- Ta chạy tới đầu tiên, muốn nhìn xảy ra chuyện gì, nhưng phía sau truyền đến tiếng kêu thảm thiết, ta liền biến thành bộ dáng này.
Sở Nam giải thích, có người tin, cũng có người không tin, hết thảy cũng thật là quỷ dị.
Ba trăm người càng ngày càng tiến tới gần Sở Nam, Sở Nam dừng lại hấp thu tử khí, phần lớn mọi người chú ý tập trung máu tanh trên mặt đất, có người kêu lên:
- Ai làm? Đến tột cùng là ai làm, Lão Tử muốn lột da hắn, uống máu của hắn.
Lúc này, Sở Nam động, thoáng cái chém ra hơn mười đạo, ánh sáng, mục tiêu là hơn mười Vũ Hoàng, có người vẫn đang ngó chừng Sở Nam, Sở Nam vừa mới động, thì hô lớn:
- Cẩn thận...
Nhưng nhắc nhở vẫn chậm, ánh sáng trực tiếp không có cản trở chém thẳng vào phòng ngự của những Vũ Hoàng kia, tiếp theo một tên, tiếp theo một tên té xuống, nhưng có một gã Đại viên mãn Vũ Hoàng, đem công kích Sở Nam ngăn xuống, tuy vậy hắn cũng không phải là nhẹ nhàng ngăn được, khóe miệng máu tươi chảy ra không ngừng.
- Thương Trữ, ngươi muốn làm cái gì?
Có người gầm lên.
- Thương Trữ là phản đồ, mọi người cùng nhau tiến lên, giết hắn.
- Giết!
...
Ở các thanh âm vang lên, Sở Nam đã thi triển ra "Thiên nhai chỉ xích", giết đến tên Đại viên mãn Vũ Hoàng, tên này cách Vũ Đế cảnh giới chỉ có một bước chân, hoảng hốt, nhưng Sở Nam đem Long Nha chém vào đan điền của hắn.
Vũ Hoàng cảnh giới cường giả, có thể mang đến cho Sở Nam không ít người phiền toái, cho nên, Sở Nam trước giải quyết bọn họ, còn lại một đám Vũ vương, thì cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Dựa vào tốc độ "Thiên nhai chỉ xích", những đám võ giả kia căn bản là không được bắt Sở Nam, nhưng Sở Nam muốn giết tất cả, thu lấy nguyên hạch.
Nghiêm Thần nhưng nghe được thanh âm dị động, lập tức cảm thấy không được bình thường, nhất định là Lâm Vân kia có vấn đề, ánh mắt hắn vừa mở, cũng không tu luyện nữa, đằng đằng sát khí đi ra ngoài, trong lòng đã quyết định.
- Lâm Vân, lão phu sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là hối hận.
Bên kia, Tư Không Vân đã dừng Chân Vũ Bát quái trận.
Dĩ nhiên, tấm Hắc Vân kia, cũng tản đi.
Tư Không Vân ở Thiên Cực sơn, tìm không thấy tung tích Hắc Quân, điều này làm cho Tư Không Vân tức giận vô cùng, còn có nghi ngờ.
- Hắc Quân cách cái chết không xa, còn có thể chạy đi đâu?
Mà dưới chân núi Thiên Nhất Sơn, Đế Thiếu thấy Hắc Vân tiêu tán, vẻ mặt nghiêm túc, nói:
- Tuyệt sát, phóng.
Tư Không Vân tìm một vòng lớn, tới tới lui lui nhiều lần, vẫn không có tìm được tung tích Hắc Quân, bất đắc dĩ, hắn chỉ đành phải trở về dưới đất, nhưng hắn không muốn cứ như vậy buông tha cho Hắc Quân phản đồ, hắn phải đi về phái người đến tìm tòi, hắn cũng không tin Hắc Quân bị thương nặng, cách cái chết không xa, còn có thể chạy ra khỏi Ngũ Chỉ sơn.
Lúc này Tư Không Vân lại nghĩ tới Lâm Vân, hắn tức giận vô cùng.
- Hắc Quân, lão phu để cho ngươi thoải mái một lát, Lâm Vân tiểu nhi, ngươi lập tức chờ lão phu, nhìn lão phu làm như thế nào thu thập ngươi.
Nhưng Tư Không Vân vừa tới dưới đất, liền phát hiện có cái gì không đúng, hắn nghe thấy được một mùi máu tươi, mùi máu tươi vô cùng nồng nặc, phản xạ Tư Không Vân nghĩ đến Lâm Vân.
- Lâm Vân tiểu nhi vừa nháo ra chuyện gì sao?
Mặc dù Tư Không Vân trong lòng có vạn điều không tin, không tin Lâm Vân từ Thiên Cực sơn lặn xuống ba nghìn sáu trăm thước đất, rơi vào cấm địa, còn có tinh lực phản kháng, nhưng điều này trừ Lâm Vân có thể giải thích ra, cũng không có mùi máu tươi nồng nặc mà.
Còn có Tư Không Vân, lập tức bước nhanh như bay, hướng bên trong chạy tới.
Sau đó, Tư Không Vân liền thấy được máu tươi chảy ra, thi thể nằm đầy trên mặt đất, có tiếng kêu thảm thiết.
- A ——
Tư Không Vân không khỏi hét lên điên cuồng, Thiên Cực sơn xảy ra chuyện, hắn tội ác tày trời, thật vất vả đem tất cả khuyết điểm, cũng đẩy tới trên người Hắc Quân, lúc này trụ sở bí mật lại sảy ra chuyện, trách nhiệm này, hắn phải ghánh lấy, Tư Không Vân cảm thấy kinh hãi vô cùng.
Sở Nam không có thả ra ngọn lửa đốt thi thể đám võ giả kia, hắn muốn giữ lại để cho những Thiên Nhất tông đệ tử khác nhìn thấy, để cho bọn họ khủng hoảng. Sở Nam vẫn dùng thần hành bách biến thay đổi gương mặt, xen lẫn vào trong hàng ngũ Thiên Nhất tông đệ tử, giết chóc, giết chóc máu tanh, không có nửa phần dừng tay, bởi vì, hắn dừng tay lại, chỉ sợ người chết đúng là hắn.
Nhưng, Sở Nam đã cảm giác được một cổ uy áp cường thế, từ đàng xa truyền đến.
Sở Nam hiểu, Thiên Nhất tông cao thủ đến, uy áp kia là một cao thủ, tuyệt đối là so với Tư Không Vân còn lợi hại hơn, Sở Nam rõ ràng nếu để cho cao thủ này bắt được, vậy hắn xong đời rồi.
Vì vậy, Sở Nam đánh ra đại chiêu, đem mười mấy người còn lại đánh chết, sau đó, Sở Nam ẩn dấu đi, hắn giấu diếm không phải là tìm một chỗ ẩn núp, tìm địa phương khác giấu diếm, mà ở trong địa bàn Thiên Nhất tông, nhanh chóng cũng sẽ bị điều tra ra, hơn nữa, cũng chặt đứt hi vọng Sở Nam bỏ chạy.
Sở Nam là muốn tìm một người giấu diếm, biến thành người đó.
Nghiêm Thần nhìn thi thể Lịch nhân, từ trong thân thể phát hiện nguyên hạch bị người ta lấy đi, còn có chiếc nhẫn trữ vật, đặc biệt là hai nửa thi thể, Nghiêm Thần quát:
- Lịch Nhân, vi sư sẽ báo thù cho ngươi.
Lúc này Nghiêm Thần tức giận, Đế Thiếu đã mang thủ hạ giết lên núi, bảy tám trăm người có thể đạp không phi hành, trong đó phần lớn là Vũ vương, Vũ Hoàng, mà trên mặt đất, lại có vài vạn võ giả.
Đế Thiếu liều mạng, điều tất cả lực lượng Bắc Tề quốc, bao gồm những thân phận giấu diếm Đế Thiếu cũng mang đến, hắn muốn làm một lần là xong, nhưng hắn mang người giết lên Thiên Nhất tông, mắt nhìn đều là hoang tàn vắng vẻ.
- Lâm Vân đem Thiên Nhất tông đệ tử giết được hết? Đế Thiếu trong lòng tràn đầy nghi ngờ, trực giác của hắn thấy Thiên Nhất tông chắc chắn sẽ không đơn giản như thế, hắn lúc này hạ lệnh, ở chung quanh cẩn thận tìm tòi, mặc dù không thấy được bóng người, nhưng Đế Thiếu đối với Lâm Vân lần này, rất là sợ hãi bội phục, đồng thời vừa than tiếc.
- Người như thế, nếu có thể cho sử dụng, lo gì nghiệp lớn không thành?
Dưới nền đất, không có ai biết Đế Thiếu giết tới lên núi, Lâm Vân là mục tiêu bọn hắn tìm kiếm.
Tư Không Vân cùng Nghiêm Thần hội hợp lại với nhau, Nghiêm Thần mới vừa truyền ra lệnh, tra tìm Lâm Vân, hắn mở mắt ngó chừng Tư Không Vân, một câu cũng không nói, hắn chờ người tới bẩm báo, nhưng dấu vết Lâm Vân dường như đã biến mất.
Nghiêm Thần chân mày nhíu lại, quay đầu nhìn Tư Không Vân nói:
- Đem tài liệu nó về Lâm Vân đến đây.
Tư Không Vân dĩ nhiên không dám chậm trễ, đem tài liệu Thiên Nhất tông lấy được, đến lúc Tư Không Vân nói đến Sở Nam có thể sửa đổi lại dung mạo, Nghiêm Thần ánh mắt, đột nhiên tuôn ra tinh quang, vội hỏi:
- Đổi dung mạo đến loại cảnh giới nào?
- Mầu đen...
Tư Không Vân vừa mới nói ra, liền lập tức ngưng trệ, ngược lại nói:
- Nghe nói ngay cả tu vi cũng có thể thay đổi!
- Thay đổi tu vi?
- Vâng, lúc trước hắn có thể biến thành Ma đạo tử, hơn nữa... Hơn nữa...
- Hơn nữa cái gì? Nói!
Nghiêm Thần thanh âm rất lạnh, trong lòng suy nghĩ:
- Hiện tại là lúc nào, còn cố kỵ cái gì!
- Lâm Vân cùng ta chém giết, biến thành sư tôn.
- Cái gì?
Nghiêm Thần rất là khiếp sợ, Tư Không Vân tiếp tục nói:
- Cũng chính bởi vì hắn biến thành sư tôn, cho nên ta mới giựt mình một chút, Lâm Vân mới đánh lén đắc thủ, bằng không...
Nghiêm Thần cũng không để cho Tư Không Vân nói hết lời, sau đó khoát tay áo, Nghiêm Thần biết, lúc này chuyện tình có chút phiền phức rồi, có thể biến thành người khác, vẫn không thể tới phân biệt, hắn không thể nào vì tuyệt hậu hoạn, đem những người nơi này hết thảy giết đi, cho nên, chỉ có thể đem Lâm Vân tìm ra, Nghiêm Thần hỏi:
- Làm sao tìm được hắn ra?
Tư Không Vân cau mày, cảm giác được quả thật có chút khó giải quyết, đột nhiên ánh sáng chợt lóe, nói:
- Sư huynh, chúng ta có thể đem tất cả Thiên Nhất tông đệ tử tập hợp ở chung một chỗ, sau đó, tra hỏi từng người, để cho bọn họ bảo hôm nay làm cái gì, còn có chuyện trước kia, có thể nói ra được, chính là Thiên Nhất tông đệ tử chúng ta, mà không nói ra, hừ, nhất định là Lâm Vân tiểu nhi kia rồi.
Nghiêm Thần nghe được, cảm thấy cái kế hoạch này khó khăn rất lớn, nhiều đệ tử như vậy, tra cần mất rất nhiều thời gian, nhưng hiện tại, hắn thấy không có phương pháp xử lí nào tốt hơn, chỉ có thể lựa chọn biện pháp này. Nghiêm Thần có thể để cho Thiên Nhất tông đệ tử toàn bộ tập hợp đến luyện võ trường, bao gồm cả đệ tử bế quan, dĩ nhiên, những đệ tử tu vi cao thâm, Nghiêm Thần không để cho người đi quấy rầy.
Hạ lệnh xong, Nghiêm Thần nhìn Tư Không Vân trên trán có mây đen, không khỏi hỏi:
- Ngươi đang lo lắng cái gì?
- Ta lo lắng đem Thiên Nhất tông đệ tử tập hợp đến đây, nếu có cái gì vạn nhất, có thể tạo thành hậu quả rất nghiêm trọng.
Nghiêm Thần nghe rõ ý tứ Tư Không Vân, cũng gật đầu, nói:
- Có lão phu ở đây, Lâm Vân tiểu nhi căn bản là không làm gì nổi.
Nghiêm Thần nói, tràn đầy tự tin.
Tư Không Vân cũng yên lòng, tin sư huynh của mình.
Trong lúc này, Nghiêm Thần đột nhiên phát hiện Tư Không Vân trở lại, vẻ mặt mới vừa hòa hoãn, lập tức trầm trọng vô cùng.
- Không đấy Hắc Quân tên phản đồ kia đâu?
Tư Không Vân sắc mặt hoảng hốt, thấy dưới đất phát sinh kịch biến, hắn cũng không thấy Hắc Quân, hắn nói gấp:
- Sư huynh, thời điểm ta đi tới, Hắc Quân đã không thấy ở Thiên Cực sơn, ta hao hết tâm lực tìm kiếm, không có phát hiện, liền chuẩn bị đến nơi đây điều đệ tử đi tìm kiếm tung tích Hắc Quân.
Nghiêm Thần dùng ánh mắt bất thiện nhìn Tư Không Vân, Tư Không Vân đành phải nói:
- Sư huynh, ta hoài nghi Thanh Phượng ở trong bóng tối, nếu không phải nàng, Hắc Quân khẳng định chạy không được.
- Thanh Phượng?
Tư Không Vân nói xong, Nghiêm Thần lúc này mới nói:
- Bây giờ không thể thả người đi ra ngoài, tuyệt không thể để cho Lâm Vân chạy mất.
- Dạ.
- Nếu quả thật là Thanh Phượng ở trong bóng tối, nàng ở Đông nhạc thành cứu Lâm Vân, ở chỗ này nàng khẳng định cũng muốn cứu, chúng ta bắt được Lâm Vân, đem Thanh Phượng dụ ra, sau đó đều bắt được, chờ sư tôn xuất quan, báo cáo cho sư tôn.
Nghiêm Thần có thể lập kế dụ địch, nói tiếp:
- Sư tôn chắc thật là cao hứng.
Nghiêm Thần nói xong, Tư Không Vân vội vàng phụ họa, ca ngợi một hồi.
Sở Nam mới vừa thay thế một gã võ giả khác cũng nghe được mệnh lệnh của Nghiêm Thần, trong lòng cảm thấy không ổn, nhưng còn không có nghĩ ra kế thoát thân tốt, hắn cũng nghĩ tới tiếp tục hướng dưới nền đất chạy đi, nhưng lập tức hắn liền phát hiện, nơi này, Sở Nam không thể chui xuống nền đất được.
Sở Nam cũng có lòng tin, một kích toàn lực, có thể đem mặt đất đập phá, nhưng hắn làm như vậy, âm thanh nhất định sẽ bại lộ, thì cao thủ sẽ lập tức chạy tới, cho nên, hắn không thể lộn xộn, ngược lại còn hướng luyện võ trường đi tới, trong lòng của hắn, đang nổi lên sóng gió.
Trên mặt đất, Đế Thiếu thần sắc nghi ngờ càng ngày càng đậm, mặc dù bắt mấy tên Thiên Nhất tông đệ tử, nhưng bọn họ căn bản cũng không biết xảy ra chuyện gì, càng không biết những lực lượng khác, Đế Thiếu đi tới, có người nói:
- Đế Thiếu, có thể Thiên Nhất tông có một chút thực lực như vậy. Chúng ta...
Không đợi người này nói hết lời, Đế Thiếu đã cắt đứt lời của hắn, lạnh lùng nói:
- Ngươi cho là có thể sao? Một Lâm Vân là có thể ăn hết Thiên Nhất tông?
Đang muốn chỉ trích, hai gã Vũ Hoàng áp một người nửa chết nửa sống đi tới.
Người này, chính là người Tư Không Vân đi khắp nơi tìm không được, đó là Hắc Quân Vũ Đế.
- Ngươi là ai?
Đế Thiếu nhìn thấy bắt được một con cá lớn, cười hỏi, Hắc Quân đem hết toàn lực nói:
- Để cho ta khôi phục đã.
Đế Thiếu chớp mắt một cái, không do dự, liền đưa ra một viên đan dược, mặc dù viên đan dược này không phải là cực phẩm, nhưng cũng rất trân quý, đồng thời, lại để cho tên trung giai Vũ Đế kia xuất thủ tương trợ, một lúc lâu sau, thương thế Hắc Quân, khôi phục một thành, Hắc Quân mở mắt ra, hỏi:
- Các ngươi chính là cổ thế lực nuốt Thần khí phái?
Đế Thiếu sững sờ, nói:
- Không tệ, đúng là chúng ta, ngươi ở Thiên Nhất tông thân phận là gì?
Hắc Quân nói:
- Đem thương thế của ta khôi phục năm thành, ta mang bọn ngươi đi đến một nơi bí mật, để cho các ngươi có thể thỏa tâm nguyện.
- Sao?