Trong nháy mắt chiều cao thân thể Cơ Hạo vượt qua ba vạn sáu ngàn dặm, thân thể hắn đột nhiên cứng ngắc một chút.
Từng đạo kim quang cực kì hùng hậu từ trong cơ thể hắn đột ngột tràn ra, vô số kim quang gào thét xuyên thấu thân thể hắn, ở ngoài thân hắn ngưng tụ thành một cái bóng người hỗn độn mông mông lung lung. Vô số phù văn kỳ dị ở trong bóng người hỗn độn này như ẩn như hiện, mơ hồ có tiếng gầm gừ trầm thấp từ trong đó truyền đến.
Theo thiên âm kỳ diệu nổ vang, bóng người mông lung hỗn độn này nặng nề hòa hợp một thể với thân thể Cơ Hạo. Một dòng chảy nóng đáng sợ khiến Cơ Hạo thiếu chút nữa kêu đau thành tiếng từ đỉnh đầu rót vào trong cơ thể, nháy mắt tẩy rửa thân thể hắn vô số lần.
Mỗi một lần tẩy rửa, thân thể Cơ Hạo đều áp súc một phần, mỗi một lần tẩy rửa, gân cốt hắn liền cường kiện một phần. Quá khứ hắn cần lúc toàn lực vận chuyển Cửu Chuyển Huyền Công mới có lực lượng thêm vào, giờ phút này đã biến thành lực lượng thật sự của hắn từng chút một tích lũy ở trong cơ thể hắn.
Cơ Hạo đột nhiên hiểu áo nghĩa trung tâm của Cửu Chuyển Huyền Công —— Đại Xích, Thanh Vi, Vũ Dư, ba người bọn họ không biết từ nơi nào chiếm được một khối thi thể Bàn Cổ, hoặc là một ngón tay, hoặc là một khối cốt nhục, nói tóm lại, đó là một khối thân thể rơi ra trên thân thể khổng lồ của Bàn Cổ thánh nhân sau khi ngã xuống.
Huynh đệ ba người tìm hiểu thi thể Bàn Cổ vô số năm, lấy đạo hạnh bản thân tham khảo diệu lý thiên đạo vận chuyển của Bàn Cổ thế giới, lúc này mới sáng chế Cửu Chuyển Huyền Công.
Đây là một môn vô thượng luyện thể pháp môn ‘lấy lực chứng đạo’, ‘nhục thân thành thánh’, huynh đệ ba người Vũ Dư đạo nhân hy vọng có ai có thể đem nó tu luyện đến mức tận cùng, ngưng tụ Bàn Cổ chân thân, bằng lực lượng thuần túy chứng đại đạo. Người lấy lực chứng đạo sát phạt lực mạnh nhất, là hộ pháp tốt nhất của giáo môn.
Ngại là bản ngã đại đạo của ba người không hợp, số lượng thi thể Bàn Cổ bọn họ đạt được cũng không lớn, từ trong đó tìm hiểu lực chi đại đạo không đủ, Cửu Chuyển Huyền Công cho dù tu luyện đến cửu chuyển cực hạn, cũng không cách nào ngưng kết Bàn Cổ chân thân chân chính.
Cửu chuyển đến cực điểm, cũng chỉ khiến lực lượng thân thể Cơ Hạo ở trên trụ cột hiện có nâng lên một đoạn, như dệt hoa trên gấm, đối với Cơ Hạo hiện nay mà nói, đã không có ý nghĩa quá lớn. Dù sao Cơ Hạo nay đi ở trên đại đạo Bàn Cổ chân thân chính xác nhất, cao minh hơn Cửu Chuyển Huyền Công không hoàn toàn quá nhiều, quá nhiều.
Ý nghĩa của Cửu Chuyển Huyền Công đối với Cơ Hạo, là để hắn có được sức khống chế cường đại, để hắn có được lực lượng cường đại, đồng thời cũng có thêm vô số pháp môn kỳ dị nắm giữ, vận dụng lực lượng này.
Dựa theo hư ảnh truyền thụ, Cơ Hạo sẽ biến thành một mãng cự nhân vung rìu chém lung tung; được Cửu Chuyển Huyền Công, mãng cự nhân này có thể dùng kim thêu hoa ở trên giọt sương điêu khắc ra núi đồi sông ngòi, trùng ngư điểu thú các loại hoa văn tinh tế nhất.
Dòng chảy nóng như búa tạ, cứng rắn đem Cơ Hạo đột phá chiều cao ba vạn sáu ngàn dặm đập trở về trên dưới ba trượng. Theo dòng chảy nóng lần lượt tẩy luyện, Cơ Hạo có thể rõ ràng cảm giác được mỗi một tế bào tồn tại trong cơ thể của mình, có thể thoải mái nắm giữ, khống chế một luồng lực lượng nhỏ bé nhất trong cơ thể.
Loại cảm giác đó tuyệt vời vô cùng, một tầng màng ngăn dày nặng ở trước mặt lực lượng thân thể mạnh mẽ vô cùng của Cơ Hạo bị đánh tan thành mảnh vụn. Cơ Hạo đột nhiên phát hiện, căn bản không cần vận dụng ‘Diễn’ chi đại đạo của Hoa đạo nhân, đơn thuần bằng vào thân thể cường đại, thần dị của hắn giờ phút này, hắn đã có thể thiên biến vạn hóa.
Phàm là thiên địa vạn vật Bàn Cổ thế giới có được, từ thân thể Bàn Cổ thánh nhân tan vỡ mà diễn hóa ra, Cơ Hạo đều có thể biến hóa tùy theo ý muốn.
Cơ Hạo thuần túy dựa vào lực lượng thân thể, không cần bất cứ pháp lực thần thông nào, hoàn mỹ nắm giữ chỗ nhỏ bé nhất trên thân thể, có thể tùy theo ý muốn biến hóa thành tất cả sự vật của Bàn Cổ thế giới hắn từng nhìn thấy.
Thân thể nhoáng lên một cái, Cơ Hạo hóa thành một con ngũ trảo kim long cuộn mình ở trong Hồng Mông Linh Nhũ.
Mỉm cười, Cơ Hạo biến thành một con thất thải phượng hoàng khẽ dang cánh.
Cự long, phượng hoàng, Thao Thiết, Tì Hưu, Nhai Tí, Huyền Vũ, Chu Tước, Tất Phương, Tam Túc Kim Ô...
Đại thụ, dây leo, cỏ dại, rong rêu, hoa tươi, tiểu mạch, cây ngô, khoai lang, cỏ đuôi chó...
Núi nhỏ, tảng đá, mỹ ngọc, tinh kim, trân châu, lưu ly, phỉ thúy, san hô, cục đất...
Động vật, thực vật, vật chết, vật sống, bay trên trời, bơi trong nước, chui trong lòng đất, các vật cổ quái, phàm là Bàn Cổ thế giới có, Cơ Hạo không hao phí nửa điểm pháp lực, chỉ thân thể của mình đã trực tiếp biến thành sự vật muốn biến.
Khác với pháp lực biến ảo, thời điểm Cơ Hạo biến hóa, hắn liền rõ đầu rõ đuôi thật sự ‘Là’ một vật thể đó.
Thời điểm hắn biến thành cự long, chính là một long tộc thuần huyết thật sự, cho dù long tộc lấy ra huyết mạch thần khí của tổ long, cũng chỉ có thể xác định hắn là huyết mạch long tộc thuần túy nhất. Khi hắn biến thành phượng hoàng, hắn chính là một con phượng hoàng rõ đầu rõ đuôi, hắn có thể dục hỏa trùng sinh, hắn có thể niết bàn trong lửa, tất cả thần thông phượng hoàng nên có hắn đều có được.
Chính bởi vì là thân thể biến hóa, không phải pháp lực biến hóa, cho nên Cơ Hạo biến thành bất cứ thứ gì cũng không có chút pháp lực dao động nào, trừ phi bị người ta nhìn thấy quá trình hắn biến hóa, nếu không cho dù Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân tồn tại như vậy, cũng không cách nào phân biệt vật Cơ Hạo biến hóa ra.
Đây mới là đại thần thông chân chính, thần thông khó lường do Bàn Cổ chân thân mang đến.
Gân cốt trong cơ thể phát ra tiếng vang lớn ‘Rắc rắc’, sự rèn luyện cuối cùng của Cửu Chuyển Huyền Công đối với Cơ Hạo hoàn toàn chấm dứt, thân thể hắn điên cuồng hấp thu Hồng Mông Linh Nhũ, thân thể cao ba trượng một lần nữa điên cuồng sinh trưởng.
Mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm...
Cao thêm mỗi một tấc, thực lực tăng lên một tia, cao thêm mỗi một dặm, thực lực tăng lên một đoạn, mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm, lực lượng thân thể Cơ Hạo hướng lên trên nhảy vọt gấp bội. Từng đạo hỗn độn khí tức từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra, hóa thành các con cự long trông rất sống động quấn quanh ở trên người hắn rít gào không thành tiếng.
Trong thân thể Cơ Hạo, một mảng hỗn độn hư không vô biên vô hạn cấp tốc khuếch tán ra. Bàn Giả Thái Dương lơ lửng ở trong cơ thể Cơ Hạo, lẻ loi nhỏ bé như vậy. Mảng hư không này thể tích cực lớn, Bàn Giả Thái Dương chiếm cứ không đến một phần vạn không gian trong đó.
Mảng hư không này đại biểu cho sức thừa nhận của thân thể Cơ Hạo hiện nay, nếu có đối tượng thỏa đáng, hắn còn có thể thu nạp trên vạn Bàn Giả Thái Dương tiến vào trong cơ thể.
Cho dù là vầng Thái Dương Tinh kia của Bàn Cổ thế giới, Cơ Hạo khẽ cắn môi, thân thể hắn hiện nay cũng có thể đem nó một ngụm nuốt vào, thật sự đem Thái Dương Tinh hóa thành nguồn suối lực lượng của bản thân.
Rít gào một tiếng, Cơ Hạo cao mười vạn tám ngàn dặm chậm rãi từ trong đầm nước khô cạn đứng dậy, đầu của hắn xuyên phá tầng mây, đôi tay vung lên trong thiên địa liền cuốn lên từng cơn lốc. Vô số luồng hỗn độn chi khí ngưng tụ thành cự long quấn quanh trên thân hắn, tiếng rồng gầm nặng nề chấn động khiến đám mộc tổ bọn Thanh Tham váng đầu hoa mắt không đứng vững, mỗi người kinh hô ngã xuống đất.
Cơ Hạo ngẩng đầu nhìn chín vầng mặt trời trên bầu trời.
Mặt trời của Bàn Hành thế giới so với mặt trời Bàn Giả thế giới nhiệt lực mạnh hơn, một vầng mặt trời chất chứa nhiệt lực đại khái là gấp trăm lần Bàn Giả Thái Dương trở lên.
Cơ Hạo nhìn những vầng mặt trời này, không khỏi nhếch miệng cười. Lấy đi ba năm vầng mặt trời mà nói, đối với Bàn Hành thế giới không có ảnh hưởng gì xấu nhỉ?
“Có chút thành tựu rồi.” Trong thần hồn không gian, hư ảnh đánh giá thân thể cao mười vạn tám ngàn dặm của Cơ Hạo, có chút hài lòng gật gật đầu: “Tiểu gia hỏa, nhanh đi, giết chết Bàn Hành thằng nhãi đó, đem... Cái rìu, cầm về.”