm, hầu như đã có thể nhìn thấy trăm mấy chiến sĩ Ngu tộc áo giáp hoa mỹ ngồi ở trên tọa kỵ, xung phong ở tận cùng phía trước.

“Một đám cướp công khốn kiếp!” Thanh niên Ngu tộc tức giận mắng. Hắn khẽ cắn môi, con mắt dựng thẳng ở mi tâm chợt mở, trong con mắt dựng thẳng đột nhiên bắn nhanh ra một đạo điện quang màu máu, hung hăng đánh vào trên người Cơ Hạo.

Vang ‘Xẹt xẹt’, thân thể Cơ Hạo hơi tê dại, toàn thân phun ra vô số đốm lửa điện đỏ như máu nhỏ vụn. Lực đánh cực lớn đem Cơ Hạo đánh bay, thân thể kéo trên mặt đất một cái rãnh thật dài, chật vật cắm đầu va vào trên lưng Vũ Mục chạy như điên, hai người cùng nhau lăn lông lốc.

“Ha ha ha! Các ngươi đều là của ta, ai cũng đừng nghĩ chạy được!” Thanh niên Ngu tộc dương dương đắc ý vỗ tọa kỵ, chợt vượt qua hai hộ vệ Già tộc của mình bảo hộ, lao ra xa hơn trăm trượng. Hắn rút bội kiếm bên hông, liền muốn đích thân chém đầu Cơ Hạo.

Phong Hành luôn ẩn nấp không ra rốt cuộc đã động.

Một luồng hàn quang bắn nhanh, giáp trụ trên người thanh niên Ngu tộc phun ra cả mảng lớn ánh sáng phù văn, phụ cận mi tâm hắn nhiều điểm phù văn vỡ vụn ra, một mũi tên phù văn kim quang tỏa ra bốn phía xuyên thấu giáp trụ của hắn phòng hộ, trực tiếp bắn thủng con mắt dựng thẳng ở mi tâm hắn, chui thật sâu vào trong đầu hắn.

‘Phành’ một cái, đầu thanh niên Ngu tộc nổ tung, thân thể cao gầy gầy yếu bay lên cao cao, nặng nề ngã xuống mặt đất.