Vu Thần Kỷ

Chương 1378: Liệp nô quân đoàn




Thu hồi Cửu Long Xa Liễn khí thế ngút trời, Cơ Hạo mang theo mấy vạn tinh binh cường tướng lặng yên không một tiếng động hạ xuống Nghiêu Sơn thành.

Nghiêu Sơn thành không khí khẩn trương đang chỉnh quân chuẩn bị chiến tranh nhất thời thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cơ Hạ cười to ‘Ha ha’ mang theo đám đông tộc nhân đi lên đón, nắm tay to bằng cái bình rượu nhỏ dùng sức hướng ngực Cơ Hạo đấm vài cái.

“Cơ Hạo đã trở lại! Hắc, có chút gầy, nhưng không đen chút nào cả. Cũng phải, mấy năm qua không thấy ánh mặt trời, muốn phơi nắng đen cũng không được!” Hai tay Cơ Hạ cầm lấy bả vai Cơ Hạo, đánh giá cẩn thận gương mặt Cơ Hạo, hắn nhanh chóng liếc qua bụng Man Man và Thiếu Ti, đột nhiên thở dài một hơi thật dài: “Ài, sao vẫn là mấy người cũ trở lại vậy? Cũng không thấy người nào mới!”

Cái gì người cũ người mới? Mặt Cơ Hạo tối sầm, loáng cái bóp cổ Hạ Mễ ném về phía trong lòng Cơ Hạ.

‘Oa’ một tiếng, cánh tay dài nhỏ của Hạ Mễ ôm Cơ Hạ, con mắt dài nhỏ hầu như từ trong hốc mắt nhảy ra, mắt to trừng mắt nhỏ nhìn chằm chằm nhau với Cơ Hạ.

“Người mới, ai nói không có người mới? Đây là Hạ Mễ, đồ đệ của con... ô, thân phận lai lịch của hắn rất không đơn giản, có lẽ hắn là một kẻ mạnh nhất giữa toàn bộ lính tôm trong thiên địa. Cũng đừng xem nhẹ hắn, trong thủy yêu Cộng Công nhất tộc tụ tập, trên chín thành lính tôm đều là cấp dưới của hắn, về sau thuỷ quân Nghiêu Sơn lĩnh chúng ta đại đầu lĩnh chính là hắn.”

Cơ Hạo nói hai ba câu đã nói ra rõ ràng thân phận lai lịch của Hạ Mễ, Cơ Hạ thần kinh thô nghe được Hạ Mễ là một con tôm tít thành tinh, nhất thời tò mò dùng sức vuốt ve vỏ đầu trơn nhẵn của Hạ Mễ: “Hắc, tôm tít, hắc, tôm tít... chính là loại tôm tít cong cong trong góc suối nước kia? Thú vị, thú vị, tôm tít nhỏ như vậy, trưởng thành như vậy, nhất định đã chịu khổ không ít nhỉ?”

Cơ Hạ là thật tâm thật lòng quan tâm cho Hạ Mễ, Hạ Mễ không hiểu sao cánh mũi cay cay, rất thật tâm thật lòng hướng Cơ Hạ dập đầu hành một lễ. Muốn nói nhiều năm qua như vậy, nào từng có ai đem Hạ Mễ hắn coi như con nhỏ trấn an ân cần thăm hỏi đâu?

Cơ Hạo tuy là sư phụ hắn, ở trong lòng Cơ Hạo, Hạ Mễ cũng chỉ là một ‘đại yêu’ thiên phú cường đại, tiềm lực kinh người, rất có tiền đồ. Chỉ có Cơ Hạ rất có ‘tình thương của cha’, ở ngoài Cơ Hạo, đem một phần quan tâm yêu quý của mình chia sẻ đến trên người Hạ Mễ.

Cơ Hạo giật mình toát mồ hôi lạnh, liếc mắt trừng mắt nhìn Cơ Hạ một cái, dẫn người đông nghịt trở về chính điện phủ đệ Nghiêu Hầu. Trong lãnh địa Nghiêu Sơn đám đông quan lại, tướng lĩnh phụ trách dân sinh quân chính chia hai bên ngồi trên chiếu, tự có thị nữ dâng nước trà.

Trong đám người, Cơ Hạo đột nhiên nhìn thấy lão bằng hữu của mình.

Hành La Quân khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, mang theo bảy tám phần men say tựa chéo vào trên cẳng chân lão Thạch, đang ‘ha ha ha’ hướng tới mình ngây ngô cười; lão Thạch toàn thân tản mát ra mùi rượu nồng đậm, ngã chỏng vó nằm ở góc đại điện ngủ quên cả trời đất. Ở trong sân ngoài đại điện, lão đầu gỗ đã thoải mái cắm rễ cây, đang thích ý phơi nắng.

“Hắc, đều đến rồi!” Cơ Hạo vui vẻ hướng Hành La Quân đưa tay chào hỏi, Hành La Quân uống tới mức ngà ngà say cười ‘hì hì’, hướng Cơ Hạo lắc lắc một ngón giữa thon dài mà đẹp đẽ.

Cơ Hạo hừ hừ sờ sờ cái mũi, âm thầm lẩm bẩm những kẻ này thật sự là cái tốt không học, toàn học những cái xấu.

Cơ Hạ ngồi ở bên trái Cơ Hạo hào sảng vung tay lên, lớn tiếng cười nói: “Mấy năm qua đại hồng thủy làm lòng người hoảng sợ, cho nên, Nghiêu Sơn thành đã xây dựng một mũi thương đội, lui tới Nam Hoang mấy chục chuyến, đem các tộc nhân Kim Ô bộ, còn có các bộ tộc huynh đệ giao hảo với chúng ta đều đón lấy.”

Chỉ chỉ Hành La Quân cùng lão Thạch, Cơ Hạ cười nói: “Biết bọn họ đều là lão bằng hữu của Cơ Hạo ngươi, bọn họ cũng bị nước lũ làm cho sắp mốc meo rồi, mang theo nhiều đồng tộc theo chúng ta đi Nghiêu Sơn lĩnh.”

Dùng sức gãi gãi đầu, Cơ Hạ có chút buồn bực nói: “Kỳ quái chính là, trước kia cần một hai năm mới có thể đi tới đi lui Nam Hoang một lần, nhưng càng đến về sau, tốc độ người của chúng ta đi tới đi lui càng lúc càng nhanh, một mũi đội ngũ gần nhất, ra ngoài chưa tới ba tháng đã trở lại! Tựa như, khoảng cách giữa Nam Hoang chúng ta và Trung Lục càng ngày càng gần nhỉ?”

Cơ Hạo nhất thời cười. Hắn chi tiết tỉ mỉ, đem Tự Văn Mệnh mưu tính Vạn Lưu Quy Hư Đại Trận hướng tộc nhân cùng thủ hạ trong đại điện kể rõ một phen. Nghe nói bởi vì Vạn Lưu Quy Hư Đại Trận, tứ hoang đại lục đang hướng Trung Lục thế giới cấp tốc tiếp cận, người trong đại điện đều liên tục kinh ngạc than thở.

Trong đại điện, nhiều tộc nhân Kim Ô bộ tuy biết điều kiện của Nghiêu Sơn lĩnh so với Kim Ô bộ tốt hơn trăm ngàn lần, nhưng Kim Ô lĩnh dù sao cũng là tổ miếu thánh địa nhà mình, là nơi căn nguyên nhà mình, trong lòng vẫn luôn nhớ bên kia.

Nay tứ hoang đại lục sẽ hòa hợp một thể với Trung Lục thế giới, đây là chuyện tốt, về sau người của Nghiêu Sơn lĩnh chẳng phải là rất nhẹ nhàng có thể đi tới đi lui Kim Ô lĩnh?

Thần thức Cơ Hạo đã phát tán ra, Hành La Quân, lão Thạch, lão đầu gỗ bọn họ, là mang theo đồng tộc nhà mình đến Nghiêu Sơn lĩnh? Thần thức đảo qua Nghiêu Sơn thành, Cơ Hạo quả nhiên đã phát hiện mấy trăm sơn quỷ, mấy ngàn thạch quái và mấy vạn thụ yêu.

Thạch quái phần lớn đã uống chút rượu, tìm nơi yên tĩnh thật thoải mái làm một giấc; Các thụ yêu thì ở trong phố lớn ngõ nhỏ giãn ra rễ cây, rất sung sướng tắm rửa ánh mặt trời; trái lại đám sơn quỷ mỗi người trang điểm thật đẹp, mang theo các loại linh thú cộng sinh đi qua lại giữa phố phường, hi hi ha ha cò kè mặc cả với tiểu thương ven đường, đều là một số món đồ chơi nhỏ Cơ Hạo xem ra không có tác dụng gì!

“Hắc, thiên tính nữ nhân, hằng cổ không thay đổi! Sơn quỷ, tính là nữ nhân sao?” Dùng thời gian một phần vạn nháy mắt, suy tư một phen vấn đề có thể nói là khó giải này, Cơ Hạo thu lại tâm thái, vẻ mặt cũng trở nên rất nghiêm túc.

Nhìn quét mấy ngàn thủ hạ trong đại điện một cái, Cơ Hạo trầm giọng nói: “Nghiêu Sơn lĩnh ta, tương lai sẽ có một phen ác chiến, mọi người lấy tâm tính so với ứng phó đại hồng thủy càng nặng hơn gấp trăm lần, chuẩn bị cho trận ác chiến này đi. Đại quân dị tộc ngoài thành, chẳng qua là tiên phong kẻ địch phái tới thử thực lực Nghiêu Sơn lĩnh ta mà thôi, mọi người có thể thăm dò rõ thân phận bọn chúng hay không?”

Tuy có chiến sĩ nhân tộc dẫn đường, nhưng rất rõ ràng, quân đội quy mô khổng lồ ngoài thành rõ ràng chính là một mũi liên quân dị tộc.

Từ số lượng tướng lĩnh chỉ huy bọn họ tụ tập ở tòa pháo đài bay nào đó đến xem, đại quân dị tộc ngoài thành ít nhất do hơn một ngàn thế lực to nhỏ tạo thành, mà thế lực lớn dẫn dầu trong đó số lượng gần trăm cái.

Cơ Hạo rất tò mò, bọn Công Tôn Bá là từ nơi nào kiếm được một đám ô hợp như vậy? Mà lực lượng quân bị của những người này rất khá!

“Là đội săn nô.” Một trưởng lão Kim Ô bộ là Cơ Tước đứng dậy. Cơ Tước thân thể gầy gò, cử chỉ cực kỳ linh hoạt am hiểu ẩn nấp, truy tìm dấu vết, quá khứ là đầu lĩnh thợ săn tốt nhất của Kim Ô bộ, nay phụ trách đội ngũ thám báo của Nghiêu Sơn lĩnh.

“Tổng cộng một ngàn bốn trăm ba mươi bảy nhà đội săn nô thương hội dị tộc, bị người ta dùng số tiền lớn thuyết phục đến vây công Nghiêu Sơn lĩnh ta.” Cơ Tước trầm mặt nói: “Tuy không phải quân đội chính quy của dị tộc, các đội săn nô này lại cực kỳ am hiểu ẩn nấp thẩm thấu, tác chiến tiểu đội. Hai ngày qua, thám báo Nghiêu Sơn lĩnh ta và bọn họ có nhiều lần giao thủ, chiến sĩ bản thành đã tử thương hơn ba ngàn người.”

Khóe mắt Cơ Hạo khẽ nhíu, chỉ đội ngũ thám báo thử thẩm thấu lẫn nhau, Nghiêu Sơn lĩnh đã tổn thất hơn ba ngàn người?

Quân đoàn khổng lồ do đội săn nô tạo thành này, quả nhiên là kẻ tới không có ý đồ tốt đẹp gì.