Vu Thần Kỷ

Chương 1659: Thoát gia Xi Vưu




Mấy trăm chiến sĩ Xi Vưu ma quân mặt không biểu cảm hướng Cơ Hạo áp sát, quân trận hình dạng cái kéo giữ hai bên trái phải, lưỡi đao sắc bén nhất xa xa tập trung Cửu Long Xa Liễn. Chiến sĩ ma quân xung phong ở đằng trước tay trái cầm khiên, tay phải nắm đao, thân hình lóe lên như quỷ mỵ nháy mắt xuyên thấu hư không đến ngoài xe kéo.

Thượng trăm thanh đại đao răng cưa rèn từ đồng đỏ vô thanh vô tức xé gió mà tới, hung hăng bổ vào trên Cửu Long Xa Liễn.

Ánh lửa màu đen bay lên trời, vô số phù văn mặt ngoài đại đao đồng đỏ lóe lên lay động, trong chớp mắt phù văn tan vỡ, ngọn lửa màu đen quấn quanh ở trên đại đao đồng đỏ, đem thân đao đốt đỏ bừng. Tiếng ‘Xẹt xẹt’ da thịt cháy không dứt bên tai, trên trăm chiến sĩ ma quân tay phải bốc khói ngùn ngụt, bọn hắn đồng thời lộ ra răng nanh, phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp.

Thân thể Nha Công ở trên bầu trời lượn một vòng, rít lên hướng các chiến sĩ ma quân kia xung phong.

Phía sau chiến sĩ ma quân cầm đao, trong mấy trăm chiến sĩ tay cầm giáo, trọng nỏ, có mười mấy chiến sĩ đột nhiên nhảy dựng lên, bọn họ giơ tay phải, tấm lưới lớn dùng gân thú trộn lẫn tài liệu kỳ dị khác bện thành gào thét bay ra, hóa thành đám mây đen lớn hướng Nha Công bao phủ xuống.

Lông vũ toàn thân Nha Công dựng thẳng lên từng chiếc, từng tia lửa màu đen cấp tốc lóe lên ở trên lông chim giống như lưỡi đao chém, mười mấy tấm lưới lớn còn chưa chạm tới thân thể hắn, đã bị ánh lửa màu đen thoải mái xé thành mảnh vụn, nháy mắt ở trong ánh lửa hóa thành các làn khí đen bay đi.

“Giết!” Quân trận chiến sĩ ma quân tạo thành chợt biến hóa, chiến sĩ cầm đao xông về phía xe kéo xoay người một cái vòng ngược quay về, đại đao trong tay mang theo ánh đao như núi tuyết, chồng chất hướng Nha Công chém xuống.

Mấy trăm chiến sĩ ma quân tay cầm giáo cùng cất tiếng hò hét, theo trận thế biến hóa, cây giáo bọn họ trong tay nổi lên các vầng hào quang chói mắt, từ bốn phương tám hướng không chút khe hở hướng Nha Công chém tới.

Trong chớp mắt ngắn ngủn, Nha Công đã thân ở trên đầu sóng ngọn gió, vô số đao quang, hàn quang hầu như đã sắp chạm tới trên lông vũ của hắn.

Khuôn mặt nhọn của Nha Công giật giật, cười ‘hắc hắc’ một tiếng, móng vuốt bén nhọn xé rách hư không, ở bên người hắn kéo lên một quầng sáng màu đen. Đại đao, cây giáo bổ vào trên vầng sáng, không có bất cứ tiếng vang nào truyền ra, các binh khí đó ùn ùn gãy rời, càng có mấy chục chiến sĩ ma quân xông lên dẫn đầu cánh tay chạm vào quầng màu đen, cánh tay bọn hắn cũng vô thanh vô tức hóa thành hư ảo.

Uy năng của hủy diệt đại đạo, cho dù ở trên người Nha Công chỉ triển lãm ra một phần nhỏ, nhưng đã đem lực lượng phá hoại cực kỳ khủng bố của nó lộ rõ.

Cơ Hạo đứng ở trên Cửu Long Xa Liễn, hắn nhìn Thần Quy lâu được thuỷ lôi chồng chất cùng sóng nước màu lam sẫm bao phủ, cười lên lạnh lùng: “Một khi đã như vậy, Đế Úc ngươi không đến gặp ta, ta sẽ gặp ngươi!”

Nha Công thét dài một tiếng, vô số lông vũ trên người hắn kịch liệt rung lên một cái, các luồng hỏa quang màu đen phun ra, mi tâm mấy trăm chiến sĩ ma quân bị hỏa quang màu đen xuyên thủng, ngay cả một tiếng rú thảm cũng không có, đầu các chiến sĩ ma quân này vô thanh vô tức hóa thành hư ảo, như cảnh tượng trong ác mộng mới có. Thân thể không đầu của các chiến sĩ ma quân thân hình cao lớn kia từ trên cao cấp tốc rơi xuống, ở trong quá trình rơi xuống đất, thân thể bọn hắn đã vô thanh vô tức hóa thành các làn khói bụi phiêu tán.

Cơ Hạo cười cười, dùng sức vỗ một chút hai con hỏa long quấn trên cánh tay.

Tiếng rồng gầm cao vút phóng lên cao, hai con hỏa long uốn lượn bay lên, lắc lư lân giáp toàn thân tới bên người Nha Công, cúi đầu quan sát Thần Quy lâu. Trong mồm bọn nó thỉnh thoảng có hỏa tương màu đen nhạt tí tách rơi xuống, hai con hỏa long nóng lòng muốn thử há mồm, một mảng lớn khói đặc từ trong mồm bọn nó phun ra. Bọn nó gào thét trầm thấp, ánh lửa trong mồm như ẩn như hiện, lúc nào cũng có thể phun ra.

“Đế Úc!” Cơ Hạo quát to một tiếng, tay phải hắn hướng phía dưới chộp một cái, mảng lớn lửa màu đen dinh dính xé rách hư không, hóa thành một bàn tay màu đen phạm vi mấy trăm trượng hướng Thần Quy lâu đè ép xuống.

Bàn tay màu đen chậm rãi lướt qua hư không, nơi đi qua hư không tan rã, thiên địa linh khí đều bị ngọn lửa màu đen triệt để hòa tan thiêu hủy, biến thành hủy diệt chi lực làm tim người ta đập nhanh, làm người ta tuyệt vọng, làm oàn thân người ta cứng ngắc khó có thể hít thở không ngừng dung nhập trong bàn tay.

Bàn tay màu đen trượt xuống mấy ngàn dặm, thời điểm tới trên không Thần Quy lầu, bàn tay kích thước mấy trăm trượng cắn nuốt hư không và thiên địa linh khí ven đường, đã bành trướng đến phạm vi vạn trượng.

Từng tia từng luồng hỏa quang màu đen không ngừng từ trong kẽ ngón tay phun ra, bàn tay màu đen to lớn chộp lấy đoạn trên Thần Quy lâu. Chỉ nghe vô số tiếng sấm sét chợt vang lên, vô số thuỷ lôi châu màu đen ầm ầm phát nổ, từng mảng thuỷ lôi kình lực âm nhu lại nặng nề đến cực điểm không ngừng bùng nổ ra ở lòng bàn tay, lôi quang chói mắt nháy mắt chọc mù đôi mắt toàn bộ sinh linh nhìn thẳng phương hướng này.

Nhiều thị nữ không biết nặng nhẹ tốt xấu, các nàng cười hì hì nhìn bàn tay to màu đen thong thả ép xuống.

Nháy mắt lôi quang phát nổ, mắt các nàng bị lôi quang chói mắt nháy mắt bốc hơi hoá khí, chỉ để lại hai cái lỗ máu thật sâu. Đám thị nữ phát ra tiếng thét chói tai hoảng sợ, thống khổ điên cuồng tru lên. Các nàng vứt mâm ngọc, chậu vàng trên tay chạy loạn chung quanh, vô số thị nữ trượt chân theo cầu thang dốc đứng quay cuồng lăn xuống.

Bàn tay khổng lồ màu đen chưa chịu bất cứ thương tổn nào, lôi kình trong toàn bộ lôi châu bùng nổ phun ra bị bàn tay khổng lồ nháy mắt cắn nuốt, bàn tay trở nên càng thêm ngưng luyện rắn chắc. Sóng nước màu lam đậm mặt ngoài Thần Quy lâu phát ra tiếng gầm trầm thấp, bị bàn tay to lớn nghiền ép tới mức vang lên ‘Ken két’, trong chớp mắt ngắn ngủn sóng nước thật dày liền ầm ầm tan rã.

Vô số hư ảnh con đồi mồi bảy màu nấp ở trong sóng nước đều gào thét hóa thành bọt biển vỡ nát, bảo châu bảy màu trong mồm bọn nó phun ra cũng bị bàn tay màu đen nuốt sạch, sóng nước cuồn cuộn không ngừng hoá khí, bàn tay khổng lồ màu đen nghiền ép Thần Quy lâu, tiếng vỡ vụn không dứt bên tai, nóc điện phủ Thần Quy lâu vô thanh vô tức biến mất vào hư không.

Trong đại điện, tiếng nhạc khúc du dương im bặt, thanh âm Đế Úc ngà ngà say mang theo vài phần hoảng sợ truyền ra: “Các ngươi đám phế vật này, nuôi các ngươi có ích lợi gì? Này, ngươi, đi, đem bên ngoài... tên kia... làm thịt cho ta!”

Một khí tức vô danh từ trong đại điện ầm ầm lao ra, sát khí vô hình như cột chống trời hung hăng đẩy lên bàn tay to màu đen trên trời. Chỉ nghe một tiếng vang lớn, bàn tay to màu đen Cơ Hạo lấy hủy diệt đại đạo ngưng tụ bị lực lượng thật lớn cứng rắn ghìm lại, từng làn khói màu máu từ trong đại điện phun trào ra, hóa thành một cột cờ thô to đứng vững bàn tay khổng lồ màu đen.

Một lá cờ màu máu từ trên cột cờ ‘Phần phật phần phật’ phấp phới mở ra, trên lá cờ màu máu từng cái vòng xoáy màu đỏ đen dinh dính cấp tốc xoay quanh, vô số sinh linh gương mặt vặn vẹo không ngừng từ trong vòng xoáy hiện lên, mơ hồ có tiếng rú thảm kinh thiên động địa từ trong lá cờ bay ra, tiếng rú thảm thê lương làm Cơ Hạo cũng không khỏi méo méo miệng, đôi tai đau đớn từng đợt.

Một thanh niên khuôn mặt thanh tú tuấn mỹ, đầu mọc một đôi sừng trâu cực lớn, thân hình cao lớn đẹp khỏe mạnh chậm rãi từ trong đại điện phi thân ra. Hắn đứng ở trên một mảng huyết quang, tươi cười nhìn Cơ Hạo chậm rãi gật đầu.

“Ngươi!”

Lông tóc toàn thân Cơ Hạo dựng thẳng lên từng sợi một.

Thằng nhãi này, thế mà lại là Xi Vưu đời đầu bị trấn áp ở trong thánh điện biển lửa Nam Hoang!