Hoa Tư Bạch phun ra một ngụm máu tươi, thân thể cao gầy ngã mạnh xuống đất.
Cơ Hạo búng ngón tay, xa xa trong một cây cổ thụ che trời một luồng lục quang bay ra, hóa thành các giọt chất lỏng trong suốt màu xanh biếc rót vào thân thể của nàng. Thân thể Hoa Tư Bạch khẽ run lên, một luồng khí tức sinh mệnh nồng đậm từ trong cơ thể nàng mơ hồ tràn ra, theo một tiếng thở dốc trầm thấp, nàng đột nhiên mở mắt, hoảng sợ ngẩng đầu nhìn về phía Cơ Hạo.
Cơ Hạo ngồi xổm trước mặt Hoa Tư Bạch, vươn tay trái bóp bóp khuôn mặt của nàng dùng sức lắc lắc: “Tiểu nha đầu, ngươi tràn ngập đố kỵ đối với em gái ruột của ngươi? Ừm? Ngươi đố kỵ cô ấy được toàn bộ tộc nhân yêu thích, lại chưa từng suy nghĩ vì sao các tộc nhân không thích ngươi?”
Hoa Tư Bạch mang theo một tia trấn định bạn cùng lứa tuổi khó có thể có được, mặc cho Cơ Hạo nhào nặn khuôn mặt trứng của mình, rất nhẹ nhàng hướng Cơ Hạo cười cười: “Cơ Hạo đại đế? Chẳng lẽ thông minh cũng là một loại sai lầm? Ta chỉ là thông minh hơn Thanh Nhi rất nhiều, nhưng rất hiển nhiên, các tộc nhân không thích nữ nhân quá thông minh. Nhất là đám mao đầu tiểu tử tự cho là đúng kia, bọn hắn thích thoạt nhìn ngớ ngẩn...”
Cau mày suy tư một hồi, Hoa Tư Bạch khẽ thở dài: “Nữ nhân ngớ ngẩn, chỉ cần bộ dạng đủ đẹp, đây mới là thứ bọn hắn thích.”
Cơ Hạo nhìn thoáng qua Hoa Tư Thanh ngất nằm ở một bên.
Đám thanh niên Hoa Tư thị, bọn họ chỉ thích Hoa Tư Thanh ngây ngô, có mỗi bề ngoài đẹp? Đối với Hoa Tư Bạch thông minh, có chủ kiến, không cam lòng yếu hơn nam tử, bọn họ không ưu ái? Tựa như có chút đạo lý, ngẫm lại câu nói kinh điển kia đi —— ‘Nữ tử vô tài đó là đức’, đây là bao nhiêu năm sau, các nam nhân cao cao tại thượng kia phát ra cảm khái từ đáy lòng?
“Cho nên ngươi ghen tị muội muội của ngươi. Tuy ngươi khinh thường cô ấy phát ra từ đáy lòng, nhưng ngươi ghen tị cô ấy, cho nên bất tri bất giác, ngươi liền lựa chọn...” Cơ Hạo dùng sức lắc lắc đầu Hoa Tư Bạch: “Nghe theo thanh âm đáy lòng ngươi, tiến tới có được lực lượng vượt xa muội muội nhà mình? Ngươi cảm thấy, như vậy là chính xác?”
Hoa Tư Bạch nhìn Cơ Hạo một cái thật sâu, nàng cau mày suy tư một lúc, sau đó rất thản nhiên gật gật đầu: “Ngài tựa như đã làm một số chuyện kỳ dị đối với ta, lấy cảnh giới của ta hiện nay không thể lý giải, ngài xua tan thanh âm không ngừng gào rống trong lòng ta, không ngừng dạy ta nên làm như thế nào. Nhưng mọi thứ hắn dạy ta, ta đều nhớ rồi.”
Hai tay khẽ nhoáng lên một cái, mười ngón nhẹ nhàng run rẩy như nước chảy, từng điểm u quang màu đen nhảy lên ở đầu ngón tay Hoa Tư Bạch, rất nhanh u quang màu đen bốc cháy lên, sương mù đen nhàn nhạt ngưng tụ thành một đóa hoa sen màu đen một thước vuông.
Khẽ quát ‘Thái!’ một tiếng, Hoa Tư Bạch búng ngón tay, một đạo điện quang màu đen từ trong hoa sen màu đen bắn nhanh ra, đánh mạnh trên một khối đá núi ở một bên. Đá núi lớn khoảng một trượng vuông bị lôi quang một đòn đánh nát, mặt đất vô thanh vô tức bị lôi kình màu đen ăn mòn ra một cái hố to đường kính mười mấy trượng.
Nơi này là đất tổ của Hoa Tư thị, đá núi màu đen hàng năm bị lực lượng sấm sét của lôi trạch rèn luyện, mỗi một khối đá núi đều cứng hơn kim cương, hơn nữa có sức chống cự rất mạnh đối với lực lượng sấm sét. Lấy thực lực Hoa Tư Bạch chỉ tương đương với sơ giai Đại Vu, tùy tay phóng ra lôi đình đã có lực sát thương cường đại như thế, có thể thấy được lôi pháp nàng thúc giục thật sự bất phàm.
“Ma công lôi pháp?” Cơ Hạo hít một hơi nặng nề: “Thật sự là Nguyên Thủy Ma Tôn truyền thụ cho ngươi?”
“Nguyên Thủy Ma Điển!” Hoa Tư Bạch rất kiêu căng ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Cơ Hạo. Huyết quang trong con ngươi nàng theo nguyên linh phân thân của Nguyên Thủy Ma Tôn sau khi bị Cơ Hạo chém giết phong ấn một lần nữa đã triệt để tiêu tán, nhưng đôi mắt đen trắng rõ ràng của nàng càng thêm tỏ ra lạnh lẽo như nước, mang theo một tia kiên định khiến Cơ Hạo cũng không còn lời nào để đối đáp nữa.
Hoa Tư Bạch giờ phút này, nàng chưa bị Nguyên Thủy Ma Tôn trực tiếp khống chế.
Nhưng nàng đã lựa chọn Nguyên Thủy Ma Tôn ma đạo, nàng cam tâm tình nguyện tiếp nhận Nguyên Thủy Ma Điển do Nguyên Thủy Ma Tôn truyền thụ.
Nàng chưa nhập ma, nhưng ma đã ở trong lòng nàng, hoặc là nói càng xác thực hơn, sau khi nàng ‘tỉnh táo’, khi nàng dứt khoát kiên quyết trước mặt Cơ Hạo phát ra một đạo ma lôi này, nàng đã tự thân hóa thành ma đầu.
Nàng hiện tại rất tỉnh táo, nàng biết mình đang làm gì, nàng biết con đường mình chọn, nàng lựa chọn tuần hoàn ma đạo Nguyên Thủy Ma Tôn chỉ ra, tu luyện Nguyên Thủy Ma Điển Nguyên Thủy Ma Tôn truyền thụ. Nguyên Thủy Ma Điển có thể khiến nàng càng thêm nhanh chóng có được lực lượng mạnh hơn, khiến nàng vượt xa muội muội mình Hoa Tư Thanh, để nàng vượt qua các tộc nhân trẻ tuổi ngày thường kiêu ngạo, để nàng hóa thân bất phàm.
Nguyên linh phân thân của Nguyên Thủy Ma Tôn giờ phút này chưa ảnh hưởng nàng, nàng đã lựa chọn con đường Nguyên Thủy Ma Tôn chỉ rõ.
Cơ Hạo bất đắc dĩ nhìn Hoa Tư Bạch, đây là bản ngã của nàng lựa chọn, Cơ Hạo có đủ lực lượng đem nàng nháy mắt đánh cho hồn phi phách tán, khiến nàng trọn đời không thể siêu sinh. Nhưng vậy lại có thể thế nào đây?
Nhìn mắt Hoa Tư Bạch trong suốt mà kiên định, Cơ Hạo bất đắc dĩ cười khổ.
Nguyên Thủy Ma Tôn đáng sợ, không ở cho hắn mê hoặc lòng người làm người ta trở thành ‘ma’, càng đáng sợ hơn là ở chỗ sau khi Cơ Hạo đem hắn chém giết, đem hắn một lần nữa phong cấm, hắn lại để lại ma đạo, để một số ‘Nhân’ nào đó tự nguyện bước lên con đường này.
Bàn Cổ thế giới từ khi khai thiên tích địa tới nay, có người, có thần, có yêu, có yêu ma quỷ quái, có các loại tộc đàn cổ quái. Lần này chuyện Nguyên Thủy Ma Tôn qua đi, thế giới này lại sẽ có thêm một đám ‘ma’! Yêu ma quỷ quái, lần này xem như cùng tồn tại rồi!
“Nguyên Thủy Ma Điển, cho ta một phần, được không?” Cơ Hạo nhìn Hoa Tư Bạch, rất nghiêm túc hỏi nàng.
“Mỗi người đều có thể nhập ma, cho ngươi một phần, đương nhiên có thể!” Hoa Tư Bạch cười nhìn Cơ Hạo, không có chút cảm giác kính sợ nhân tộc tầm thường sau khi nhìn thấy thiên đế. Hai tay nàng kết ấn, tùy tay vung lên, một mảng khí đen tràn ngập, từng tia tử khí ở trong khí đen ngưng tụ thành mảng lớn chữ phù, một thiên điển tịch tu luyện dài khoảng vạn chữ xuất hiện ở trước mặt Cơ Hạo.
Nguyên Thủy Ma Điển còn rất thô lậu, so sánh với đại đạo điển tịch Vũ Dư đạo nhân truyền thụ thì phi thường thô lậu, trong đó có hơn ba ngàn chữ, trình bày một đoạn công pháp luyện khí cắn nuốt thiên địa linh khí, lấy lòng người làm lò luyện, diễn sinh nguyên thủy ma khí.
Nguyên Thủy Ma Điển tu luyện ra nguyên thủy ma khí tham lam mà ích kỷ, tính chất ma khí quỷ bí khó lường, biến hóa đa đoan, có thể ăn mòn thiên địa vạn vật, càng có thể ăn mòn lòng người, có được tà lực khó lường.
Mấy ngàn chữ khác, thì là một môn bí pháp rèn luyện cơ thể thô lậu, mấy môn thủ đoạn vận dụng tinh xảo ma lực, môn ma lôi bí thuật kia Hoa Tư Bạch vừa mới sử dụng cũng ở bên trong. Toàn bộ bí pháp đều rất thô lậu, hiển nhiên là vừa thành hình không lâu, nhưng lấy thực lực của Nguyên Thủy Ma Tôn, lấy xuất thân nền tảng của hắn, hoàn thiện môn Nguyên Thủy Ma Điển này với hắn mà nói cũng không phải nan đề gì.
“Tập hợp tất cả lực lượng âm u của Bàn Cổ thế giới đại thành, Nguyên Thủy Ma Điển quả nhiên lợi hại.” Cơ Hạo cười khổ một tiếng, hướng Hoa Tư Bạch lắc lắc đầu.
“Thanh Nhi ở nơi này, làm phiền đại đế đưa nó về Hoa Tư thị đi.” Hoa Tư Bạch dần dần đứng dậy, nghiêm nghị hướng Cơ Hạo hành một lễ: “Nếu đại đế không giết tiểu nữ, cũng không bắt tiểu nữ nhốt lại, vậy... Tiểu nữ cáo từ!”
Hoa Tư Bạch hướng Cơ Hạo hạ thấp người hành một lễ, dưới chân một đám mây đen bay lên trời, nâng nàng chậm rãi hướng xa xa bay đi.
Cơ Hạo vài lần nắm chặt chuôi kiếm, nhưng hắn chung quy chưa chém ra một kiếm đó.