Vu Thần Kỷ

Chương 1754: Thiên Ma loạn vũ




Cơ Hạo đang càn rỡ thu gặt linh hồn kẻ chết trận lấy hàng chục tỷ để tính trên chiến trường, hơn nữa bên trong bao gồm linh hồn lượng lớn cường giả thực lực kinh người, có thể đoạt xá trọng sinh hoặc là từ hư vô ngưng tụ thân thể khôi phục sinh cơ.

Linh hồn cường giả, vô cùng trân quý.

Hơn nữa đối với Ngu Hoặc mà nói, linh hồn cường đại là nguồn suối lực lượng của hắn, bản tôn hắn là vì tinh thông bí mật linh hồn, do đó mới ở Bàn Ngu thế giới tấn thăng thành ‘Thánh nhân’ chi tôn. Hắn nắm giữ càng nhiều linh hồn, phân tích linh hồn cường giả càng nhiều, thực lực bản tôn hắn sẽ càng mạnh.

Mà đối với Đồ Linh tôn giả mà nói, linh hồn dứt khoát là thức ăn của Vực Ngoại Thiên Ma nhất tộc bọn họ. Càng là linh hồn cường đại càng hương vị ngọt ngào ngon miệng, càng là linh hồn cường giả, càng có thể mang đến cho hắn lợi ích to lớn.

Trong cối xay đại đạo của Cơ Hạo ẩn chứa vô số huyền cơ, tốc độ thu gặt linh hồn nhanh đến kinh người. Đặc biệt là thiên địa lực Bàn Cổ thế giới và cối xay đại đạo của Cơ Hạo hô ứng nhau từ xa, thiên địa cự lực ở bên người Cơ Hạo ngưng tụ thành một cái vòng xoáy vô hình cực lớn, linh hồn vô số người chết trận không tự chủ được bị thiên địa chi lực xô đẩy hướng cối xay đại đạo của Cơ Hạo bay đi.

Tốc độ thu gặt linh hồn của Ngu Hoặc và Đồ Linh tôn chủ ngay cả một phần ngàn của Cơ Hạo cũng không đến, mắt thấy mấy trăm linh hồn tinh hoa nhất trên chiến trường đều bị cái cối xay quỷ dị kia phía sau cắn Cơ Hạo nuốt xuống, Ngu Hoặc và Đồ Linh tôn chủ đồng thời phẫn nộ rít gào một tiếng.

Hai người chỉ trao đổi một cái ánh mắt, Ngu Hoặc đã hoa chân múa tay lớn tiếng gào thét, cắm đầu chui vào giữa một đám quý tộc Ngu tộc, run rẩy giả bộ đáng thương —— hành vi của hắn, hoàn toàn phù hợp thân phận ‘Da Ma Thiên’ này.

Đồ Linh tôn chủ thì quát to một tiếng, nghiêm trang chỉ vào Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Bệ hạ tôn kính, xin ngài lui ra phía sau, để ta vì ngài tru sát tên chết tiệt này... Có gan khinh nhờn linh hồn của các lão gia quý tộc Ngu tộc tôn quý... Yêu nghiệt!”

Thân là tôn chủ cao nhất hiện tại của Vực Ngoại Thiên Ma ở Bàn Cổ thế giới, Đồ Linh tôn chủ nghĩa chính từ nghiêm chỉ trích Cơ Hạo là yêu nghiệt, thế này thoạt nhìn thật sự là có chút buồn cười. Nhưng thủ đoạn của Đồ Linh tôn chủ lại không buồn cười chút nào, ngược lại là hung ác quyết tuyệt đến cực điểm.

Mấy vạn Vực Ngoại Thiên Ma xen lẫn ở trong đám tộc nhân của mười hai chấp chính gia tộc, linh hồn bị cắn nuốt, thân thể bị thế thân mang theo nụ cười quỷ dị bí hiểm, theo Đồ Linh tôn chủ chỉ một cái đó, bên thân bọn họ đồng thời có làn gió thơm thoang thoảng thổi lên, từng đạo hào quang kỳ dị bỗng dưng xuất hiện ở trong hư không, từng đợt quầng sáng hóa thành gợn sóng, nhẹ nhàng hướng bốn phía khuếch tán ra.

Lâm vào trong đại quân dị tộc hỗn loạn, rất nhanh đã có mười mấy quân đoàn bản thổ tinh nhuệ đến từ Bàn Ngu thế giới mắt thất thần một phen, bọn họ hầu như là đồng thời xoay người hướng Cơ Hạo nhìn tới, sau đó bọn họ đồng thời hét một tiếng, không để ý các bán nhân mã dây dưa với bọn họ, xếp thành phương trận chỉnh tề, mặt không biểu cảm hướng Cơ Hạo xung phong liều chết lại đây.

Cơ Hạo giơ lên Bàn Cổ kiếm, hắn đang chuẩn bị buông tay giết chóc, chiến sĩ mười mấy quân đoàn bản thổ Bàn Ngu đột nhiên đồng thời giơ binh khí trong tay, không chút do dự đâm vào ngực mình. Trong mắt bọn họ lóe ra ma quang năm màu quỷ dị bí hiểm, thân thể bọn họ kịch liệt run rẩy, lượng lớn máu tươi không ngừng từ trong rãnh máu của binh khí phun ra.

Chớp mắt ngắn ngủn, thân thể các chiến sĩ tinh nhuệ mười mấy quân đoàn bản thổ Bàn Ngu thế giới lấy mười vạn người làm biên chế biến thành tro bụi bay đi, tinh huyết toàn thân bọn họ tính cả linh hồn của bọn họ hóa thành huyết tương dinh dính đỏ tươi hội tụ thành một quả cầu máu cực lớn lơ lửng ở không trung.

Đồ Linh tôn chủ cầm một cây hoàng kim quyền trượng thật lớn, sải bước đi tới trước quả cầu máu to lớn. Hắn quát một tiếng chú ngữ trầm thấp, quả cầu máu đường kính hơn một ngàn trượng chợt co lại, trong thời gian ngắn hóa thành một viên huyết châu to bằng ngón cái, màu tím đen.

Huyết châu mấp máy một trận, vô số sợi tơ màu máu nhỏ bé từ trong huyết châu bay ra, nhanh chóng ở trong tay Đồ Linh tôn chủ phác họa một phù văn quỷ bí tà dị đến cực hạn. Đồ Linh tôn chủ nhìn Cơ Hạo cười một tiếng dữ tợn, trong nháy mắt đem miếng phù văn đó bắn về phía Cơ Hạo.

‘Ông’ một tiếng vang lớn, phù văn màu máu nổ tung, một đạo thần hồn dao động ngưng tụ thành thực chất mang theo tiếng rú thê lương của hơn trăm vạn chiến sĩ tinh nhuệ Bàn Ngu thế giới chết thảm ngay tại chỗ, hóa thành một thanh trường kiếm vô hình vô tích hướng đạo đài của Cơ Hạo hung hăng đâm tới.

Cơ Hạo nhắm mắt, mắt thường của hắn căn bản không thể nhìn thấy thanh thần hồn trường kiếm vô hình vô tích này, nhưng sau khi nhắm mắt lại, ở trong tầm nhìn của linh hồn hắn, hắn rõ ràng ‘nhìn thấy’ một thanh trường kiếm màu máu gào thét hướng đạo đài của hắn chém xuống. Trên thần hồn trường kiếm tạo hình vặn vẹo quỷ dị giống như một con rắn độc, hơn trăm vạn gương mặt vặn vẹo nhỏ bé đang giãy dụa mấp máy, không ngừng phát ra tiếng rống thê lương.

Không hổ là Vực Ngoại Thiên Ma, bọn họ đã đem bí pháp linh hồn chơi đùa đến cực hạn.

Linh hồn hơn trăm vạn chiến sĩ tinh nhuệ, ở trong nháy mắt bị Đồ Linh tôn chủ hòa tan, lắp ghép, nhào nặn với nhau, lực lượng linh hồn hơn trăm vạn người bị hắn coi là vật phẩm tiêu hao dùng một lần nháy mắt kích phát, hóa thành thanh kiếm thần hồn sắc bén đáng sợ này chém về phía Cơ Hạo.

Một ý niệm sinh, một ý niệm diệt, giữa ý niệm sinh sinh diệt diệt tốc độ nhanh đến kinh người, tồn tại tu vi cường đại như Cơ Hạo, trong nháy mắt có thể có mấy tỷ ý niệm tùy sinh tùy diệt. Một kiếm này của Đồ Linh tôn chủ giống như trong lòng Cơ Hạo đột nhiên sinh ra một cái ý niệm nhỏ bé, thời điểm ý niệm sinh ra Cơ Hạo còn chưa chú ý tới nó, sau khi ý niệm thành hình, một kiếm này đã đến trước đạo đài của Cơ Hạo.

“Hừ!” Cơ Hạo hừ một tiếng nặng nề, Bàn Cổ Chung xuất hiện ở trước đạo đài của hắn, thần hồn trường kiếm màu máu đánh thật mạnh ở trên Bàn Cổ Chung.

Trong thần hồn không gian Bàn Cổ Chung phát ra một tiếng gầm đinh tai nhức óc. Một kiếm này của Đồ Linh tôn chủ dung hợp lực lượng thần hồn của trên trăm vạn tinh nhuệ dị tộc, lực lượng thần hồn hơn trăm vạn người bị hắn coi là vật phẩm tiêu hao dùng một lần nháy mắt kích phát, bộc phát ra lực lượng có thể xưng là khủng bố.

Bàn Cổ Chung tất nhiên không chút sứt mẻ, thần hồn trường kiếm tan vỡ ở trên Bàn Cổ Chung lại ở trong thần hồn hư không của Cơ Hạo nhấc lên một cơn lốc màu máu. Vô số cơn gió xoáy màu máu hỗn loạn ở trong thần hồn không gian của Cơ Hạo gào thét lao vút lên, trong mỗi một cơn lốc màu máu đều ẩn giấu tiếng rít chói tai điên cuồng nhất của vô số chiến sĩ dị tộc chết thảm.

Trong mỗi một cơn gió xoáy đều chất chứa mảnh vỡ ký ức trước khi chết thảm của vô số chiến sĩ dị tộc, tràn ngập vô số ý niệm tà ác mặt trái, tràn ngập vô số ý tưởng hung ác thô bạo. Người thường nếu bị các ý niệm, các ý tưởng đó xâm nhập thần hồn, linh hồn bọn họ hoặc bị nhét đầy phát nổ, hoặc lâm vào trong ác mộng vô cùng vô tận trọn đời không thể siêu thoát.

Lấy tu vi của Cơ Hạo, càng có Bàn Cổ Chung bảo hộ đạo đài, trong đầu hắn cũng mê muội một phen, khí tức toàn thân chợt ngưng trệ, Thiên Sát Địa Đồ đại trận ngoài cơ thể cũng chợt đọng lại, kiếm trận mơ hồ có xu thế sụp đổ.

“Lợi hại đấy!” Cơ Hạo nghiêm nghị nhìn Đồ Linh tôn chủ, rất kinh ngạc hô một tiếng.

“Còn có thứ lợi hại hơn!” Đồ Linh tôn chủ cười một tiếng dữ tợn, hoàng kim quyền trượng trong tay hắn đập mạnh xuống đất, chỉ nghe một tiếng tiên hạc hót truyền đến, trên trời đột nhiên có hào quang bảy màu xuất hiện, vô số đóa hoa màu vàng trong suốt dần dần từ trên trời giáng xuống.

Khắp trời đều là Phi Thiên Ma Nữ xinh đẹp vừa múa vừa hát, vô số chiến sĩ dị tộc đang chém giết, vô luận là quân đoàn bản thổ Bàn Ngu thế giới, hay là chiến sĩ dân bản xứ thực dân thế giới, trong chiến sĩ loạn chiến ít nhất có một phần mười số người mắt nổi lên u quang năm màu.