Vu Thần Kỷ

Chương 1855: Hình Thiên thô bạo




Thái Dương Chân Hỏa thuần dương chí cương, chính là khắc tinh của tất cả âm tà ma túy.

Thân thể tàn tạ của Vu Bật bị kim quang chiếu, máu thịt toàn thân lập tức hòa tan, mảng lớn tương đặc sệt màu đen từ trong cơ thể hắn phun ra, hóa thành khói đen cuồn cuộn hướng về bốn phương tám hướng chạy trốn. Vu Đế có khả năng hồi sinh từ giọt máu, Vu Bật sau khi hóa ma, ma uy càng thêm mãnh liệt, những luồng khí đen kia cho dù chỉ cần chạy thoát một tia một luồng, hắn sẽ có thể cắn nuốt tinh huyết sinh linh lại lần nữa sống lại.

“Trốn không thoát đâu!” Cơ Hạo cất tiếng cười to, kim quang mãnh liệt gắt gao tập trung khí đen trong thân thể Vu Bật phun ra. Hắn chỉ tay, Bàn Cổ Chung phun trào ra khôn cùng hỗn độn chi khí lao vút lên trời, tiếng chuông nổ vang chấn động thiên địa, từng luồng khí tức mơ hồ phong tỏa hư không, tính cả tiên thiên nguyên từ lực tràng đồng loạt đem hư không xung quanh khóa chặt tới mức con muỗi cũng không bay lọt.

Từng mảng lớn khí đen đọng lại ở trong hư không không thể cựa quậy, từng tia từng luồng khí đen nhỏ bé giống như sợi tóc cũng tán loạn ở không trung, nhưng vẫn trốn không thoát Cơ Hạo nắm giữ. Trong khí đen cuồn cuộn truyền đến tiếng Vu Bật rít gào tuyệt vọng mà phẫn nộ, các loại tiếng cầm thú cổ quái rít gào cùng tiếng người mắng chửi không ngừng truyền đến, trong khí đen đột nhiên có vô số gương mặt dữ tợn hiện lên.

“Thằng nhãi Cơ Hạo, làm việc... Đừng làm tuyệt!” Trong khí đen, một khuôn mặt to lớn của Vu Bật đột nhiên xông ra, hắn nhe răng trợn mắt hướng tới Cơ Hạo lớn tiếng mắng: “Ma chủ sẽ không tha cho các ngươi! Hôm nay ngươi tổn hại ma thể của ta, tương lai...”

Cơ Hạo lười nghe Vu Bật chửi rủa, vung tay một đạo cuồng lôi đánh qua.

‘Rẹt!’ một tiếng nổ vang, mảng lớn lôi hỏa dâng trào, một mảng khí đen bị đánh tan thành mây khói, trong khí đen ở xung quanh tiếng Vu Bật rú thảm càng thêm thê lương: “Cơ Hạo, ta nhớ ngươi rồi đó, ta nhớ ngươi rồi đó! Ma chủ cứu mạng, cứu mạng với!”

Trong hư không đột nhiên khẽ chấn động, đỉnh đầu Cơ Hạo đột nhiên xuất hiện một cái hố đen cực lớn đường kính trăm dặm, một cái bàn tay to lớn đen sì dày đặc lông đen gào thét từ trong hố đen thò ra, hướng khí đen do Vu Bật biến thành chộp tới.

Nhìn kỹ, trong cái tay to lớn đen sì này rậm rạp vô số gương mặt nhân tộc vặn vẹo thành một cục, mà lông đen trên cánh tay, mỗi một sợi lông đen đều là vô số thân thể nhân loại trước sau nối liền ghép thành. Trên cánh tay màu đen này oán khí nồng đậm, sát khí ngập trời, cái tay to lớn cách Cơ Hạo còn xa mấy trăm dặm, Cơ Hạo đã cảm thấy toàn thân như ngâm ở trong rãnh nước máu đen, lục phủ ngũ tạng đều đang quay cuồng.

Vô biên uế khí, tà khí đổ ập xuống hướng Cơ Hạo ập tới, Cơ Hạo chỉ cảm thấy trong lòng bị đè nén, ngay cả linh quang trên đạo đài cũng mơ hồ ảm đạm đi vài phần. Đây là lực lượng của Nguyên Thủy Ma Tôn, lực lượng tà ác nhất, dơ bẩn nhất của Bàn Cổ thế giới, càng là căn nguyên tất cả ‘Ác’ của Bàn Cổ thế giới, là một trong các lực lượng cực đoan nhất, đáng sợ nhất của Bàn Cổ thế giới.

“Nguyên Thủy Ma Tôn!” Cơ Hạo hít một hơi thật sâu, hắn trước tiên đánh một quyền ở trên Bàn Cổ Chung, một tiếng chuông ngân chấn động hư không, hỗn độn chi khí cuồn cuộn hóa thành các dòng ánh sáng mơ hồ mặc treo ở trên người Cơ Hạo, gắt gao chặn tà khí, uế khí ăn mòn đến từ bốn phương tám hướng.

Sau đó Cơ Hạo vỗ gáy mình, một đạo linh quang phóng lên cao, cối xay đại đạo toàn thân tỏa ra kim quang, tử khí tràn ngập gào thét lao ra, chậm rãi xoay tròn ở sau đầu Cơ Hạo. Tạo hóa đại đạo, hủy diệt đại đạo hình thành hai mặt cối xay một cái xuôi, một cái ngược xoay tròn đan xen, từng luồng lực lượng cắn nuốt kỳ diệu đến cực điểm tự dưng sinh ra, tà khí, uế khí một cánh tay ở đỉnh đầu phóng ra thế mà lại bị cối xay đại đạo nhanh chóng hấp thu vào.

Cho dù là lực lượng tà ác nhất, dơ bẩn nhất của Bàn Cổ thế giới, chỉ cần nó ‘tồn tại’, như vậy thì có thể hủy diệt!

Cơ Hạo toàn lực vận chuyển cối xay đại đạo, trên mặt cối xay hủy diệt đại đạo ngưng tụ thành các tia thần quang màu đen cấp tốc lóe lên, các luồng khí tà ác dơ bẩn không ngừng bị cối xay cắn nuốt, sau khi nghiền mài một trận hóa thành các luồng thế giới bổn nguyên lực tinh thuần nhất của Bàn Cổ thế giới bị Cơ Hạo hấp thu.

Có vô lượng công đức trên cối xay đại đạo hình thành kim quang tử khí hộ thể, độc thủ của Nguyên Thủy Ma Tôn áp chế đối với đạo đài của Cơ Hạo nhất thời không còn sót lại chút gì.

“Đến mà không đáp lại là phi lễ, Nguyên Thủy Ma Tôn... Tiếp chiêu!” Cơ Hạo thét dài một tiếng, hắn chỉ tay, ánh sáng Thái Dương Tinh vốn bao phủ toàn bộ Bàn Cổ mỗ đại lục chợt ngưng tụ thành một điểm kim quang to bằng mũi kim, một tay Cơ Hạo đem Bàn Cổ Kiếm ném ra, điểm kim quang đó rơi ở trên mũi Bàn Cổ Kiếm, Bàn Cổ Kiếm chợt ‘keng’ một tiếng, hóa thành một đạo cầu vồng kiếm màu vàng bao trùm trời đất điên cuồng chém ra.

Thái dương chi lực, có khả năng phá ma nhất; trong Bàn Cổ Kiếm càng dung nhập đại phủ Bàn Cổ thánh nhân khai thiên tích địa, lực sát thương có thể xưng là cái thế.

Cơ Hạo tay chỉ cầu vồng kiếm, toàn bộ thần niệm đều ngưng tụ ở trên cái tay to lớn màu đen nhằm vào đầu hạ xuống kia, Khai Thiên Nhất Kích phát động, Cơ Hạo chợt thấy được một tia sơ hở hầu như không thể phát hiện trong cái tay to màu đen kia.

“Phá!” Hét to một tiếng, Cơ Hạo toàn lực chém ra một kiếm này.

Cầu vồng kiếm màu vàng lộn một cái, theo cái tay to màu đen một đường chém tới, chỉ nghe ‘Phập’ một tiếng vang lớn, từ đầu ngón giữa của cái tay to lớn mãi cho đến chỗ khuỷu tay, một kiếm của Cơ Hạo đem cái tay to lớn này bổ ra, mảng lớn khí đen không ngừng từ trong cái tay to lớn phun ra, sau đó nhanh chóng bị một mảng lửa màu vàng dẫn cháy.

“Thằng nhãi Cơ Hạo!” Một thanh âm trầm thấp, khàn khàn, không có bất cứ tình cảm dao động nào từ trong hố đen kia truyền đến: “Ta có việc trong người, không rảnh để tự mình đối phó ngươi... Một kiếm hôm nay, ngày sau tất báo!”

Cơ Hạo cười lạnh một tiếng, thần niệm động, pháp lực toàn thân như nước lũ rót vào Bàn Cổ Kiếm, cầu vồng kiếm bao phủ toàn bộ bầu trời, vô số kiếm quang quay quanh cánh tay màu đen ở đỉnh đầu chém loạn một chập. Nguyên Thủy Ma Tôn kêu đau một tiếng, cái tay to lớn màu đen này bị kiếm quang của Cơ Hạo hung mãnh xảy nát, vô số khí đen bay loạn đầy trời, lại bị lực lượng thái dương triệt để dẫn cháy.

Trong khí đen do Vu Bật biến thành, tiếng Vu Bật khàn cả giọng không ngừng truyền đến: “Ma chủ, cứu mạng!”

Nguyên Thủy Ma Tôn trầm mặc một phen, lỗ đen trên trời cao chậm rãi khép lại, hắn lạnh lùng nói: “Phế vật, ngươi không có giá trị đáng cứu.”

Vu Bật tuyệt vọng rên rỉ một tiếng, hắn khàn cả giọng khóc kêu cầu xin, lại không có thể đổi lấy Nguyên Thủy Ma Tôn nửa điểm nhi thương hại.

Cơ Hạo vung lên Bàn Cổ Kiếm, hướng phía khí đen do Vu Bật biến thành cuốn một cái, chỉ nghe một tiếng rên rỉ truyền đến, khí đen đầy trời bị một kiếm của hắn càn quét sạch sẽ.

‘Keng’ một tiếng vang lớn, Cơ Hạo triệt để tiêu diệt Vu Bật, Hình Thiên đã như một khối vẫn thạch khổng lồ, nặng nề rơi trên mặt đất. Hắn khom lưng xuống, dùng con mắt khổng lồ do hai vú biến thành lạnh như băng nhìn chằm chằm Đế Úc cùng một đám trưởng lão Công Tôn thị vừa mới từ trong phế tích đài ngọc bò ra!

“Đương đại Nhân Hoàng?” Không đợi Đế Úc và các trưởng lão, tộc trưởng đám cao tầng nhân tộc bên cạnh gã mở miệng, Hình Thiên đã thô bạo rít gào lên: “Một đám thua cả súc vật, sao dám chiếm đoạt địa vị Nhân Hoàng? Nếu là các ngươi lũ phế vật này cũng có thể thành Nhân Hoàng, nhân tộc ta nào còn có hi vọng?”

Ngay tại trong tiếng gầm gừ của Hình Thiên, thằng cha thô bạo, cuồng dã này đột nhiên vứt tấm khiên cùng cây rìu trong tay, loáng cái cởi váy chiến, lấy ra tiểu huynh đệ hoành tráng kia của hắn, nước tiểu giống như thác đổ từ trên chín tầng trời trút xuống.

‘Ào’ một tiếng, toàn bộ hành cung của Đế Úc bị nước tiểu mùi tanh ngập trời giội trôi phá thành mảnh vụn, Đế Úc cùng một đám trưởng lão Công Tôn thị càng bị nước lũ cuồn cuộn giội trôi ra ngoài mấy chục dặm!

“Oa ác!” Cơ Hạo hoảng sợ, kinh ngạc nhìn Hình Thiên: “Gã này, ta thích!”