Vu Thần Kỷ

Chương 1580: Bị thương nặng Hoa đạo




“Cứu mạng!” Hoa đạo nhân rơi xuống, ở trên mặt đất đập vỡ lỗ thủng to lớn, ngọn lửa màu đen hủy diệt tất cả lấy tốc độ gần với hồ quang gào thét lao đi bốn phía, trong chớp mắt đã tới trước mặt các tộc trưởng cùng trưởng lão thị tộc bị Cơ Hạo đuổi đi.

Khóe mắt Cơ Hạo kịch liệt giật giật.

Cứu? Không cứu?

Còn chưa chờ Cơ Hạo nghĩ rõ, một ngọn lửa màu xanh từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh vào trên người hắn. Bàn Cổ Chung phát ra tiếng nổ vang rung trời, vô số luồng khí hỗn độn bao lấy Cơ Hạo và Nghệ Địa, ngọn lửa màu xanh phát nổ, đem hai người cứng rắn nổ bay mấy vạn dặm.

Ngọn lửa màu đen gào thét cuốn qua đại địa, nơi đi qua từng ngọn núi bị san thành bình địa, vô số sinh linh hóa thành tro bụi, tộc trưởng cùng trưởng lão các thị tộc bị Cơ Hạo khu trục rú thảm liên tục, bọn họ tế ra từng món phòng ngự vu bảo uy lực cực lớn, nhưng không có một món nào có thể ngăn cản ngọn lửa màu đen ăn mòn.

Vu bảo vỡ nát, thân thể mấy trăm tộc trưởng, trưởng lão quyền cao chức trọng ở nội bộ nhân tộc chợt run lên, ở trong ngọn lửa màu đen phân giải thành vô số hạt lửa nhỏ bé theo gió phiêu tán.

Thậm chí Mộc đạo nhân cũng không kịp cứu viện bọn họ, Huyết Miện thánh tôn toàn thân đen sì, con mắt duy nhất ở mi tâm tỏa ra hắc quang lớn tiếng thét dài, hoàn toàn đánh mất linh trí hắn như một ác quỷ từ bầu trời lao xuống, trong nháy mắt đã tới trước mặt Mộc đạo nhân.

Cành cây thất bảo trong tay Mộc đạo nhân hung hăng quét ra, một bàn tay Huyết Miện thánh tôn chắn trước cành cây thất bảo, một bàn tay khác giống như vuốt ưng nhanh như tia chớp liên tục cào mười tám lần ở trên ngực Mộc đạo nhân.

Vang một tiếng trầm nặng, máu đen văng khắp nơi, cành cây thất bảo đem một cánh tay tính cả bả vai Huyết Miện thánh tôn đánh nát, một mảng lớn máu đen từ trên trời giáng xuống, mỗi một giọt máu đen sau khi rơi xuống đất, trong vạn dặm phụ cận nháy mắt hoàn toàn không còn sinh cơ, toàn bộ cỏ cây đều thành tro bụi, vô số mộc cự nhân và mộc linh gào thét hóa thành tro tàn màu đen.

Trên ngực Mộc đạo nhân lục quang nhộn nhạo, bồ đề thánh thể toàn lực thi triển, giống như mặc vào một tầng giáp trụ ở trên thân hắn.

Trong tiếng vỡ vụn ‘răng rắc’, bồ đề thánh thể của Mộc đạo nhân bị một trảo xé rách, mười bảy trảo còn lại của Huyết Miện thánh tôn cào vào trong ngực Mộc đạo nhân. Gương mặt Mộc đạo nhân khẽ co giật, ngực hắn bị cào be bét máu thịt, cả mảng lớn máu gào thét phun ra.

Khác với máu đen trong cơ thể Huyết Miện thánh tôn phun ra, thánh huyết trong cơ thể Mộc đạo nhân sau khi rơi xuống đất, trong phạm vi vạn dặm nháy mắt sinh khí dạt dào, vô số cỏ cây đột ngột sinh ra, từng làn hương thơm mát nhanh chóng trung hoà khí tức vô cùng nóng rát do máu đen phát ra, lực lượng hủy diệt phá bại trong máu đen cũng không còn sót lại chút gì.

“Chết!” Huyết Miện thánh tôn đã hoàn toàn đánh mất linh trí, hắn rít gào một tiếng trầm thấp, cánh tay bị cành cây thất bảo quét nát ‘Soạt’ một cái giống như điện quang mọc lại, hai tay hắn dùng sức ôm lấy Mộc đạo nhân, mở cái mồm rộng hung hăng hướng đầu Mộc đạo nhân cắn xuống.

Mộc đạo nhân hét một tiếng giận dữ, thân thể hắn chợt lóe thoát ly Huyết Miện thánh tôn ôm, tay trái điểm một cái, một thanh phi kiếm cấp tiên thiên linh bảo từ vùng đất phong ấn Bàn Hành cướp đoạt được với Cơ Hạo kéo theo một đạo hàn quang bay ra, hóa thành một mảng lớn cơn mưa ánh sáng màu đỏ hồng chém ở trên người Huyết Miện thánh tôn.

Huyết Miện thánh tôn bị cơn mưa ánh sáng đánh cho máu thịt bay tứ tung, máu thịt toàn thân ở trong chớp mắt bị cắt mất hơn bảy thành, lộ ra khung xương đen sì trong cơ thể. Hắn lại hoàn toàn không cảm nhận được đau đớn, tru lên ‘Ngao ngao’ cầm phi kiếm chém vào đầu, hai tay dùng sức bẻ một cái khiến nó gãy thành hai đoạn.

Rên rỉ ‘keng’ một tiếng, linh bảo phi kiếm bị thương nặng hóa thành hai làn sương khói màu hồng gian nan dị thường bay trở về tay áo Mộc đạo nhân, Mộc đạo nhân đột nhiên biến sắc, nhìn chằm chằm Huyết Miện thánh tôn: “Huyết Miện, ngươi nhập ma rồi phải không?”

Trong hỗn độn hư không nguy hiểm nào cũng có thể tới, càng có Vực Ngoại Thiên Ma loại sinh mệnh thể không thể tưởng tượng này ẩn núp trong đó. Thời điểm Mộc đạo nhân đem Huyết Miện thánh tôn đánh trọng thương đẩy vào hỗn độn, gã này trừ thân chịu trọng thương cũng không có gì khác thường.

Nhưng thời điểm hắn quay về lại hoàn toàn đánh mất linh trí, hơn nữa sức chiến đấu trở nên cực kỳ kinh người, tiên thiên linh bảo cũng có thể tùy tay bẻ gãy, loại biến hóa đáng sợ này, giống như trong cơ thể hắn ẩn giấu một ác ma, đang khống chế thân thể Huyết Miện thánh tôn tác chiến.

Hơn nữa Mộc đạo nhân rõ ràng cảm giác được, tinh huyết và linh hồn trong cơ thể Huyết Miện thánh tôn đang điên cuồng thiêu đốt, lấy tốc độ như vậy, Huyết Miện thánh tôn nhiều nhất còn có hơn hai ngày thời gian sẽ bị hao hết toàn bộ tinh huyết, linh hồn, triệt để hồn phi phách tán.

“Chết đi!” Huyết Miện thánh tôn ngửa mặt lên trời rống to một tiếng, đôi tay hắn kịch liệt mấp máy, hai cánh tay ‘Soạt’ một cái kéo dài mấy chục lần, biến thành hai xúc tu đen sì bao trùm vô số dịch nhớt. Vang hai tiếng ‘Soạt soạt’, trên vai Huyết Miện thánh tôn một lần nữa mọc ra sáu cái xúc tu thật dài, tổng cộng tám cái xúc tu đen sì mang theo tiếng rít bén nhọn hướng ngực Mộc đạo nhân đâm tới.

“Dã thú vô tri, bần đạo không so đo với ngươi!” Ánh mắt Mộc đạo nhân lóe lên, hừ lạnh một tiếng xoay người rời đi, lóe lên một cái không thấy bóng dáng nữa.

Hắn đã kết luận Huyết Miện thánh tôn hai ngày sau chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, như vậy hắn cần gì liều mạng với Huyết Miện thánh tôn? Huyết Miện thánh tôn trạng thái hiện nay tất nhiên thực lực tăng vọt, lại không cách nào thật sự tổn hại Mộc đạo nhân, nhiều nhất tạo thành một ít vết thương nhẹ không đáng nhắc tới đối với pháp thể của hắn.

Một khi đã như vậy, cứ để Huyết Miện thánh tôn tự hao hết tinh huyết và linh hồn chết đi cho xong.

Mộc đạo nhân tu tịch diệt chi đạo, một khỏa đạo tâm như giếng cổ không gợn sóng, đối mặt Huyết Miện thánh tôn khiêu khích, hắn lựa chọn phương pháp ứng đối bớt việc nhất, nhẹ nhàng nhất. Cùng với ở nơi này tử chiến cùng Huyết Miện thánh tôn, còn không bằng đi cứu môn nhân đệ tử của mình.

Vừa rồi mấy trăm tộc trưởng, trưởng lão thị tộc bái vào môn hạ hắn bị đánh cho hồn phi phách tán, Mộc đạo nhân đau lòng...

Trong thành trì phía dưới, còn có tám trăm đệ tử đám Cự Khôi vừa mới điểm hóa, càng có vô số môn đồ các mộc cự nhân, mộc linh kia chuyển hóa. Mộc đạo nhân hóa thành một luồng sáng màu biếc từ trên cao rơi xuống, chỗ tay áo vung, vô số môn nhân đệ tử ùn ùn bị hắn thu vào trong tay áo.

“Giết!” Huyết Miện thánh tôn trong lúc nhất thời chưa thể tìm được Mộc đạo nhân bỏ chạy, nhưng xa xa một tiếng thét dài phóng lên cao, Hoa đạo nhân trong con ngươi lóe ra u quang bảy màu mang theo căm giận ngút trời cất tiếng thét dài phá không bay lên, nhanh như tia chớp hướng Huyết Miện thánh tôn cấp tốc tới gần.

Hoa đạo nhân bị hỗn độn tinh thể vừa nãy đánh cho chật vật không chịu nổi, tuy chưa bị thương, lại không tránh khỏi quần áo rách nát, mặt xám mày tro, hơn nữa hắn vốn là muốn cản khỏa tinh thể kia, lại bị Huyết Miện thánh tôn mạnh mẽ từ trên cao đập rơi xuống mặt đất...

Hoa đạo nhân không có tâm cảnh tu vi của Mộc đạo nhân, tự cảm thấy da mặt bị hao tổn hắn thẹn quá hóa giận lao tới trước mặt Huyết Miện thánh tôn, cầm một thanh trường kiếm đâm về phía giữa ngực Huyết Miện thánh tôn.

Trong con ngươi Huyết Miện thánh tôn từng đợt phù văn màu đen giống như thác nước chảy xuống, tuy mất đi toàn bộ linh trí, nhưng bản năng chiến đấu cùng dục - vọng hủy diệt khống chế thân thể hắn lại rõ ràng phán đoán ra, Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân bất cứ một người nào, hắn cũng không thắng nổi.

Đã thắng không nổi, Huyết Miện thánh tôn đột nhiên mở ra tám cái xúc tu thật dài bao lấy Hoa đạo nhân.

Bầu trời hiện lên một luồng sáng mạnh mẽ màu đen, một quả cầu ánh sáng màu đen to lớn hơn Bàn Hành Thái Dương gấp trăm lần đột ngột xuất hiện, Huyết Miện thánh tôn nháy mắt phóng thích toàn bộ tinh huyết, linh hồn, đem giọt thánh huyết màu đen kia trong cơ thể nháy mắt dẫn nổ.

Vụ tự bạo khủng bố chấn động thiên địa, Cơ Hạo mang theo Nghệ Địa dùng tốc độ nhanh nhất khống chế Thiên Địa Kim Kiều chật vật chạy trốn.

‘Oành’ một tiếng nổ lớn, chính giữa quầng sáng màu đen tứ chi Hoa đạo nhân bị nổ tan thành mây khói.