Trong chất lỏng sền sệt màu vàng, vô số Hỏa Nha lông vũ đỏ rực hoặc là đen đỏ hai màu hỗn tạp lẳng lặng ngủ say.
Cơ Hạo đứng trên hồ nước quan sát đám Hỏa Nha này, thần thức chui vào thân thể bọn nó cảm thụ bọn nó biến hóa, không khỏi lắc lắc đầu. Dù sao cũng là hậu thiên phàm vật, không thể so với Tam Túc Kim Ô loại tiên thiên linh vật thiên địa sinh thành kia, cho dù có lượng lớn Thái Dương Tinh Tủy dịch kinh phạt tủy, thực lực đám Hỏa Nha này chỉ có thể nói là tạm được.
Một đám Hỏa Nha già cường đại nhất, bọn nó đã kích hoạt huyết mạch Tam Túc Kim Ô, một khi thức tỉnh, hẳn là có thể có tu vi so với Vu Đế.
Đám trẻ khỏe lực lượng trung kiên của tộc đàn Hỏa Nha, kẻ tư chất ưu việt trong bọn nó, hẳn là cũng có thể miễn cưỡng đạt tới tiêu chuẩn Vu Đế, hơn chín thành Hỏa Nha còn lại đại khái cũng chỉ có thể có thực lực cấp Vu Vương.
Mà đám quạ cái cùng quạ non số lượng nhiều nhất, bọn nó sau khi hấp thu Thái Dương Tinh Tủy, đại khái cũng có thể so với nhân tộc Đại Vu. Đám quạ non còn có không gian tiến bộ thật lớn, tương lai đột phá đến Vu Đế cảnh không có vấn đề, nhưng đám quạ cái tiêu hao bản mạng tinh huyết quá đáng, trong đó có thể toát ra mấy cường giả cấp Vu Vương đã coi như may mắn.
Dù sao vẫn là căn cơ không đủ hùng hậu, tuy trong cơ thể có một tia nửa điểm huyết mạch Tam Túc Kim Ô, nhưng đám Hỏa Nha này là hậu duệ hỗn huyết không biết bao nhiêu đời của Tam Túc Kim Ô, tác dụng chút huyết mạch đó của bọn nó có thể tạo ra quá ít quá ít.
‘Thùng thùng’ tiếng quải trượng va chạm mặt đất truyền đến, Nha Công chống Kim Ô Quải Trượng đi vào thần cung.
Vòng đến phía sau ngai báu, tiến vào giới tử không gian nho nhỏ này, Nha Công trừng lớn con mắt màu vàng, rất nghiêm túc đánh giá đám Hỏa Nha đang ngủ say. Dựa theo tuổi tác của Nha Công, hắn thật ra đang thuộc về thanh niên trai tráng trong tộc đàn Hỏa Nha, trong đám Hỏa Nha kia có Hỏa Nha trưởng lão lớn tuổi hơn xa so với hắn, cũng có quạ non nhỏ hơn hắn mấy đời.
Quan hệ đại kế toàn bộ tộc đàn tiến hóa, quan hệ tiền đồ tương lai phát triển của tộc đàn, Nha Công nhìn các tộc nhân đang ngủ say, không khỏi liên thanh rít lên: “Quạ, quạ, không tốt, không tốt... Lông đều còn là màu đen, thế này sao có thể được?”
Khi Hỏa Nha sinh ra, lông vũ là màu đen, theo tuổi dần dần lớn lên, thực lực càng mạnh, trên màu đỏ lông vũ liền càng nhiều. Khi toàn bộ lông vũ chuyển hóa thành màu đỏ rực, đây là cường giả nổi bật trong tộc đàn Hỏa Nha.
Nhưng thượng cổ Tam Túc Kim Ô, lông vũ bọn họ chính là thuần túy màu vàng, toàn thân sáng lạn hoa mỹ như đúc từ vàng, giờ phút này Nha Công chính là trạng thái như thế. Cho nên Nha Công nhìn thấy tộc nhân ngủ say trong hồ nước, còn có hơn phân nửa lông vũ trên thân đều là trạng thái màu đen hoặc là hai màu đen đỏ hỗn tạp, không khỏi liên thanh kêu quái dị.
Đột nhiên, tròng mắt con Kim Ô tạo hình hung mãnh kia trên Kim Ô Quải Trượng chuyển động một cái, một đạo ý niệm rõ ràng chui vào trong đầu Cơ Hạo cùng Nha Công.
Nha Công ngẩn ngơ, đột nhiên cười lên: “Ngài lão nói đúng lắm, năm đó Tam Túc Kim Ô đời thứ nhất, chính là thai nghén ra trên cành của ngài, ngài là lão tổ tông thật sự của Hỏa Nha nhất tộc chúng ta, quạ quạ, chuyện này, giao cho ngài, kính nhờ, kính nhờ, quạ quạ!”
Nha Công mặt mày hớn hở nâng lên Kim Ô Quải Trượng, thật cẩn thận đem nó cắm ở bên cạnh hồ nước.
Cơ Hạo cũng ngừng thở, nghiêm túc nhìn Kim Ô Quải Trượng thể tích cấp tốc phóng to, nhìn nó khôi phục hình thái bản thể Phù Tang Mộc. Chẳng qua, một lần này Phù Tang Mộc cũng chưa phóng thích toàn bộ hình thái, nó cẩn thận, đem chiều cao của mình khống chế ở trên dưới ngàn dặm.
Phù Tang Mộc cành lá xum xuê nhẹ nhàng run run, theo tiếng vang lớn ‘Xì xào’, từng phiến lá màu vàng hừng hực thiêu đốt không ngừng từ trên cành của nó rụng ra. Phiến lá màu vàng tản mát ra khí tức sinh mệnh nồng đậm bức người, mơ hồ có thể thấy được ánh lửa ngưng tụ thành hư ảnh Tam Túc Kim Ô nho nhỏ như ẩn như hiện ở trong những phiến lá đó.
Nói chính xác, chỉ có Đông Hoàng Thái Nhất mới là tiên thiên sinh linh Thái Dương Tinh thai nghén ở lúc khai thiên tích địa.
Tam Túc Kim Ô là tộc đàn kỳ dị thái dương chi tinh và khí tức sinh mệnh của Phù Tang Mộc sau khi ái ân, phù hợp tạo hóa chí lý trong minh minh, từ hư vô sinh sản ra.
Nói từ trên ý nghĩa này, Đông Hoàng Thái Nhất là con của thái dương, Phù Tang Mộc là mẹ của Tam Túc Kim Ô. Không dễ định nghĩa thái dương rốt cuộc là phụ thân hay là mẫu thân, chỉ có thể nói Đông Hoàng Thái Nhất và Tam Túc Kim Ô là huyết mạch chí thân có được cùng trưởng bối thân sinh.
Cho nên thời thượng cổ, Đông Hoàng Thái Nhất và Tam Túc Kim Ô quan hệ cực kỳ thân hậu.
Mà toàn bộ tạo hóa diệu lý của Tam Túc Kim Ô, tất cả đều khắc ở trong ký ức sinh mệnh của Phù Tang Mộc. Theo phiến lá Phù Tang Mộc không ngừng rơi xuống, từng phiến lá màu vàng lặng lẽ dung nhập thân thể từng con Hỏa Nha.
Lông vũ trên thân đám Hỏa Nha này đồng thời thiêu đốt hầu như hết, lộ ra thân thể trần trụi. Xương khớp, da thịt bọn nó cấp tốc mấp máy, cốt tủy, máu trong cơ thể đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Cốt nhục ở bụng bọn nó mấp máy một trận, chậm rãi sinh ra cái móng vuốt thứ ba.
Phiến lá Phù Tang Mộc, mở ra cánh cửa tiến hóa cho đám Hỏa Nha này, thân thể bọn nó đang cấp tốc hướng tới hình thái Tam Túc Kim Ô hoàn mỹ nhất cường đại nhất chuyển hóa. Thái Dương Tinh Tủy không ngừng chảy vào thân thể đám Hỏa Nha này, cung cấp năng lượng cường đại bọn nó tiến hóa cần.
Dần dần, từng cái lông vũ mới sinh màu vàng không ngừng từ trong cơ thể đám Hỏa Nha này mọc ra, lông vũ màu vàng mới sinh xen vào giữa thực chất cùng lửa, phảng phật ngọn lửa đọng lại, lại như lưu ly màu vàng hòa tan, trên mỗi một cái lông vũ đều có vô số phù văn nhỏ bé xoay tròn bay múa, xa hoa, thần diệu đến cực điểm.
Khí tức đám Hỏa Nha đang cấp tốc tăng trưởng, rất nhanh đã đột phá xiềng xích huyết mạch của bọn nó, trở nên càng lúc càng cường hoành, càng lúc càng khí phách bức người.
Tuy đang ngủ, nhiều Hỏa Nha đã kêu lên ‘Quạ quạ’.
So sánh với lúc làm Hỏa Nha, mấy gia hỏa đang tiến hóa thành Tam Túc Kim Ô thể tích chưa có biến hóa quá lớn, nhưng giọng so với trước kia to rõ hơn không chỉ gấp trăm lần. Hỏa Nha lấy hàng chục ức để tính đồng thời nói mơ ‘Quạ quạ’, sóng âm thanh cực lớn khiến trước mắt Cơ Hạo mê muội từng đợt, con mắt không khỏi đảo loạn lên.
Chỉ có Nha Công hưng phấn vô cùng giơ hai tay, nhảy loạn ở bên hồ nước, hắn nổi tính tình, rống cổ họng kêu bậy ‘Quạ quạ’, hòa theo từ xa với tộc nhân ngủ say trong hồ nước.
Đột nhiên, theo một tiếng kêu dài ‘Quạ quạ’ cao vút như mây, một con Tam Túc Kim Ô từ trong hồ nước bay ra. Nó chậm rãi dang cánh, vốn cao chỉ mười mấy trượng, thể tích của nó cấp tốc phóng to, cánh dang ra đến hơn ba trăm dặm.
Thái dương chân hỏa nồng đậm từ trong cơ thể con Tam Túc Kim Ô này phun ra, nó vui sướng vung cánh, há mồm kêu bừa một chập ‘Quạ quạ’.
Nha Công cười đến mức mắt cũng nheo thành một đường: “Thái tổ công, ngài tỉnh rồi? Thử chút, thử chút, biến thành người thử xem?”
Lão Kim Ô thét dài một tiếng, thân hình khổng lồ của hắn quay cuồng một cái, chợt biến thành một lão nhân mỏ nhọn khô quắt, mặc áo bào vàng, dáng người cao gầy. Chỉ nhìn bộ dáng hắn, quả thực chính là như trong một cái khuôn mẫu in ra với Nha Công.
“Lão thái công!” Cơ Hạo cười lớn lao lên, ôm cổ lão nhân lão Kim Ô hóa thân: “Ha ha, về sau không thể nhổ lông ngài làm lông cho mũi tên nữa rồi!”
Lão Kim Ô lắc đầu, rất nghiêm túc nhìn Cơ Hạo: “Đứa nhỏ tốt, thật sự là đứa nhỏ tốt, về sau Kim Ô nhất tộc chúng ta đều trông vào Cơ Hạo ngươi!”
Một con lại một con Kim Ô không ngừng từ trong hồ nước bay ra, bọn nó quay cuồng một cái ngay tại chỗ, đều hóa thành bóng người mỏ nhọn áo bào vàng, quay quanh Cơ Hạo cười điên cuồng ‘Quạ quạ’.
Thái dương nha binh của Cơ Hạo, từ đây chính thức thành hình.