Vu Thần Kỷ

Chương 1329: Kiếm trảm huyền xà




Rất xa xôi, rất xa xôi.

Hai mươi bảy vị Cộng Công đời trước, bọn họ cách Bàn Cổ thế giới quá mức xa xôi.

Cho dù lấy thiên phú thần thông của Vực tổ, phối hợp mười hai thủy thế giới xâm nhập Bàn Cổ thế giới cung cấp thủy nguyên linh khí vô cùng vô tận, hai mươi bảy vị Cộng Công muốn hoàn toàn quay về Bàn Cổ thế giới, ít nhất cần thời gian mười hơi thở.

Mười hơi thở, không quá lâu.

Mười hơi thở, cũng không tính là ngắn, đủ cho Cơ Hạo mai phục trước thủ đoạn, khiến hai mươi bảy vị Cộng Công đang ở trạng thái Di Hình Hoán Vị, không có chút sức phản kháng bị thương nặng thậm chí là giết chết.

Ngày thường, thời gian mười hơi thở chớp mắt đã trôi qua. Cộng Công thị bố trí thủ đoạn, chín đại long môn, chín chỗ tế đàn, mượn dùng địa mạch linh khí mênh mông trong chín đại long môn, do Vạn Lưu Quy Hư Đại Trận dẫn động yểm hộ, người ngoài căn bản không có khả năng biết bố trí của hắn.

Không biết, thì không thể ngăn cản, thời gian mười hơi thở nhoáng lên một cái đã qua, đủ để các tiền bối Cộng Công nhất tộc của hắn bình yên quay về Bàn Cổ thế giới.

Ngại là Cơ Hạo chính là khắc tinh của Cộng Công nhất tộc. Cơ Hạo lẻn vào Quỳ Môn, sớm phát hiện Dư Xích cùng một đám Vực yêu tồn tại, càng ám toán Dư Xích, lẻn vào tế đàn, bày ra mai phục trước.

Chín thanh Hóa Huyết Phi Đao bị Vũ Dư kiếm ý thúc dục, đao quang màu máu giăng ngang dọc xé rách thân thể đám Cộng Công thị, để lại ở trên người bọn họ các vết đao sâu tới tận cốt tủy. Uế khí đáng sợ của U Minh Huyết Trì không ngừng rót vào thân thể bọn họ, nhanh chóng lẫn làm một thể với huyết khí toàn thân bọn họ, tiến tới lẻn vào lục phủ ngũ tạng cùng cốt tủy của bọn họ.

Đám Cộng Công thị gào thét khàn cả giọng, thống khổ liên thanh kêu thảm. Kế hoạch của thủy tộc tuyệt không có sơ hở như thế, sao lại xuất hiện sơ hở lớn như vậy? Cộng Công thị đang ở thiên đình tọa trấn, hắn rốt cuộc là muốn triệu hồi tiền bối của mình chinh phục Bàn Cổ thế giới, hay là tiểu tử này phản bội tổ tiên, muốn đem bọn họ đám tổ tông này bẫy chết?

U Minh giáo chủ lấy Huyết Trì đại đạo luyện chế Hóa Huyết Phi Đao, quá ác độc, quá tàn nhẫn, Huyết Trì tinh khí dơ bẩn lẫn vào trong cơ thể, mang đến thống khổ so với khổ hình lăng trì còn đáng sợ hơn nữa.

Đám Cộng Công thị cảm thấy thân thể của mình đang thong thả hòa tan, giống như ngọn nến đặt ở cạnh lò lửa, đang hòa tan từng điểm, từng tia.

Một tiếng rít dài kinh thiên động địa xa xa truyền đến, Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ tọa trấn Quỳ Môn tức giận nhìn về phía phòng ốc chỗ tế đàn. Hắn rống giận khàn cả giọng, thân thể dài đến mấy vạn dặm chưa làm ra bất cứ biến hóa gì, giống như một cây cột lớn đen sì nhằm vào đầu đập xuống.

Thân thể khổng lồ xé rách hư không, mang theo từng mảng cương phong màu đen nặng nề rơi xuống. Thân thể Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ cách mặt đất còn mấy chục dặm, cương phong màu đen đã đem hơn phân nửa kiến trúc trong chợ Quỳ Môn ép tới mức vỡ nát.

Cách vách phòng ốc chỗ tế đàn, Hạ Mễ lớn tiếng kinh hô, mang theo mấy chục tiểu tôm tít tinh chật vật chạy ra khỏi phòng. Tôm giỏi bật nhảy, Hạ Mễ mang theo một đám tiểu tôm tít tinh liên tục liều mạng nhảy, lóe lên mấy cái đã chạy ra thật xa.

Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm kinh sợ giận dữ đan xen quát mắng, mang theo mấy chục cao thủ hộ vệ chật vật chạy ra khỏi phòng.

Ngao Lễ lửa giận ngập trời ngẩng đầu, vốn đang muốn chửi ầm lên vài câu, nhưng khi hắn nhìn thấy thân thể khổng lồ nhằm vào đầu nện xuống thuộc về Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ, một lão ma đầu thân thể mạnh mẽ, thần thông quảng đại, thời thái cổ hồng hoang dám đối nghịch với Long tộc, Ngao Lễ không rên một tiếng ôm lấy Phượng Cầm Tâm rời đi, đầu cũng không quay lại dùng tốc độ nhanh nhất hướng xa xa chạy trốn.

Trên không nóc nhà đã bị cương phong màu đen chấn vỡ, Cơ Hạo nhìn cũng không thèm nhìn Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ nhằm vào đầu nện xuống một cái, Bàn Cổ Long Văn liên tục vung lên, Cơ Hạo sạch sẽ lưu loát bổ xuống đầu ba vị Cộng Công thị.

Hắn giơ lên đầu tên ‘A cha’ kia trong ba vị Cộng Công thị, ngẩng đầu lên hướng bầu trời ngửa mặt thét dài:

“Cộng Công thị, nhìn thấy chưa? Đây là tổ tiên đời thứ mấy của ngươi? Ta đã chặt đầu bọn hắn, đến đi, đến giết ta!”

Vô số đạo cuồng lôi từ trên cao hiện lên, chiếu sáng cột nước bay xuống từ khắp trời. Tiếng rống giận dữ của Cộng Công thị từ chân trời rất xa truyền đến, nhưng hắn cũng chưa xuất hiện, hắn cũng chưa bởi vì ba vị tổ tiên chết mà toát ra liều mạng với Cơ Hạo.

Cơ Hạo cười to ‘Ha ha’, Cộng Công thị không xuất hiện, vậy không còn gì tốt hơn!

Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ ở đỉnh đầu nện xuống, cách thân thể Cơ Hạo chỉ có không đến nghìn trượng! Cương phong mãnh liệt chấn động đại địa, Quỳ Môn được vô số địa mạch chi lực gia cố, trở nên gần như không thể phá vỡ kịch liệt lắc lư, trên mặt đất nứt ra vô số vết nứt nhỏ bé.

Cơ Hạo chỉ tay, Bàn Cổ Chung hóa thành một luồng khí hỗn độn phóng lên, thân chuông bành trướng tới trăm trượng, hào quang bắn ra xung quanh bảo vệ thân thể Cơ Hạo.

Thân thể Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ nện thật mạnh ở trên Bàn Cổ Chung, chỉ nghe một tiếng chuông ngân ù ù vang lên, trong Bàn Cổ Chung phun ra ra vô số làn sóng màu sắc hỗn độn, Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ phát ra tiếng kêu đau kinh sợ giận dữ đan xen!

Bàn Cổ Chung vang, địa thủy hỏa phong hoá thành hỗn độn vô biên, nơi làn sóng hỗn độn trong Bàn Cổ Chung phun ra đi qua, lân giáp của Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ vỡ ra, da thịt sụp đổ, từng mảng lớn máu thịt hóa thành các luồng khí tức hỗn độn tiêu tán, trên thân thể dài đến mấy vạn dặm của hắn, có một đoạn máu thịt dài hơn ngàn dặm biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, lộ ra xương khớp đen sì bên trong nó.

“Đây là cái gì? Đây là cái gì?” Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ không biết làm sao thét khàn cả giọng.

Hắn là tới giết người, vì sao giết người bất thành, ngược lại là mình bị thương nặng?

Cơ Hạo chưa quan tâm tới Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ, khi Bàn Cổ Chung vang lên, hai tay hắn nắm chặt Bàn Cổ Long Văn, hung hăng cắm vào bộ vị trung tâm tế đàn. Trong miệng thầm tụng vô thượng kiếm lý Vũ Dư đạo nhân truyền thụ, Cơ Hạo ngầm vận pháp lực toàn thân, đem toàn bộ lực lượng rót hết vào trong Bàn Cổ Long Văn.

Trong tiếng ‘Xẹt xẹt’, vô số luồng kiếm khí từ trong Bàn Cổ Long Văn tuôn ra, xuyên thấu qua liên hệ giữa các tế đàn với nhau, nhanh chóng phun ra ở trên tám tòa tế đàn khác. Dưới vô số luồng sáng sặc sỡ bao phủ, từng đợt kiếm khí màu sắc hỗn độn xuyên thấu thân thể đám Cộng Công thị đó, xé rách máu thịt bọn họ, bổ vỡ xương cốt bọn họ, cắn nuốt tinh khí bọn họ.

Một tiếng tiếp một tiếng rú thảm không ngừng vang lên, một vị lại một vị Cộng Công thị căn bản chưa kịp phản kháng, đã vô cùng nghẹn khuất chết thảm ngay tại chỗ.

Trên bầu trời, Cộng Công thị thẹn quá hóa giận, chửi ầm lên như người đàn bà chanh chua, nhưng hắn từ đầu tới cuối chưa xuất hiện, từ đầu tới cuối chưa đi ra liều mạng với Cơ Hạo, mà là ngồi xem Cơ Hạo đem một vị lại một vị Cộng Công chém giết ngay tại chỗ.

Đáng thương các Cộng Công này, tu vi bọn họ bất cứ một người nào cũng mạnh hơn Cơ Hạo một mảng lớn, nhưng... bọn họ ở dưới tình huống hoàn toàn chưa có cơ hội đáp trả, bị Cơ Hạo dễ dàng chém giết.

Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ phát ra tiếng rống tức giận muốn điên, hắn uốn éo mạnh thân thể, thân rắn dài đến mấy vạn dặm xoay tròn một cái, hắn hóa thành hình thái lão nhân tóc trắng xoá, làn da khô quắt đen sì, vung lên một cây xà trượng hung hăng bổ về phía Bàn Cổ Chung.

Chợt, trong cái bóng của Cơ Hạo một bóng người lao ra, Da Ma Sát Nhất chưa phát ra nửa điểm động tĩnh, lặng lẽ đến phía sau Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ, một kiếm tàn nhẫn dị thường bổ xuống.

Tiếng cười to ‘Ha ha’ truyền đến, bên người U Minh giáo chủ vờn quanh mười tám kiếm quang màu máu, hai tay bắt kiếm quyết, kéo lên các đạo kiếm quang màu máu dài đến nghìn trượng hung hăng bổ về phía Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ.

Một tiếng rú thảm truyền đến, máu tươi cả người Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ rơi xuống như mưa rào