Vu Sư

Chương 142




Không có khí chất phiêu dật của cổ trang, tóc dài được dây chun buộc lại tùy ý thả sau lưng, sự phong lưu phóng khoáng của quỷ công tử bị giảm đi không ít, nhưng khí chất thanh khiết cao quý lại không hề thuyên giảm. Nhưng những điều này không phải là điểm khiến Vu Miểu Miểu cảm thấy kinh ngạc, điều khiến cô kinh ngạc là, quỷ công tử rõ ràng đã trở thành quỷ tướng nhưng lúc này trên cơ thể lại không có một chút quỷ khí nào. Đến nỗi quỷ công tử đi đến cửa nhưng cô không hề mảy may phát giác.

“Bà chủ.” Quỷ công tử bế Oa Oa đi đến trước mặt Vu Miểu Miểu, tươi cười chào hỏi: “Đã lâu không gặp.”

“Cái túi da này của anh từ đâu ra vậy?” Lúc này Vu Miểu Miểu đã nhìn ra sở dĩ quỷ công tử không có quỷ khí là vì anh ta có một thân thể có thể che đậy khí tức. Bộ dạng này không có gì khác biệt so với cơ thể của loài người, nhưng lại không hề có sức sống.

“Đây là sản phẩm mới của địa phủ, vẫn còn đang trong quá trình nghiên cứu. Mặc nó lên thì có thể che giấu quỷ khí, thuận tiện cho việc hành tẩu ở nhân gian.” Quỷ công tử giải thích một cách đơn giản.

Vu Miểu Miểu gật gật đầu, bây giờ Hải thành đã có một con quỷ vương, nếu lại thêm một con quỷ tướng nữa thì quả thật là nhà đã dột mà lại còn gặp bão.

“Đang ăn cơm à? Đúng lúc tôi cũng đang đói.” Nói rồi, quỷ công tử vô cùng tự nhiên mà ngồi xuống, không đợi Vu Miểu Miểu lên tiếng mà trực tiếp dùng bát đũa trước mặt Oa Oa.

Oa Oa cũng không tức giận, ngoan ngoãn để mặc cho anh ta bế.

“Thân thể này của anh còn có thể ăn uống?” Vu Miểu Miểu kinh ngạc.

“Nghiên cứu viên cho tôi cơ thể này nói rằng ngoại trừ không thể sinh con ra thì những chức năng khác đều có.” Quỷ công tử nói.

Quý Lãng vào bếp lấy một cái cốc rót nước cho quỷ công tử.

“Cảm ơn.”

“Lần này anh đến đây là địa phủ bảo anh đến hay là anh tự mình đến.” Quý Lãng hỏi.

“Cả hai.” Quỷ công tử nói: “Quỷ vương xuất thế, phía địa phủ cũng đã nhận được tin. Nhưng vì một vài nguyên nhân nên địa phủ không thể trực tiếp can thiệp vào việc của nhân gian nên chỉ có thể phái sứ giả đến giúp đỡ. Vừa hay bọn họ biết được quan hệ giữa tôi và hai người nên bảo tôi đến đây. Tôi liền thuận thế mà đến.”

Vu Miểu Miểu và Quý Lãng nhìn nhau một cái, hỏi: “Vậy lần này anh đến đây định làm gì?”

Quỷ công tử nhìn qua Oa Oa ở trong lòng: “Tôi muốn đưa Oa Oa đi đầu thai.”

Oa Oa nghe được tên của mình, a một cái rồi ngẩng đầu lên, đón lấy ánh mắt của ca ca, sau đó đôi mắt lập tức cong lên, nở một nụ cười cực kỳ đáng yêu.

Quỷ công tử cười lại một tiếng: “Ở địa phủ, tôi đã điều tra qua tư liệu về Vu sư nuôi dưỡng linh hồn. Trên đó nói, một khi linh hồn được Vu sư nuôi dưỡng sinh ra ý thức của bản thân một cách mạnh mẽ thì sẽ có năng lực tự trưởng thành. Vì vậy cho dù không có sự giúp đỡ của Vu sư thì linh hồn mới cũng có thể tự lớn lên. Tôi nhớ rằng linh hồn lực của Oa Oa sớm đã đầy đủ, chỉ thiếu việc bổ sung tình cảm. Mà tình hình của Oa Oa hẳn đã có được ý thức mãnh liệt của bản thân rồi.”

Nói như vậy, thân là một pháp khí, Oa Oa chỉ có bản năng bảo vệ chủ nhân. Nhưng quỷ công tử và Oa Oa đã sống chung với nhau trong một khoảng thời gian rất dài, anh ta biết rằng Oa Oa không chỉ bảo vệ Vu Miểu Miểu, nó tình nguyện bảo vệ mỗi một người mà nó quen biết. Trước đó tại biệt thự Ly sơn Oa Oa trông thấy anh ta bị nữ quỷ đánh bị thương liền có dáng vẻ điên cuồng căm phẫn. Cộng thêm việc sau này anh ta đến địa phủ, Oa Oa cũng không nỡ, đây đều là sự biểu đạt cảm xúc của riêng nó.

Vu cổ búp bê khi hấp thu một đoạn ký ức sẽ vô cùng thân thiết với chủ nhân của ký ức đó. Nguyên nhân là vì chịu sự ảnh hưởng của tình cảm trong ký ức của chủ nhân. Nhưng anh ta đã đến địa phủ hơn một tháng, Oa Oa cũng không hấp thu tình cảm trong ký ức của anh ta nữa. Vậy mà vừa rồi khi anh ta đi vào Oa Oa vẫn rất thân thiết với anh ta. Vì vậy quỷ công tử xác nhận rằng Oa Oa đã có khả năng tự trưởng thành rồi.

Vu Miểu Miểu tán thành với quan điểm của quỷ công tử. Oa Oa có ký ức của bản thân hay không, cô là người hiểu rõ nhất: “Nhưng nếu Oa Oa cứ như vậy mà đầu thai thì rất có thể sẽ mắc bệnh tự kỷ hoặc sẽ trở thành người thiếu thốn cảm xúc.”

“Tôi biết, nhưng đây là cách tốt nhất rồi.” Quỷ công tử nói: “Tư Khấu Vĩnh Xương, cũng chính là quỷ vương kia. Sở dĩ ông ta làm như vậy cũng là vì Oa Oa có thể chữa trị khỏi cho con gái của ông ta. Nếu như chúng ta có thể trực tiếp biến Oa Oa thành linh hồn để đầu thai, Oa Oa sẽ mất đi khả năng chữa trị linh hồn. Như vậy Tư Khấu Vĩnh Xương cũng không có lý do để hủy diệt thế giới. Về phần khiếm khuyết tình cảm của Oa Oa thì có thể từ từ bổ sung sau khi con bé chuyển kiếp. Cho dù là bao lâu thì tôi cũng sẽ trông chừng con bé.”

“Ca ca.” Oa Oa vui vẻ ôm lấy cánh tay của quỷ công tử, nó thích ca ca trông chừng mình.

“Anh không sợ quỷ vương thẹn quá hóa giận?” Quý Lãng cảm thấy nếu như có người tính kế ông ta, chắc chắn ông ta sẽ: hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong.

“Tư Khấu Vĩnh Xương tu thành quỷ vương đã hơn nghìn năm, nhưng phần lớn thời gian đều trong tình trạng ngủ say. Điều này chứng minh rằng sâu trong nội tâm của ông ta không hề muốn hủy diệt thế giới. Vì vậy biện pháp này có hơn năm mươi phần trăm thành công.” Quỷ công tử nói.

“Vì vậy vẫn là đang mạo hiểm.” Vu Miểu Miểu nhíu mày, cô còn tưởng là quỷ công tử còn cách tốt hơn cơ.

“Ừm. Chuyện này không có một biện pháp hoàn hảo, cho dù là để anh Quý cùng quỷ vương đánh nhau hay là phát động hiệp hội giới Huyền học tấn công bao vây quỷ vương thì đều có nguy hiểm.” Về phần hi sinh Oa Oa, quỷ công tử hoàn toàn không đem chuyện đó vào những điều có thể lựa chọn.

Quý Lãng nói: “Nếu như tôi là quỷ vương thì sẽ không xem nhẹ việc này. Vì vậy Oa Oa không có khả năng được đưa đi đầu thai.”

“Không sai.” Khi quỷ vương nói phải dùng Oa Oa để hiến tế, Vu Miểu Miểu cũng đã nghĩ đến việc đưa Oa Oa đi đầu thai. Nhưng sau khi suy nghĩ thì vẫn từ bỏ: “Toàn bộ tuyết trong thành phố này đều ẩn chứa sức mạnh của quỷ vương. Đoán chừng nhất cử nhất động của chúng ta đều đã trong phạm vi kiểm tra giám sát của ông ta. Nếu như anh muốn mang Oa Oa đi, chỉ sợ ngay cả Qủy môn cũng không mở được.”

“Vậy nên, hai người quyết định ứng chiến?” Quỷ công tử hỏi.

“Ừ.” Vu Miểu Miểu gật đầu: “Hơn nữa, đây cũng là cách tốt nhất để cứu tướng công.”

Quỷ công tử khẽ giật mình, kinh ngạc nhìn về phía Quý Lãng.

“Sức mạnh ác mộng của tôi đã thức tỉnh, nhất là trong hai ngày này. Vì sức mạnh của quỷ vương kích thích nên sức mạnh ác mộng tăng lên vô cùng rõ ràng. Nếu cứ tiếp tục như vậy, không quá hai năm tôi sẽ không áp chế được sức mạnh này.” Quý Lãng nói: “Về phần quỷ ấn, tôi đã thử rất nhiều lần nhưng không thể nào ngưng tụ thành công.”

“Quỷ ấn là sức mạnh mà thiên đạo giao phó cho quỷ tướng, trong quá trình mà nó thành hình, ngoại trừ sức mạnh của bản thân quỷ tướng ra thì còn có sức mạnh của thiên đạo giúp đỡ bảo trì. Cũng vì vậy mà quỷ tướng có thể thuận thế mà ngưng tụ thành quỷ ấn.” Quỷ công tử nói: “Lúc ở địa phủ tôi đã hỏi thăm vài quỷ tướng, bọn họ đều nói rằng nếu như không có thiên đạo giúp đỡ duy trì mà chỉ dựa vào bản thân thì không thể nào ngưng tụ thành quỷ ấn.”

“Thiên đạo giúp đỡ duy trì?” Quý Lãng có chút không hiểu.

“Có lẽ là có được sự công nhận của thiên đạo.” Vu Miểu Miểu giải thích: “Cũng giống như Vu tộc nuôi dưỡng linh hồn, chỉ khi linh hồn có được sự tán thành của thiên đạo thì mới có thể thành hồn.”

“Không sai.” Quỷ công tử gật đầu.

“Vậy nên tôi không ngưng tụ được quỷ ấn là vì thiên đạo không đồng ý với sức mạnh của tôi?” Vẻ mặt Quý Lãng ghét bỏ: “Vì vậy so với quỷ tướng, thậm chí là quỷ vương thì sức mạnh của ác mộng càng bị thiên đạo chán ghét mà vứt bỏ.”

Chẳng lẽ sức mạnh của ác mộng không được phép tồn tại trên thế gian đến vậy sao, vậy thì tại sao lại để sức mạnh này xuất hiện trên đời này? Vấn đề này Quý Lãng đã từng hỏi qua vô số lần nhưng vẫn không hề có đáp án.

“Không phải.” Vu Miểu Miểu nắm chặt lấy tay của Quý Lãng, lắc đầu nói: “Sư phụ em đã từng nói rằng tất cả mọi sự vật tồn tại trên thế gian này đều có giá trị của nó. Giống như có ban ngày thì sẽ có ban đêm, có người tốt thì sẽ có người xấu. Giống như việc tất cả các tu sĩ của huyền môn đều tu luyện linh lực, mà Vu sư thì lại hấp thụ năng lượng tiêu cực để tu luyện. Nếu như sự vật chỉ tồn tại một mặt, vậy thì mặt khác bắt buộc phải biến mất.”

“Vậy nên em nghĩ rằng, sự tồn tại của ác mộng cũng không phải là để mang đến ác mộng cho mọi người mà là để mọi người có thể có nhiều giấc mơ đẹp hơn.”

“Có lẽ cũng chỉ có mình em là nghĩ như vậy, nhưng...” Quý Lãng ngước lên nhìn cô, sự dịu dàng dưới đáy mắt chuyển động: “Chỉ cần có em là đủ rồi.”

Quỷ công tử bất ngờ bị nhét cho một bát cơm chó, liền vội vàng cố gắng thu nhỏ hết sức cảm giác tồn tại của mình. Oa Oa đang ngồi trong lòng anh ta bỗng kích động bò lên, trực tiếp từ bàn ăn bò qua. Quỷ công tử bị dọa sợ, vội vàng dời bát đĩa dọn đường cho nó, mới khiến quần áo mới của nó không bị bẩn.

“A a a.” Bàn tay nhỏ nhắn của Oa Oa cũng vỗ vỗ lên hai bàn tay đang nắm vào nhau của bố mẹ.

“Quên mất tính đến Oa Oa.” Vu Miểu Miểu bật cười

Quý Lãng cười gật gật đầu, bàn tay còn lại xoa đầu Oa Oa, xem như khích lệ nó.

Quỷ công tử ở một bên chờ trong chốc lát, cho đến khi anh ta cảm thấy mùi cơm chó đã giảm đi rất nhiều mới lên tiếng một lần nữa: “Tôi đồng ý với cách nghĩ của bà chủ, vạn vật trên thế gian đều có ý nghĩa tồn tại riêng, vậy nên ác mộng nhất định là có tác dụng. Lần này, trước khi địa phủ phái tôi đến, tôi lấy lí do thu thập tình báo mà xin rất nhiều tư liệu liên quan đến quỷ vương và ác mộng.”

Hai người nghe đến có tư liệu liên quan đến ác mộng liền chăm chú lắng nghe.

“Tôi đã điều tra những ghi chép ở địa phủ. Mỗi khi năm trăm năm trôi qua, ác mộng sẽ luân hồi một lần. Mà mỗi lần ác mộng xuất hiện tại nhân gian, nhiều thì một nước, ít thì một thành phố đều sẽ có người chết. Đây cũng là nguyên nhân vì sao người của hiệp hội lại kết luận ác mộng lại dẫn đến hủy diệt thế giới.” Quỷ công tử nói.

Trong lòng Vu Miểu Miểu khẽ thắt lại, gương mặt hơi trắng bệch. Quý Lãng thì lại bình tĩnh hơn rất nhiều. Có lẽ là từ nhỏ đã nghe nhiều rồi nên đã chấp nhận mình là ma đầu nguyên nhân của hủy diệt thế giới, ngược lại không có phản ứng gì.

Anh vỗ vỗ lên mu bàn tay Vu Miểu Miểu an ủi rồi lên tiếng hỏi: “Nhiều thì một nước, ít thì một thành phố. Nói cách khác, ác mộng cũng không phải thật sự hủy diệt thế giới. Vậy thì những ác mộng trước đây từng xuất hiện kia sao lại biến mất?”

“Trong ghi chép cũng không ghi lại kỹ càng, chỉ nói là trước khi đại nạn ập đến thì những tu sĩ huyền môn của loài người sẽ hợp lại trấn áp ác mộng.” Quỷ công tử đáp.

“Vậy năm trăm năm luân hồi một lần, địa phủ có biết tại sao ác mộng lại luân hồi không? Có cách gì ngăn cản hay không?” Quý Lãng hỏi.

“Vấn đề chính là ở chỗ này.” Quỷ công tử nói: “Trong ghi chép của địa phủ không hề viết rõ ác mộng đã luân hồi như thế nào, nhưng cũng không nói rằng bọn họ không biết. Vậy nên tôi nghi ngờ rằng...”

“Thực ra địa phủ biết nguyên nhân, nhưng người bình thường không thể tiếp cận được.” Quý Lãng đoán ra.

“Không sai, lúc đó tôi cũng nghĩ như vậy.” Quỷ công tử nói: “Chỉ tiếc rằng thời gian tôi ở địa phủ quá ngắn, không tiếp xúc được nhiều tin tức, nếu không thì tôi nhất định có thể tra ra một vài manh mối.”

Quý Lãng suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục suy đoán: “Nếu như việc ác mộng năm trăm năm luân hồi một lần là cố định thì chứng minh rằng ác mộng sẽ không thật sự hủy diệt thế giới. Có lẽ nó là do thiên đạo đưa đến cho mọi người một thứ gì đó, cố ý thả ra ngoài. Cũng giống như chiến tranh và hòa bình, luôn luôn thay nhau xuất hiện. Mà khi mục đích của ác mộng đã đạt được lại là lúc thế gian thật sự sắp diệt vong thì nhất định sẽ có một bước ngoặt hoặc là một sức mạnh nào đó xuất hiện khiến ác mộng biến mất.”

Quý Lãng nhìn về phía Vu Miểu Miểu: “Bước ngoặt này, có thể là em mà cũng có thể là quỷ vương. Hoặc là cả 2 người đồng thời tồn tại.”

“Em không thể làm tổn hại đến tướng công.” Vu Miểu Miểu vội vàng lên tiếng, tức giận đến hai mắt ứng đỏ: “Em không ra tay với anh đâu.”

“Em đừng tức giận, ý anh không phải là em muốn ra tay với anh.” Quý Lãng vội vàng giải thích: “Ý anh là, có lẽ em sẽ giúp anh khống chế sức mạnh ác mộng. Nếu như trước đây anh chỉ nắm chắc năm phần, hiện tại ít nhất cũng đã bảy, tám phần.”

“Giúp thế nào?” Vu Miểu Miểu không quan tâm đến việc tức giận nữa, vội vàng hỏi.

“Trước đó không phải chúng ta đã nói rồi sao, lúc anh và quỷ vương khai chiến, em và Oa Oa mở trận pháp khế ước ra, giúp anh đoạt lấy quỷ ấn của quỷ vương.” Quý Lãng nói: “Lúc đó anh lập ra kế hoạch này chẳng qua là cảm thấy quỷ ấn của quỷ tướng không thể ngưng tụ thành hình. Có lẽ là do sức mạnh của anh quá lớn, quỷ ấn không chịu đựng nổi. Vậy nên anh mới nhận ra, có lẽ quỷ ấn của quỷ vương sẽ có tác dụng.”

“Nhưng nếu như thiên đạo thật sự có linh, nó đang duy trì cân bằng quy luật nào đó của thế gian thì anh và quỷ vương ai cũng không có khả năg hủy diệt thế giới. Nhiều nhất cũng chỉ có thể mang đến cho nhân gian một kiếp nạn mà thôi.” Quý Lãng nói tiếp: “Anh và quỷ vương đều là kiếp nạn của thế gian. Anh và ông ta gặp nhau, rất có thể là sự kết thúc của một bên còn lại.”

Vu Miểu Miểu chỉ cảm thấy trong lòng chấn động, tựa như đã nhìn thấy một thiên cơ nào đó mà con người không thể biết đến.

Ánh sáng màu vàng trong mắt của quỷ công tử cũng lóe lên.