Vu Thần Kỷ

Chương 1852: Mượn đao đồ Ma




Người bọ cạp khôi ngô loã lồ nửa thân trên, đôi tay nắm các loại binh khí nặng nề, cao mười trượng có thừa, nửa thân dưới là bọ cạp khổng lồ màu đen. Xà nhân nửa thân trên mặc nhuyễn giáp hoa lệ, lưng đeo cung tên, bên hông treo túi tên cực lớn, hạ thân là đuôi rắn màu sắc sặc sỡ, dữ tợn.

Còn có dị tộc đầu là đầu các loại cầm thú, da đen, đôi mắt thâm thúy như lục bảo thạch ở trong đêm đen rạng rỡ tỏa sáng, quanh thân bị một hơi thở sa mạc nóng rực bao vây, cầm các loại quyền trượng, mặc giáp trụ hoàng kim.

Càng có dực nhân lưng mọc cánh chim, dung mạo tuấn mỹ, đặc thù giới tính mơ hồ, lặng yên không một tiếng động nhẹ nhàng lướt đi ở không trung.

Đủ loại chiến sĩ dị tộc, các loại bề ngoài cổ quái, lại đều võ trang hạng nặng, toát ra uy phong xếp đội ngũ chỉnh tề, hoặc đi bộ, hoặc cưỡi tọa kỵ, hoặc là ở trên pháo đài bay trượt sát mặt đất...

Trong đêm đen mưa to tầm tã, một mũi đại quân dị tộc quy mô khổng lồ kinh người ở trong nơi hoang dã tối mịt nhanh chóng di chuyển không phát ra tiếng động. Các chiến sĩ dị tộc mọc các loại đầu sói, đầu báo, đầu chó, đầu chim ưng lui tới xuyên qua ở trong đội ngũ, quải trượng trong tay bọn họ không ngừng phun ra các đạo thần quang, nhấc lên từng đợt cuồng phong.

Thân thể toàn bộ chiến sĩ đều được các vòng gió mạnh vờn quanh, tốc độ bọn họ bôn tẩu là mấy chục lần ngày thường, sức gió ổn định hấp thu thanh âm bọn họ phát ra, cho nên chi quân đội quy mô khổng lồ liếc một cái không thấy được đầu đuôi này thế mà lại không phát ra nửa điểm thanh âm.

Ở trên không của đại quân, càng có các loại binh sĩ dị tộc mọc cánh, phi hành tuyệt tích trinh sát trước sau. Còn có vô số hung thú khứu giác cực kỳ linh mẫn, sức chiến đấu cũng dị thường mạnh mẽ lui tới tuần tra ở quanh đội ngũ, vồ giết tất cả mục tiêu đáng ngờ.

Ngu Mông và hơn trăm tên thực dân thánh tôn khác tụ tập ở trong một tòa pháo đài bay, hai tay Ngu Mông khoanh trước ngực, trấn định tự nhiên không nói một lời. Mà hơn trăm tên thực dân thánh tôn khác, đặc biệt là các ‘Ngu’ Ngu làm đại biểu, con mắt dựng thẳng ở mi tâm vẫn tồn tại, còn chưa đạt được Bàn Ngu thánh huyết đem nó hòa tan, bọn hắn ai cũng mặt đỏ tía tai lớn tiếng gào thét, hoa chân múa tay rít gào.

Nhân Thập Bát đã tìm được Ngu Mông, trực tiếp hứa hẹn, chỉ cần Ngu Mông và minh hữu của hắn có thể tiêu diệt hết toàn bộ sơ vu nhất mạch, thì cho các minh hữu của Ngu Mông chín danh ngạch Kỳ Nguyện Thành Thánh.

Chín cái danh ngạch Kỳ Nguyện Thành Thánh!

Các minh hữu của Ngu Mông sau khi nhận được tin tức này, toàn bộ thực dân thánh tôn trong thực dân liên minh đều điên cuồng, bọn họ ùn ùn kêu gào muốn đích thân lãnh binh tham gia tiêu diệt đối với sơ vu nhất mạch.

Sau khi trải qua một phen kịch liệt khắc khẩu, một trận đấu đá điên cuồng, cuối cùng Ngu Mông đưa ra phương thức bắt thăm, chọn lựa ra một trăm hai mươi người may mắn, tính cả hắn tổng cộng là một trăm hai mươi mốt thực dân thánh tôn tham gia lần hành động này.

Nhưng sói nhiều mà thịt lại ít, người may mắn may mắn trúng tuyển tham gia lần đại chiến này có một trăm hai mươi người, lại chỉ có chín cơ hội Kỳ Nguyện Thành Thánh, ở trên đường đi hang ổ sơ vu nhất mạch, các thực dân thánh tôn đó lại vì chín danh ngạch phân phối bắt đầu khắc khẩu.

Không khí khẩn trương đến cực điểm, các thực dân thánh tôn sốt ruột nổi nóng trong mắt tỏa ra hung quang, thậm chí đã có người tính tình không tốt rút binh khí, hướng về phía bàn hội nghị chính giữa đại điện chém bừa một chập rồi.

Mắt thấy một hồi đấu đá nội bộ ngay tại trước mắt, Nhân Thập Bát luôn đứng ở một bên không hé răng rốt cuộc cười lên: “Các vị đại nhân tôn quý ơi, vì sao phải nóng lòng nhất thời chứ? Vẻn vẹn một cái sơ vu nhất mạch đã có chín danh ngạch... Cơ hội còn nhiều mà.”

Không đợi các thánh tôn ở đây mở miệng, Nhân Thập Bát lấy ra một ngọc giản màu đen, chỉ vào cái tên hiện lên bên trên ôn hòa nói: “Đây là chín vị thái thượng trưởng lão cường đại nhất sơ vu nhất mạch trừ sơ vu nhất mạch đương đại tộc trưởng Vu Bật, các vị đại nhân ai có thể lấy được đầu bọn họ, sẽ có một lần cơ hội Kỳ Nguyện Thành Thánh.”

Ánh mắt đảo qua các thánh tôn ở đây, Nhân Thập Bát lặng lẽ thở dài: “Chín danh ngạch, chỉ là danh ngạch cố định, ta còn có một chút quyền lực nhỏ bé, nếu các vị đại nhân có thể tiêu diệt hết sơ vu nhất mạch ngoại trừ Vu Bật, thu được toàn bộ vu điển truyền thừa của bọn họ, có lẽ... Còn có thể có thêm vài cái danh ngạch? Đương nhiên... Là toàn bộ vu pháp bí điển và truyền thừa của bọn hắn!”

Dang hai tay, Nhân Thập Bát cười nhìn mọi người ánh mắt chợt trở nên cực độ cuồng nhiệt, ôn nhuận như ngọc khẽ cười nói: “Trừ sơ vu nhất mạch, chỗ mà chúng ta cần nhờ tới các vị đại nhân còn rất nhiều, cơ hội của các vị đại nhân cũng rất nhiều, thật đó.”

Ngu Hốt thở hổn hển nhìn Nhân Thập Bát: “Cơ hội có rất nhiều? Bao nhiêu?”

Ngu Hốt là may mắn rút thăm trúng tuyển, lúc này mới có thể mang theo quân đoàn lệ thuộc trực tiếp Bàn Nhiên thế giới tham gia lần hành động đánh bất ngờ này. Trong lòng hắn biết rõ tu vi của hắn ở trong toàn bộ thực dân thánh tôn thuộc loại đội sổ, muốn cùng các đồng bạn gần như nhập ma kia tranh đoạt cơ hội chính cống là rất khó khăn.

Cho nên hắn bức thiết hy vọng biết, chủ nhân phía sau Nhân Thập Bát, có thể cung cấp cho bọn họ bao nhiêu cơ hội!

Nhân Thập Bát ra vẻ trầm ngâm, trầm mặc chốc lát, Nhân Thập Bát mỉm cười nói: “Đương nhiên, cho dù cuối cùng Bàn Cổ thế giới chúng ta hồi phục hòa bình, toàn bộ nhân tộc đều an cư lạc nghiệp, toàn bộ kẻ địch của nhân tộc đều bị tiêu diệt... Chỉ cần các vị đại nhân tôn quý có thể đưa ra đủ nhiều thù lao, chúng ta cũng không ngại tiêu hao lực lượng tế đàn, giúp các vị...”

Ngu Hốt và một đám thực dân thánh tôn đồng thời ‘Phù’ thở hổn hển một hơi...

Nhân Thập Bát ôn hòa cười nói: “Đương nhiên, Kỳ Nguyện tế đàn sử dụng một lần tiêu hao cực lớn, cơ hội chính thức là miễn phí, nếu là dùng thù lao khác trao đổi cơ hội sử dụng, cái giá đó không khỏi có chút quá lớn. Cho nên...”

Một thực dân thánh tôn nhất thời cười: “Đương nhiên, chúng ta khẳng định sẽ toàn lực chặt đầu chín tên thái thượng trưởng lão kia. Hắc, ai cũng không muốn trả giá ngoài định mức quá nhiều thù lao, không phải sao? Các huynh đệ của ta!”

Đám thực dân thánh tôn cười lên ‘Hắc hắc’, không phải thế sao? Làm quý tộc Ngu tộc, ai muốn trả giá ngoài định mức quá nhiều chứ?

Đại quân hỗn độn dùng một loại tốc độ cao đáng sợ xuyên qua ở trong đêm đen, ở dưới sự chỉ điểm của Nhân Thập Bát, đại quân nhanh chóng đến gần Đại Tiểu Vu sơn. Mấy chục thực dân thánh tôn cường đại mang theo một đám cao thủ tâm phúc phân tán ra, xuyên qua hư không từ bốn phương tám hướng phong tỏa Đại Tiểu Vu sơn.

Trước Vu Môn quy mô khổng lồ, Ngu Hốt là người đầu tiên lao ra. Hắn tùy tay hướng sinh linh kim loại của Bàn Nhiên thế giới chỉ một cái, mấy ngàn sinh linh kim loại cao mấy trượng nhanh chóng dung hợp với nhau, trong chớp mắt đã hóa thành một kim loại cự nhân (người kim loại khổng lồ) cao hơn hai ngàn trượng.

Oành một tiếng, kim loại cự nhân nắm lên một ngọn núi, dốc hết toàn lực đánh ở trên Vu Môn.

Vu Môn kịch liệt chấn động, đỉnh núi hai bên Vu Môn bị đánh sụp đổ, vô số tảng đá bắn tung tóe, ma nhân sơ vu nhất mạch trấn thủ ở trên Vu Môn bị tảng đá đánh bay lên, nhiều ma nhân bị đánh cho đứt gân gãy xương không ngừng hộc máu.

Trong nháy mắt tiếp theo, vô số hắc ** chú từ trong Vu Môn oành ra, hóa thành lôi quang màu đen nặng nề rơi ở trong đại quân dị tộc rậm rạp.

Từng đạo lôi quang bùng nổ, lôi điện màu đen bao trùm đại địa, vô số chiến sĩ dị tộc bị điện quang đánh cho cháy nát cơ thể, càng có kẻ thậm chí trực tiếp bị đánh hóa thành tro bụi.