U Minh giáo chủ mài đao soàn soạt hướng dê lợn, chuẩn bị dùng U Minh Huyết Chi, hung hăng giết người ta một phen.
Cơ Hạo không muốn nhìn bộ dáng thê thảm như cha mẹ chết của đám Bạch Vũ, mang theo đoàn người Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm về tới căn phòng yêu cốt mình chiếm cứ. Hạ Mễ sau khi bận trước bận sau dâng nước trà, dưa và trái cây, Cơ Hạo bưng chén trà, nhìn Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm thản nhiên cảm khái:
“Các ngươi, sao lại ầm ĩ thành cái dạng này?”
Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm nhìn nhau một cái, Ngao Lễ đột nhiên nhếch miệng cười ngây ngô, khuôn mặt Phượng Cầm Tâm đỏ lại trắng, trắng lại đỏ, nháy mắt biến ảo vô số sắc mặt, cuối cùng khẽ thở dài một hơi, bất đắc dĩ dang hai tay.
“Lần này, bản cung xem như bị ma đầu đó bẫy rồi!”
Phượng Cầm Tâm trầm mặt, đem tình hình các nàng ở Bàn Giả thế giới nói rõ một lần.
Nói ra cũng rất đơn giản, Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm ở Bàn Giả thế giới bận vơ vét các loại tài nguyên, trước sau bình thường không có gì nhiễu loạn. Cũng chính là hơn nửa năm trước, hư không Bàn Giả thế giới đột nhiên tan rã, một cơn gió mát bọc một luồng sáng năm màu lao vào Bàn Giả thế giới.
Lại có một cơn gió dữ màu đen đuổi sát gió mát không tha, hai người ở Bàn Giả thế giới điên cuồng chém giết, đánh nhau to, đánh cho Bàn Giả thế giới trời long đất lở, vô số giao nhân bị đánh tan xương nát thịt, hồn phi phách tán.
Bàn Giả nấp ở nơi cực sâu của thủy nhãn Bàn Giả thế giới không kiềm chế được, giận dữ ra tay đấu tranh với hai người. mượn dùng lực lượng thiên đạo Bàn Giả thế giới, Bàn Giả mới đầu hoàn toàn đè ép gió dữ màu đen và gió mát năm màu.
Dần dần, gió mát năm màu bị đánh cho hấp hối, bộ dáng có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, Bàn Giả cũng thả lỏng cảnh giác đối với gió mát năm màu, ******** điên cuồng ra tay đối với cơn gió dữ màu đen kia.
Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm tính cả đám đông tộc nhân long phượng xa xa nhìn cảnh tượng Bàn Giả điều động thiên đạo chi uy đối địch, ai cũng sợ tới mức run rẩy. Bọn họ tất nhiên mỗi người đều có tu vi mạnh mẽ, nhưng đối mặt lửa giận của một cái thế giới, đối mặt thiên uy của một cái thế giới, cho dù Bàn Giả thế giới còn xa mới cường đại bằng Bàn Cổ thế giới, khí tức khủng bố hủy thiên diệt địa cỡ đó vẫn trấn áp bọn họ không thể động đậy.
Gió dữ màu đen bị Bàn Giả hành hung mang tính nghiền áp hồi lâu, cũng không biết hắn lai lịch thế nào, tóm lại đó là một kẻ hầu như bị điên. Sau khi bị Bàn Giả đánh trọng thương, hắn cũng không nghĩ tới đào tẩu, mà là trực tiếp tự bạo, sính cái lưỡng bại câu thương với Bàn Giả.
Bị gió dữ màu đen đánh trọng thương, Bàn Giả còn chưa kịp mượn dùng lực lượng thiên địa khôi phục nguyên khí, đã bị Đại Tiêu Dao biến thành gió mát năm màu xâm nhập thân thể. Đám người Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm mắt thấy Bàn Giả ở giữa không trung khàn cả giọng tru lên ước chừng nửa tháng, cuối cùng Bàn Giả chân linh bị Đại Tiêu Dao cắn nuốt, Đại Tiêu Dao chiếm cứ Bàn Giả nguyên linh, nắm giữ thiên đạo Bàn Giả thế giới vận chuyển.
Tới lúc đó, thật sự là lên trời không lối xuống đất không cửa, Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm tính cả đám đông long phượng tộc nhân dù muốn chạy trốn cũng không có chỗ mà chạy. Bàn Giả mượn dùng thiên địa chi lực, dễ dàng bắt sống bọn họ, sau đó Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm liền lâm vào trong ác mộng vô cùng tận.
Như Cơ Hạo nhìn thấy, Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm hoàn toàn không tự chủ được, bọn họ biết rõ mình đang làm chuyện gì, nhưng bọn họ lại không khống chế được bất cứ động tác nào của mình.
Bàn Giả làm hai người bọn họ ghép thành một đôi, hầu như vắt cạn tinh huyết của Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm, rốt cuộc thành công ở trong bụng Phượng Cầm Tâm thai nghén một thai nhi mạnh mẽ làm hai người bọn họ cũng cảm thấy sợ hãi.
“May mà, may mà, gặp các ngươi... Nếu không...” Phượng Cầm Tâm mang theo một tia biểu cảm phức tạp, nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình. May mắn gặp được Cơ Hạo, nếu không nàng đã bị đứa nhỏ của mình vắt khô toàn bộ lực lượng sinh mệnh hồn phi phách tán.
Ngao Lễ ở một bên không tim không phổi cười ‘Hắc hắc’ vài tiếng, tiếp tục kể lại tình hình của bọn họ.
Đại Tiêu Dao từ trong đầu bọn họ chiếm được tất cả ký ức về Bàn Cổ thế giới, lại từ trong trí nhớ của Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm, thấy được các loại thiên tài địa bảo có thể đúc lại nhục thân long phượng hai tộc cất giữ.
Đại Tiêu Dao bức thiết muốn đúc lại nhục thân pháp thể của Bàn Giả, khôi phục lực lượng đỉnh phong của Bàn Giả để mình sử dụng, lập tức Mmang theo Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm thông qua truyền tống trận vượt giới lẻn vào Bàn Cổ thế giới.
Bởi vì Bàn Giả trời sinh thuộc tính là thủy, các thiên tài địa bảo có thể đúc lại nhục thân phượng hoàng nhất tộc thu được đa số là hỏa thuộc tính, Đại Tiêu Dao lập tức từ bỏ suy nghĩ đi Phượng tộc, dùng Ngao Lễ dẫn đường, bọn họ dễ dàng lẻn vào Long cung.
Các trưởng lão, cao tầng của Long tộc, thế mà không một ai ở Long cung, toàn bộ trọng địa yếu hại của Long tộc, trừ tầng tầng lớp lớp trận pháp cùng cấm chế phòng ngự nghiêm ngặt vô cùng, lực lượng phòng ngự loãng đến cực điểm. Mà các trận pháp cùng cấm chế phòng ngự đó, đối với Ngao Lễ tên trộm nhà này mà nói tựa như không có tác dụng.
Đoàn người thuận lợi xâm nhập kho bí mật của Long cung, lại kinh ngạc phát hiện, toàn bộ thiên tài địa bảo có thể đúc lại nhục thân Long tộc cất chứa đều không thấy nữa. Đại Tiêu Dao đã khống chế một quản sự của kho bí mật, từ trong đầu hắn biết được, sớm ở ba năm trước, cao tầng Long tộc đã mang theo các thiên tài địa bảo đó không biết đi làm gì.
Rơi vào đường cùng, Đại Tiêu Dao mang theo Ngao Lễ từ Long cung cuỗm đi vài món trọng bảo.
Chính là ở trong quá trình cuốn đi trọng bảo, bọn họ còn bị tộc nhân Long tộc phát hiện, bị tộc nhân Long tộc lưu thủ Long cung vây công, Đại Tiêu Dao bị Bàn Cổ thế giới áp chế tuyệt đại bộ phận lực lượng còn có đoàn người Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm thiếu chút nữa đã hãm ở Long cung không thể thoát thân.
Dù là như thế, trừ một ít cao thủ đỉnh cao nhất bên cạnh Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm, hộ vệ đi theo bọn họ cũng phần lớn bị Long cung bắt sống.
Chuyện kế tiếp, là bọn họ một đường hốt hoảng chạy đến Quỳ Môn, biết chuyện đấu giá hội, lúc này mới muốn dùng trọng bảo Long cung đổi lấy thiên tài địa bảo thích hợp đối với Bàn Giả.
“Nói cách khác, ngươi làm nội tặc... Bị phát hiện rồi?” Cơ Hạo nhìn Ngao Lễ mặt mày vui vẻ, không biết vì sao cao hứng như vậy, rất kinh ngạc hỏi hắn: “Ngươi không sợ cha mẹ ngươi đánh chết ngươi? Ngươi còn ở nơi này vui cái gì thế?”
Sắc mặt Ngao Lễ chợt cứng đờ, hắn chỉ lo cao hứng, cao hứng đứa nhỏ trong bụng Phượng Cầm Tâm là của hắn, hắn thật sự chưa nghĩ tới điểm đó—— đúng vậy, hắn dẫn người ngoài lẻn vào Long cung, trộm đi Long cung trọng bảo, điểm chết người là đem sừng rồng tổ long biến thành Long Giác Kiếm cũng cầm đi rồi!
“Lão tử sẽ bị đánh chết!” Sắc mặt Ngao Lễ chợt thê thảm, ‘Huỵch’ một cái từ trên ghế tựa trượt xuống, đặt mông ngồi trên mặt đất, sắc mặt ‘Vù’ một cái trở nên trắng bệch, trên trán không ngừng trượt xuống cả mảng lớn mồ hôi lạnh.
“Bản cung cũng không chạy đi đâu được!” Phượng Cầm Tâm trầm mặt, hai hàm răng bạc gắt gao cắn môi hừ hừ nói: “Bản cung theo ngươi cùng nhau lẻn vào Long cung, lúc chúng ta đi kho bí mật trộm bảo bối, đã bị mấy lão bất tử kia bắt gặp... Trời ạ, bản cung thật sự không muốn sống nữa!”
Kêu ‘Ngao ngao’ một tiếng, Phượng Cầm Tâm hung hăng hướng trên bụng mình đánh một chưởng: “Bản cung sao lại xui xẻo như vậy chứ? “
“Đây là con của đại gia!” Ngao Lễ lập tức kêu la lên: “Cho dù chết, ngươi cũng phải đem nó sinh ra cho ta rồi chết! Kêu cái gì? Kêu cái gì? chúng ta cũng không phải cố ý phản bội gia tộc...”
Cao giọng kêu vài tiếng, Ngao Lễ đột nhiên ‘Ngao ngao’ khóc rống lên: “Nhưng mà, đám lão bất tử kia, bọn họ không phân rõ phải trái... lão tử lần này sắp bị rút gân lột da, thật sự sắp bị rút gân lột da rồi. Nói không chừng, qua mấy chục năm nữa, giáp trụ long lân trên thân tên vô liêm sỉ nào đó chính là da lão tử luyện thành!”