Vu Thần Kỷ

Chương 1675: Phá ma thực chú




Nhìn nhìn Hoa Tư Bạch đi xa, lại nhìn nhìn Hoa Tư Thanh ngất ở dưới đất, Cơ Hạo đột nhiên cười lên: “Tiết mục tỷ muội sinh đôi, yêu nhau giết nhau sao? Nha đầu, nếu ta thu ngươi nhập môn, chuyên môn chống đối với tỷ tỷ ngươi...”

Trầm ngâm một lát, Cơ Hạo ngửa mặt lên trời cười phá lên: “Khó được một lần làm theo ý mình, về sau ngươi sẽ là thân truyền đệ tử môn hạ ta.”

Chỉ tay, Cơ Hạo mở ra mi tâm đ*o mâu, hắc quang âm u lóe lên, đầu ngón tay hắn một đóa hoa sen to bằng nắm tay màu sắc tươi đẹp, như dung hợp tất cả sắc thái trong thiên địa lặng yên nở rộ, mang theo một luồng hào quang rực rỡ rót vào mi tâm Hoa Tư Thanh.

Thân thể Hoa Tư Thanh khẽ co giật, trên khuôn mặt nhỏ căng thẳng lộ ra một nụ cười mỉm. Rất nhanh hai hàng lông mày dài của nàng nhíu lại, tựa như cảm ứng được một số chuyện khiến nàng do dự, khiến nàng khó xử trong tương lai. Cơ Hạo nhìn nàng, thấp giọng thở dài: “Một môn kiếm quyết, giúp ngươi trừ ma vệ đạo, một môn công pháp, giúp ngươi ngưng tụ đạo đài... Về sau tạo hóa như thế nào, xem bản tâm ngươi mà luận.”

Tiên cũng tốt, ma cũng tốt, tiêu dao xuất trần, giết người doanh dã, đây đều là Hoa Tư Thanh tự mình lựa chọn. Cơ Hạo ở nơi này để lại nhất mạch truyền thừa, chỉ là đơn thuần cảm thấy khó chịu đối với Nguyên Thủy Ma Tôn chỉ để ý phóng hỏa, mặc kệ kết thúc, cho nên hắn cũng rất bốc đồng để lại nhất mạch truyền thừa.

“Chỉ để ý phóng hỏa không cứu hoả, chỉ để ý giết người không chôn người!” Cơ Hạo hát lên điệu hát dân gian làn điệu quái dị, đầu treo Bàn Cổ Chung, tay cầm Bàn Cổ Kiếm, mỗi một bước bước ra đều để lại ở trên mặt đất một đóa hoa sen hỗn độn dần dần tiêu tán, một bước một đóa sen hướng tổ miếu Hoa Tư thị đi đến.

Từng đám đông chiến sĩ Hoa Tư thị mặc trọng giáp từ bốn phương tám hướng hướng Cơ Hạo lao tới.

Một số chiến sĩ trên thân quấn quanh tia sét màu tím, hai mắt bọn họ như lửa, khàn khàn rống giận muốn Cơ Hạo nhanh chóng tránh đi; một số chiến sĩ đôi mắt như máu, bọn họ mang theo nụ cười dữ tợn, cười ‘khà khà’ tùy tay hướng Cơ Hạo vung binh khí, đem hắn coi là con kiến nhỏ yếu cỏ dại ven đường có thể tùy ý thu gặt.

Cơ Hạo giơ Bàn Cổ Kiếm, lẳng lặng không lên tiếng cảm ngộ vừa nãy hư ảnh ở trong thần hồn không gian của hắn bổ ra một rìu đó. Hắn nhìn các chiến sĩ nhập ma trong đôi mắt lóe ra huyết quang, Bàn Cổ Kiếm rất thong thả, trầm trọng, như bị mấy chục ngọn núi lớn đè ở trên lưỡi kiếm, chậm rãi hướng các chiến sĩ nhập ma đó bổ ra một kiếm lại một kiếm.

Nhìn như thong thả xuất kiếm, vô luận bao nhiêu chiến sĩ nhập ma hướng hắn lao tới, không đợi tới gần một trượng quanh thân Cơ Hạo, các chiến sĩ nhập ma đó đều cùng cất tiếng gào thét, phun ra từng ngụm từng ngụm máu. Kiếm thế của Cơ Hạo chưa rơi ở trên người bọn họ, mà là rơi ở trên tâm của bọn họ.

Nếu có ai có thể nhìn thấu tâm cảnh các chiến sĩ nhập ma này, thì có thể nhìn thấy trong lòng từng chiến sĩ nhập ma đều có một vị Nguyên Thủy Ma Tôn cao thấp, mạnh yếu không đồng nhất ở trong sương mù đen cuồn cuộn vờn quanh rít gào. Kiếm quang của Cơ Hạo xuyên thấu thân thể các chiến sĩ này, lập tức bổ vào trên người Nguyên Thủy Ma Tôn trong lòng bọn họ.

Kiếm thế của Cơ Hạo không ổn định, có một số kiếm thế bổ vào trên thân Nguyên Thủy Ma Tôn, lập tức đem nguyên linh phân thân của bọn họ triệt để chém giết, làm bọn họ phản bản quy nguyên, hóa thành nguyên thủy ma chủng lại ẩn nấp thật sâu ở trong lòng chiến sĩ nhập ma. Cũng có một số kiếm thế chỉ đem sương mù đen bên người bọn họ đánh tan, trên người Nguyên Thủy Ma Tôn nứt ra từng cái vết thương dữ tợn, tiếng rống giận dữ của bọn họ càng thêm điên cuồng.

Chỉ thấy các chiến sĩ nhập ma này có vừa mới tới gần Cơ Hạo lại đột nhiên hộc máu ngã xuống đất, thân thể kịch liệt run rẩy một lúc, đôi mắt bọn họ liền khôi phục trong suốt. Cũng có một số chiến sĩ sau khi nhập ma cũng hộc máu, huyết quang trong bọn họ càng thêm nồng đậm, thậm chí ngay cả trên má bọn họ cũng có ma văn màu đỏ đen không ngừng khuếch tán ra.

Từng thanh đao kiếm hung hăng băm ở trên thân Cơ Hạo, các chiến sĩ Hoa Tư thị nhập ma sâu hơn lớn tiếng gào thét, binh khí cuốn theo ma lôi màu đỏ đen đánh xuống.

Bàn Cổ Chung khẽ ngân lên, từng tia từng luồng hỗn độn khí tức nhìn như nhỏ bé mỏng yếu, lại mặc cho các chiến sĩ nhập ma kia toàn lực chặt chém, cũng không cách nào xuyên thấu hỗn độn khí tổn hại Cơ Hạo mảy may. Ngược lại là hỗn độn khí tức nổi lên gợn sóng nhỏ bé, trong gợn sóng nho nhỏ chất chứa lực phản chấn cực kỳ đáng sợ, gấp mười, gấp trăm lần đem lực đạo bắn trở về.

Đao kiếm lôi quang màu đỏ đen quấn quanh phát ra tiếng kêu không chịu nổi gánh nặng, trên đao kiếm nứt ra vô số vết nứt như mạng nhện, các chiến sĩ Hoa Tư thị nhập ma rít gào, đao kiếm trong tay bật mạnh trở lại, hung hăng đánh vào trên mặt bọn họ, nổ vỡ nát ở trên mặt bọn họ.

Khuôn mặt nhiều chiến sĩ bị nổ be bét máu thịt, bọn họ khàn giọng kêu đau ôm kín mặt, thân thể kịch liệt run rẩy.

Trong lòng bọn họ có tiếng gầm gừ trầm thấp truyền đến, đau đớn kích thích ma tính của bọn họ, làm bọn họ càng thêm cuồng bạo, ma khí trên người bọn họ càng thêm nồng đậm, lực lượng cũng càng lúc càng cường hoành. Bọn họ buông tay, không để ý vết thương máu tươi giàn giụa, dang hai tay hướng Cơ Hạo chộp tới.

Cơ Hạo vẫn thong thả vung Bàn Cổ Kiếm, ‘thong thả’ chém xuống từng kiếm một, Nguyên Thủy Ma Tôn trong lòng một lại một chiến sĩ nhập ma bị chém phá, một lại một chiến sĩ nhập ma ngã xuống đất gào thét, mắt của bọn họ nhanh chóng khôi phục sự tỉnh táo.

Các chiến sĩ Hoa Tư thị quanh thân quấn quanh tia sét màu tím, chưa lâm vào ma chưởng của Nguyên Thủy Ma Tôn kinh ngạc dừng bước chân xung phong, bọn họ nhìn Cơ Hạo ùn ùn kinh hô. Có người nhận ra Cơ Hạo, nhanh chóng đem thân phận Cơ Hạo lan truyền ra.

“Thiên đế, thiên đế Cơ Hạo!”

“Cơ Hạo đại đế, Cơ Hạo đại đế!”

“Là thiên đế đích thân tới! Hắn đã dùng thủ đoạn gì? Chúng ta dốc hết toàn lực cũng không thể đánh thức tộc nhân, nhẹ nhàng như vậy đã bị hắn thu phục?”

Càng lúc càng nhiều chiến sĩ Hoa Tư thị tụ tập lại, bọn họ đầu tiên là kinh ngạc nhìn Cơ Hạo ra tay, dần dần bọn họ bắt đầu giúp Cơ Hạo đem các chiến sĩ Hoa Tư thị được đánh thức kéo đến một bên nghỉ ngơi.

Tuyệt đại bộ phận chiến sĩ Hoa Tư thị sau khi tỉnh dậy từ trong ma chướng, bọn họ đều ôm tộc nhân bên người gào khóc! Tuy nhập ma, bọn họ lại nhớ rõ hành vi của mình ở trong một đoạn thời gian quá khứ, bọn họ làm ra chuyện chính bọn họ cũng không thể tha thứ, cảm giác tội ác mãnh liệt làm bọn họ hận không thể chết ngay tại chỗ.

Cũng có một số chiến sĩ Hoa Tư thị trong mắt lóe ra tinh quang, bọn họ cũng nhớ rõ mỗi tiếng nói cử động của mình sau khi nhập ma, bọn họ giống với Hoa Tư Bạch, cũng không cảm thấy mình lựa chọn có gì sai! Bọn họ đã tiếp nhận ý kiến của Nguyên Thủy Ma Tôn, bọn họ cảm thấy —— bọn họ nên ‘Vì bản thân, vì bản ngã mà sống’!

Bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau, lẳng lặng không lên tiếng thoát ly đám người.

Cơ Hạo chưa để ý tới những người này, hắn vẫn thong thả vung kiếm, theo số lần hắn vung kiếm càng lúc càng nhiều, dần dần có một bộ mười hai phù văn kỳ dị sáng lên ở trên lưỡi kiếm của Bàn Cổ Kiếm. Theo các phù văn đó dần dần rõ ràng, Cơ Hạo mỗi một lần vung kiếm, đều có thể tinh chuẩn chém giết nguyên linh phân thân Nguyên Thủy Ma Tôn trong lòng chiến sĩ nhập ma.

Thời điểm mười hai miếng phù văn trên lưỡi kiếm triệt để ngưng tụ thành thực thể, Cơ Hạo đột nhiên hét to một tiếng ‘Phá ma’. Hắn thu hồi Bàn Cổ Kiếm, hai tay kết ấn đẩy ra phía ngoài, mấy ngàn luồng tinh quang từ lòng bàn tay hắn phun ra, ùn ùn đánh vào trên người chiến sĩ Hoa Tư thị nhập ma lao tới như thủy triều.

Mấy ngàn chiến sĩ nhập ma đồng thời hộc máu, con mắt trong tích tắc khôi phục trong suốt.