Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 762: Suy diễn kinh mạch




Sở Nam cười, nói:

- Không sao, không được hai mươi vạn thì cứ tiếp mười vạn đi!

- Sở tương quân, ngươi muốn đòi lại tám cục trước sao?

- Mới tám cục, quân sư không cảm thấy thiếu thiếu chút gì sao?

Vu Mã quân sư hơi chậm lại nhưng vẫn lần nữa di động cờ xí màu lam, còn Sở Nam vẫn chấp trưởng cờ đỏ. Lần này, Sở Nam không còn kiểu gặp chiêu phá chiêu nữa mà là đem ý nghĩ của hắn nhất nhất xuất ra ngoài.

Trong ba ngày, Sở Nam cùng Vu Mã quân sư tiến hành thôi diễn mười bảy cục!

Mười bảy cục Vu Mã quân sư thua cả mười bảy cuộc nhưng lại tâm phục khẩu phục không thôi, bởi vì Sở Nam mỗi cục thắng được đều sử dụng những thủ đoạn hoàn toàn bất đồng!

Tuy nói Vu Mã quân sư thua liền mười bảy cục nhưng hắn cũng học hỏi được không ít, thậm chí là rất nhiều. Cũng chính vì mười bảy cục này mà "Vạn Kiếm Quy Nhất" mà Sở Nam chưa luyện thành thì giờ cũng đã có thể thi triển hoàn mỹ.

Hơn nữa, bởi vì "Loạn Phong Cương Trảm" thức thứ hai cũng có chút tương quan với "Vạn Kiếm Quy Nhất", dưới ý tưởng dùng võ nhập pháp khiến hắn tăng thêm một kiếm nữa!

"Loạn Phong Cương Trảm" thức thứ hai so với thức thứ nhất là thiên soa địa biệt biến hoá!

Sở Nam chưa từng nghĩ ra hắn có thể ngộ ra một kiếm này trong chiến trận, hiện tại chỉ cần suy nghĩ hắn khẽ động liền có thể thi triển ra một ngàn kiếm "Loạn Phong Cương Trảm". Ngoài vui ra hắn còn đang suy nghĩ tìm cách "dung kỹ".

Dĩ nhiên, trận pháp hắn dùng để huấn luyện một ngàn thủ hạ dưới ta nửa điểm cũng không buông lỏng, chờ khi bọn hắn đem trận pháp diễn luyện quen thuộc xong thì hắn cũng không bắt họ diễn luyện trận pháp cao cấp hơn ngay bởi vì thời gian không đủ. Nhưng, Sở Nam lại để cho bọn họ tập luyện những trận pháp trụ cột này một ngày, sau đó liền để chia bọn họ ra làm ba bộ. Bộ thứ nhất luyện "Nhất tuyến trận", bộ hai diễn luyện "Lưỡng dực phi hổ trận", bộ ba lại diễn luyện "Tam tài trận". Ba trận lại luyện tại chung mỗt chỗ, nhìn như lộn xộn nhưng kỳ thực lại rất chỉnh tề. Bỗng nhiên, Sở Nam bộc phát ý tưởng, bộ hai biến thành "Nhất tuyến trận", bộ ba lại biến thành "Lưỡng dực phi hổ trận", ý niệm vừa hiện hắn liền ra lện ngay.

Dưới cái uy của hắn, một chi quân đội ngàn người này đành phải làm theo nhưng còn có Tiểu Thuỷ kia lại thầm mắng hắn không dứt, ngày sau nhất định phải cho Sở Nam hắn biết tay!

Sở Nam tự nhiên không biết ý nghĩ trong lòng nàng nhưng hắn ngay khi hắn thấy trận pháp biến đổi thì trong đầu phách hạ một đạo lôi đình, một bức tranh hoàn thiện hiện ra trong đầu hắn, nhìn bức tranh này Sở Nam nhất thời hoá đá nhưng lại có tia kinh hãi hiện lên trên khoé miệng hắn!

Giống như trong đại hạn gặp phải sấm chớp đưa mưa xuống!

Bức tranh hiện ra trong đầu Sở Nam kia rõ ràng chính là Kinh mạch đồ!

Chính là kinh mạch Thương Sơn Bí Quyết tầng thứ ba!

Dĩ nhiên, chỉ với một ngàn người với mấy trận hình đơn giản biến ảo căn bản là không đủ để hoàn chỉnh bức Kinh mạch đồ Thương Sơn Bí Quyết tầng thứ ba, nhưng mà nếu cứ tiếp tục như vậy, Sở Nam hoàn toàn có thể tính toán mà vẽ ra được toàn bộ.

Giờ phút này, hình ảnh trước mắt hắn chỉ là một phần rất nhỏ mà thôi!

Mặc dù thế, đối với Sở Nam hắn mà nói cũng là đã quá đủ rồi, giống như trong đêm tối mà được thắp lên một ánh đèn soi sáng con đường cho hắn bước đi vậy!

- Bộ thứ nhất Nhạn Hình trận, bộ thứ hai Phương Viên trận, bộ thứ ba Phong Thỉ trận..

Sở Nam căn cứ theo bản vẽ trong đầu mà lần nữa ra lệnh, lúc này bọn họ mới biến đổi trận hình xong lại phải tiếp tục biến đổi trận hình lần nữa, một câu oán toán vô thanh vô tức tái khởi, đặc biệt là Tiểu Thuý trong miệng cằn nhằn mắng chửi liên miên không dứt!

Vân Phi cũng gắng gượng chống đỡ, mặc dù trên miệng chưa có thốt ra thành lời nhưng trong lòng cũng đã quyết định sau này phải hảo hảo hành hạ Sở Nam một chút, muốn cho hắn biết nàng không phải là người dễ dàng khi dễ như vậy. Mà quan trọng nhất là nàng phải làm cho Sở Nam hắn lúc nào đối mặt với nàng phải đều cảm thấy sợ hãi.

Vân Phi rối rít chạy tới vị trí của nàng, trong lòng không khỏi nghĩ tới:

"Chờ ngươi biết thân phận của ta, bản công chúa muốn xem xem vẻ mặt ngươi là cái dạng gì!"

Chỉ bất quá, nguyện vọng này của Vân Phi sợ là vĩnh viễn không thể nào thực hiện được.

Ý nghĩ trong lòng Vân Phi chưa tán đi thì Sở Nam lại đem ý tưởng trong đầu ra biến thành lệnh, nói:

- Bộ thứ nhất Ngư Lân trận, bộ thứ hai Yểm Nguyệt trận, bộ thứ ba Hạc Dực trận...

Theo đó, bức tranh trong đầu hắn càng ngày càng hoàn thiện, ý cười trên mặt càng ngày càng rạng rỡ.

Sau khi để cho một ngàn người biến đổi qua hơn sáu bảy mươi loại trận hình thì nửa số quân sĩ kia đã hành hạ tới hữu khí vô lực, cho đến khi cả đám chịu không nổi thì Sở Nam mới hạ lệnh nghỉ ngơi.

Lệnh nghỉ ngơi vừa ra thì một ngàn người tất cả đều té ngổn ngang trên mặt đất, bao gồm cả Vân Phi cành vàng lá ngọc kia nữa, cũng rất không có hình tượng mà nằm ngửa trên mặt đất, còn Tiểu Thuý kia thì hoàn toàn không còn khí lực, ở một bên Vân Phi nói:

- Tiểu thư... Sở Nam khẳng định... là cố ý... cố ý gây khó dễ chúng ta, ngày sau nhất định phải cho hắn...

Không đợi nàng nói xong thì Vân Phi liền cướp lời, nói:

- Ngươi chú ý mồm miệng cho kỹ vào, nếu để lộ ra chút gì thì những ngày chịu khổ vừa qua coi như uổng phí rồi, sẽ có người chống mắt mà xem ngươi đó!

Tiểu Thuý nghe vậy liền vội vàng sửa lại mình một chút, cũng không tiếp tục nói cái gì nữa.

Một ngàn người này được nghỉ ngơi một lúc nhưng Sở Nam lại không có điểm nghỉ ngơi nào, hắn quay người lại hướng về phía Vu Mã quân sư nói

- Quân sư, chúng ta đấu lại một ván!

- Nữa à?

Vu Mã Dã thốt lên có chút khoa trương.

- Ta bại liên tục mười bảy trận rồi mà ngươi còn chưa cảm thấy đủ hả?

Nói tới nói lui một lúc, chờ tới khi Sở Nam ngồi trước sa bàn một lúc thì Vu Mã quân sư cũng ngồi xuống đối diện với hắn, song phương lại chấp chưởng mười vạn đại quân một lần nữa giương cung bạt kiếm khai mở một tràng đại chiến!

Vừa mới khai chiến Vu Mã quân sư liền phát hiện ra chiến pháp của Sở Nam cùng với mấy trăm cục trước hoàn toàn bất đồng. Vu Mã quân sư thấy vậy đã cẩn thận lại càng thêm cẩn thận, đem những chiến pháp mới mấy ngày qua nghĩ xuất ra.

Còn Sở Nam thì chỉ một mực biến đổi trận hình nhưng không phải chỉ là những trận hình đơn giản nữa mà toàn là Phong Dương Vân Thuỳ trận, Thiên La Địa Võng trận, Kinh Thiên Động Địa trận, Bát Quái Lưỡng Nghi trận,... trùng trùng điệp điệp biến hoá khúc chiết qua lại...

Vu Mã Dã có chút tò mò nhìn lén Sở Nam nhưng cũng không rõ hắn đang làm cái quái gì cả. Dựa theo kinh nghiệm lúc trước, cái nào mà hắn càng không hiểu thì uy lực lại càng lớn. Vì vậy, vì an toàn Vu Mã quân sư cũng không có lập tức chủ động tiến công mà muốn từ những trận hình lung tung kia tìm ra một chút quy luật, mà nói cho đúng là sơ hở sau đó liền tập một kích toàn lực!

Sa bàn thôi diễn vốn là dùng cho hai quân đối chiến, rèn luyện binh lược đối chiến nhưng Sở Nam lại biến thành cảnh võ giả chém giết, còn muốn dùng chúng để lĩnh ngộ võ đạo.

Hôm nay, Sở Nam dùng sa bàn thôi diễn đã tới lô hoả thuần thanh, đây là điều vui mà Sở Nam chưa từng nghĩ tới.

"Hành trình đầu quân này, không nói những cái khác, chỉ cần lần này mà nói là cũng đã đủ rồi, là đại thu hoạch!"

Kinh mạch Thương Sơn Bí Quyết tầng thứ ba ở trong đầu Sở Nam giờ đã không phải là một mảnh nhỏ như lúc trước nữa mà là một trận hình sơ lược rồi!

Mười vạn đại quân trước mắt hắn cũng không phải chỉ là một đám người sống chân chính mà chính là một trận hình kinh mạch!

Từng cái trận hình đại biểu cho mười thậm chí là trên trăm đầu kinh mạch!

Mỗi một lần biến ảo trận là một lần đại biểu cho một lần kinh mạch tầng thứ ba Thương Sơn Bí Quyết đơn giản hoá, nếu cứ tiếp diễn như vậy, hắn sẽ càng ngày càng tiếp cận!

Nửa canh giờ sau, Sở Nam một chút cũng không dừng trận hình biến đổi, Vu Mã quân sư một bên cũng đã hoa mắt chóng mặt rồi, hắn cũng coi như là người rành rõi binh thư, đối với những trận pháp này coi như cũng gọi là tinh thông, những trận lớn nhỏ tuy rằng không nói là có thể phá giả hoàn toàn được nhưng tuyệt đối có thể nhìn ra những đường nét đại khái.

Trong trường hợp đó mà so với trận hình trước mắt hắn mà nói lại làm hắn u u mê mê, khiến hắn một chút cũng nhìn không ra!

Quan chiến trừ Vu Mã quân sư ra thì còn có Vân Phi, mấy ngày nay Vân Phi đã đem tình huống Sở Nam đối chiến với Vu Mã Dã thôi diễn tất cả đều nhìn qua, cũng biết chiến cuộc như thế nào, hứng thú đối với Sở Nam càng lúc càng lớn, đây là cũng là một cái lý do khiến nàng có thể kiên trì được cho tới tận bây giờ.

Không khí thôi diễn sa bàn càng ngày càng quỷ dị, tính nhẫn nại của Vu Mã quân sư với đám trận hình đổi qua đổi lại liên tục này đã hoàn toàn bị tiêu hao hết cho nên Vu Mã quân sư liền cho thổi kèn gióng trống tiến công không chút thử dò xét nào, không có trước một vạn, sau hai vạn, dần dần tăng binh lực mà là trực tiếp để cho mười vạn đại quân toàn bộ xuất động, muốn quyết tử nhất chiến một lần là xong!

Giờ khắc này, mười vạn đại quân của Sở Nam chia thành năm trận hình đang hỗn loạn ở chung một chỗ, còn khoảng cách với đại quan của Vu Mã quân sư càng lúc càng gần, cho tới khi còn cách một ngàn thước thì trận hình đơn giản hoá còn ba.

Ngoài trăm thước còn dư lại hai trận hình hỗn tạp!

Vu Mã Dã nhạy cảm, cảm thấy có gì đó không đúng, có một loại cảm giác như mưa vờn gió thổi, trất long đất lở!

Ba trăm thước, trận hình của Sở Nam hoá thành một!

Chờ hai quân còn cách hai trăm thước, Vu Mã quân sư cảm giác được cái trận hình đó giường như đã biến thành Thông thiên đại lộ!

Không sai, Sở Nam coi như đã đem trận hình đúng là hoá thành một cái thông thiên đại lộ, mà ở trong lòng hắn, cái thông thiên đại lộ đó chính là kinh mạch tầng thứ ba Thương Sơn bí quyết!

Vu Mã quân sư không hổ là thiện chiến quân sư, hắn không biết Sở Nam đang làm gì nhưng cũng tìm được một vị trí mấu chốt mà tiến công.

- Chỉ cần đem cái thứ như Thông thiên đại lộ này phá tan, mười vạn đại quân Sở Nam sẽ hoàn toàn tan tành!

Đang lúc Vu Mã quân sư hùng thiên tráng chí giết tới thì đôi môi kia của Sở Nam lại nở một nụ cười nhìn như vô hạn, phun ra bốn chứ:

- Thắng Đảo Hoàng Long!

- Thắng Đảo Hoàng Long!

Bốn chữ như sấm động, trong lúc nổ vang suốt một mảnh thiên địa, lúc đầu chỉ tán ra bốn phương tám hướng nhưng rồi đột nhiên lại tụ lại, thật giống như ngàn vạn con suối hợp thành biển rộng.

Sức chiến đấu đại quân mười vạn người lấy một phương thức quỷ dị vô cùng, trong chớp mắt liền hội tụ lại ở phía trên Thông thiên đại lộ, cũng chính là kinh mạch Thương Sơn Bí Quyết tầng thứ ba!

Rồi sau đó, như sát thần phủ xuống, một đường giết tới!

Vu Mã quân sư nhìn hình ảnh khó tưởng tượng kia trên sa bàn thì hoàn toàn ngơ ra, tuy rằng hắn khiếp sợ trước thực lực của tên Sở Nam yêu nghiệt này, nhưng so với mười trận trước, trăm trận trước thì giờ đây còn cao hơn hẳn mấy lần, khiến hắn khiếp sợ vô cùng!

- Đây là thứ lực lượng gì? Tốc độ tụ tập như vậy, lực lượng tăng cường nhanh như vậy...

Vu Mã Dã thất thanh thốt thành lời, ở trong mắt hắn, chỉ với vài đường nhỏ lẻ đánh tới đại quân hắn nhưng lực lượng, uy thế gì đó không phải chỉ là mười vạn mà là hai mươi vạn, thậm chí còn nhiều hơn!

- Giết!

Vu Mã Dã hoảng sợ, thì đại chiến đã bắt đầu!

Mười vạn đại quân Man Việt nghênh chiến, hàng nghìn hạng vạn mũi tên che thiên tế nhật nhắm đại quân Đại Khánh quốc phóng tới, ngay lúc tưởng chừng mũi tên trúng đích thì trên bầu trời đại quân Đại Khánh quốc đột nhiên xuất hiện một quang mang thổ hoàng sắc, đem hàng nghìn hàng vạn mũi tên chặn lại, tạo điều kiện cho đại quân Đại Khánh quốc một đường giết thẳng tới.

Vô luận là đại quân Man Việt chống đỡ ra sao, vô luận là trăm người, nghìn người, vạn người, vô luận là lực lượng đại quân Man Việt ngưng tụ ra sao thì tất cả đều như bị một dòng Hoàng Hà, một biển lửa quét qua...