Ánh nắng ấm áp chiếu, vu dược tỉ mỉ điều phối ôn dưỡng, lại có dư dả lương thực cùng thịt không ngừng từ Bồ Phản vận chuyển đến.
Đại quân trị thủy dưới trướng Tự Văn Mệnh chỉ dùng thời gian hơn một ngày một chút đã khôi phục nguyên khí, chiến sĩ gầy trơ cả xương cắn nuốt đủ lượng lương thực, nhọt độc và thương thế khác sau khi được vu dược chữa khỏi, thân thể cường đại lập tức bộc phát ra sức sống dư thừa.
Thân thể toàn bộ chiến sĩ đều khôi phục khỏe mạnh, một lần nữa trở nên cường tráng xốc vác.
Cơ Hạo mấy năm qua đánh giết vô số thủy yêu lớn nhỏ, da lông lân giáp các loại tài liệu của bọn chúng đưa hết đi Bồ Phản, được các người thợ của Vu Điện chế thành giáp trụ hoàn mỹ. Vô số giáp trụ và binh khí từ Bồ Phản đưa tới, các chiến sĩ dưới trướng Tự Văn Mệnh đều ăn mặc chỉnh tề.
Cũng chỉ hơn một ngày thời gian một chút, một cánh quân tinh nhuệ xốc vác dị thường, võ bị hoàn mỹ xuất hiện.
Thần thức Cơ Hạo dảo qua vô số chiến sĩ giữa dãy núi, không khỏi liên tục gật đầu. Những chiến sĩ này khí tức mạnh mẽ như mãnh thú khát máu, có thể thấy được mỗi người đều là hảo hán tử có thể đánh có thể chiến.
Liên tục vài năm vất vả bôn ba trong nước lũ, tụ huyết chém giết, khí chất của các chiến sĩ này đều trở nên vừa cứng vừa dẻo dai như trúc già trong núi, trong mắt mỗi người đều lộ ra một sự dẻo dai kiên cường.
Cơ Hạo âm thầm cảm khái, cánh quân này dưới trướng Tự Văn Mệnh, đã bị đại hồng thủy kéo dài vài năm rèn ra một ‘quân hồn’ làm người ta sợ hãi. Khi cần, cánh quân này hẳn có thể bộc phát ra sức chiến đấu đáng sợ khiến mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Càng làm Cơ Hạo cảm thấy trân quý là, mấy năm nay Tự Văn Mệnh trị thủy, hắn vác các chiến sĩ đó cùng ngủ nghỉ, cùng ăn ở, làm gương cho binh sĩ ứng phó sóng to gió lớn và vô số thủy yêu tập kích, quân hồn của cánh quân này, tất cả đều ngưng tụ ở trên người Tự Văn Mệnh.
Tự Văn Mệnh chính là hồn phách của cánh quân này, ảnh hưởng của Tự Văn Mệnh vượt qua toàn bộ thị tộc, bộ tộc ảnh hưởng, các chiến sĩ này đã thật sự chỉ nghe theo lệnh của hắn, thị tộc, bộ tộc của bản thân cũng không cách nào mệnh lệnh bọn họ chút nào nữa.
“Lãi rồi!” Ngồi ở cửa lều trại da thú cực lớn, ngồi xếp bằng ở trên giường da đệm mềm mại, Cơ Hạo rót cho Tự Văn Mệnh một chén nước trà nóng hầm hập, Tự Văn Mệnh thuận tay hướng chén trà của mình rải chút muối ăn.
Cơ Hạo có điểm lác mắt nhìn nhìn chén của Tự Văn Mệnh, nhẹ nhàng lắc đầu, rót cho bản thân một chén trà, bắt đầu chậm rãi nhấm nháp.
Lá trà là vu sư Vu Điện dùng vu pháp thúc giục mà thành, thiếu một ít năm tháng tích lũy, nhưng trong lá trà chất chứa thanh mộc linh khí lại so với lá trà tự nhiên sinh thành nồng đậm hơn trăm ngàn lần. Cho nên, mùi vị chỉnh thể là cực tốt, mùi thơm ngào ngạt, từng tia linh khí qua lại xoay quanh giữa kẽ răng, tẩm bổ lục phủ ngũ tạng rất thoải mái.
“Trà ngon!” Tự Văn Mệnh bưng chén trà, hắn ngại Cơ Hạo làm hương vị nước trà quá nhạt, không biết từ nơi nào kiếm một khối muối mỏ to bằng ngón cái ném vào chén trà: “Ngày hôm qua chỉ là thử, hôm nay là làm thật... Hữu Sào thị từ nơi nào thu được nhiều Cửu Thiên Phong Cương Sát cùng Cực Quang Nguyên Từ Lực như vậy?”
Làm thật rồi, Quỷ Xa nhất tộc, Cùng Tang thị, Hữu Sào thị, ước chừng có hơn vạn tộc nhân hướng về phía Quỳ Môn chỉ rộng khoảng trăm trượng phát động công kích.
Quỷ Xa nhất tộc vẫn nhấc lên quỷ hỏa lục vân khắp trời, trừ vô số lệ quỷ thân thể vặn vẹo mơ hồ, càng có một số ma cọp vồ, quỷ quái… các thứ cổ quái xen lẫn bên trong, líu ríu không ngừng tấn công phòng tuyến của Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc trước Quỳ Môn.
Mấy ngàn tinh nhuệ Cùng Tang thị đứng ở chỗ cách Quỳ Môn hơn một trăm dặm, bọn họ đứng thành trận địa hình vuông chỉnh tề, kéo cường cung ánh sáng sặc sỡ, đều nhịp hướng Quỳ Môn bắn từng đợt mũi tên.
Đây là chiến pháp thường quy nhất, khiến người ta đau đầu nhất của các tiễn thủ Đông Di. Các tinh nhuệ Cùng Tang thị so với tiễn thủ Thập Nhật quốc còn cường hãn hơn một mảng lớn, mỗi người bọn họ trong chớp mắt có thể bắn ra mấy ngàn mũi tên, mũi tên rậm rạp như bão táp quét ngang qua, trên thân vô số Hắc Thủy Huyền Xà và cự mãng, xà yêu bị cắm rậm rạp đầy mũi tên như là ruộng lúa.
Khiến người ta kinh ngạc nhất, làm người ta trước mắt sáng ngời là Hữu Sào thị.
Từ trước tới nay, Hữu Sào thị chuyên môn sở trường kiến tạo các loại cung điện lầu các, bố trí các loại kiến trúc phòng ngự trận pháp và cấm chế, bọn họ đối với xây dựng thổ mộc có truyền thừa độc đáo, là đại sư kiến trúc đỉnh cao nhất của nhân tộc.
Ngoài ra, sức chiến đấu của tộc nhân Hữu Sào thị thật sự yếu hơn người. Tu vi tương tự, sức chiến đấu của tộc nhân Hữu Sào thị ít nhất so với chiến sĩ nhân tộc các bộ tộc khác cùng giai yếu hơn hai đến ba cấp bậc.
Nói cách khác, đỉnh phong Vu Đế của Hữu Sào thị, có lẽ chỉ có thể đánh ngang tay với Vu Đế cấp thấp của bộ tộc khác!
Sự tình là xấu hổ như thế, Hữu Sào thị ở nhân tộc địa vị tôn sùng, dù sao bọn họ cũng là hậu duệ Nhân Hoàng huyết mạch, nhưng sức chiến đấu của họ kém, nắm đấm không đủ lớn, cho nên trước đây bọn họ ở trên đại điện thảo luận chính sự nhân tộc quyền lên tiếng không phải quá nặng.
Nhưng một lần này biểu hiện của Hữu Sào thị khiến Cơ Hạo cũng nhìn mà than thở.
Cửu Thiên Cương Phong, Địa Tâm Độc Diễm, lưu hỏa nham tương, sấm sét chớp giật, đại địa nguyên từ, hư không cực quang...
Đủ loại đồ chơi cổ quái chỉ có ở nơi tuyệt hiểm của Bàn Cổ đại lục mới có thể tìm được, không ngừng từ trong thành lũy cùng lầu các lớn nhỏ tộc nhân Hữu Sào thị khống chế phun ra, hóa thành dòng lũ sặc sỡ trút xuống về phía Quỳ Môn.
Cửu Thiên Cương Phong tán hồn phách người ta.
Địa Tâm Độc Diễm nấu chảy kim loại.
Lưu hỏa nham tương như giòi trong xương.
Sấm sét chớp giật uy mãnh không chịu nổi.
Đại địa nguyên từ biến ảo khó dò.
Hư không cực quang ác độc ngoan lệ.
............
Đủ loại công kích cổ quái không ngừng từ trên tay tộc nhân Hữu Sào thị phun ra, các công kích kỳ dị này có đôi khi ghép lại với nhau, thế mà lại xảy ra biến hóa kỳ dị, trở nên càng thêm quỷ bí không chịu nổi.
Nhiều Hắc Thủy Huyền Xà thân thể khổng lồ hoặc bị cương phong quét thất khiếu đổ máu, hoặc lân giáp bị thiêu đốt phá thành mảnh nhỏ.
Còn có người thân thể cổ quái ở giữa không trung vặn vẹo thành các loại góc vuông, góc nhọn cùng góc tù, hoặc là xoay thành bộ dáng súng bắn đạn, đó là bị đại địa nguyên từ lực cường đại ám toán.
Càng có một số Hắc Thủy Huyền Xà ù ù cạc cạc toàn thân có thêm vô số lỗ thủng to nhỏ, máu thịt phụ cận vết thương như than bụi đã được đốt nhanh chóng sụp đổ, điều này hiển nhiên là bị cực quang chi lực ác độc hiểm ác tổn hại thân thể.
Trải qua hôm qua cả một ngày thăm dò, ba đại bộ tộc cũng đã tìm ra chi tiết của đám Hắc Thủy Huyền Xà cùng với xà yêu lớn nhỏ bọn họ quản lý, ba nhà phối hợp liên thủ tấn công, cứng rắn đánh cho mấy trăm con Hắc Thủy Huyền Xà cùng vô số xà yêu liên tiếp bại lui, mắt thấy bọn hắn đã sắp lui vào Quỳ Môn.
Hắc Thủy Huyền Xà vẫn luôn chiếm cứ ở trên mây đen, che ở trước Quỳ Môn kia đột nhiên hành động.
Hắn vừa động liền như trời sụp đất nứt, thân thể chợt biến thành khoảng mấy trăm dặm, đầu rắn như ngọn núi nhỏ mang theo một tiếng gầm đáng sợ xé rách hư không mãnh liệt vô cùng hướng liên quân bộ tộc ba nhà lao tới.
Cùng Tang Thánh, Hữu Sào Ngu, Quỷ Xa Thanh Thảo ba lão già đồng thời kêu một tiếng ‘không ổn’, ba người muốn lao qua ngăn trở con Hắc Thủy Huyền Xà này, nhưng nào còn kịp?
Một đợt tiếng rú thảm truyền đến, mấy trăm tòa thành lũy cùng lầu các của Hữu Sào thị xung phong ở phía trước bị Hắc Thủy Huyền Xà húc đầu vỡ nát.
Mấy trăm tộc nhân Hữu Sào thị từ trong vu bảo công phòng một thể nhà mình luyện chế hốt hoảng chạy ra, lại bị con Hắc Thủy Huyền Xà này nuốt một miếng sạch sẽ, ngay cả giày tất cũng không lưu lại nửa cái.