Nghĩ xong, dịch thể hình rắn trên người Sở Nam lập tức nhộn nhạo, giống như nước bị đun sôi, phát ra tiếng kêu gào càng ghê gớm, cùng lúc đó, nhiệt độ cũng tăng cao, thiêu đốt lợi hại như dị hỏa, thế nhưng lại không hề cảm nhận được chút khí tức Hỏa nguyên lực nào, chỉ cảm thấy khí tức Kim nguyên lực nồng đậm, mặc dù không phải bị lửa thiêu đốt, nhưng nhiệt độ so với hỏa thiêu còn nóng hơn nhiều.
Nhiệt độ lúc này Sở Nam vẫn có thể kiên trì được, dù sao thì thân thể của hắn cũng trải qua thiên chuy bách luyện, chỉ có điều nhiệt độ vẫn tiếp tục tăng lên, Sở Nam không biết dịch thể quỷ dị này bao giờ đạt đến cực hạn, cũng không biết bản thân có thể kiên trì được đến cuối hay không.
Thế nhưng Sở Nam biết rõ không thể ngồi đợi, Việt Võ Đế đã thi triển ra Tam Đầu Minh Xà Trượng, ngàn vạn trượng ảnh mang theo nguyên lực khổng lồ hội tụ thành một con rắn ba đầu, tấn công về phía Sở Nam, vẻ mặt Sở Nam trở nên lạnh lùng, lộn ngược một vòng, hai chân đạp mạnh, nặng nề đạp xuống Tam Đầu Minh Xà, đường kinh mạch lực lượng bên trong hai chân đều tích súc mười lăm lớp lực lượng.
Nhất thời, thân rắn và đầu rắn Tam Đầu Minh Xà liền bị Sở Nam giẫm đoạn.
Nhưng dù vậy thì thân rắn Tam Đầu Minh Xà vẫn quấn lấy Sở Nam, ba cái đầu rắn giống như mũi tên bắn vọt về phía Sở Nam…
Sở Nam từ trong nhẫn trữ vật lấy ra Long gân, Long gân vô cùng mềm mại thoáng cái bị kéo đến thẳng tắp, Sở Nam dùng Long gần làm kiếm, trong nháy mắt thi triển Khai Thiên Liệt Địa, Loạn Phong Cương Trảm, Cuồng Phong Đao Trảm, Trảm Nguyên Sát,… đem đầu rắn và thân rắn do trượng ảnh tạo thành chém tan.
Việt Võ Đế nhìn thấy một màn này, khóe miệng hơi nhếch lên.
Ngay lập tức, trong hư không thiểm hiện ra một cái đuôi rắn, tốc độ của đuôi rắn cực nhanh, đâm mạnh một phát vào lưng Sở Nam.
Cú đâm này khiến Sở Nam lập tức cảm thấy giống như bị trăm ngàn cái xà trượng đánh xuống, uy năng trên mỗi trượng đều không thấp, chỉ trong nháy mắt liền bị đánh rơi xuống, mặc dù Sở Nam đã chống đỡ, nhưng thân thể cũng lung lay, khí huyết dâng trào.
Ngay lúc thân thể lung lay, toàn bộ vũ kỹ mà Sở Nam thi triển đều dung hợp thành một thể, một thức “Dung” kỹ đánh thẳng về phía Việt Võ Đế, Việt Võ Đế tâm kinh, nhấc Tam Đầu Minh Xà Trượng lên ngạnh kháng, thi triển ra một chiêu đại vũ kỹ.
Ầm ầm ầm ầm ầm…
Hai chiêu vũ kỹ va chạm vào nhau, bạo phát một trận tiếng vang, uy lực của “Dung” kỹ quả thật không thể xem thường, trong lòng Việt Võ Đế dâng lên đủ tư vị, thân thể cũng biến hóa, phảng phất như có một thanh đao phân tách huyết nhục và xương khớp ra khỏi cơ thể hắn, còn có cảm giác bị chém thành hai nửa, buồn bã,…
Loại cảm giác dị thường này khiến Việt Võ Đế cảm thấy không ổn, càng hoảng hốt, vội vã vận công cản lại, nhưng lại không cản được, Long gân trong tay Sở Nam đã quấn lên Tam Đầu Minh Xà Trượng, giống như đả xà tùy côn (*), Long gân quấn về phía cánh tay Việt Võ Đế.
(*) Dùng gậy đánh rắn, rắn sẽ theo gậy bò lên cắn.
Việt Võ Đế run rẩy, thân thể Sở Nam lại di chuyển, bắt lấy Long nha, trong nháy mắt vài chục lớp lực lượng rót vào, tiếp tục đâm về phía thân thể Việt Võ Đế, một vòi máu tươi liền bắn ra.
Ngay lập tức, Việt Võ Đế vội vàng đem nguyên lực ngưng tụ, cản Long nha đâm vào, đồng thời hắn còn muốn thối lui, thế nhưng dưới lưỡng bội trọng lực, không thể thối lui, mà Tam Đầu Minh Xà Trượng cũng bị Sở Nam trói chặt, không thể rút ra được.
Việt Võ Đế càng kinh hoảng, hắn chưa từng nghĩ sẽ bị một tiểu bối bức đến tình cảnh như vậy, hắn vẫn đánh giá cao Lâm Vân của Thần Khí Phái, lại không ngờ rằng lúc đối chiến mới phát hiện ra mình đánh giá đối phương vẫn còn thấp.
- Canh Kim luyện dịch, dung hòa hắn cho lão phu!
Việt Võ Đế đột nhiên hét lớn một tiếng, ba cái đầu rắn của Tam Đầu Minh Xà Trượng đều bạo phát ánh sáng, từng đạo kim mang bắn về phía Sở Nam, toàn bộ dịch châu phun ra đều bắn lên người Sở Nam.
Mà quang quyển phòng ngự ngũ thải mà Sở Nam ngưng tụ ra lại bị cỗ lực lượng của cái đầu thứ ba đánh tan, vừa xuất hiện liền biến mất.
Canh Kim luyện dịch trên người Sở Nam càng sôi trào lợi hại, những dịch châu nổ tung ra cũng tập trung trên người Sở Nam, dịch thể hình rắn càng biến lớn, nhanh chóng bò trên người Sở Nam, một hồi lên, một hồi xuống, khiến người khác căn bản không bắt được.
Hơn nữa, Sở Nam lại phát hiện huyết dịch trong cơ thể mình bắt đầu sôi sục, không phải là chiến ý khiến huyết dịch sôi sục, mà là bởi vì Canh Kim luyện dịch mà sôi sục. Sở Nam phát giác dị trạng, Long gân thả long ra, bắt lấy Long nha, sau đó chuyển thân thối lui.
Việt Võ Đế liền muốn thừa thắng truy kích, bắt lấy Sở Nam, nhưng hắn còn chưa kịp bước ra thì đã nghe thấy Sở Nam lớn tiếng quát:
- Dòng xoáy thủy hỏa!
Lời này vừa dứt, dị hỏa và băng kiếm vẫn không động đột nhiên chuyển động, không phải hướng về hắn thiêu đốt hoặc đâm xuống, mà là xoay tròn thành dòng xoáy, dị hỏa xoay tròn phát ra uy năng mênh mông, băng kiếm trên đỉnh đầu không hóa thành dịch thể xoay tròn, mà vẫn ở hình dạng băng kiếm xoay tròn, thoạt nhìn có vài phần quỷ dị.
Dòng xoáy băng kiếm trên trời thuận xoay tròn, dị hỏa dưới chân thì nghịch xoay tròn, khoảng cách giữa hai dòng xoáy càng lúc càng gần.
Chút thượng phong mà Việt Võ Đế vừa chiếm được, dưới dòng xoáy thủy hỏa lập tức tiêu tan, hắn vốn không hề để dòng xoáy thủy hỏa vào mắt, muốn bước ra khỏi khu vực này trọng lực, thế nhưng Sở Nam cũng không quan tâm đến huyết dịch đang sôi sục đến tình trạng muốn bốc hơi, không ngừng phát ra Xích dị thổ nguyên, thi triển lưỡng bội trọng lực.
Lúc này dòng xoáy dị hỏa dòng xoáy dị thủy đã dung nhập, hơn nữa theo tu vi Sở Nam tấn thăng đến Võ Vương đỉnh phong, uy lực so với lúc trước càng tăng thêm nhiều, lúc này mới có thể đem Việt Võ Đế dưới lưỡng bội trọng lực vây khốn.
Thế nhưng, vây khốn cũng có mức độ nhất định.
Sở Nam nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng không khỏi chợt nghĩ:
- Nếu như còn có lôi điện, nhất định có thể khiến họ Việt này ăn phải quả đắng! Chỉ có điều lôi điện này chỉ có thể do lão thiên đánh xuống, lúc đó ta mới có thể hấp thu được một chút, nếu ta có thể tạo ra lôi điện, hoặc là giống như mầm móng Diệt Nguyên Minh Đằng tạo ra sinh mệnh lực, nếu tìm được mầm móng lôi điện, như vậy thì cũng không cần dựa vào lão thiên nữa rồi…